Băng Thanh Thần Đế

Chương 272: Chương </span></span>272



Đầu long dẫy dụa hồi lâu, bay lên cao. Mà Thanh Vũ bên ngoài nàng thân thể nóng rực, Đại thành hậu kỳ hỏa nguyên tố thuộc tính.

Bị phá hủy, tăng tiến viên mãn sơ kỳ hỏa nguyên tố thuộc tính. Thanh Vũ căn bản không thể tin nổi, nàng bây giờ thức tỉnh thánh thể?

Làm sao mà? Còn chưa đợi nàng suy nghĩ cảnh giới đột nhiên tăng cao, Kết Đai cảnh tứ giai.

Hoàn toàn biến mất, tăng đến Nguyên Anh cảnh viên mãn?

Đây là khái niệm gì, Thanh vũ thân thể trầm trọng, Long Phượng thở dài, nàng bước tới tay đặt lên Thanh Vũ đầu.

Thanh Vũ cơ thể muốn bạo tẩu, một lúc từ Kết Đan cảnh tứ giai, đột nhiên đến Nguyên Anh cảnh viên mãn thân thể muốn bạo tẩu là điều đương nhiên.

"Cảm nhận ta thần lực, không muốn bị tiêu thất." Thanh vũ gật đầu, đan điền nàng tinh thần đều được màu đỏ hỏa bay đến.

Làm nàng linh khí đầu tiên, muốn bạo thể mà bị phượng hoàng bay qua, giáo huấn một trận im lặng, cảnh giới nàng nắm chắc tại Nguyên Anh cảnh ngũ giai.

Thanh Vũ ánh mắt đỏ ngầu, bản thân cơ thể không còn sức lực nhào tới ôm lấy Long Phượng: "Mẫu hậu, ta muốn ôm ngươi."

Long Phượng gật đầu: "Hảo hài tử, ngoan mẫu hậu ở đây muốn ôm mẫu hậu bao lâu cũng hảo." Thanh Vũ ôm chặt lấy mẫu hậu.

Khuynh Tiêu nàng nhìn thấy lắc đầu, thân thể linh hồn xuyên qua tầng hầm, bay lên đại điện lại xuyên qua mái nhà.

Thấy rõ Lăng Thần, Lưu Vân hai đầu người đang nằm trên đó, Lăng Thần giật mình nhìn thấy màu xanh linh hồn đẹp đẽ ưu nhìn nữ tử.

"Sư tôn, ngươi cảnh giới lại tăng cao." Sư tôn Lăng Thần gật đầu: "Ta đích xác bây giờ là Hóa Thần cảnh trung kỳ."

Lăng Thần tê, hắn không biết bây giờ nên nói như thế nào?

Lăng Thần sư tôn: "Ta giúp ngươi truyền linh khí, Lưu Vân lại gần hắn ta giúp các ngươi truyền linh khí đạt đến Kim Đan cảnh."

Lăng Thần, Lưu Vân gật đầu, hai người đều hướng về hướng linh hồn thể bay trên cao.

Lăng Thần, Lưu Vân hai thân ảnh đứng thẳng nhau ngồi xuống, giống như tu luyện, Lăng Thần chợt nhớ ra: "Sư tôn, người cần quan tâm đến Uyên nhi."

Sư tô linh hồn thể gật đầu: "Ta sẽ coi trừng nàng." Lăng Thần như vậy mới yên tâm, hai người nhắm mắt, linh hồn thể giống như là tiêu thất.

Một cỗ màu xanh linh khí, bay xung quanh hai người, bên trong thức hải hai người lại gặp nhau.

"Vân nhi, ngươi tại sao ở trong ta thức hải?" Lưu Vân cũng ngạc nhiên: "Lăng Thần ngươi cũng ở bên trong ta thức hải?"

Hai người đang nghi hoặc giọng nữ nhân truyền đến: "Các ngươi cùng nhau, tu luyện cảnh giới về sau sẽ không khác biệt."

Lăng Thần gật đầu, Lưu Vân không quan hệ, hai người cứ như vậy bên trong thức hải tấn công thân ảnh linh khí, Hóa Thần trung kỳ thân ảnh nữ tử nhìn xung quanh.

Lại nhìn cách đó không xa cổng thành, một quân đội binh lính đang tiến đến. Hóa Thần cảnh trung kỳ thân ảnh bay đi, bây giờ bên trong thành chỉ có nàng.

Nàng bay xuống dưới, thân thể bay xuống đại điện: "Người đâu." linh hồn thể trạng thái ngồi xuống ghế, tiếng nói vừa dứt, bên ngoài chạy đến một nam nhân.

Nam nhân vừa bước vào, nhìn thấy thân ảnh màu xanh xa lạ. Nhưng nhìn thấy trên người đối phương có nữ hoàng quen thuộc uy áp.

Cúi thấp quỳ xuống một chân: "Không biết đại nhân có gì phân phó?" Khuynh Tiêu cười nhẹ: "Ta thay nàng chủ trì lần này trận chiến, Hoa Hạ thành muốn tấn công."

