Băng Thanh Thần Đế

Chương 217: Chương </span></span>217



Trên mình đều là lệ khí, nàng cảm nhận rất sợ hãi, may mắn Lăng Thanh không có hướng nàng ra tay.

Lưu Vân đang thất thần, Lăng Thanh bước tới: "Lưu Vân ngươi thủ hộ ta tỷ muội, đợi thời cơ các nàng thức tỉnh, rời khỏi Tiên Đạo Tông."

"Tiên Tông, hắn rời đi, chín mươi phần trăm mở ra Tiên Đạo Tông kết giới, ngăn cản kẻ địch tấn công. Lúc đó khó khăn rời đi."

Lưu Vân gật đầu, Lăng Thanh nhìn nàng tỷ muội, rất lâu nữa mới thức tỉnh, lại nhìn Tiên Đạo Tông đỉnh núi thứ nhất, đệ tử ngoại môn thành hàng.

Ngoại môn đỉnh núi, Thiết Ngưu cùng các chư vị đệ tử, bao quanh lấy đỉnh núi thứ nhất, đỉnh núi thứ nhất, xuống núi nơi.

Đều là đệ tử ngoại môn ngồi xuống, hai tay kết ấn, trước mắt là một tấm phù lục. Hai tay chụm lại kết ấn.

Xung quanh thiết ngưu là, Đậu Phụ cùng chư vị đệ tử, hai người cùng đều là Lưu Phong Rèn.

Cảm thấy hai người đều có tình cảm, kết thành đạo lữ. Đang ngồi kết ấn.

Lăng Thanh đỉnh núi thứ hai, nàng tinh thần lực bao quanh đỉnh núi thứ nhất, Tiên Tông nhanh như vậy lan truyền, nàng thế nhưng không có nghe qua.

Khoan đã, là truyền âm phù. Lăng Thanh quay đầu nhìn Dương Ánh Hoa chân thân, một chân đạp xuống, thân thể bay lên cao.

"Cực Hạn Quang Minh Thuộc Tính." miệng nàng lẩm bẩm, đứng trên không. Hướng tay trái nàng, là hướng ra ngoài đỉnh núi thứ nhất.

Là nơi tiến đến Tiên Đạo Tông, bởi nơi đây chính là kết giới yếu nhất nơi, nàng làm sao mà hiểu rõ là yếu nhất nơi?

Đây là bí mật! Trên tay nàng một đạo hình tròn quang minh, giống như lôi kiếp, từng đạo phát sáng ra ngoài.

Chúng đệ tử đang giao thủ cùng lệ khí, xâm nhập cơ thể, do Lăng Thanh khống chế ma khí, lệ khí hợp lại tấn công cũng như xâm nhập cơ thể.

Tìm kiếm đệ tử, tuy cách xa hơn trăm dặm cảm nhận với đệ tử vẫn là run rẩy. Từng đỉnh núi có căn nhà nơi. Đều bị ma khí, đẩy lùi.

Nhà tan nát, bên dưới nàng đều là hoang tàn, chỉ có nơi bên dưới nàng tảng đá. Còn sót lại vài cây xanh.

Mưa rơi càng to, bên dưới đất đều thành bùn lầy. Chúng đệ tử giao thủ y phục đều lấm bẩn.

Vừa đánh vừa lùi, lại bị lệ khí, tấn công đánh ngã. Đệ tử bản thân lệ khí xâm nhập, mất lý trí người.

Tấn công đệ tử, hoặc tiêu diệt. Không cách nào cứu chữa hay suy nghĩ ra cách. Nam đệ tử kiếm đẩy lùi, lệ khí xâm nhập đệ tử nội môn.

Sau lưng hắn, một dòng thủy tấn công, lôi nguyên tố đánh xuống, thảo nguyên tố cành cây đấm xuống che chắn lệ khí.

Nham khống chế nguyên tố người, lún xuống một hố sâu bên dưới là cọc nham sắc nhọn, đệ tử rơi xuống, bản thân bị xuyên qua ngực.

Giẫy giụa hồi lâu, lệ khí bay lên tiêu thất, chúng đệ tử còn suy tư vì sao lệ khí không còn bay đi mà trực tiếp tiêu thất.

Không quan hệ, giải nguy hiểm trước mắt rồi tính sau.

Cô Cô một phía không xa, nàng gần nhất nơi Lăng Thanh hội tụ, trên tay trái một hình tròn quang minh nguyên tố tụ hội.

Một hình tròn sóng xung kích màu vàng từ thân thể Lăng Thanh, xung kích bảo vệ nàng bên dưới Lưu Vân thở dài.

Lăng Thanh kết giới, coi như ngăn cản được đệ tử muốn đánh lén nàng. Như vậy nàng yên tâm hơn vạn phần.

Cô Cô bên này, nàng lui ra xa. Tân Hạc Kiếm tay phải nàng đang cầm, biến đổi có đất dính lên còn có hỏa nguyên tố.

Cô cô đầu luồn trầm tư, mưa to như vậy, Hỏa Nguyên Tố thuộc tính, Hoa Vũ không có giảm qua sao? Hỏa Nguyên Tố đối phương tinh thông đến cảnh giới nhường nào?

