[ Tháng 4 năm 9805, sau ba tháng nước chảy đá mòn, rốt cuộc bình cảnh đã sụp đổ, ngươi bước vào luyện khí tầng bốn khi vừa đủ mười tám tuổi không lâu ]
[ Đối với tứ linh căn, tốc độ này là cực kỳ nhanh chóng, một số kẻ âm thầm ganh ghét nhưng chỉ có thể quy cho việc ngươi có nghĩa phụ tốt, dư dả tài nguyên tu luyện ]
[ Bọn hắn không biết rằng mệnh cách của ngươi phải ra rất nhiều sức lực, toàn tâm toàn ý tu luyện, lại có đủ tài nguyên, tu hành vượt cảnh nhanh chóng là chuyện bình thường, hợp tình hợp lý ]
[ Ngươi đến gặp nghĩa phụ, ngài ấy bảo con đường tu luyện chỉ vừa mới bắt đầu, luyện khi sơ kỳ nhẹ nhàng, nhưng từ trung kỳ sẽ vô cùng khó khăn, nhắc nhở ngươi chuẩn bị tâm lí đầy đủ ]
[ Sau đó vài ngày, nghĩa phụ giao cho ngươi lệnh bài ngoại môn, cũng cẩn thận an bài vào Dược Đường, nghiêm cấm ngươi không nên học theo nghĩa tỷ Trầm Nhược Ly ]
[ Ngươi còn mơ hồ nghe nghĩa phụ nỉ non không giống nhau, không giống nhau gì đó ]
[ Đến lúc này ngươi mới kinh ngạc nhận ra mình có một người nghĩa tỷ, còn là sư tỷ Trầm Nhược Ly vô địch thi đấu ngoại môn mấy năm trước, cho dù tiến vào nội môn vẫn là nhân vật phong vân khó lường, danh chấn toàn tông ]
[ Ngươi vốn có ý định sẽ đi bái phỏng vị nghĩa tỷ danh tiếng lẫy lừng này, nhưng nghĩ đến có vẻ như trước đó nghĩa phụ chưa từng giới thiệu hai người với nhau, ngươi cảm thấy không ổn, có ẩn tình khác liền từ bỏ ý nghĩ đến cửa thăm hỏi ]
" Cái này..."
" Ta đây là đang cố ý che giấu ? Chẳng lẽ cả hai gặp mặt sẽ xảy ra chuyện ? "
Trần Lục có dự cảm không tốt, nhớ tới mấy cái mệnh cách đỏ lòm của Nhược Ly.
Rất nhanh, ý nghĩ đó được chứng thực.
[ Ý nghĩ rất tốt, nhưng hiện thực bất ổn, ngay ngày hôm sau nghĩa phụ đột nhiên gọi ngươi tới an bài cho hai người các ngươi gặp mặt ]
[ Sư tỷ Trầm Nhược Ly xinh đẹp tuyệt trần như lời đồn, một thân váy xanh lam sạch sẽ mà cao lãnh ngồi trên ghế, nghĩa phụ ở giữa, ghế của ngươi đặt ở phía còn lại ]
[ Ngươi nhìn kỹ trận thế này liền phát hiện ra nghĩa phụ cố ý tách hai người ra hai phía đối diện, còn hắn ở giữa, như thể lo ngại sư tỷ sẽ làm chuyện gì đó nguy hiểm ]
[ Hoặc có lẽ ngươi nghĩ nhiều, mặc dù nghĩa tỷ hơi lãnh đạm, nhưng không có bao nhiêu ác ý, nghĩa tỷ còn tặng ngươi một một món trung phẩm pháp y giá trị không hề nhỏ ]
[ Hai bên nhanh chóng nhận biết, cũng xưng nghĩa tỷ nghĩa muội, đến cuối cùng tỷ ấy vẫn cực kỳ cao lãnh ]
[ Cứ tưởng thế là xong, mọi người đều vui vẻ, không ngờ vừa rời khỏi chỗ nghĩa phụ, trên đường quay về tòa viện ở Dược Đường liền bị một thân ảnh váy lam chặn đứng ]
[ Dung nhan mỹ lệ nhưng băng lãnh của nghĩa tỷ hiển ra trước mắt, một luồng lệ khí đập vào mặt, cơn lạnh kh·iếp người hiện lên như khiến ngươi đông cứng cả thân thể ]
[ Không chờ ngươi nói gì, Trầm Nhược Ly nhẹ nhàng rút kiếm, ánh sáng trắng xóa như đóa tuyết liên lóe lên, đầu người rơi xuống, máu tươi thấm đẫm mặt đất ]
(°ロ°) !
