Bạn Trai Không Chịu Chia Tay Cũng Trọng Sinh

Chương 39: Diễn đàn công ty



Vương Tu kích động trong căn phòng thơm ngát không bao lâu liền ngủ mất.

Hắn rất ỷ lại Hứa Hạc, đời trước từ lần đầu tiên gặp mặt đã bắt đầu, đến bây giờ cũng đã mười mấy năm.

Hơn nữa gần đây mất ngủ, ngửi được mùi hương quen thuộc sẽ dễ buông bỏ đề phòng, ngủ đến thơm ngọt.

Trương Ngọc Quỳnh đã làm xong đồ ăn, chần chờ một chút hỏi Hứa Tâm Viễn, “Có cần gọi hắn dậy không?”

Hứa Tâm Viễn nghĩ nghĩ, “Thôi, để hắn ngủ đi.”

Gần đây hạng mục liên tiếp trục trặc, ông chủ đã tăng ca mấy ngày, trong ánh mắt toàn là tơ máu.

Ngẫm lại người này với con của hắn không sai biệt lắm, tức khắc tình thương của cha tràn lan không nỡ gọi hắn dậy.

“Vậy đồ ăn?”

“Chờ hắn tỉnh lại rồi nói.”

Vì thế liền chờ đến 9h40 tối, trong phòng truyền đến tiếng đồng hồ báo thức, Vương Tu khó khăn lắm mới dậy được, chỉnh đốn qua loa một chút rồi đi  ra.

Cả nhà trừ Hứa Hạc vẫn đang ngồi nghiêm chỉnh đợi hắn, bên cạnh là đồ ăn đã nguội lạnh.

“Ngài tỉnh rồi?” Hứa Tâm Viễn buông báo trong tay.

Vương Tu gật đầu, “Ngại quá mấy ngày nay mất ngủ, mọi người đợi rất lâu rồi?”

Hứa Tâm Viễn không nói thật, “Ngày thường nhà tôi cũng ăn cơm giờ này, hôm nay ăn sớm.”

Kỳ thật nhà bọn họ ăn cơm rất sớm, mỗi ngày 6 giờ là ăn, Hứa Hạc về đều đã ăn xong.

“Vậy à.” Vương Tu đã sớm nghiên cứu thói quen sinh hoạt của Hứa gia nhưng vẫn phải làm bộ không biết.

Trò chuyện giữa hai người họ đến đây kết thúc, nếu không nói gì thêm thì thật xấu hổ, Trương Ngọc Quỳnh đúng lúc xen vào, “Tôi đi hâm nóng đồ ăn.”

Vương Tu liên tục xua tay, “Không cần, giờ cũng muộn rồi, tôi xin phép về đây.”

Ở thêm lúc nữa là Hứa Hạc về đến rồi, nếu biết hắn chủ trương đến nhà mình cọ cơm, khẳng định lại muốn tức giận.

Vương Tu lễ phép khom lưng, “Quấy rầy rồi.”

Trước mặt cha mẹ vợ vẫn nên giả vờ ngoan ngoãn, như vậy mới có thể thêm điểm.

“Không quấy rầy không quấy rầy, đều là mấy món thường ngày thôi.” Trương Ngọc Quỳnh bị thái độ khiêm tốn thành khẩn của hắn đả động, khách khí, “Nếu ngài thích, lúc nào cũng có thể tới đây nếm thử.”

Vương Tu cong môi cười, “Vậy ngày khác tôi lại đến thăm nhà.”

Hai người bọn họ đều nói lời khách sáo, chỉ là Trương Ngọc Quỳnh nói là giả, Vương Tu nói là thật, ngày khác thật sự sẽ tới cửa thăm hỏi, nhưng hôm nay đúng là không còn sớm, lại chậm trễ không đi Hứa Hạc thật sự sẽ phát hiện.

Hắn đứng ở cửa, nói lời từ biệt, từ chối Hứa Tâm Viễn đưa đến dưới lầu, lên xe rời đi.

Chân trước mới vừa đi, chân sau Hứa Hạc đã trở lại, nhìn thấy cả nhà ngồi ăn cùng nhau còn sửng sốt một chút, “Hôm nay ngày mấy?”

Ngày thường muộn nhất 7 giờ ăn cơm, hôm nay lại muộn như vậy.

“Có khách tới nhà sao?” cậu rõ ràng nhìn thấy dép lê của mình bị người khác động vào.

“Ừ.” Hứa Tâm Viễn không nhiều lời, vẫy tay gọi cậu lại đây ăn cơm.

Hứa Hạc vừa lúc được ăn món ngon, thường ngày không được ăn đâu.

Bữa cơm này làm thực phong phú, có gà có vịt cũng có cá, tuy đã nguội nhưng làm nóng lại là lại thơm ngào ngạt.

Bởi vì người quen của ba cậu đều không cùng cấp bậc với cậu, cho nên cậu cũng không hỏi là ai, chỉ biết là nam.

