Anh Trì nhà mình không thể thua, cao thủ làm sao có thể thua gà mờ được!
Nhưng anh Trì thật sự đã cố gắng hết sức rồi, gà mờ này khiến anh thích quá.
"Em..." Trì Ngôn có chút bất lực, đệt, người đàn ông này sao lại đáng yêu đến mức khiến anh muốn hét lên hết lần này đến lần khác.
"?" Hề Nam không nói gì, nhưng lại biểu lộ sự nghi vấn. Cậu nhìn Trì Ngôn một lúc, Trì Ngôn vậy mà lại cảm thấy vành tai mình hơi nóng lên. Ngay sau đó, Hề Nam liền giúp anh hạ nhiệt: "Nóng lắm à?"
... Là đỏ mặt, không phải nóng. Trì Ngôn không biết rốt cuộc là Hề Nam cong trước hay anh cong trước, người đàn ông này đúng là đồ thẳng nam chết tiệt.
Anh sẽ không bị một tên thẳng nam nào đó làm cho đỏ mặt, không đời nào.
Hề Nam nhìn vành tai ửng đỏ của Trì Ngôn, nghĩ nghĩ rồi đưa tay áp lên, nâng mặt anh lên.
Giảm nhiệt vật lý.
Trì Ngôn cũng thường véo má cậu, nên cậu chạm vào mặt Trì Ngôn, chắc anh ấy sẽ không để ý đâu nhỉ?
Trì Ngôn đột nhiên bị nâng mặt lên: !!!!!!!!!!
Tên đàn ông đáng chết.
Đệt.
Đợi đến khi nhiệt độ của Trì Ngôn hạ xuống, Hề Nam mới lưu luyến buông tay. Mặt Trì Ngôn mềm mại, trắng trẻo, sờ rất thích, cậu không nỡ buông ra lắm... Hề Nam mím môi, nhẹ nhàng véo má Trì Ngôn một cái.
Cậu cũng muốn véo má Trì Ngôn từ lâu rồi.
Toại nguyện.
Trì Ngôn vừa xấu hổ vừa không thể tin được, nắm lấy tay Hề Nam không cho cậu làm loạn, mãi đến khi Hề Nam làm ra vẻ mặt vô cảm nhưng lại vô tội, Trì Ngôn mới chịu buông tay cậu ra.
Trong lúc Trì Ngôn lặng lẽ đổi ghi chú của Hề Nam từ "Nam Nam" thành "Thẳng Nam", Hề Nam cũng đang nghĩ xem nên đặt ghi chú cho Trì Ngôn là gì. Nickname của Trì Ngôn chỉ là một chữ "Trì", avatar hình như là chữ "Trì" do chính tay Trì Ngôn viết, Hề Nam cảm thấy thật thần kỳ, Trì Ngôn hoàn hảo đến mức cả chữ viết cũng đẹp như vậy.
Không muốn ghi chú là "Trì Ngôn", Hề Nam nghĩ nghĩ, gõ vào ô ghi chú "Tiểu Trì", nhưng lại cảm thấy chưa đủ, nghĩ lại rồi đổi thành "Tiểu Ngôn", nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ. Sau đó, cậu đột nhiên nhớ đến việc Trì Ngôn hình như muốn cậu gọi anh là "Nam Nam"... Nam Nam cũng được đấy chứ, Hề Nam tự tin đổi ghi chú của Trì Ngôn thành "Ngôn Ngôn".
Lần này trông có vẻ thân mật rồi, Hề Nam rất hài lòng, Ngôn Ngôn, vừa hay hợp với Nam Nam.
Nhìn lại bài đăng vừa nãy của cậu đã thành:
Hề Nam: Ngày đầu tiên. [hình ảnh] @Ngôn Ngôn
Hơi vui.
Hơi muốn đăng biểu tượng chim cánh cụt xoay vòng.
