Băng Thanh Thần Đế

Chương 199: Chương </span></span>199



Thở dài, Lăng Thần tiếp tục chạy nhanh đến cùng hắc ám thi quỷ giao thủ.

Trên hư không một phía khác, Đại trưởng lão vẻ mặt hốt hoảng, bởi hắc ám thi quỷ. Hai đạo cánh tay nắm chặt lấy đại kiếm chân thân.

Vẻ mặt đại trưởng lo sợ, tuy mang vẻ lo sợ nhưng không hiển lộ ra mặt. Mà chờ mong đạo ánh sáng dưới kia là Cô Cô chấp sự.

Hài tử này, Cô Cô nhìn trên cao, hai đạo thân ảnh hắc ám thi quỷ, nàng cười nhẹ. Đến phiên ta ra tay, nàng vừa bay tới tay vừa nắm chặt thanh kiếm ra hướng bên cạnh.

Nàng thân ảnh đẹp đẽ bay theo gió: "Đạo Tâm Kiếm Trảm Ma." nàng trảm ma không phải trảm bình thường, đây là nàng khác biệt tên công pháp.

Hiệu quả khác biệt. Cô Cô trên tay nàng kiếm, một cỗ linh khí màu xanh mạnh mẽ bay ra sau lưng nàng.

Ánh sáng chiếu rọi, một đường dài, nàng thân ảnh màu xanh linh khí cũng bay qua.

"Kiếm tới chém."Cô Cô thân ảnh bay xuyên phá lên cao, đưa đạo kiếm ra chém đứt đôi hắc ám thi quỷ, Đại trưởng lão mới thở dài.

Nàng trảm đối phương thật hảo, nàng công pháp này co chút lạ, trảm vậy là ma. Nàng nên thay đổi do đây chỉ là bán công pháp hoàn chỉnh.

Cô Cô kiếm chém ngang, hai đạo Nguyên Anh cảnh bị nàng một kiếm chém ngang, thân thể có vết chém.

Thân thể hắc ám thi quỷ màu đen, có một vết dài thương tích, là do Cô cô chém qua. Nàng bay ra xa hai đạo thân thể phát nổ.

Cô Cô bay ra xa cười nhẹ, mạnh mẽ nhất hắc ám thi quỷ hai đạo vẫn lạc, còn lại là sâu kiến, mà sâu kiến càng đông nàng càng khó giải quyết.

Cô Cô thân ảnh bay lơ lửng trên cao, đang còn thời gian duy trì, nàng vài đạo kiếm chém xuống dưới.

Kim Đan cảnh hắc ám thi quỷ, bị nàng vài đạo kiếm chém đứt rìa thân thể, Cô Cô cười nhẹ, nàng thân ảnh một chân đạp hư không.

Xuất hiện bên dưới, nhìn thấy Vân Phàm đang cùng Kết Đan cảnh viên mãn giao thủ.

Nàng cười nhẹ, đệ tử còn lại hắc ám thi quỷ, còn lại dành cho đệ tử a. Cô cô quay đầu rời khỏi, nàng đi xuống lều trại Lăng Thanh xây dựng.

Thấy được nàng băng bó vết thương, băng bó cho một vị đệ tử, Cô Cô đi đến, Cổ Nhược Ca thấy được nàng: "Cô Cô tỷ tỷ."

Cô Cô gật đầu, nàng không quên nàng nói ra không cần gọi cô cô chấp sự mà là tỷ tỷ. Nàng vui vẻ gật đầu, một bên khác.

Tuyết Đông nhìn phía tay phải nàng, Cửu Lộ sơn mạch, hừ chỉ là ta khống chế ra một chút thi quỷ mà các ngươi thành ra như vậy.

Vân Phàm a Vân Phàm, chủ nhân nói chúng ta chú ý ngươi đều có nguyên do. Nếu như không phải ngươi thốt lên, chúng thật không biết làm sao ngươi.

Tài trí như vậy, bình thường nàng kế sách đơn giản đối phương phá toái dễ dàng, nhưng nàng lần này.

Là một mực để tâm trí đối phương say đắm trong công kích hắc ám thi quỷ, không ngờ tới Vân Phàm phá toái các nàng kế hoạch.

Vân Phàm lần này ta tha cho người, nàng nhìn xuống dưới Hồ Ly Nữ nhân lúc đối phương còn đang phục hồi.

Tuyết Đông cười nhẹ, thân hình mặc trên mình chiến giáp nhảy xuống nước. Nàng nhìn bên dưới hồ nước, không có gì đáng ngại mà là một nơi để bảo vật.

Tuyết Đông nhìn bên dưới, một thanh thủy thương cắm trên? là vũ khí không phải pháp bảo sao? Nàng lần trước lặn xuống còn tưởng rằng pháp bảo.

