Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!

Chương 12: Tiêu Phàm, bảy trăm năm linh nhũ



Chương 12: Tiêu Phàm, bảy trăm năm linh nhũ

[ Còn tốt, Tiêu Phàm không quan tâm thiên phú hai bên khác biệt đến dường nào, vẫn xem ngươi là bằng hữu, nhưng đáng tiếc không lâu sau đó hắn gia nhập vào Tuần Tra Đường, phải đi thực hiện nhiệm vụ ở nơi xa, khó lòng đến khu tạp dịch thăm ngươi, chỉ còn có thư từ qua lại ]

[ Trong lúc ngươi còn đang hồi tưởng, bỗng thấy bóng hình quen thuộc xuất hiện ngoài cửa ]

[ Đó là một thanh niên ngũ quan kiên nghị, bạch y ngắn tay lộ ra da thịt cơ bắp sẫm màu do từng lao động cực nhọc, sau lưng vác một thanh đại đao bốc lên huyết khí, ắt hẳn đã từng gặp nhiều máu tanh ]

[ Ngươi rất kinh ngạc, vì đấy chính là Tiêu Phàm, bằng hữu hai năm chưa gặp ]

[ Khi này hắn thay đổi đến bất ngờ, cứ như lột xác, từ một thiếu niên nô lệ phải làm việc cật lực trong hầm mỏ, giờ đây khí thế bừng bừng, tràn ngập mùi vị nam nhân, tu vi thâm hậu, càng là vào hạng trước năm trăm trong thi đấu ngoại môn ]

[ Bằng hữu biến hóa kinh người, nghĩ lại bản thân dù may mắn dựa vào quý nhân nhưng vẫn chỉ lẹt đẹt ở luyện khí sơ kỳ, trong thi đấu còn bị loại từ rất sớm, vốn không thể so sánh ]

[ Hai người ôn chuyện, ngươi kinh ngạc khi biết Tiêu Phàm quay lại nghề cũ, do gia nhập Tuần Tra Đường nên bị đưa đến khu mỏ Linh Thiết, cũng là làm ở mỏ nhưng khác với khi xưa, ở đó hắn là tu sĩ trấn thủ cao cao tại thượng chứ không phải thợ đào khoáng ]

[ Nghe Tiêu Phàm kể khu mỏ cũng không an ổn do nằm gần một đại sơn mạch với nhiều yêu thú cùng phỉ tu chuyên g·iết người đoạt bảo, chúng ẩn núp canh me chờ đợi cơ hội c·ướp đoạt linh thiết, khó lòng phòng bị ]

[ Nhưng bất ổn cũng có cái lợi của nó, tại đó Tiêu Phàm có nhiều cơ hội tham gia chiến đấu, gặp nhiều cơ duyên, điểm cống hiến còn rất cao, nhất là khi hắn may mắn hút được một giọt bảy trăm năm linh nhũ dưới mỏ linh thiết, thế nên chỉ trong chưa đến hai năm đã đạt tới luyện khí tầng năm ]



Bảy trăm năm linh nhũ ?

Trần Lục ở bên ngoài trừng to kinh dị, tên oắt con này may mắn như vậy à, trong mắt lóe lên chút ý nghĩ tham lam.

Tu luyện nửa đời người cũng chỉ luyện khí tầng sáu, Tiêu Phàm chỉ cần hai năm liền sắp đuổi kịp hắn, ngoại trừ thiên phú tốt hơn nữa thì cũng không thể bỏ qua công lao của bảy trăm năm linh nhũ.

Thứ này quý giá cùng cực, thậm chí còn hơn cả Trúc Cơ tam bảo về mức độ hiếm thấy khó tìm.

Nói thì nói vậy, nhưng nếu để tu sĩ khác lựa chọn giữa Trúc cơ Tam bảo và bảy trăm năm linh nhũ thì họ sẽ chọn cái trước, ai mà không có ước mơ Trúc Cơ cơ chứ.

" E rằng nếu có nó, dù chỉ một giọt cũng có thể giúp ta phá vỡ bình cảnh, bước vào luyện khí tầng bảy, thậm chí tăng cường không ít căn cơ và nội tình "

Trần Lục khẽ nói thầm, trong lòng quyết định.

Nhất định phải đoạt được !

Quá lắm thì cho Tiêu Phàm một chút đền bù.

Trong khi ai đó đang nhắm vào cơ duyên của tiểu bối, thì mô phỏng vẫn đang tiếp tục.



[ Ngươi lại biết lần này Tiêu Phàm về tông không chỉ tham gia thi đấu ngoại môn, còn là vì nhận nhiệm vụ mới ở gần hơn, cũng như chuẩn bị cho khảo hạch nội môn ]

[ Ngươi lại có thêm một người bằng hữu bên cạnh, tâm trạng tốt hơn rất nhiều ]

[ Lịch Đại Lý, tháng 4 năm 8903, ngươi đột phá luyện khí tầng ba, Kiều Tiểu Nhã thấy thế không cam lòng liều mạng bế quan lần hai, miễn cưỡng thành công phá quan, giúp cảnh giới cả hai không bị kéo xa ]

[ Bằng hữu khác của ngươi, Tiêu Phàm nhận nhiệm vụ Tuần Tra sơn môn, tu vi vững bước tăng lên ]

