Băng Thanh Thần Đế

Chương 263: Chương </span></span>263



Lưu Vân nghe bên tai, lông mày hơi nhíu nhẹ. Vẻ mặt mang đầy tức giận, nếu không phải đây là trong thành, nàng dự định muốn đánh người.

Không những thế, nàng còn nghe được. Bản thân bị phụ quân đánh mù một mắt? Bản thân nhỏ tuổi có hài tử, lưu lạc tới đây?

Hoa Vũ tỷ quốc gia, có hay không não có vấn đề? Không tìm kiếm manh mối rồi nói sao?

Lưu Vân nghi ngờ nhân sinh, nàng muốn nghe tiếp, vừa đi đường vừa nghe xung quanh bàn tán cũng không tồi. Miễn đừng nhắc tới nàng là hảo.

"Ngươi nghe nói không, hoàng hậu chính là một người thông minh, nàng đưa ra chính sách cải cách Hoa Hạ Thành phát triển, tài phú rất là cao."

"Nàng giống như thâu tóm toàn bộ, mật thiết bên trong thành, lần này phản loạn nhất định có gì đó bí ẩn!"

"Ngươi nói rất đúng, nàng phản loạn lần này chắc chắn có uẩn khúc, đáng tiếc chúng ta là phàm nhân, căn bản không thể tham dự."

"Đúng vậy đúng vậy." nàng thính giác, cảnh giới cao thâm, tửu quán tuy cách xa nàng xa xa phía sau, vẫn không ngừng nghe được bàn tán.

Hắc hắc Hoa Vũ tỷ mẫu hậu, rốt cuộc là người như vậy nha. Tài trí cao, nếu gặp nàng thỉnh nàng dạy ta cách kiếm quan tiền.

Lưu Vân nhanh chóng đuổi theo Lăng Thần cùng Hoa Vũ đang nói chuyện, nàng không nghe hai người nói. Căn bản không có gì hay ho.

Bốn người chưa được hồi lâu cũng đi, đến hoàng cung, cận vệ lần này là có cảnh giới. Nhìn thấy Hoa Vũ quay trở về lòng hớn hở, nhanh chóng quay người chạy đi.

Đáng tiếc bị bên cạnh nam nhân kéo lại, hắn mặc giáp kín mít, để lộ mỗi mặt ra bên ngoài, nhìn Hoa Vũ gần đến.

Bởi vì ai cũng quen biết Hoa Vũ nàng là công chúa, dân chúng biết đến cũng là điều thường tình, nàng đều ở trong tẩm cung, không cách nào ra ngoài.

Trong thành người biết đến, tóc đỏ nữ hài tử, trong đó chắc chắn là có công chúa. Mà người này chính xác là công chúa, mấy người có gặp qua nàng.

Cúi xuống quỳ một chân: "Tham kiến công chúa." mấy người không vì nàng náo động Tiên Đạo Tông mà sợ hãi, mà mấy phàm nhân bên trong thành.

Cũng không để ý mấy người, bọn hắn đều muốn xâm chiếm khu vực rộng lớn Tiên Đạo Tông, mà Tiên Đạo Tông cư nhiên bị tấn công từ bên trong.

Vẫn lạc nhiều như vậy cảnh giới, mà bọn hắn càng vui a. Không hổ là công chúa người mất tích hóa ra là muốn diệt Tiên Đạo Tông nha, không ngờ rằng.

Tiên Đạo Tông xuống dốc, lại trở thành Vân Thiên Quốc phụ thuộc thế lực, còn nhường lại khu vực rộng lớn cho Vân Thiên Quốc.

Đám binh linh nói thầm với nhau, Lăng Thần mấy người bước qua, vừa mở cổng, hình ảnh to lớn cảnh tượng mấy người đều ngơ ngác.

Xung quanh là to lớn chậu bằng đá, trồng các loại hoa. Một đường to lớn, đều phủ bằng trắng đá, kéo thẳng lên trên bậc thang.

Đám người không ngờ tới, như vậy hoành tráng mĩ lệ, cảnh tượng còn có một tấm kéo dài vải đỏ lớn, màu đỏ kéo dài lên bậc thang đến đại điện.

Bên cạnh đường lên bên cạnh là hai bức tượng lớn chim, không phải hổ hay long sao? Lăng Thần nghi ngờ, Hoa Vũ lại không thích cảnh tượng này chút nào!

Không khác biệt nàng tuổi nhỏ tràng cảnh, trên đó còn có cờ xí cùng như các khu vực khác hoàng cung, xung quanh nhìn như không có binh lính.

Hoa Vũ điều biết: "Các ngươi cẩn thận, xung quanh dù không có binh lính đều ở gần đây tường bên trong hoàng cung. Mà nếu là ta ở đây!"

"Bọn chúng cũng sẽ không đi theo." Lăng Thần gật đầu, bên trong hoàng cung tráng lệ, ba thân ảnh bước lên cao, dần dần đại điện.

Lăng Thần, Hoa Vũ hai người chân trái chạm bậc thanh, bước đi lên. Lưu Vân đi theo sau, các nàng không biết rằng bên trong đại điện có người.