Ông trời của ta !
Nhược Ly !
Ngươi làm gì đấy, Nhạc Nhạc nàng mạo phạm đến ngươi khi nào.
Trần Lục có chút không dám tình trừng to mắt, không tưởng tượng được nghĩa nữ theo chân mình mười mấy năm có mặt tàn nhẫn đến vậy.
[ Kinh sợ ướt sũng cả lưng, ngươi đột nhiên lấy lại tinh thần, hóa ra tất cả chỉ là ảo giác do sát khí, nhưng ngươi vẫn thấy cả người lạnh lẽo, không còn chút sức lực ngã khụy xuống ]
[ Khi này Trầm Nhược Ly đi đến trước mặt ngươi, lưỡi kiếm lạnh như thể sương giá hơi lướt qua gò má, ngươi gần như mất hết ý chí, chỉ nghe nàng nói một câu liền quay người rời đi, bỏ lại ngươi giữa trời đêm với vết cắt nhỏ ở trên chiếc cổ mịn màng đang dần rỉ máu ]
Cmn hệ thống !
Dọa c·hết ta !
Trần Lục thầm mắng một tiếng, còn thấy mơ hồ. " Nhược Ly làm trò gì ? Nói cái gì ? Mô phỏng vậy mà không nhắc kỹ "
[ Một đêm kinh hoàng, ngươi không dám đi mách với nghĩa phụ vì chính ngươi cảm nhận được sát khí từ nghĩa tỷ là hoàn toàn chân thật, sẽ c·hết người đấy ]
[ Đối với vị nghĩa tỷ này, ngươi e ngại đến cực điểm ]
[ Vài ngày sau ]
[ Bình tĩnh lại, ngươi thuận lợi gia nhập Dược Đường theo ý nghĩa phụ, nhưng nữ chấp sự ở Tạp Vụ Đường cứ là lạ ]
[ Tiền bối ấy than rằng nghĩa phụ thật không xứng làm người, chuyện ba bốn năm trước rồi mà còn lôi ra ép nàng phải làm việc, mỗi cây trâm cài chưa tới trăm linh thạch mà lải nhải vào tai nàng mãi ]
[ Ta đoán nghĩa phụ với vị nữ chấp sự có mờ ám, quan hệ khó lường, chẳng lẽ là nghĩa mẫu tương lai ? ]
"..." Trần Lục.
Nói bậy nói bạ gì đó ?