"Xong chưa?" Nhớ đến việc mình phải gánh Hề Nam trước rồi mới để Hề Nam gánh mình, Trì Ngôn đặt điện thoại xuống, dùng ánh mắt mong chờ ra hiệu cho Hề Nam đưa điện thoại cho mình một lần nữa.
Hề Nam lần này rất cảnh giác, cậu phải bảo vệ ghi chú mới ra lò của mình không bị phát hiện, trước tiên quay lại màn hình chính, sau đó click vào biểu tượng game rồi mới chủ động đưa điện thoại cho anh: "Xong rồi."
Xem ra Tiểu Nam cũng có bí mật nhỏ của riêng mình rồi, Tiểu Trì khi thấy cảnh này liền tuyên bố nhất định phải tìm ra nó.
Bảo vệ Củ Cải khởi động.
Nhìn Hề Nam vượt qua màn hướng dẫn rồi chơi thêm vài màn nữa, Trì Ngôn rất hài lòng, học trò mình dạy dỗ vẫn rất xuất sắc, sau khi hiểu được công dụng của các loại cây thì tạm thời không cần anh chỉ dạy khi chơi các màn đơn giản.
Hề Nam lại chơi thêm vài màn nữa, Trì Ngôn thấy cậu gần như không cần suy nghĩ mà đã đặt nhân vật xuống, hơn nữa lại gần như không mắc lỗi nào.
Thì ra Hề Nam có năng khiếu chơi Bảo vệ Củ Cải sao? Vậy chẳng phải là anh đã phát hiện ra một hạt giống tiềm năng.
Niềm vui của game thủ thành chính là khiến người ta mê mẩn, bất tri bất giác hai người đã chơi Bảo vệ Củ Cải được một tiếng đồng hồ. Trì Ngôn thấy Hề Nam đang chăm chú chơi game dường như không để ý đến mình, hơn nữa lại có năng khiếu, không cần anh chỉ bảo gì, liền nghiêng người dựa vào vai cậu, mở điện thoại của mình ra chơi.
Sau đó liền nhận thấy cơ thể Hề Nam cứng đờ, động tác trên tay cũng dừng lại.
"Chơi game cho đàng hoàng."
Sao mấy cậu trai trẻ bây giờ cứ hay nghĩ linh tinh thế nhỉ? Chỉ là dựa vào vai thôi mà cũng cứng đờ cả người? Trì Ngôn vỗ vỗ đùi Hề Nam, dặn cậu tập trung chơi game, đừng để ý đến anh.
"..."
Vừa bị dựa vào vai vừa bị sờ đùi, Hề Nam rơi nước mắt suốt một phút, thấy Trì Ngôn mải mê chơi điện thoại, hoàn toàn không chú ý đến mình, có chút hụt hẫng nho nhỏ, nhưng không còn cách nào khác, Hề Nam kiên cường đành tự lau nước mắt, sau đó tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ mà Trì Ngôn giao phó.
Còn bên này, Trì Ngôn nhìn số thông báo đã lên đến bốn năm mươi cái và vẫn đang tiếp tục tăng, mỉm cười, tuy không phải thật sự thoát kiếp độc thân, nhưng những người bạn khác rõ ràng không biết bài đăng đó chỉ là "ngày kỷ niệm tình bạn".
Nhìn những bình luận toàn dấu "?????" và cả "Anh Trì ?????" "What the f*ck?", Trì Ngôn cảm thấy lần tuyên bố chủ quyền này thật sự rất vui vẻ, anh trả lời chung tất cả mọi người: "Đúng vậy, ngày đầu tiên của anh Trì nhà các cậu đó."
Bạn bè của Trì Ngôn cũng không nhiều, cơ bản đều là những người anh em thân thiết, nhưng cũng có vài người bạn bình thường, không đến mức đáng ghét. Tính ra số người anh kết bạn trong những năm qua cũng không ít, hơn nữa anh còn là người nổi tiếng trong trường.
