Đối với hai cô gái, bữa sáng hôm đó cực kỳ khổ sở theo chiều hướng rất khác nhau. Tiểu Kiều ngủ không đủ, còn bị Hàn Du bắt nghiêng người ôm cả đêm nên tay chân mỏi nhừ, cổ thì cứng còng như sắp trật khớp tới nơi. Ngân Thương thì ngồi nhấp nhổm không yên, ăn uống vội vã như đang ngồi trên ghế có gai vậy.
“Không! Chị... cần đi vệ sinh.” Mặt Ngân Thương ửng hồng, chưa đánh đã khai.
Nhà này chỉ có một chỗ vệ sinh tắm rửa, lúc sáng Tiểu Kiều thay đồ xong là tới lược Ngân Thương. Từ lúc đó đến giờ còn chưa được nửa tiếng mà đã có nhu cầu không phải quá đáng ngờ sao? Rõ ràng là nhu cầu này không phải là loại một ngày cần giải quyết vài lần mà là loại đặc thù cần xử lý sau một đêm nóng bỏng.
Tử Long yên tĩnh múc cháo, kín đáo che giấu khóe môi sắp sửa không kìm được mà cong lên. Hôm qua bọn họ hơi quá trớn, hắn không chịu nổi mà đè Ngân Thương ra làm mấy lần. Để bảo đảm công sức bỏ ra không bị phí hoài, hắn còn đảm bảo cô giữ lại mọi thứ ở bên trong cả đêm. Hắn ra vừa sâu vừa nhiều, thời gian lâu như vậy hầu hết đều chảy đến tử cung, thế nên sáng nay cô nhất thời không xử lý hết được.
Tiểu Kiều nhét rau đầy miệng mà vẫn thấy nóng hết cả người. Tại sao cùng là phụ nữ mà người mới một lần đã kiệt sức, người thì da dẻ hồng hào tươi tắn? Cô lại ngó sang người ngồi cạnh sức sống bừng bừng, tự nhiên cảm thấy thói đời bất công. Tài năng không bằng còn có thể trau dồi, tính dục không bằng thì biết làm sao đây, phụ nữ có dùng viagra(!) được không?
Hay là hũ rượu rắn hôm qua phát huy tác dụng?
Trong lúc Tiểu Kiều suy nghĩ miên mang, một trong hai đứa em trai của cô đã mò về đến nhà. Tử Long tức giận không thèm ngó ngàng đến, dẫn Ngân Thương về phòng nghỉ ngơi.
Hàn Du đánh giá chàng trai có vẻ gầy yếu thập thò ngoài cổng, hỏi nhỏ: “Em trai em tên gì?”
“Hoàng Trúc.”
Hắn đâm chiêu suy nghĩ: “Trong “Tam quốc” hình như đâu có vị tướng nào tên Trúc.”
“Không phải “Tam quốc”, là “Thiên long bát bộ” đó, lúc mang thai hai đứa nó mẹ tôi ghiền phim kiếm hiệp Kim Dung lắm.” Tiểu Kiều thở dài, ngán ngẩm với cách đặt tên của mẹ ruột: “Thằng anh tên Phong, thằng em thì tên Trúc.”
Hàn Du phì cười: “Tiêu Phong và Hư Trúc à? Thế Đoàn Dự đâu?”
“Mẹ tôi không thích nhân vật đó, nói là lăng nhăng quá.”
May là lúc sinh hai đứa này là do cha cô đi làm giấy tờ. Cha cô sợ con mình bị bạn bè chọc ghẹo nên mới đổi tên đệm đi thành Chấn Phong và Hoàng Trúc. Còn cô với anh hai thì xui xẻo, suốt thời đi học vì cái tên nổi bật mà chịu không ít khổ sở.
“Còn em sao lại là Tiểu Kiều, nhân vật này đâu có nổi bật lắm.” Hắn nghĩ nên là Điêu Thuyền hay Tôn Thượng Hương được nhiều người yêu thích hơn.
“Bởi vì tôi có một người chị song sinh, không may là chị ấy vừa sinh ra đã mất.”
Câu trả lời này làm Hàn Du bối rối, hắn sờ mũi: “Xin lỗi, tôi không biết...”
Tiểu Kiều không để ý đến hắn nữa. Cô đi ra cổng, nhéo tai đứa em trai trời đánh kéo vào nhà.
Hoàng Trúc méo miệng, la oai oái: “Tha cho em đi chị ơi, lần này em đâu có quậy phá gì đâu, em vô tội mà.”
“Hóa ra là em méc mẹ à? Rốt cuộc chuyện thế nào, nói rõ ra xem nào. Tí nữa cha với mẹ về chị còn biết đường nói đỡ cho.” Tiểu Kiều không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu cô phải thu dọn chiến trường cho tụi nó.
Hoàng Trúc ngồi xuống ghế đá, thấy trong nồi còn tí cháo thì cầm muôi múc canh ăn luôn. Cậu híp mắt nhìn Hàn Du, linh cảm mách bảo người này không dễ chọc, tốt nhất đừng nên dây dưa vào.
