Bạn Trai Tôi Được Làm Bằng Nước

Chương 5: Nắm tay



Véo má Hề Nam đang đỏ mặt thêm một lúc nữa, Trì Ngôn kéo cậu lại tiếp tục chơi game cùng mình, nhưng không còn ngồi sát gần như lúc nãy nữa.

Nhưng chỉ một lúc sau, Trì Ngôn liền phát hiện, khoảng cách giữa mình và Hề Nam hình như gần hơn lúc nãy một chút, lại một lúc sau nữa, hình như lại gần hơn.

"Em đang làm gì đấy?" Nhìn Hề Nam có vẻ mặt nghiêm túc, Trì Ngôn vẫn không nhịn được hỏi.

"..." Tai Hề Nam hơi đỏ, có cảm giác như đang làm việc xấu bị bắt quả tang. "... Em không có động đậy."

"Được rồi, em không có."

Nếu em không động đậy thì sao lại biết anh đang hỏi gì? Trì Ngôn nhịn cười.

Nghe Hề Nam tự vạch áo cho người xem lưng, Trì Ngôn ngoài miệng qua loa đáp lại, trong lòng lại nghĩ đúng là cần phải để Hề Nam làm quen với việc tiếp xúc gần gũi với mình, nếu không sau này hai người thân mật một chút là em ấy lại khóc thì phải làm sao? Cứ để em ấy tự điều chỉnh khoảng cách, làm quen từ từ vậy.

Sau khi dỗ dành Hề Nam xong, Trì Ngôn định để cậu giúp mình vượt qua màn chơi đã bị kẹt từ lâu, nhưng anh phát hiện Hề Nam chơi rất gà mờ. Cũng đúng thôi, với một người mới chưa từng xem qua hướng dẫn, đột nhiên bắt cậu chơi màn khó thì đúng là làm khó cậu.

Biết làm sao được, game thủ chuyên nghiệp Trì Ngôn lựa chọn bao dung cho khuyết điểm nhỏ này của cậu.

"Điện thoại của em đâu?" Trì Ngôn hỏi Hề Nam.

Hề Nam ngoan ngoãn lấy điện thoại đưa cho Trì Ngôn.

Không hề do dự, rõ ràng là đã quên mất hình nền điện thoại của mình là ảnh của Trì Ngôn.

Mở khóa màn hình liền nhìn thấy ảnh của mình, tuy trong lòng Trì Ngôn đã nở hoa, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ nghi hoặc, tinh quái hỏi Hề Nam: "Ơ? Sao em lại có ảnh của anh thế?"

Hề Nam: !!!!!!!!!!

Cậu vậy mà lại quên mất!!!

Trong tình huống khẩn cấp, khả năng phản ứng của Hề Nam cũng không phải dạng vừa: "Chắc là lúc trước tìm hiểu về trường, lướt diễn đàn thì tiện tay lưu lại thôi, không biết sao lại thành hình nền nữa, nếu anh không thích thì em đổi."

Trì Ngôn: "Thì ra em cũng có thể nói một tràng dài như vậy à?"

Hề Nam: ...

Trêu chọc Hề Nam xong, Trì Ngôn rõ ràng càng vui vẻ hơn, Trì Ngôn vui vẻ còn được đà lấn tới: "Nói mới nhớ, trước đây em vẫn luôn theo dõi anh sao?"

"Ừm." Hề Nam gật đầu.

Không ngờ lần này cậu lại trực tiếp trả lời câu hỏi của anh, hơn nữa còn trả lời rất dứt khoát. Trì Ngôn lại ngẩn người, tuy anh cảm nhận được Hề Nam thích mình, nhưng cũng nhận ra Hề Nam hình như muốn che giấu, không định tỏ tình với anh.

"Anh quá ưu tú, em luôn là người đầu tiên nhìn thấy anh." Thấy anh có vẻ khó hiểu, Hề Nam bổ sung thêm.

Cậu không nghĩ đây là chuyện gì khó nói, trong lòng Hề Nam, sự ưu tú của Trì Ngôn đủ để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, dù không phải là tình cảm yêu đương, cũng sẽ vô thức chú ý đến anh.