Những người quen anh đều biết anh từ chối lời tỏ tình của người khác dứt khoát như thế nào, rất nhiều người xin kết bạn với những lý do linh tinh đều bị anh từ chối thẳng thừng.
Hơn nữa, gần đây chuyện "kẻ theo đuổi cuồng nhiệt" kia lại ầm ĩ như vậy, cộng thêm bài đăng "tuyên bố chủ quyền" của Trì Ngôn, có người còn liên tưởng đến việc không lẽ Trì Ngôn đã đồng ý với tên theo đuổi kia rồi sao?
Nhưng người được Trì Ngôn tag tên là Hề Nam, tuy không biết là nickname hay gì, nhưng người theo đuổi Trì Ngôn hình như không tên là Hề Nam.
Nhưng nếu không phải hắn ta, thì con ngựa ô này từ đâu chui ra vậy?
Đừng hỏi, hỏi nữa là tại đánh nhau mà quen đấy.
Không ai nhận được lời giải thích từ Trì Ngôn, bởi vì Trì Ngôn cũng không hiểu rõ về quá khứ của Hề Nam. Nghĩ đến đây, Trì Ngôn mới thấy hai người hiểu về nhau quá ít... không, là anh hiểu về Hề Nam quá ít. Hề Nam hình như đã tìm hiểu rất kỹ về anh trên diễn đàn, đến cả món anh thích ăn cũng nhớ rõ.
Nghĩ vậy, Trì Ngôn liền đăng nhập vào diễn đàn trường học mà anh đã lâu không dùng, tìm kiếm cái tên "Hề Nam".
Tuy nhiên, kết quả hiện ra lại rất ít, Trì Ngôn click vào xem thì thấy toàn những bài như "Nhìn thấy một em tân sinh viên siêu đẹp trai, hình như tên là Hề Nam!" "Nhưng em trai tân sinh viên lạnh lùng quá, hình như không thích nói chuyện với ai..." "Đừng hỏi nữa, không có kết quả đâu, em trai tân sinh viên hoàn toàn không để ý đến tui [tạm biệt]" đại loại vậy, cơ bản không có thông tin hữu ích gì.
Xem ra vẻ ngoài lạnh lùng của Hề Nam đúng là rất đánh lừa người khác, nhưng nếu không phải vậy, thì Hề Nam đáng yêu thế này đã bị người khác phát hiện ra từ lâu rồi nhỉ?
Bây giờ thế này cũng tốt, Hề Nam là cục cưng lớn chỉ có mình anh mới có thể mang về ký túc xá.
Càng nghĩ càng thấy hài lòng về Hề Nam, Trì Ngôn cảm thấy nếu Hề Nam thật sự không định tỏ tình, thì có lẽ chính anh sẽ không nhịn được mà nói trước.
Anh còn thích Hề Nam hơn cả lúc mới gặp.
Lướt qua vài bài đăng mới nhất trên diễn đàn, Trì Ngôn cảm thấy chán nản, quay sang nhìn Hề Nam chơi game. Dù là nhìn nghiêng hay nhìn thẳng, Hề Nam đều rất đẹp trai, lúc đầu nhìn có thể thấy cậu lạnh lùng, nhưng Trì Ngôn bây giờ đã có thể nhìn thấu những cảm xúc nhỏ bé ẩn giấu dưới vẻ ngoài lãnh đạm đó của Hề Nam rồi.
Một người đẹp trai như vậy mà lại đáng yêu đến thế, chỉ nghĩ thôi Trì Ngôn cũng đã mỉm cười.
Hề Nam nhận ra ánh mắt của Trì Ngôn, cũng hơi nghiêng đầu nhìn anh, kết quả là nhìn thẳng vào nụ cười của Trì Ngôn.