Hoa Quốc, đứng ngồi trên ghế, được tráng lệ một đầu lớn chim, Vân Phàm ngồi bên cạnh, Mạn Chi nàng không có ngồi đứng bên cạnh Vân Phàm.

Đối phương coi nàng là bảo hộ Vân Phàm, vậy nàng giả trang, hai người đang nói chuyện: "Bệ hạ, ngươi nói chắc chắn, sẽ nhường các ngươi phía bắc gần Hồ Ly Nữ cho ta?"

Hoa Quốc ngồi trên ghế, cười nhẹ: "Đúng vậy, các hạ chỉ cần giúp ta. Giết chết bản thân phản loạn, ta sẽ đích thân kí tên, nhường lại phía bắc khu vực!"

Bỗng nhiên ngoài đại điện thân ảnh bước vào: "Phụ thân, ngươi muốn giết mẫu thân?" giọng nói nữ tử truyền vào, mấy người ngơ ngác nhìn lại.

Là Hoa Vũ nàng vừa bước tới đại điện, tai không có điếc, nghe rõ hai người. Hoa Quốc nhìn xuống là hắn nữ nhi, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, mang theo tức giận.

Tâm tính không còn thích nữ hài tử.

"Hoa Vũ, ngươi trở về nhanh chào Vân Thiên Quốc hoàng tử, ngươi nếu như hợp ý ta có thể gả ngươi cho hắn, Vân Phàm hoàng tử tư chất tuyệt trác, cảnh giới Kết Đan."

"Ngươi cũng có thể trở thành hắn thê tử, đi đến Vân Thiên Quốc để chúng ta Hoa Quốc tăng cao!" Vân Phàm bên cạnh lại nói.

"Bệ hạ, người nói quá lời. Tại hạ đã có thê tử, không cần công chúa trở thành." Hoa Quốc hắn không nói gì mà nhìn Hoa Vũ bên dưới như có ý định gì đó.

Hoa Vũ ánh mắt kiên định: "Hừ, phụ thân, ngươi muốn để ta cùng kẻ thù kết làm một không đời nào." Hoa Quốc bản thân bây giờ không cần quan tâm đến nữ nhi.

Bây giờ hắn quan tâm nhất là, khu vực này có hay không bị đoạt. Cho nên nhìn nàng cũng không biết, dân chúng là bao: "Hoa Vũ, ngươi giám."

"Người đâu bắt nàng lại." Vân Phàm tê, ngươi bắt nàng cái rắm. Vân Phàm ta sợ sau lưng nàng Lăng Thần, còn có Lăng Thanh, ngươi đang đùa ta a?

Vân Phàm ánh mắt nhìn Hoa Quốc, trung niên nam nhân. Bởi vì quốc gia cũng có thể ép buộc nữ nhi của mình, Lăng Thần từ sau lưng nàng đi ra?

Ánh mắt sắc bén, lườm trên cao Hoa Quốc: "Ngươi muốn làm gì nàng?" Một cỗ uy áp mạnh mẽ truyền đến, Hoa Quốc quỳ rụp xuống đất.

"Nguyên Anh cảnh không thể nào, ngươi là Lăng Thần?" Lăng Thần cười nhẹ: "Không hổ là hoàng đế một nước, vẫn nhớ mặt ta đây."

Hoa Quốc mặt tối sầm, thân thể run rẩy quỳ trên đất: "Hoa Vũ, súc sinh nhà ngươi. Rốt cuộc đã đi đâu tìm được một nam nhân mạnh mẽ quay về? Ngươi muốn như ả ta?"

"Muốn phản bội hoàng thất?" Hoa Vũ cười nhẹ: "Lúc đầu cũng là chủ ý ngươi, muốn bán ta? Ta không đồng ý, ngươi liền muốn bắt ta?"

"Há có hỏi qua ta? Quả nhiên từ đầu đối tốt với ta nhất vẫn là mẫu thân nàng, nàng nhốt ta như súc sinh, vẫn cho ta sinh sống tốt, không thiếu một thứ gì!"

"Ép buộc duy nhất chính là nhốt ta tại một nơi, giống như nuôi súc sinh. Nhưng giờ đây ta mới hiểu, hóa ra nàng làm như vậy là tốt cho ta, tránh thoát khỏi bàn tay ác độc của ngươi."

Hoa Vũ cười ngước đầu lên cao, haha nước mắt rơi xuống rưng rưng: "Hừ, ta muốn phản bội thì sao hoàng thất sao? Có Vân Phàm hắn ở đây ngươi muốn mạnh miệng?"

"Muốn duy trì tâm trí ác độc, vì quốc gia có thể bán đi nữ nhi rốt cuộc vẫn là hoàng thất tham ô."

Hoa Vũ vừa khóc vừa cười kinh bỉ nói, Hoa Vũ ánh mắt nàng rưng rưng, Hoa Quốc hắn đứng trên cao Nguyên Anh cảnh uy áp do Lăng Thần uy áp đến.