Ngay trong căn viện của mình, Trần Lục ngồi xếp bằng tĩnh tọa, trong đầu đang sắp xếp kế hoạch lừa gạt tiểu bằng hữu.
Để xem,
Từ Chiêu, mẫu thân Từ Nhạc Nhạc, vốn là tỳ nữ quan huyện Yên, do sinh ra huyết thống nhà quan nên được nhập làm th·iếp thất.
Nhạc Nhạc dù là tiểu thư, nhưng quan huyện Yên lại có gần trăm th·iếp thất, nhi nữ do th·iếp sinh ra cũng lên đến hàng trăm.
Thế nên nàng không thể sở hữu cuộc sống tiểu thư, mà phải đi làm thị nữ cho Mộc Doanh Doanh, nữ nhi thứ tư của chính thê quan huyện...
Tốt lắm, Từ Chiêu phải không.
" Từ bây giờ hai ta là cố nhân lâu năm chưa gặp, ta thu nữ nhi ngươi làm nghĩa nữ...có vấn đề ư ? Không có vấn đề ! "
Trong khi Trần Lục đang tự ngẫm nghĩ, bên ngoài trận pháp phòng ngự vang lên âm thanh của Lưu Tiểu Thụ.
" Trần chấp sự..."
Lưu Tiểu Thụ dẫn theo Nhạc Nhạc đã ổn định thương thế đi đến, vừa hô một tiếng liền thấy sương mù tách ra hai bên thành một lối đi.
" Sư muội, ngươi mau vào đi "
Nhạc Nhạc nghe vậy giật mình, thấy hắn muốn đi vội hỏi." Còn sư huynh ngươi ? "
" Ta còn có việc, vả lại không tiện vào theo " Lưu Tiểu Thụ tùy tiện tìm cớ, nhưng thấy nàng có vẻ kh·iếp đảm liền khuyên nhủ. " Đừng lo lắng, Trần chấp sự không phải hạng người xấu xa, chắc hẳn chỉ tìm ngươi có việc thôi "
" Được rồi, cứ thế đi "
Nói rồi, Lưu Tiểu Thụ liền sử dụng thuật khinh thân vào chân, nhảy lên, thoáng cái liền không thấy bóng dáng để lại sư muội lơ ngơ ở đó.
Nhạc Nhạc bỗng bình tĩnh,
Không sao, ngươi chỉ là nữ nhi thấp hèn của một thị nữ, đường đường là chấp sự đại nhân sao lại âm mưu gì được.
Chẳng lẽ chấp sự còn quan tâm hai ba viên linh thạch như Mộc tiểu thư hay sao.
Nói thì dễ lắm, đắn đo hồi lâu không dám đi ra một bước, trong tâm trí nàng liền hiện lên vẻ mặt cao cao tại thượng của Mộc tiểu thư.
" Nhạc Nhạc, bản tiểu thư nghe nói bổng lộc của đệ tử tạp dịch là ba viên linh thạch phải không ? "
" Tốt, đưa ta hai viên đi, sau này sẽ trả lại ngươi "
" Làm sao ? Ngươi không muốn ? "
" Từ Nhạc Nhạc ! Có phải hay không do trở thành đệ tử tạp dịch cho ngươi đủ tự tin ? Đừng quên con ả Từ Chiêu vẫn còn ở Mộc phủ..."
Cắn răng một cái, nàng không đắn đo nữa, chẳng có ích chi.
Là phúc thì không phải họa, mà đã họa thì nàng bây giờ không có tư cách tránh khỏi, sợ cái gì ?
...
Vượt qua màn sương mù, tiến vào phòng khách, một mùi hương gỗ quý đập vào khứu giác, Nhạc Nhạc cũng gặp được Trần chấp sự.
Đó là một nam nhân trưởng thành tầm ba bốn mươi, mặc y phục màu xám dành riêng cho chấp sự ngoại môn, dáng vẻ có hơi lười biếng tựa lưng vào ghế.
Hắn không có vẻ gì là uy nghiêm khó gần, chỉ có khóe miệng hơi lên khiến Nhạc Nhạc cảm thấy thân thiết như đang gặp trưởng bối trong nhà.
Cảm giác này ngay cả phụ thân là huyện lệnh cũng không thể cho nàng, ông ta chỉ có cao cao tại thượng, không chỉ chán ghét thân nữ nhi, còn khinh miệt người thị nữ từng có quan hệ xác thịt với mình.
" Ngươi chính là Nhạc Nhạc "
Một giọng nói trầm ổn vang lên, nàng mới như tỉnh lại từ giấc mộng, vội cuốn quýt khom cong cả lưng như con tôm luộc, suýt thì quỳ xuống.
" Đệ, đệ tử Nhạc Nhạc..." Nàng có chút cà lăm, một vài ý nghĩ ban đầu cũng bay mất ráo, bản chất bên trong vẫn là quá yếu đuối.
Trần Lục bất ngờ cắt đứt nàng:
" Đứng thẳng lên đi, Mặc Huyền Tông không có chuyện ép buộc lễ nghi nặng nề như phàm trần "
" Đệ, đệ tử hiểu rồi "
Nhạc Nhạc vội vâng dạ, lúc này nàng mới nhớ tới bản thân không còn ở Mộc phủ nữa.
Nhạc Nhạc vẫn còn hơi lớ ngớ, bỗng dưng Trần Lục hỏi:
" Đúng rồi, ngươi lấy họ theo mẫu thân đúng không ? "
" Đúng, đúng thế "
" Vậy Từ Chiêu, nàng lại có quan hệ gì với ngươi ? Chẳng lẽ nàng kết phu thê rồi ? "
" A !? "
Nhạc Nhạc lập tức lộn xộn, không rõ mẫu thân lại có liên quan gì ở đây.