Tim cậu lại bị bắn trúng, nụ cười của Trì Ngôn là vũ khí chí mạng, Trì Ngôn không cười cũng là vũ khí chí mạng, có lẽ cái tên Trì Ngôn sinh ra đã có tác dụng khống chế cậu, chỉ cần nghĩ đến là tim đã đập loạn nhịp, giống như một đạo cụ vĩnh viễn.
Hôm nay cũng là một ngày thích Trì Ngôn.
Nhận thấy mình nhìn chằm chằm Hề Nam, em ấy cũng đáp lại, Trì Ngôn ngồi thẳng dậy, tiến sát lại gần Hề Nam, đợi cậu chơi xong màn này thì bảo cậu mở danh sách bạn bè gửi lá cho mình.
Hề Nam ngoan ngoãn làm theo, sau đó nhìn thấy ghi chú của mình được hiển thị rõ ràng trong game: Ngôn Ngôn.
Hề Nam:………………
"Ngôn Ngôn? Ghi chú cho anh là Ngôn Ngôn? Sao không thấy em gọi anh là Ngôn Ngôn vậy?" Trì Ngôn vòng tay ôm lấy cổ Hề Nam, áp sát mặt vào mặt cậu, mắt đối mắt, ánh mắt giao nhau, yết hầu Hề Nam không nhịn được mà chuyển động. "Ngôn Ngôn..."
Đệt, sao nghe em ấy gọi tên mình mà cũng thấy hay thế này? Chẳng lẽ người đang yêu thì không còn bình thường nữa sao? Đây là loại buff đáng sợ gì vậy? Trì Ngôn cảm thấy thật sự... nghe mãi không đủ. "Anh không mở miệng thì không gọi sao? Hửm?"
"Không phải, Ngôn Ngôn." Hề Nam nhận ra Trì Ngôn hình như thích cậu gọi anh như vậy, liền thở phào nhẹ nhõm. "Ngôn Ngôn."
"Nam Nam." Trì Ngôn thấy đáng yêu quá, sao em ấy có thể vừa lạnh lùng vừa lặng lẽ gọi mình là Ngôn Ngôn trong lòng chứ? Cũng đúng thôi, dù sao anh cũng đặt biệt danh cho Hề Nam cao to thế này là Nam Nam.
"Ngôn Ngôn." Hề Nam biến thành cái máy nhắc lại, cậu rất vui khi được gọi Trì Ngôn, Trì Ngôn hình như cũng rất vui, Trì Ngôn gọi cậu rồi, vậy cậu cũng phải đáp lại anh mới đúng.
Thấy tình hình sắp phát triển đến mức không thể dừng lại, Trì Ngôn kịp thời tắt cái máy nhắc lại: "Được rồi Nam Nam, em muốn gọi anh thế nào thì gọi, bây giờ là thời gian gửi lá, nào, gửi lá cho Ngôn Ngôn của em đi, ngoan."
Ngôn Ngôn của em...
Của em...
Em...
Bị tên xấu xa trêu chọc, Hề Nam ngây thơ không biết làm sao, mặt đỏ bừng.
Cậu lại bị Trì Ngôn ép nhìn vào mắt anh, bản thân cậu cũng không muốn né tránh.
Nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của Trì Ngôn, hàng mi dài của anh, cậu có thể đếm được từng sợi... Trì Ngôn vẫn đang cười, khóe môi anh cong lên... Màu môi anh cũng rất nhạt, khiến người ta không nhịn được muốn...
Hôn một cái.
Hề Nam không biết chuyện gì đã xảy ra, rõ ràng là cậu không kiềm chế được bản thân, khi cậu nhìn thấy Trì Ngôn ở gần mình như vậy, lại còn nói những lời như thế, nụ cười tinh quái trên mặt anh lại rõ ràng đến vậy...
Cậu rất muốn trừng phạt anh, chỉ là, trừng phạt một chút thôi.
Môi Hề Nam chạm vào môi Trì Ngôn, chạm nhẹ rồi rời đi.