Bạn Trai Bí Ẩn Của Tôi

Chương 74: NGOẠI TRUYỆN



Chưa bao giờ cô nhìn thấy dáng vẻ hung hãn đến mức ghê sợ của anh như bây giờ.

Gương mặt đang nhễu nhại nước mưa cộng với việc đứng dầm mưa một lúc lâu đã làm cho gương mặt anh trở nên nóng dần và đỏ ửng.

Mặc cho Lạc Dao đang không ngừng đánh mạnh vào ngực, anh vẫn mạnh bạo mà ghì chặt cơ thể nhỏ bé của cô. Tiếng khóc nức nở vang lên ngay khi Hạn Siêu xé rách chiếc áo thun bên ngoài, hiện tại trên người cô chỉ mặc chiếc áo nhỏ màu đen. Lạc Dao khóc lóc van xin, mặc dù cô yêu anh nhưng hành động này của anh một phần nào trở nên xấu đi trong mắt cô. Không còn là một anh chàng bác sĩ ôn nhu và hài hước mà hiện tại là một tên ác ma đầy hung tợn.

Anh cúi người hôn lên bờ vai mỏng manh của người con gái, khẽ luồng tay về phía sau toang tháo chốt áo nhỏ của cô, ngay lập tức một giọng nói nỉ non vang lên:

- "Xin anh...xin hãy tôn trọng em."

Động tác của anh lập tức dừng lại, anh nhanh chóng thu bàn tay hư hỏng của mình ra khỏi cơ thể Lạc Dao liền sau đó đánh vào đầu mình mà tự trách:

- "Anh xin lỗi."

Nói rồi, anh xoay người rời đi. Vừa đi được mấy bước, cả tầm nhìn trước mặt phút chốc trở nên mờ ảo, đầu óc anh quay cuồng đến mức không thể tiếp tục tiến thêm một bước.

Rầm...

Đặng Hạn Siêu ngã xuống sàn nhà khiến Lạc Dao vô cùng hoảng hốt, lập tức chạy đến đỡ anh dậy.

- "Hạn Siêu, Hạn Siêu, anh làm sao vậy?"

Đặt tay lên trán anh, Lạc Dao mới nhận ra rằng anh đang bị sốt. Phải chăng là vì cơn mưa khi nãy cộng với việc vừa bước xuống sân bay đã chạy đến đây tìm cô.

Nhìn người đàn ông đang ngủ say trên giường khiến cô vừa giận vừa thương. Cô dùng khăn lau lau gương mặt của anh, khẽ thở dài, nói nhỏ:



- "Tại sao anh lại yêu em chứ? Về gia thế, em không xứng với anh, cả địa vị cũng vậy."

Suốt cả một đêm, Lạc Dao ngồi bên cạnh chăm sóc cho Hạn Siêu. Có lẽ để được quay về đây, chắc hẳn anh đã đánh đổi không ít. Suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cô cũng đưa ra quyết định. Thay vì chạy trốn, chi bằng hãy cùng anh đối mặt.

****

Ngày hôm sau, ngay tại sân bay, một cô gái với bộ đồ sang trọng bên tay phải là chiếc vali khổng lồ bước xuống. Cô ta tháo chiếc kính râm đang đeo ra, ánh mắt đầy sự mưu mô. Bích Dao đã đến nơi, lần này cô ta sẽ tìm người phụ nữ tên Lạc Dao để mà diệt cỏ tận gốc.

Bích Dao ngồi vào bên trong chiếc xe hơi sang trọng, cô ta ra lệnh cho tài xế phía trên, nói:

- "Mau chóng đưa tôi đến địa chỉ này, trong ngày hôm nay."

Người tài xế nhận lấy tờ giấy, bên trong là địa chỉ mà Bích Dao muốn đến. Cô ta ngắm nhìn quang cảnh nơi đây, chẳng có gì thú vị. Thế mà Đặng Hạn Siêu lại sẵn sàng từ bỏ mọi thứ vốn có bên Anh quốc chỉ để quay trở về cái thành phố này. Càng nghĩ khiến Bích Dao muốn nổi điên. Cô ta siết chặt gấu váy, cầm tấm ảnh của Lạc Dao nhìn bằng ánh mắt của kẻ hủy diệt, cô ta nghiến răng nói:

- "Tôi sẽ khiến hai người âm dương cách biệt. Để xem, cô sẽ tìm cách nào để đến với Hạn Siêu."

Nói rồi cô ta cười phá lên khiến người tài xế đang tập trung lái xe cũng cảm thấy sợ hãi. Người phụ nữ này cô ta điên rồi, chẳng khác gì mụ phù thủy độc ác trong các câu chuyện cổ tích.

*****

Sáng hôm sau, Hạn Siêu tỉnh dậy. Vừa mở mắt ra đã thấy cô nằm tựa đầu lên thành giường, cả người lại chỉ mặc chiếc áo ngực màu đen. Cả đêm qua, vì mải chăm sóc cho anh đến mức khiến cô quên thay đồ.

Gương mặt ngủ say của Lạc Dao lúc này vô cùng đáng yêu, nhìn về phía chiếc áo cô đang mặc có phần quyến rũ, anh lập tức lấy chăn giúp cô che chắn lại. Nếu như biết mình chính là kẻ đã gây ra chuyện này, có lẽ anh sẽ không còn mặt mũi nào để mà nhìn cô nữa.