Bạn Trai Tôi Được Làm Bằng Nước

Chương 9: Đang nghĩ về anh



Hề Nam lại đến nhà vệ sinh quen thuộc, vốc nước rửa mặt cho tỉnh táo, Trì Ngôn đang ôm eo cậu ở phía sau cười ngặt nghẽo, cười đến run cả người.

Rửa mặt xong, cầm máu xong, cùng với "phụ kiện" cỡ lớn trên người, Hề Nam vẫn chưa hết nóng mặt, cậu thấy Trì Ngôn thật sự quá xấu xa, vừa nói không thể tiến triển quá nhanh, giây sau đã động tay động chân sờ mó chỗ... chỗ... khụ.

Nhưng nếu cậu cố gắng một chút, không khóc, thì có phải là sau đó có thể tiếp tục không...

Thật quá kém cỏi. Hề Nam tự trách mình, phúc lợi được thân mật với Ngôn Ngôn vậy mà đã bị cậu tự tay chôn vùi, thật sự quá kém cỏi!

"Ngôn Ngôn..." Cậu đặt tay lên tay Trì Ngôn đang ôm eo mình, nhỏ giọng bàn bạc: "Tiếp tục nhé?"

Trì Ngôn bật cười, nghe giọng thì thầm của Hề Nam, anh càng cố tình trêu chọc cậu. Hề Nam nhận ra hành động của Trì đại lưu manh, mặt càng nóng hơn, cậu cảm thấy Trì Ngôn đang ám chỉ mình có thể tiếp tục.

"Vậy chúng ta lên giường..."

"Không tiếp tục nữa." Trì Ngôn nói xong cố tình dừng lại một chút, nhưng vẫn dẫn Hề Nam về giường.

Nhìn phản ứng của Hề Nam, quả nhiên thấy cậu thất vọng, anh mới nói tiếp: "Anh vừa chạm vào em, em đã khóc, bên dưới chưa khóc mà bên trên đã khóc rồi, bạn trai anh dù có nhiều nước đến mấy cũng không thể lãng phí như vậy chứ?"

Hề Nam cảm thấy Trì Ngôn nói gì cũng đúng, nhưng nói như vậy chẳng phải là Trì Ngôn sẽ không được chạm vào cậu nữa sao?

"Được mà." Hề Nam khẳng định chắc nịch, cậu có thể, tuy trước đây rất ít khi khóc, nhưng cậu không thể để nước mắt cản trở việc cậu và Trì Ngôn ở bên nhau.

Khuôn mặt lạnh lùng kiên quyết phủ nhận lời nói đùa tục tĩu của Trì Ngôn, Trì Ngôn thấy cậu dường như không hề xấu hổ, liền muốn chọc cho cậu phải xấu hổ: "Không được. Bạn trai em nhìn tên đã thấy nhiều nước, nhưng bạn trai em không được. Em xem, lý do em tên là Hề Hề mà không có bộ thủy là vì em đã chảy hết nước rồi."

"Cứ từ từ làm quen, anh Trì sẽ bù nước cho em."

"..." Lần này Hề Nam hiểu rồi, cậu suy nghĩ một chút, hiểu được Trì Ngôn đang nói đến chuyện gì. Vì là lời Trì Ngôn nói, nên cậu phải trả lời. Vậy là Hề Nam nghiêm túc đáp lại Trì Ngôn:

"Nhưng sau này em sẽ trả lại cho anh."

Trì Ngôn: !!!!!!!!

Đây là cuộc đối thoại kiểu gì vậy!!! Cậu đã biến chàng trai ngây thơ đáng yêu của mình thành cái dạng vừa mở miệng đã nghiêm túc nói chuyện tục tĩu!!! Cậu thật có lỗi quá!!!

Nhưng Trì Ngôn không thể thua, Trì Ngôn là vua võ mồm thiên hạ: "Vậy sau này là bao giờ?"

Hề Nam lại nghiêm túc suy nghĩ, cậu len lén nhìn Trì Ngôn một cái, rồi nhỏ giọng đáp: "Nửa tháng nữa là được."