Hoa Vũ nàng lúc này cảm nhận hỏa nguyên tố, dù bị mưa rơi không dập tắt, vẫn cháy như bình thường trên tay nàng.

Chân thân sau lưng càng không, mỗi tội nhất là nàng y phục, có bùn đất dính trên đó, dầy cao nàng cũng bị dính đất, di chuyển rất khó trong đường đất.

Bên dưới giày nàng, là một hình sắt nhỏ cao, đây là giày gì nàng không rõ. Chỉ biết rằng cực kỳ đắt giá giày.

Màu đỏ giày cứ bị bùn đất dính lấy, khó di chuyển nàng bước ra. Dày biến mất, là nàng chân trần, vừa đưa xuống nàng chân đều là đất.

Cô cô không quan hệ, nàng đi là dép cỏ. Không hề có khó di chuyển. Cô Cô, tay phải nắm Tân Hạc Kiếm.

"Tịch Tà Kiếm Pháp." nàng thanh kiếm, một màu đen lính khí, xâm nhập thanh kiếm nàng bùn đất rơi xuống, đen linh khí bao trùm.

Ma khí tỏa ra, lại không có chán ghét ma khí. Hoa Vũ cười nhẹ, Cô cô chém ra một đạo kiếm khí.

Một hình kiếm khí, màu đen tiến tới. Hoa Vũ thấy rõ đường màu đen kiếm khí, nàng cười nhẹ, sau lưng Cô cô đầu kiếm chân thân chém ra một đạo to lớn kiếm khí hơn bên dưới.

Nàng chém ra kiếm khí, hai đạo nhỏ cùng lớn. Hoa Vũ cười nhẹ, thân là trưởng lão. Nàng cũng không thể khinh thường a.

"Hỏa Vũ, Cực Liên Cháy." nàng đôi tay hỏa, lại càng bùng phát, tóc nàng từ bình thường tóc, hóa thành màu lửa tóc.

Hoa Vũ, bản thân trên mình đều là hỏa, may thay rằng nàng tóc trang trí ít, nàng trang trí trên tóc, hoàn toàn tiêu thất.

Hoa Vũ lao nhanh đến, một quyền đối trọi Tịch Tà Kiếm Pháp, sau lưng Hỏa Long gầm thét.

Trên miệng hỏa long chân thân, cháy lửa liên tục. Há miệng cắn xé đối phương. Hoa Vũ chạy dưới mưa rơi, bùn đất mưa rơi nàng chạy đến.

Bay lên cao dính lấy mặt nàng, Cô Cô cũng không yếu thế, thân ảnh bay đến Hoa Vũ. Hoa Vũ một quyền đánh bay Tịch Tà Kiếm Pháp.

Nàng có dũng khí cùng Kim Đan cảnh so sánh? Vì nàng là thiên kiêu, còn là Lăng Thần dạy dỗ, công pháp hơn người. Cùng Kim Đan so tài.

Cũng không sợ hãi, cũng là một phần nàng khí lực, hỏa nguyên tố khống chế đại thành. Nếu Kết Đan cảnh bình thường, không có khả năng đối đầu.

Kết Đan cảnh tứ giai, nàng không sợ Kim Đan cảnh ngũ giai, nàng quyền đánh ra. Tân Hạc Kiếm chém xuống.

Trên cao, đầu kiếm khí bị Hỏa Long chân thân cắn nát, linh khí phát nổ. Hỏa Long xuyên qua mưa rơi còn có phát nổ kiếm, cắn xé lấy Tân Hạc Kiếm Chân Thân.

Lăng Thần vừa bay đến thấy rõ hai nàng giao thủ, cũng không xuống mà trợ giúp Hoa Vũ.

"Để nàng cùng Cô Cô giao thủ a, nàng kết đan cảnh, không nhún nhường Kim Đan cảnh, ta dạy nàng không tồi ha ha."

Sư tôn Lăng Thần cười cười. Lăng Thần mắt ngước nhìn Hoa Vũ. Lăng Thanh thân ảnh vẫn đang tích tụ quanh minh nguyên tố thuộc tính.

Chỉ thấy nàng đưa tay hướng đỉnh núi thứ nhất yếu nhất kết giới, một tay hướng tới, một ánh sáng hình tròn quang minh linh khí.

Tốc độ nhanh chóng, chỉ thấy trong hư không mưa rơi, một màu quang minh nguyên tói bay đến.

Bùm.

Oanh.

Phát sáng cả một vùng trời. Lăng Thanh cười nhẹ, kết giới vừa hình thành, từ từ đâm lên cao, kết giới mở rộng từ dưới lại trên cao, kết thành.

Một hình tròn phủ quanh Tiên Đạo Tông kết thành kết trận. Lại bị nàng ngăn cản, mở ra một lỗ hổng to lớn, xung quanh kết thành đại trận thành. Lăng Thần sư tôn truyền âm.

"Chậc Chậc, ta thắc mắc nàng có hay không toàn bị bị lệ khí bao phủ thần trí, não vẫn lớn như vậy!"