"Bảo hộ thành trì, ta đi giải quyết đội quân binh lính." Nam nhân nghe vậy gật đầu, cúi thấp người một chân quỳ xuống.

Lui ra xa: "Thần đã biết." Khuynh Tiêu thân ảnh bỗng dưng tiêu thất.

Bên này, đang hướng đến thành phản loạn, một đội quân binh lính, đứng trên cao thuyền bay, bên dưới là binh mã tầm hơn ngàn người.

Đây chỉ là đi thăm dò, không có xuất toàn lực. Nhưng đã mang đi gần hết cao thâm cảnh giới, Thiên Thanh Mạn Chi bên trong xe ngựa.

Nàng cười nhẹ, lần này là chỉ mang theo như vậy vài người, Cổ gia còn có cao thâm cảnh giới mà nàng, vừa thức tỉnh lĩnh vực, muốn thử.

Nên mới ra kế sách như vậy, muốn đối đầu Xuất Khiếu cảnh đồng cấp. Có hay không thắng, Tiểu Hoa bên cạnh nàng hầu hạ.

Từ cung nữ hầu hạ Vân Phàm, bây giờ lại chuyển cho nàng, Thiên Thanh Mạn Chi đang đi trên đường lớn.

Xung quanh là cây xanh cao, còn bên tay phải nàng là cánh đồng mênh mông cỏ kéo dài, trên cao là thuyền bay.

Vân Phàm ở trên mắt nhìn cách xa xa, thành trì, Tô Hạo nắm chặt nắm đấm, bản thân cuối cùng muốn lịch luyện.

Bên cạnh hắn Hoa Quốc, Cổ Mộc. Đội quân ngàn người, đều là kết đan cảnh, trúc cơ cảnh . Mà Vân Phàm là Nguyên Anh tứ giai, Cổ Mộc Kim Đan cửu giai, Tô Hạo Kim Đan cảnh tam giai.

Thiên Thanh Mạn Chi Xuất Khiếu cảnh, như vậy có thể làm một cấp thánh địa gia tộc hay tông môn, không thể uy hiếp. Lại mang theo như vậy đội quân.

Đi đến tấn công Sơn Lộ Dương Thành Trì, hải là hải dương, sơn là sơn mạch bên hướng tây sơn mạch dãy núi, còn có lộ dương là phía đông đại dương rộng lớn.

Mấy người đang đi, Vân Phàm bỗng rùng mình: "Nguy Hiểm." Thuyền bay trên cao tất cả dừng lại, bên dưới phía nam chính là hồ lớn, mà dừng trước mắt là.

Trên cao xuất hiện dị tượng, sau lưng thuyền bay đều là Kết Đan cảnh trên thuyền bay, mà bên dưới là Trúc Cơ cảnh.

Vân Phàm cảm nhận uy áp đáng sợ, bên trên hắn cảnh giới ngay cả Cổ gia đại trưởng lão run nhẹ, uy áp quá đáng sợ.

Thiên Thanh Mạn Chi chú ý, Hóa Thần cảnh trung kỳ, vừa đến mục đích thành công? Có nhanh quá không? Không đúng không có Lăng Thần, Hoa Vũ, Lưu Vân.

Đối phương đang đột phá, Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt nhìn ra xa Sơn Lộ Dương thành.

Đối phương cao thâm cảnh giới cuối cùng cũng ra, mục đích thành công, Thiên Thanh Mạn Chi tay nhỏ phất nhẹ.

Bên trên thuyền bay, trên cao một hình tròn quang minh nguyên tố bay trước thuyền bay đầu tiên, Vân Phàm đứng trên mũi thuyền.

"Hóa Thần cảnh trung kỳ, mục đích thành công chuẩn bị lui." Lăng Thần, Lưu Vân

Hoa Vũ, muốn như chúng ta mượn nhờ sức mạnh đột phá."

"Đối phương biết ý định, chưa giám đánh." Vân Phàm minh bạch, Hoa Quốc sau lưng càng là run rẩy.

Nữ nhân đó làm sao? Có thể để một Hóa Thần cảnh trung kỳ phục tùng? Không thể nào, không thể nào!

Hoa Quốc không tin vào mắt mình, ngồi quỳ xuống đất, nhìn ván gỗ trước mắt không biết sũy nghĩ cái gì. May mắn hắn nương nhờ là Vân Thiên Quốc.

Hóa Thần cảnh thì làm sao? Có thể cùng Vân Thiên Quốc so sánh sao? Hoa Quốc tâm tình muốn ổn định lại, nên đều tự nhủ bản thân như vậy.

Vân Phàm đưa tay lên cao, thuyền bay sau lưng quay đầu.

Hư không xuất hiện dị tượng, một thân ảnh linh hồn xuất hiện: "Các ngươi đã đến, tại sao muốn rời đi?"

Khuynh Tiêu vẻ mặt bình tĩnh: "Để lại xác các ngươi a." Khuynh Tiêu đưa tay linh hồn lên cao, một cỗ uy áp mạnh mẽ đánh xuống thuyền bay.

Thuyền bay trên cao, bỗng dưng không có một động tĩnh, mà từ xung quanh từng đường vân bay lên cao.