"Nửa tháng?" Lần này Trì Ngôn thật sự không hiểu. "Nửa tháng là sao?"

"Nửa tháng nữa, em sẽ thành niên." Hề Nam ngoan ngoãn giải thích với Trì Ngôn.

Trì Ngôn: ???

"Thành niên? Bây giờ em vẫn chưa thành niên? Em vẫn còn vị thành niên?" Trì Ngôn kinh ngạc hỏi liên tiếp ba câu, anh nhớ Hề Nam chỉ nhỏ hơn anh một khóa, nhưng nếu cậu vẫn chưa thành niên thì tức là nhỏ hơn anh hai tuổi.

"Tính theo ngày sinh thì đã thành niên rồi, nhưng trên chứng minh thư là âm lịch, nên vẫn chưa."

Hề Nam lăn đến trước mặt Trì Ngôn, cả người bám dính lấy anh như koala, vừa làm nũng vừa đòi hôn: "Hôn em đi mừ."

"Không hôn!" Sếp Trì, đầu óc toàn là "cua được em trai rồi", kinh ngạc liên tục ba lần, vội vàng từ chối yêu cầu của bạn trai nhỏ vị thành niên.

Đùa à, cứ hôn hít, ôm ấp thế này rồi không dừng lại được... Không đúng, Hề Nam thật ra rất biết dừng lại, còn dừng lại rất đột ngột, sợ là sắp đạp gãy phanh rồi.

Tức là, Hề Nam nửa tháng nữa mới thành niên, sau khi có bằng lái mới được phép lái xe hợp pháp.

Như vậy, hiện tại xem ra Trì Ngôn không cần lo lắng cho sự an toàn của mình, dù sao Hề Nam cũng không thể làm gì anh... Không đúng, Hề Nam vẫn có thể làm gì đó, nhưng lái xe trái phép là không nên, công dân ưu tú Trì Ngôn nhất định sẽ giám sát bạn nhỏ Hề Nam thật tốt.

"Tại sao?" Hề Nam rõ ràng là được hôn nhiều quá nên hơi ngông cuồng, vậy mà còn dám hỏi tại sao.

"Vì em vẫn còn vị thành niên."

"Vị thành niên thì không được hôn sao?"

En ấy vậy mà còn dám cãi lại!

"Không được, bạn nhỏ."

Trì Ngôn gỡ koala hình người ra khỏi người mình, và từ chối cậu một cách tàn nhẫn.

"..." Người bị gọi là bạn nhỏ rõ ràng không vui, lại dính lấy anh lần nữa. "Nhưng thực ra em đã thành niên rồi, thật mà."

Giường trong ký túc xá tuy không nhỏ, nhưng cũng không phải loại dành cho hai người đàn ông chân dài ngủ chung.

Nhưng dù là lúc hôn nhau vừa nãy, hay là lúc hai người ôm nhau bây giờ, cơ bản đều chỉ chiếm diện tích của một người. Không vì gì khác, chỉ vì Hề Nam quá dính người, dính chặt lấy Trì Ngôn, khoảng cách vật lý giữa hai người thậm chí đã dính thành một.

"Đừng gọi em là bạn nhỏ." Hề Nam không vui, cậu cảm thấy mình không nên nói với Trì Ngôn rằng mình nhỏ tuổi hơn anh, cậu nghĩ, giá như mình lớn hơn Trì Ngôn thì tốt rồi, vậy thì Trì Ngôn sẽ phải gọi mình là anh, phải nghe lời mình, chứ không phải gọi mình là bạn  nhỏ như bây giờ.

Bạn nhỏ thì sao chứ, bạn nhỏ...

"Anh thích bạn nhỏ đấy." Trì Ngôn chọc mũi cậu, nhìn bạn trai nhỏ rõ ràng đang không vui, vẫn quyết định dỗ dành cậu một chút.

"!" Hóa ra là vậy sao? Hề Nam phấn chấn tinh thần. "Em là bạn nhỏ."