“Anh là ai? Chị tôi không dễ lừa đâu, nhà còn nghèo, anh chia tay nhanh còn kịp... oái, sao chị đánh em?”
Hoàng Trúc ôm cái trán sưng lên, ai oán liếc chị gái. Cô không nể tình mà đóng nắp nồi cháo lại, đanh giọng nói: “Chuyện của em còn chưa lo xong thì đừng có chõ mũi vào chuyện của chị. Nói mau, chuyện quay phim đó là như thế nào?”
Hoàng Trúc hậm hực kể: “Thì có gì đâu, anh Phong rủ em quay phim để làm đồ án tốt nghiệp, em không từ chối được nên đành méc mẹ để ngăn ảnh lại thôi.”
Tiểu Kiều nóng máu, cầm muôi múc canh lên định gõ đầu em trai một trận thì bị Hàn Du ngăn lại. Hôm qua Tử Long có kể cho hắn đại khái tình hình nên hắn nhanh chóng tìm ra điểm đáng ngờ: “Không phải hai đứa mới học năm nhất sao? Bây giờ đã lo làm đồ án tốt nghiệp rồi à?”
Nói dối bị phát hiện, Hoàng Trúc bắt đầu nhìn trời nhìn đất giả ngu. Tiểu Kiều bất lực ra chiêu cuối: “Có muốn chị nói mẹ chuyện hai đứa dính vào đa cấp lúc mới lên thành phố không?”
Hoàng Trúc nghe vậy thì tái mặt. Cậu do dự một hồi rồi nói: “Anh Phong bắt em và một cô gái đóng cảnh nóng với nhau bán kiếm tiền, em không muốn vậy nên mới...”
“Cô gái đó là ai?” Tiểu Kiều nhạy bén nắm đúng trọng điểm không phải là đóng cảnh nóng, mà là đóng cảnh nóng với một cô gái.
Cậu ấp úng: “Ừm... cô ấy... chị cũng biết mà, chính chị giới thiệu cho em còn gì?”
“Chị mày giới thiệu gái cho mày hồi nào?” Tiểu Kiểu vắt óc nghĩ mãi mà không nhớ nổi bản thân từng làm vậy.
“Là cái cô tên Lạc Mộng đó.”
Tiểu Kiều vỗ trán, nhớ ra cô sinh viên người Hoa ngu ngơ mình từng giúp đỡ: “Hai đứa hẹn hò?”
Hoàng Trúc gãi đầu, bộ dạng thẹn thùng như trai mới lớn lần đầu có bạn gái: “Em tỏ tình, cổ nói là sẽ suy nghĩ, sau đó thì tụi em có đi chơi vài lần, coi như xác định quan hệ.”
“Ôi mẹ ơi!” Tiểu Kiều ngửa mặt lên trời, khóc không ra nước mắt.
Hàn Du quay mặt khụ một tiếng, nhịn cười mà đau hết cả xương sườn. Cô gái Lạc Mộng này học khoa đồ họa năm nhất, còn tương đối nổi tiếng nên hắn cũng biết. Chuyến đi này đúng là quá lời, cứ nghĩ là thừa dịp kéo gần khoảng cách với mục tiêu thôi, ai ngờ còn mang tính giải trí kinh khủng vậy.
Hoàng Trúc không hiểu ra sao, khó chịu hỏi: “Phản ứng kiểu gì vậy? Có vấn đề gì à?”
Tiểu Kiều thở dài, chán nản trả lời: “Em có biết Lạc Mộng mắc chứng mù mặt rất nặng không? Tức là có khi em ấy còn không phân biệt được người nào từng tỏ tình, người nào từng đi chơi với mình đó em trai à.”
Đã vậy cô gái này sống y như tên cha mẹ đặt, suốt ngày như lạc ở cõi thần tiên nào đó, không có nhận thức như người bình thường. Mù mặt cộng thêm bản chất ngáo ngơ, khó mà khẳng định được cô ấy xác định được quan hệ của mình với người xung quanh rõ ràng đến mức nào.
Hoàng Trúc và Chấn Phong sinh đôi nên giống hệt nhau, một người thì cho rằng bản thân đang hẹn hò với đối tượng, một người thì mời đối tượng đóng phim người lớn, không cần phân tích sâu hơn cũng thấy chuyện này phức tạp như thế nào.
(!) Viagra: thuốc chống rối loạn cương dương.
(!) Hư Trúc trong Thiên long bát bộ đã phá giới với công chúa Tây Hạ, lúc họ còn chưa rõ mặt nhau thì Hư Trúc đặt tên cho nàng là Mộng Cô. Thế nên mình mới đặt bạn gái này tên Mộng, cộng thêm thiết lập nhân vật sống kiểu mơ hồ nên thêm Lạc đằng trước. Cũng bởi vì cái tên hơi lạ nên đành bổ sung thêm là người Hoa.
Còn Tiểu Kiều trong Tam quốc có chị gái là Đại Kiều, coi như là cặp chị em mỹ nhân nổi tiếng nhất truyện rồi.
Chương này coi như giải nghĩa hết cho mấy cái tên trong truyện này trừ Hàn Du.