...
...
" Hóa ra mọi chuyện là thế, không ngờ Từ Chiêu nàng lại chạy nạn đến phía bắc..."
"...ta Trần Lục cùng nàng xem như là cố nhân, nay ngươi nhập tông môn không ngại gọi ta một tiếng nghĩa phụ..."
" Nhớ kỹ, là đệ tử Mặc Huyền Tông không nên tự coi nhẹ mình, mới nhập tiên môn cũng là tiên đạo "
Âm thanh vang lên lập đi lập lại ở bên tai, Từ Nhạc Nhạc với tâm trí mơ hồ bước ra màn sương.
Nghĩa phụ ?
Không hiểu sao liền nhận một người xa lạ làm nghĩa phụ...
Thật sự nhận biết mẫu thân ư ?
Nàng không thể xác định, cũng không thể hiện tại liền chạy về Mộc phủ hỏi mẫu thân.
Quá xa xôi, nàng lại không biết bay.
Trong lúc Nhạc Nhạc còn đang u sầu mơ màng, ánh mắt nhìn về hông, nơi đó đặt một cái túi trữ vật mà Trần chấp sự, a không phải, là nghĩa phụ vừa tặng cho nàng.
Trong đó còn có đan dược, giá trị không hề nhỏ.
Mặc kệ !
Nàng bỗng lắc đầu lia lịa.
Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, ta vốn không có gì để đại nhân vật như Trần chấp sự m·ưu đ·ồ, chẳng lẽ vì bộ túi da này hay sao...
A nha !
Bỏ qua, bỏ qua...đừng suy nghĩ về nó !
" Là cái tay nào động thủ !? "
" Cả hai tay ? Rất tốt "
" Tu tiên giới, thực lực vi tôn, thân phận ghê gớm tại phàm trần đều không đáng gì, giàu sang quyền quý ? Trò cười lớn ! "
" Ngươi là hoàng tử ? Ngươi rất cao ngạo ? Vậy thì cút trở về ! "
Đây là những lời của sư huynh tiếp dẫn đệ tử mới, nói với vị hoàng tử đến từ một nước nào đó mà nàng không biết tên.
Hoàng tử ấy tuấn tú nhưng rất kiêu căng, ỷ vào võ nghệ ẩ·u đ·ả một mầm tiên xuất thân nô lệ, sư huynh tiếp dẫn trong khi tức giận một kiếm chặt tay dám đánh người, cuối cùng giành tử bị trục xuất khỏi phi thuyền.
Thực lực vi tôn, là thực lực vi tôn !
Sao phải nghĩ nhiều vậy, ta quá yếu, nếu Trần chấp sự nếu có ý xấu vậy cứ để hắn làm thôi, có tài nguyên ta liền tu luyện, có chỗ dựa ta liền nấp vào...
Suy nghĩ nhiều chi, ngu xuẩn nha Từ Nhạc Nhạc.
...
...
Một tên chấp sự không có ý tốt nào đó chẳng biết vị nghĩa nữ mới nhập môn của mình vừa có một pha đấu tranh tâm lí kịch liệt.
Trần Lục còn bận nghe hệ thống báo cáo đây này.
[ Chúc mừng chủ nhân thu nghĩa nữ Từ Nhạc Nhạc, nhận được phần thưởng độc quyền × 1, gói quà cảnh giới dẫn khí × 1...có hay không mở ra cả hai ? ]
" Mở ra "
[ Mở phần thưởng độc quyền, chúc mừng chỉ nhận được...Lượt mô phỏng 4 năm 5 tháng ( màu lam ) ×1 ]
[ Mở phần thưởng cảnh giới dẫn khí, chúc mừng chủ nhân nhận được...linh thạch hạ phẩm × 10, linh đan ×2, võ kỹ tiên thiên ×1, tuyệt đỉnh lợi khí võ lâm × 1...]
"..."
" ? "
Hửm ?
Trần Lục không dám tin dụi mắt một cái, mở mắt vẫn thế.
"..."
Không biết lượt mô phỏng là cái gì, nhưng đống còn lại... rác rưởi vượt lẽ thường cho phép.
Dù thiên phú phế vật, nhưng nói gì thì nói Trần Lục ta đây cũng là tu sĩ có thâm niê,n Luyện khí trung kỳ đỉnh phong, vậy mà...
Linh đan ?
Võ kỹ ?
Võ lâm lợi khí ?
Đang hạ nhục ai đó !?
Trần Lục rất muốn che mặt, chất lượng kém đến mức không dám nhìn thẳng.
Haii ~
Thở dài thất vọng, hắn tiện tay rút hết ra rồi ghét bỏ ném vào túi trữ vật chứ không phải nhẫn trữ vật, rác rưởi như này để vào nhẫn có chút không xứng.
" Để xem cái còn lại "
Trần Lục vẫn còn tí ti chờ mong chọn lượt mô phỏng.
[ Lượt mô phỏng 4 năm 5 tháng ( mệnh cách màu lam )
Giới thiệu: Chức năng hệ thống, dùng để mô phỏng chi tiết 4 năm 5 tháng cuộc đời thân nhân của người sử dụng...tóm tắt ngắn gọn từ 500 chữ.
Nhắc nhở: Chỉ áp dụng với thân nhân có mệnh cách từ màu lam trở xuống, chủ nhân không thể sử dụng cho bản thân ]