Đệt, dễ dỗ quá. Trì Ngôn vui muốn chết, anh luôn cảm thấy từ khi quen biết Hề Nam, anh lúc nào cũng bị sự đáng yêu của cậu chọc cười.

"Em là bạn nhỏ Hề Nam đang yêu sớm với anh, nhưng yêu sớm là không tốt."

Trong khoảng thời gian ngắn, lại được nghe thấy Trì Ngôn xác nhận mối quan hệ yêu đương của hai người, tâm trạng lâng lâng của Hề Nam luôn ở trong trạng thái vui vẻ và càng vui vẻ hơn: "Ừ ừ, em là bạn nhỏ Hề Nam đang yêu sớm với anh."

Tên này hễ cứ gặp chuyện vui là lại bật chế độ máy nhắc lại, lặp đi lặp lại một lần mới xác nhận được, Trì Ngôn đã nhìn thấu cậu rồi.

Vậy mà còn có thể nghiêm túc lặp lại việc tự xưng là bạn nhỏ, đúng là không ai bằng!

"Anh là Trì Ngôn soái ca đang trộm lá nuôi em." Rõ ràng, Trì Ngôn cũng bắt đầu trơ tráo, hơn nữa rõ ràng vẫn còn nhớ chuyện Hề Nam chưa gửi lá cho anh trong game Bảo vệ Củ Cải.

Vốn chỉ là chuyện gửi lá, vậy mà lại bị gián đoạn một cách khó hiểu, rồi cậu lại có thêm một người bạn trai.

Thế giới này thật huyền ảo.

"Không phải, anh là bạn nhỏ Trì Ngôn."

Bạn nhỏ Trì Ngôn và bạn nhỏ Hề Nam là đôi bạn thân nhất, họ cùng nhau lớn lên, là thanh mai trúc mã từ hồi mẫu giáo, cho đến khi dậy thì vào cấp hai, hai người liền bùng cháy dữ dội... trở thành bạn bè còn thân thiết hơn.

Họ yêu sớm từ rất sớm, sau đó cùng học chung một trường cấp ba, cùng một trường đại học, cùng một lớp, và kết hôn ngay sau khi đủ tuổi pháp luật.

Hề Nam tự biên tự diễn một kịch bản hoàn chỉnh, kể nhỏ cho Trì Ngôn nghe.

"Hạnh phúc thế à?" Nhìn Hề Nam mặt không cảm xúc kể một tràng dài, dáng vẻ vừa trẻ con vừa đáng yêu khiến trái tim Trì Ngôn tan chảy. Hóa ra trong lòng bạn trai nhỏ của anh, việc quen biết anh từ nhỏ lại là một câu chuyện tuyệt vời hơn.

Hề Nam gật đầu. Nếu có thể, cậu rất muốn, rất muốn gặp Trì Ngôn từ rất sớm, muốn nhìn thấy Trì Ngôn hồi nhỏ, cũng muốn cùng Trì Ngôn lớn lên, tham gia vào từng giai đoạn trưởng thành của anh.

May mà bây giờ cũng chưa muộn, cậu vẫn còn rất nhiều thời gian để cùng Trì Ngôn trưởng thành.

Cuối cùng làm thế nào mà đưa được Hề Nam ra khỏi ký túc xá, Trì Ngôn đã không còn nhớ rõ, anh chỉ biết mình bị sự dễ thương của Hề Nam làm cho mê mẩn, cuối cùng còn lừa được Hề Nam gọi anh mấy tiếng "anh ơi", đúng là đỉnh cao của cuộc đời.

À đúng rồi, hình như là sau khi gọi anh ơi, Hề Nam quá xấu hổ, mới kiếm cớ về phòng mình.

Trì Ngôn lại nhắn tin cho Hề Nam trên Wechat: Nhớ gửi lá cho Ngôn Ngôn của em nhé.