Bằng không cũng sẽ không dùng dép lê của cậu, tới nhà cũng không tiện, dù sao có tận hai nữ nhân.

Hứa Hạc gia giáo cực nghiêm, ở nhà cậu không dám làm càn, thành thật bưng cơm tới ngồi đối diện ba cậu.

Ba cậu đã nhiều ngày không thấy cậu, có rất nhiều dạy dỗ, thông thường hắn hỏi một câu, Hứa Hạc phải trả lời một câu, giống như đi thi vậy.

Đại khái hỏi cậu thực tập thế nào?

Còn bao lâu thì khai giảng?

Về sau tính học ngành nào?

Đều là một ít vấn đề bình thường, Hứa Hạc trả lời từng câu, bị dày vò vội vàng ăn xong, chạy nhanh vào phòng.

Đã hẹn các fan giờ này phát trực tiếp, ngày thường cậu toàn là vừa ăn vừa phát trực tiếp, hiện tại bởi vì ăn cơm nên chậm hơn hai mươi phút, các fan oán giận một trận.

Hứa Hạc trấn an trong chốc lát, đáp ứng yêu cầu của fan hát một bài, tuy hát nhanh hơn cả nhạc, nhưng do giọng thiếu niên dễ nghe nên vẫn rất được khen ngợi.

Cuối cùng, Hứa Hạc thuận miệng kể một chút chuyện Weibo hôm nay, “Ngày hôm qua đã xảy ra một chuyện tôi cảm thấy thực đáng yêu, chủ tịch công ty dùng Weibo chính thức giúp tôi combat, ha ha ha ha ha ~”

Nhắc đến khiến bản thân cũng buồn cười, đặc biệt là những lời bênh vực người mình, giống như mấy nữ sinh nhỏ tranh cãi.

Cái gì mà phải làm thần bảo hộ của tiểu ca ca cả đời, ngữ khí nhuyễn manh lại ngay lập tức quay đầu tức giận mắng những người cay cú kia, cứ như tâm thần phân liệt.

Trên màn hình máy tính nháy mắt bị ‘wow, đáng yêu quá’, ‘muốn một ông chủ như vậy’ spam.

Vương-đang xem phát trực tiếp-Tu đột nhiên bị cậu nhắc tới, lỗ tai không biết cố gắng mà trộm đỏ lên.

Hứa Hạc có hảo cảm với hắn, cần phải không ngừng cố gắng.

Hắn lập tức xụ mặt gọi thư ký, “Thân là ông chủ, tôi cảm thấy nên hiểu biết thêm về nhân viên, cô lập một diễn đàn thêm tất cả mọi người vào, nếu nhân viên ủy khuất, cảm thấy có bất công gì, có thể trực tiếp vượt cấp tìm tôi.”

???

Thư ký vẻ mặt ngơ ngác, “Mấy ngàn người, tất cả đều phải thêm sao?”

Vương Tu gật đầu, “Từ quản lý đến dì lao công, toàn bộ đều phải tham gia.”

Thư ký chớp mắt, tựa hồ hiểu ra, ý của Tuý Ông không phải ở rượu.

Cô cũng không ngu ngốc, đầu tiên là bánh kem, bởi vì không có bánh kem, khổ sở cả ngày.

Sau lại là cơm hộp, mua mười mấy đồng không có cái gì hiếm lạ lại giống như gặp được bảo bối mà cất giữ.

Ngày hôm qua vừa xảy ra chuyện Weibo một mình ra trận tranh đấu, còn không rõ thì đúng là đồ ngốc.

Ông chủ có vẻ thích Hứa Hạc.

Cô còn đang khiếp sợ chuyện chủ tịch là gay, hắn đã ngắt điện thoại.

Vì sự nghiệp tăng lương, thư ký tích cực liên hệ người bên bộ phận marketing, trước tiên lừa Hứa Hạc vào rồi lại nói.

Hứa Hạc nhìn diễn đàn là tên công ty, tưởng mọi người lập diễn đàn nhỏ ngầm, không nghĩ tới xem thành viên xong lắp bắp kinh hãi.

Chủ tịch, cổ đông, quản lý các bộ phận, ngay cả ba cậu cũng vào, còn có thầy cậu.

Thầy cậu hiển nhiên cũng chưa ngủ, lại còn không biết tình huống thế nào, ở trong nhóm gào to.

Dung ma ma:【 tình huống gì đây? Ai lập nhóm? 】

Dung ma ma:【 chán quá, muốn chơi game không? @mỗi ngày hướng về phía trước, học tập thật tốt 】

Hứa Hạc muốn nhắc nhở hắn, đây là nhóm đứng đắn, toàn bộ quản lý đều có mặt, ngay cả ông chủ cũng xuất hiện.

Danh thiếp của hắn viết rất đơn giản, chính là chủ tịch mới, avatar một shouta nghiêm trang ngồi văn phòng, đối lập với hình tượng của ông chủ, có vẻ manh manh.