[ Đại Lý, tháng 6 năm 8095 ]
[ Sau hai tháng, tu vi xem như ổn định, Dược Đường điều động ngươi quay về Phong Lâm phường thị nhậm chức tại cửa hàng đan dược ]
[ Lần này là chức chính thức, chứ không phải làm việc vặt nhờ quan hệ giống lần trước ]
[ Trước khi đi, ngươi đến cáo biệt nghĩa phụ, ngài ấy cho ngươi một món pháp khí trung phẩm phòng thân, ngươi vừa muốn rời phòng thì bất ngờ một thân ảnh tiến vào mà không có điềm báo trước, ngươi nhớ bên ngoài có trận pháp phòng ngự cơ mà ]
[ Nhìn kỹ lại, đó là một người thanh niên khí chất xuất trần, áo bào xanh thẫm không có gió nhưng vẫn phiêu dật, đáng chú ý là trên tay phải đang có một con hỏa xà lượn lờ tới lui, phát ra hơi nhiệt nóng rực ]
[ Người đó vừa vào ngươi liền cảm thấy áp lực như núi, phần lớn khí thế nội liễm rồi nhưng chỉ chút ít còn lại cũng khiến linh khí trong người ngươi đình trệ, không cách nào vận chuyển, cứ như con thuyền bé nhỏ giữa hải dương vô tận, nỗi áp bách làm ngươi sắc mặt trắng bệch, không thể thở nổi ]
[ Uy thế mạnh mẽ đến bất ngờ nhưng đi cũng nhanh, sau đó nghĩa phụ giới thiệu cho ngươi biết thanh niên xuất trần là tứ thúc của hắn, tứ thúc Trần Hữu Thiên, chấp sự Đan Phong ở nội môn ]
[ Ngươi không biết nên xưng hô ra sao, chỉ có thể gọi Trần tiền bối nhưng bị nghĩa phụ sửa lại thành tứ thúc tổ khiến ngươi nghẹn miệng vì ngài ấy trông quá trẻ trung ]
[ So sánh giữa hai vị này, ngươi cảm thấy nghĩa phụ xưng thanh niên xuất trần là tứ thúc cứ buồn cười, phải ngược lại mới hợp lí, chỉ là ngươi cũng biết, ngươi thấy thế là do bản thân vẫn chưa hoàn toàn thích nghi với hoàn cảnh tu tiên giới nên mới thấy vậy ]
Dưỡng phụ quá già, xin lỗi ngươi rồi nghĩa nữ ngoan của ta !
Trần Lục bất mãn lầu bầu một tiếng, khẽ chửi bậy: " Tứ thúc cũng thật là, người đều hơn trăm tuổi rồi vẫn còn trẻ trung như vậy "
" Trong tộc bảo tứ thúc khi xưa từng phục dụng một viên nhị phẩm Trú Nhan Đan, chắc vì nó rồi "
[ Lần đầu gặp mặt, tứ thúc tổ tặng ngươi một món trung phẩm phòng ngự pháp khí làm quà, gom đủ pháp khí công phòng, thêm một bộ pháp y, khiến ngươi rất vui vẻ ]
[ Nhận quà xong, nghĩa phụ liền đuổi ngươi đi ngay để hai vị trưởng bối trò chuyện ]
[ Kế đó ngươi đi tìm Tiêu Phàm, hắn biết ngươi phải đi phường thị Phong Lâm liền muốn lên đường cùng ]
[ Tiêu Phàm nói Phong Lâm phường thị sắp tổ chức đấu giá hội có Phá Chướng Đan, hắn không đủ điểm cống hiến đổi ở tông môn nên dự tính đến đó thử thời vận một phen ]
[ Có bằng hữu đồng hành, ngươi liền lập tức đồng ý ]
[ Đầu tháng 7, do trên đường xuất hiện linh phong khiến phi thuyền trục trặc, nên phải tốn tận nửa tháng các ngươi mới đến phường thị ]
[ Cũng may, sau một ngày nữa hội đấu giá mới bắt đầu nên Tiêu Phàm vẫn tới kịp, ngươi có thể thấy rõ số lượng tu sĩ ở đây tăng mạnh do hội đấu giá ]
[ Tách ra khỏi Tiêu Phàm, ngươi quay về cửa hàng tông môn liền thấy không khí ở đây có gì đó không đúng ]
[ Ngươi đến hỏi quản sự thì được biết sư tỷ Dương Nhu khi đang đi trên đường nhỏ ngoài rìa phường thị thì bị một hắc y nhân chém đứt cánh tay phải, còn dính một phát độc chưởng do đó trọng thương b·ất t·ỉnh hai ngày chưa thể đứng lên ]