[ Giữa tháng 8, Kiều Tiểu Nhã đến than khóc với ngươi rằng tu vi bản thân đình trệ không tiến tí nào, e rằng cứ thế này bản thân không thể đột phá luyện khí tầng bốn trước ba mươi tuổi, vô duyên với ngoại môn, lúc này ngươi đã luyện khí tầng ba trung đoạn ]

[ Cuối tháng, Kiều Tiểu Nhã bất ngờ đến từ biệt, ngươi biết nàng vừa nhận một vụ nhiệm vụ trấn thủ với thù lao cao nhưng rất nguy hiểm, hóa ra Kiều Tiểu Nhã muốn lịch luyện thêm với hi vọng giúp tu vi tiến nhanh ]

[ Ngươi thử khuyên nhủ, nhưng Kiều Tiểu Nhã đã quyết, ngươi không còn cách nào chỉ có thể chúc nàng an toàn, cũng tặng một tấm trung phẩm Ngự Phong Phù mong nó sẽ giúp nàng bảo vệ tính mạng khi cần ]

[ Lại có bằng hữu đi xa, ngươi đến hỏi nghĩa phụ thì biết nhiệm vụ đó không chỉ trấn thủ mà còn bao gồm khai phá, tính nguy hiểm cực cao, nếu luyện khí sơ kỳ đi thì chẳng khác nào cửu tử nhất sinh, nhưng nếu may mắn còn sống quay về thì ắt hẳn không khó khăn gì để đột phá luyện khí tầng bốn ]



[ Ngươi biết thế chỉ có thể âm thầm chúc phúc nàng, tâm trạng hạ xuống ]

[ Đại Lý, Tháng 10 năm 8903, ngươi chính thức đủ mười tám tuổi, tu vi luyện khí tầng ba cao đoạn, muốn trước ba mươi đạt luyện khí tầng bốn, đạt đủ tiêu chuẩn bước ngoại môn không phải là chuyện khó khăn ]

[ Cuối năm, ngươi vừa đạt đến luyện khí tầng ba đỉnh phong, nghĩa phụ gọi ngươi đến dặn dò một số chú ý khi đột phá bình cảnh sơ kỳ đến trung kỳ, cũng như cho ngươi hai viên Tụ Linh Đan đột phá bình cảnh ]

[ Tháng 6 năm 8904, ngươi vẫn chưa thể đột phá, cảm xúc bất ổn, nghĩa phụ thấy vậy cho rằng cứ thế nữa không phải là chuyện tốt liền cho ngươi đến sản nghiệp của tông môn ở Phong Lâm phường thị làm tu sĩ bán hàng, tăng thêm kiến thức cũng như thả lỏng một hai ]

[ Phong Lâm phường thị không lớn, nơi đây chủ yếu là tu sĩ luyện khí, hiếm khi thấy Trúc Cơ ]

[ Trong nửa năm ở Phong Lâm phường thị, kiến thức của ngươi tăng nhiều, do quản sự tại cửa hàng âm thầm chiếu cố nên ngươi có nhiều thời gian tu luyện, còn hiểu thêm nhiều tri thức về các loại đan dược phù lục cùng pháp khí ]

[ Ngươi còn nhận biết hai tỷ đệ Thanh Thanh, Thanh Đông, là con cháu của một tiểu gia tộc trong phường thị, nghe đồn nhà bọn họ chuyên về ngự thú, trong tộc có một Linh Quy sống mấy trăm năm, thực lực không đến Trúc Cơ nhưng có thể dễ dàng nghiền ép tu sĩ luyện khí thông thường ]

[ Đầu năm 8905, ngươi tâm thần chấn động, nơi sâu xa cảm thấy thời cơ đã đến, bình cảnh suy yếu, vội thông báo cho nghĩa phụ cần về tông môn đột phá cảnh giới ]

[ Rất nhanh, chỉ sau ba ngày phi thuyền đáp xuống phường thị, một nữ sư tỷ ngoại môn tên Dương Nhu sẽ tạm thời đón nhận chức vị trong lúc ngươi không ở đây ]

[ Thế là ngươi bước lên phi thuyền vừa đến đó để về tông, trước khi đi ngươi chú ý nhìn kỹ sư tỷ Dương Nhu một cái, vì nàng cũng là người ngồi trên chiếc phi chu định mệnh mang ngươi cùng Tiêu Phàm đến Mặc Huyền Tông ]

[ Trên thuyền, người nhớ lại khi đó cả bọn đều tự giới thiệu bản thân, sư tỷ Dương Nhu hình như là tiểu thư từ gia tộc thương nhân giàu có, sở hữu hạ đẳng tam linh căn nên nhập ngoại môn ]

[ Vừa nãy còn cảm giác được sau ba năm nàng đã là luyện khí trung kỳ, ngươi rốt cuộc hiểu khoảng cách thiên phú khủng kh·iếp thế nào, chỉ cách một hệ liền là lạch trời không thể vượt, ngươi dù có nhiều tài nguyên tu luyện hơn, dù cố gắng hết sức vẫn kém người ta một chút ]

[ Tâm tình ngươi hơi hạ xuống, nhưng nhờ tâm tính kiên định nhanh chóng ổn định cảm xúc, chuẩn bị cho việc bế quan đột phá trọng đại ]