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 thầy xem thành viên đi. 】

Hồ Lương thấy cậu thì rất vui vẻ,【 đồ đệ, cùng chơi game nào. 】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 thầy xem thành viên trước đi. 】

Dung ma ma:【 tôi gần đây mới lên cấp 80, tôi kéo cậu. 】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 thầy, mau xem thành viên. 】

Dung ma ma:【 có gì đẹp mà xem, chơi game thôi. 】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【……】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 không xem anh sẽ hối hận. 】

Dung ma ma không cho là đúng, tiện tay click mở liếc mắt một cái, tức khắc bị dọa run bần bật,【 〣( ºΔº)〣, 〣( ºΔº)〣, 〣( ºΔº)〣, đồ đệ, sao không nói sớm? 】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【…… Tôi nói rồi. 】

Lúc này đến phiên thầy cậu hết chỗ nói, đang lúc xấu hổ, đột nhiên có người tiếp lời.

Chủ tịch mới:【 Tới đây tổ đội chơi game. 】

Dung ma ma:【……】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【……】

Cổ đông mới:【 thêm tôi nữa. 】

Dung ma ma:【……】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【……】

Hứa Hạc click mở chân dung cổ đông mới, ID ‘Quỳ xuống hát chinh phục’.

‘Quỳ xuống hát chinh phục’ không phải nick Trương Nam Sinh sao?

Trương Nam Sinh biến thành cổ đông khi nào?

Hứa Hạc lập tức trò chuyện riêng với hắn,【 nói đi, rốt cuộc giấu tôi làm cái gì? 】

Quỳ xuống hát chinh phục: 【??? Ai đấy? 】

Giả bộ hồ đồ đúng không?

Hứa Hạc lập tức vào nhóm nhắn lại.

【 thầy, tôi phát hiện trong nhóm có người quen. 】

Trương Nam Sinh không dám chậm trễ nhắn riêng với cậu,【 ai nha ai nha, tôi sai rồi, việc này quá phức tạp, tôi không biết nói sao. 】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 tôi hỏi cậu đáp. 】

Quỳ xuống hát chinh phục:【 ok. 】

Phía dưới kèm theo gif đáng thương hề hề.

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 sao lại thành cổ đông? 】

Quỳ xuống hát chinh phục:【 tôi mua lại mấy cổ phần bên ngoài, hiện tại giá thấp, không tốn nhiều sức đã thu được 11% cổ phần, kiếm lời hai ta chia đều. 】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 có phải Vương Tu bảo cậu làm vậy không? 】

Quỳ xuống hát chinh phục:【 biết rõ còn hỏi? 】

Hứa Hạc đột nhiên trầm mặc:【 chia bốn sáu. 】

Quỳ xuống hát chinh phục:【 wow, cậu tốt quá. 】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 tôi sáu cậu bốn. 】

Quỳ xuống hát chinh phục:【……】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【 coi như trừng phạt vì giấu diếm nhiều chuyện như vậy. 】

Quỳ xuống hát chinh phục:【……】

Quả nhiên còn mang thù.

Không cần tốn nhiều sức hố Trương Nam Sinh một phen, tâm tình Hứa Hạc rất tốt, đang định rời khỏi đột nhiên nhận được một tin nhắn trò chuyện riêng.

Chủ tịch mới:【 thầy cậu kêu cậu cùng chơi game. 】

Học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước:【……】

Đã nói như vậy cậu cũng ngại từ chối, từ chối chính là không cho ông chủ mặt mũi.

Vì thế bốn người bắt đầu chơi game, dùng YY giao tiếp, xây thành một đoàn đội xoát phó bản.

Thầy cậu cấp 80 đại kiếm khách, không khách khí xông vào đầu tiên, kết quả đã liên tiếp ch.ết vài lần.

Hứa Hạc còn tốt, cậu bị giam ba năm, mỗi ngày trừ tiểu thuyết truyện tranh, TV điện ảnh thì chính là chơi game, tuy rằng khi đó không phải chơi cái này, nhưng trò chơi đều có điểm giống, Hứa Hạc vẫn đánh tốt.

Vừa bắt đầu không quá thuận tay, sau Trương Nam Sinh chuyên môn thêm m.áu cho cậu mới miễn cưỡng đuổi kịp.

Một lát sau, thầy cậu lại ch.ết vài lần, bởi vì mọi người là một đội, hắn ch.ết cả đội cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Vừa mới chuẩn bị sống lại, ‘Trăng trên giấy’ đột nhiên vung kiếm một nhát gi.ết hắn.

Hồ Lương: “……”

Trương Nam Sinh: “……”

Hứa Hạc: “……”

Trò chơi này không cấm đồng đội gi.ết nhau, vì thế……

Trăng trên giấy:【 hắn cứ chết mãi, quá mất mặt, không muốn dẫn theo hắn. (﹁ “﹁). 】

Hồ Lương: “……”

Trương Nam Sinh: “……”

Hứa Hạc: “……”

ID của ông chủ mới tên là ‘Trăng trên giấy’.
— QUẢNG CÁO —