Bây giờ mới nhìn ra chân chính là vũ khí, còn là một thanh thủy thương. Thủy thương còn chưa xuất thế, nàng cũng chỉ cần đợi thời cơ.

Bởi vì nàng muốn, bảo vật ngày mai xuất thế, mà bây giờ cũng đã gần đến sáng mai.

Trên đại lục, Thiên Thanh Mạn Chi nàng nhìn trước mắt một đám Kết Đan cảnh hắc ám thi, từ trên cao núi tấn công xuống.

Mạn Chi: " Thiên Sứ Âm Vang." thân ảnh thiên sứ sáu cánh xuất hiện trước mắt nàng, chạy nhanh đến.

Ngăn chặn hắc ám thi quỷ công kích, thiên sứ thân ảnh sáu cánh, mỗi một kiếm chém ra ngăn cách tất cả hắc ám thi quỷ muốn tấn công nàng.

Thiên Thanh Mạn Chi cười nhẹ, Tô Hạo bên cạnh nàng không xa. Hắn chạy nhanh lên núi: "Mạn Chi sư muội để ta." Tô Hạo thân ảnh chạy nhanh như gió.

Chạy nhanh lên đến, chém tới hắc ám thi quỷ thịt nát xương tan.

Thiên Thanh Mạn Chi sau lưng hắn, cũng đáng đàn vừa phục hồi hắn vết thương. Vừa chữa trị bản thân vết thương linh khí tiêu thất.

Thiên Thanh Mạn Chi không biết làm sao, một lần chữa trị được rất nhiều người, dưới mười người nàng dễ dàng.

Mười người trở đi mà nói, khó khăn càng thêm khó khăn.

Hai người nhanh chóng giải quyết đám hắc ám thi quỷ, Tô Hạo Mạn Chi, không qua bao lâu liền giải quyết hết đống hắc ám thi quỷ này.

Hai người nhìn ra xa, các vị đệ tử nguyên tố đâm giết hắc ám thi quỷ cũng hoàn tất.

Vân Phàm hắn cũng ra quyết định chiêu giải quyết tất cả hắc ám Kết Đan cảnh viên mãn, đại trưởng lão trên cao giải quyết tàn dư Kim Đan cảnh.

Vân Phàm lúc này mới thở dài, một đêm không ngủ. Hắn lại nhìn ra xa Cửu Lộ dãy núi phía xa.

Một tiếng bùm vang lên.

Quay lại vài phút trước, Lăng Thần, Hoa Vũ. Ba người giải quyết, nhìn một đống thi thể, thở dài. Nếu như để lâu thi thể bốc mùi.

Rất khó chịu, nên Hoa Vũ một búng tay, lửa từ cánh tay nàng thiêu rụi tất cả hắc ám thi quỷ.

Ba người nhìn nhau, mang ra một ống nhỏ, kéo mạnh giây. Một pháo sáng bay lên trời, một đạo màu đỏ vàng lấp lánh bay lên cao.

Bùm.

Có nhiều màu bay ra ngoài, ở đây đã giải quyết hoàn tất, có thể quay về. Bản doanh trại đệ tử thấy vậy cũng kéo mạnh.

Bùm.

Mấy người bên dưới liền minh bạch, doanh trại cũng hoàn tất, việc bây giờ là quay về bản doanh trại.

Ba người nhìn nhau, tốc độ nhanh chóng chạy nhanh vào cánh rừng.

Bản doanh trại lúc này, chư vị đệ tử mang theo phần mình công việc: "Đồng môn các vị, các ngươi ra đi chúng ta sắp xếp ổn thỏa cho a."

Một vị nam đệ tử khiêng một vị nam đệ tử thi thể, cúi thấp đầu nói ra.

Xung quanh hắn cũng như vậy tràng cảnh, mang thi thể đồng môn ra ngoài, hắc ám thi thể mặc kệ để một nơi là hảo.

Đợi thời gian đốt, chúng đệ tử làm việc nhanh chóng qua một thời gian liền giải quyết việc này dễ dàng.

Phía đông tiến lên đệ tử, mới đến cũng thấy được tràng cảnh, Lăng Thần thở dài ngáp nhẹ: "Ta thật không chịu nổi nữa."

Lăng Thần hắn bước nhẹ đi đến lều trại hắn, kiếm một nơi để ngủ. Tuy hắn là tu tiên người, không cần ngủ.

Đáng tiếc hắn quả mệt mỏi, cũng cần nghỉ ngơi. Lăng Thần ngủ xuống bản thân giường rơm.

Hoa Vũ, Lưu Vân các nàng lều trại bên cạnh, bầy bố kết giới phòng chống đạo tặc tấn công, yên tâm mà ngủ thiếp đi.

Chúng đệ tử một nửa đều đi ngủ, cách lều doanh trại lớn nhất nơi, Cổ Nhược Ca mang theo một thùng gỗ trước ngực.

"Chúng ta như vậy chữa trị liễu có hay không tốt?"