Nếu có ai không chú ý đến Trì Ngôn thì mới là lạ, Hề Nam, người đã tự động thêm mười vạn lớp filter cho Trì Ngôn trong lòng, không ngừng gật đầu với kết luận của mình.

"..."

Lần đầu tiên Trì Ngôn không biết nên nói gì, sự nghiêm túc của Hề Nam luôn đánh trúng điểm moe của anh, nếu người khác nói những lời này, Trì Ngôn sẽ chỉ nghĩ đối phương đang dùng mấy lời sáo rỗng học được ở đâu đó hoặc cố ý lấy lòng anh.

Nhưng không biết vì sao, xuất phát từ sự tin tưởng theo bản năng... khi người đó là Hề Nam, Trì Ngôn lại hoàn toàn không nghĩ như vậy.

Hề Nam đang nói những lời này từ tận đáy lòng, giống như tình cảm trong ánh mắt cậu khi nhìn Trì Ngôn... tất cả những điều này đều khiến Trì Ngôn cảm thấy, Hề Nam rất nghiêm túc.

Nghiêm túc thích mình, lại nghiêm túc nói ra những lời mà chính cậu cũng không biết sẽ gây ra hậu quả gì.

Tuy nhiên, những "hậu quả" này, Trì Ngôn vẫn chưa muốn cho Hề Nam biết.

Bởi vì Hề Nam không nói gì mà ngoan ngoãn làm bạn với anh thật sự quá đáng yêu, khiến Trì Ngôn không nhịn được muốn trêu chọc cậu thêm một chút, hơn nữa Trì Ngôn độc thân bao nhiêu năm nay, chẳng phải là vì Hề Nam xuất hiện trước mặt anh quá muộn sao?

Tất cả đều là lỗi của Hề Nam, Trì Ngôn thầm nghĩ, tuy cậu rất đáng yêu, nhưng không thể dễ dàng tha thứ cho cậu được!

Trì Ngôn, người có chút rung động trong lòng, lựa chọn bỏ qua chủ đề này, nhỏ giọng nói lời cảm ơn với Hề Nam, rồi giả vờ như không có gì mà tiếp tục nghịch điện thoại của cậu. Anh tải game cho Hề Nam, và muốn cùng cậu chơi lại từ màn đầu tiên.

Cao thủ Bảo vệ Củ Cải Trì Ngôn sẽ gánh gà mờ Hề Nam lên hạng.

Trước khi đăng nhập game, Trì Ngôn mới nhớ ra mình và Hề Nam mới quen nhau, thậm chí còn chưa thân đến mức có thông tin liên lạc của nhau. Lúc này không thêm bạn thì còn đợi đến bao giờ, hơn nữa còn có thể tiện thể xem Hề Nam thường đăng những gì trên mạng xã hội.

Đã quên cả đổi hình nền, vậy chắc chắn là chưa kịp xóa bài đăng trên mạng xã hội.

Kết quả Trì Ngôn hơi thất vọng, Hề Nam quả nhiên là kiểu người không đăng gì cả, lướt một cái là thấy hết bốn năm năm.

"Em còn không đăng bài nữa à?" Trì Ngôn chọc chọc Hề Nam, trực tiếp hỏi.

Hề Nam nghiêm túc suy nghĩ: "Không có gì để đăng."

Trì Ngôn liền không vui: "Hôm nay là ngày kỷ niệm đầu tiên chúng ta quen biết nhau, chuyện lớn như vậy mà cũng không đáng để em đăng một bài vì anh sao?"

Hề Nam rõ ràng là chưa từng trải qua sự vô lý của Trì Ngôn, bị anh nói như vậy liền hoảng hốt, cậu như thật sự cảm thấy mình đã làm sai điều gì đó, vội vàng nhận lỗi với Trì Ngôn: "Em sai rồi."

Sau đó liền mở giao diện đăng bài, gõ từng chữ: Hôm nay là ngày kỷ niệm đầu tiên chúng ta quen biết nhau.

