Bạn Trai Bí Ẩn Của Tôi

Chương 17: TRUY TÌM KẺ ĐỘT NHẬP



Sở cảnh sát...

Người đàn ông thái độ vô cùng bình thản khi cảnh sát đưa một vật chứng về phía hắn. Bên trong có chứa thuốc phiện với số lượng lớn. Hắn ta kéo kéo chiếc mũ đang đội trên đầu, nghiêng đầu nói:

- "JS xưa nay là hộp đêm kinh doanh lành mạnh. Chúng tôi không bao giờ dùng chất gây nghiện để dẫn dụ khách."

Cảnh sát nửa tin nửa ngờ vực. Ai mà không biết ông chủ JS là một tên máu lạnh, nham hiểm việc hắn nói có đúng hay không khó ai có thể biết được. Tuy nhiên, kết quả xét nghiệm cho thấy toàn bộ những người có mặt tại đó không ai có dấu hiệu sử dụng thuốc phiện. Chưa đợi phía cảnh sát trả lời, lão Dương mở lời nói, hắn đưa ra đề xuất:

- "Hãy cho tôi ba ngày tìm ra kẻ lén trà trộn vào JS để hãm hại tôi."

Lúc này hắn mới chợt nhớ đến vài ngày trước hình như đã có kẻ nào lẻn vào JS, thậm chí tên đó còn đột nhập vào phòng riêng của hắn.

Cảnh sát nhìn hắn một hồi, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ phía tập đoàn Thụy Hào và Âu Dương. Người đàn ông ngồi đối diện này quan hệ của hắn vô cùng rộng rãi. Hắn được cả hai ông chủ tập đoàn lớn mạnh ở nước K chống lưng cho nên hộp đêm của hắn mới lớn mạnh và duy Trì đến tận hôm nay. Viên cảnh sát suy nghĩ sau đó nói:

- "Được rồi. Chúng tôi sẽ cho ông ba ngày để tra ra sự thật. Nếu sau ba ngày, chúng tôi buộc phải nộp đơn kiện ông ra toà vì tội tàn trữ chất cấm."

- "Được."

Hắn cương quyết trả lời. Sau đó bảo người lái xe đến đưa hắn trở về. Trong xe, hắn nhận được một cuộc gọi từ phía Thụy Hào.

- "Bá Minh, cảm ơn cậu đã nói giúp. Tôi nhất định phải tra ra kẻ đột nhập vào phòng riêng của tôi ngày hôm đó."

- "Có kẻ đã đột nhập vào bên trong JS sao?"

Tô Bá Minh chau mày nói. Tuy JS là nơi mà ai cũng có thể vào thế nhưng để vào được bên trong phòng làm việc riêng của ông chủ JS là việc không hề dễ dàng.



Hộp đêm Trình Đăng...

Trình Chí Đăng vô cùng hài lòng khi hay tin cảnh sát đến và bắt ông chủ JS đi. Hắn nhìn người phụ nữ trước mặt khen ngợi không ngớt:

- "Cô làm tốt lắm. Sau sự việc này, cho dù tên lão Dương không bị cảnh sát bắt giữ nhưng danh tiếng của JS một phần bị ảnh hưởng. Khách hàng từ JS rồi cũng sớm qua phía chúng ta mà thôi.

Người phụ nữ vẻ mặt lo lắng, cô ta ngập ngừng một lúc lâu, sau đó đáp:

- "Hình như...lão Dương đã phát hiện ra tôi rồi."

Nghe nói đến đây gương mặt đang tươi cười khi nãy của Trình Chí Đăng bỗng vụt tắt. Ông ta tức giận vung tay tát vào gương mặt xinh đẹp của cô ta mà mắng:

- "Vô dụng. Tại sao lại để hắn phát hiện? Có biết chuyện này có thể liên lụy đến tôi không?"

- "Hắn chỉ nghi ngờ thôi. Tôi nghĩ hắn sẽ không điều tra ra chúng ta."

Cô ta không tin tên lão Dương sẽ điều tra sự việc này như thế nào nếu như không thấy mặt của cô ta.

Người phụ nữ kể từ sau khi đột nhập vào JS mỗi khi đi đâu, cô ta luôn có cảm giác dường như có ai đó lén theo sau mình. Thâm tâm cô ta lo sợ. Có khi nào Trình Chí Đăng cho người đến để diệt khẩu. Quá hoảng sợ, người phụ nữ quyết định chạy thật nhanh về phía trước. Tuy nhiên trước mặt cô ta là một ngõ cụt. Cô ta quay đầu lại thì đã thấy người đàn ông mặc áo đen đội nón, là ông chủ JS hắn đã tìm ra cô.

- "Có phải cô chính là người bỏ thuốc phiện vào JS không?"

Mặc dù không nhìn được gương mặt của hắn nhưng cô ta vẫn có thể cảm nhận được sát khí tỏa ra từ bên trong con người hắn, bất giác khiến cô ta không rét mà run.

Hắn ném một chiếc điện thoại bên trong có ghi lại toàn bộ quá trình cô đột nhập vào JS. Chính cô là người chuốc rượu những thuộc hạ canh giữ, sau đó lẻn vào phòng làm việc của lão Dương. Khốn kiếp! Ngay cả nơi bí ẩn như thế vẫn có camera giám sát. Nước đi này cô ta không lường trước được.