Còn tiện thể gửi kèm ảnh chụp màn hình anh gửi lá cho Hề Nam, gửi xong mới nhận ra ghi chú của mình dành cho Hề Nam cũng bị chụp vào, chưa kịp thu hồi thì đã thấy đối phương "đang nhập liệu".

Nam thẳng: Sao em là Nam thẳng?

Trì: Vì em đứng thẳng, ngồi thẳng...

Nam thẳng:...

Trì: Thế này thì sao? [Hình ảnh]

Bên trên là ghi chú mới mà Trì Ngôn vừa đổi cho Hề Nam, Trì Ngôn rất trơ tráo ghi chú cho Hề Nam là "Anh Hề Nam".

Tuy rằng đang cua em trai, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc tự xưng là em trai.

Anh Hề Nam: ...

Anh Hề Nam: Một tuần nữa có thể nghe anh gọi trực tiếp không?

Trì: ??????????????????????

Toang rồi, người này nói chuyện tục tĩu rồi, tên vị thành niên đã thành niên này vậy mà lại chủ động nói chuyện tục tĩu!!! Quan điểm về thế giới của Trì Ngôn sắp bị tái cấu trúc rồi, cậu phát hiện mình hoàn toàn không hiểu tên vị thành niên Hề Nam này! Đàn ông sau khi lên giường đúng là thay đổi hoàn toàn!

Hề Nam ở đầu dây bên kia vùi mặt vào chăn, lăn qua lăn lại trên giường mấy vòng, vừa xấu hổ vừa không nhịn được muốn xem Trì Ngôn trả lời thế nào. Cậu không cố ý trả lời như vậy, nhưng cứ nghĩ đến dáng vẻ Trì Ngôn gọi mình là 'anh' là cậu lại không nhịn được mà nói ra những điều trong lòng... Thật quá tệ.

Trì Ngôn thật gian trá, có thời gian nhất định phải nghe anh ấy gọi mình là anh xem sao...

Lần này không còn là tưởng tượng hão huyền nữa, mà là những hình ảnh có thể nhớ lại bằng cách lục lọi ký ức.

Cậu hơi mất ngủ, nhìn tin nhắn "Hôm nay không về ở" mà bạn cùng phòng gửi, nghĩ ngợi một hồi rồi bật đoạn ghi âm Trì Ngôn mắng cậu "hư hỏng" mà anh gửi lúc nãy, sau đó... làm những chuyện Trì Ngôn đã làm với cậu hôm nay.

Cậu và Trì Ngôn thật sự đang yêu nhau, vào khoảnh khắc cậu nghe giọng Trì Ngôn mà làm chuyện hư hỏng, cậu có chút mong chờ ngày mình thật sự thành niên.

Chứng minh thư của cậu nên tính theo ngày sinh thật mới đúng, như vậy thì cậu đã thành niên từ lâu rồi.

"Ngôn Ngôn..." Cậu cũng gửi ghi âm lại cho Trì Ngôn, có lẽ cậu cũng hư hỏng rồi, cậu rất muốn Trì Ngôn nghe thấy giọng nói của mình lúc này.

"... Em đang làm gì thế?" Không ngờ bạn trai nhỏ được mình khen là ngây thơ đã bị mình lây nhiễm, càng ngày càng không còn ngây thơ nữa, Trì Ngôn rõ ràng không dám tùy tiện đoán xem Hề Nam đang làm gì mà lại có thể phát ra giọng nói như vậy.

Giọng hơi khàn, không cần đeo tai nghe cũng có thể nghe ra tên này đang quyến rũ người khác... Thật là, anh hoàn toàn không muốn biết Hề Nam đang làm gì.

"Đang nghĩ về anh."

Hề Nam rất nghiêm túc, từng giây từng phút từ đầu đến cuối cậu đều đang nghĩ về Trì Ngôn, Trì Ngôn vừa đẹp trai vừa đáng yêu, không ai có thể không nghĩ đến Trì Ngôn.

Thôi vậy, ngoài cậu ra thì ai cũng không được phép nghĩ đến.
— QUẢNG CÁO —