Nghĩ nghĩ rồi lại tag Trì Ngôn, tuy cậu chưa từng đăng bài bao giờ, nhưng hình như những bài đăng cậu thấy trên mạng đều phải tag người khác vào cuối bài mới coi là hoàn chỉnh.

Trì Ngôn đã sớm cười thầm trong bụng, nhưng ngoài mặt vẫn nhịn: "Như vậy không được, chúng ta chụp ảnh chung đi."

"Được." Trong đầu Hề Nam, đối với những lời Trì Ngôn nói hoàn toàn không có lựa chọn "từ chối".

Vì vậy, Trì Ngôn lại nắm lấy tay Hề Nam, bảo cậu chụp ảnh hai người nắm tay nhau, lý do rất chính đáng: "Hôm nay là anh dắt em về, tình bạn của chúng ta bắt đầu từ việc nắm tay, đây là ngày kỷ niệm đáng ghen tị biết bao, em đăng đi, đăng xong chắc chắn bạn bè của em sẽ ghen tị với em lắm."

"Được." Hề Nam gật đầu, thấy cậu đăng ảnh xong, Trì Ngôn lại nói: "Em sửa chữ lại đi, chỉ đăng 'Ngày đầu tiên.' thôi, ngắn gọn mới làm nổi bật bức ảnh. Đúng rồi, như vậy đó, sau đó tag anh vào, ngoan, Nam Nam của chúng ta thật ngoan."

Nam Nam ngoan ngoãn lại được khen, trong lòng ngọt ngào, nhìn bài đăng vừa đăng chờ like, kết quả đợi gần một phút cũng không thấy bạn bè nào like cho mình.

Không còn cách nào khác, bạn bè của Hề Nam quá ít, cậu căn bản không kết bạn với ai, bạn bè trên tài khoản của cậu đều là những người bạn bình thường trước khi cậu "tự kỷ" hoặc là người thân trong gia đình.

Nhìn Hề Nam chăm chú nhìn điện thoại, Trì Ngôn liền đoán được bạn nhỏ Hề Nam ngoan ngoãn đang chờ đợi điều gì, lập tức lấy điện thoại của mình like cho Hề Nam một cái, còn để lại bình luận: Ngày đầu tiên~

Không còn cách nào khác, không tự chủ được, tuy chưa có danh phận gì, nhưng anh cứ muốn đánh dấu chủ quyền lên Hề Nam như vậy.

Bây giờ mọi người đều biết Hề Nam có một "người nắm tay", là mối quan hệ có thể chụp ảnh chung, tag nhau trên mạng xã hội và đăng những dòng trạng thái mập mờ!

Trì Ngôn thật sự quá hư hỏng, anh tự phê bình bản thân trong lòng.

Nhưng Trì Ngôn sẽ không sửa đổi, Trì Ngôn vui muốn chết.

Nhìn thấy thông báo like hiện lên, Hề Nam vội vàng click vào, liền thấy avatar của Trì Ngôn sáng đèn ở phía trên. Trì Ngôn còn trả lời bình luận của cậu... Chưa hết, Hề Nam lại nhận được thông báo tag từ Trì Ngôn, click vào thì thấy Trì Ngôn đã đăng một bài y hệt bài của cậu, Hề Nam vội vàng like cho Trì Ngôn.

Nhưng nên trả lời gì đây? Hề Nam thật sự không có kinh nghiệm giao tiếp với người khác.

Nhìn dấu ngã mà Trì Ngôn trả lời mình, Hề Nam hơi phân vân, nghĩ nghĩ xem lúc nãy Trì Ngôn khen mình như thế nào... À, nhớ rồi.

Trì Ngôn, kẻ vừa làm chuyện xấu vừa tuyên bố chủ quyền, nhìn thấy thông báo hiện lên với avatar của Hề Nam, cũng click vào xem Hề Nam đã trả lời bình luận của mình như thế nào——

Nam Nam: Ngoan.

Đệt.

Trì Ngôn thầm nghĩ, mình thua rồi.

...... Sao bạn nhỏ Hề Nam ngoan ngoãn này lại giỏi thế chứ.
— QUẢNG CÁO —