Băng Thanh Thần Đế

Chương 282: Chương </span></span>282



Thanh Vũ cười nhẹ, quyền đem đối phương đánh bay.

Một bên khác Lăng Thần cùng Mạn Chi hai người vừa giao thủ, bắt đầu tấn công, mà bên dưới Cổ Nhược Ca vừa đánh tan nát thiên sứ thân ảnh sáu cánh.

Thân ảnh cũng biết mất, Cổ Nhược Ca ánh mắt sắc bén nhìn xa xa Cổ Mộc, thân thể biến mất qua chiến trận, xuất hiện trên đầu Cổ Mộc.

"Cực Hạn Quyền Linh." nàng tay phải bỗng nhiên phát sáng màu hồng, uy lực mạnh mẽ mà Cổ Mộc vừa đứng dậy, nhanh chóng dùng pháp bảo.

Một quyền đem thân ảnh Cổ Mộc đánh lui, Cổ Mộc xung quanh vừa xuất hiện kết giới ngăn cản không ngờ tới vừa phòng ngự, kết giới rạn nứt bản thân bị đánh bay.

Cổ Mộc ánh mắt nhìn lại: "Cổ Nhược Ca, tiểu thư ngươi nên quay về."

"Chúng ta Cổ gia lão tổ, tuy không đồng ý cách làm của ngươi, nhưng chúng ta gia tộc đều mong tiểu thư trở về."

Cổ Nhược Ca hừ nhẹ: "Cổ Mộc, ta khuyên ngươi thân là Cổ gia trưởng lão chưa hề chửi mắng ta bao giờ, ngươi nên rời khỏi đây."

"Cổ gia lão tổ, lão già đó đã chết."

Cổ Mộc nghe vậy giật mình: "Chẳng lẽ?" Cổ Nhược Ca đứng thẳng người: "Đúng vậy, hắn đã chết chúng ta Cổ gia không còn có Xuất Khiếu cảnh viên mãn."

Cổ Mộc không tức giận: "Ngươi không phải là giết chết hắn người, nhưng người là giết chết hắn nguyên do, phụ thân mẫu thân ngươi quay về."

"Hắn vẫn như ta sẽ khuyên nhủ ngươi, không nên cải đạo theo ma."

Cổ Nhược Ca nắm chặt U Mộc Kiếm: "im miệng, Cổ Mộc ta khuyên ngươi lần cuối, nhanh chóng rời đi nơi đây nếu không ta giết chết ngươi."

Cổ Mộc lắc đầu, nhanh chóng đối đầu Cổ Nhược Ca, một cỗ linh khí bay đến công kích nàng, đây là Cổ Gia công pháp.

"Hoa Cổ Cây." một màu xanh lá cây bay đi công kích đối phương, Cổ Nhược Ca hừ nhẹ một kiếm đánh bay đối phương.

Bên trên tường thành, Chu Trúc nhìn xung quanh lại không phát hiện Hoa Quốc hắn ở đâu nha?

Bắt hắn là có thể thắng, vạn độc nàng bây giờ đã là một màu nguyên tố mạnh mẽ độc xâm nhập bọn hắn cơ thể. Thi thể xếp thành đống, rơi xuống dưới thanh đáng tiếc đợi bằng hữu bảo vệ Lưu Vân, Cô Cô.

Ánh mắt nhìn qua hai thân ảnh nữ tử.

Chỉ thấy trên hư không là Vân Phàm giao thủ Thanh Vũ, Thanh vũ nàng có lợi thế.

Bên cạnh đó trước Hoa Hạ thành trên cao, là Lăng Thần, Thiên Thanh Mạn Chi.

Bên dưới thành là Cổ Nhược Ca, giao thủ Cổ Mộc có thêm Tô Hạo vừa đến, Mạn Chi một quyền đánh bay Tô Hạo.

Cổ Mộc lại lao đến, cũng như binh lính tấn công. Đại chiến nổ ra như vậy.

Bên trên Hư không Hoa Hạ Thành, Lăng Thần nắm chặt kiếm nhắm mắt, sau lưng hắn chân thân cũng nhắm mắt.

"Chu Lăng Kiếm."

Lăng Thần sau lưng chân thân, cũng đưa kiếm ra trước mắt vuốt nhẹ lưỡi kiếm, một cỗ kiếm khí uy áp bay lên trời cao.

Thiên Thanh Mạn Chi cũng ý thức được bản thân phải đỡ lấy đạo công kích này: "Thiên Sứ Thần Quang."

Nàng vừa nói hết câu, từ Lăng Thần thân thể một cỗ uy áp màu vàng màu từ trên trời bao phủ lấy hắn.

Lăng Thần không sợ hãi, bản thân mở mắt chém ngang ra một đạo: "Chu Lăng Kiếm phá hủy, ngươi phải thắng lần này chúng ta là vì sư muội."

Thanh ngân Sắc kiếm giống như hiểu thấu Lăng Thần nỗi khổ, mạng mẽ kiếm ý xuyên qua. Lăng Thần mở mắt: "Thiên Sứ Thần quang, muốn ngăn cản?"

"Khổng đời nào đây là vì các nàng, vì sư tỷ vì sư muội."

Lăng Thần một kiếm khí chém ra, Chu Lăng Kiếm kiếm mạnh mẽ từ hắn thân thể bay đi, bỗng nhiên từ chân thân hắn cũng mở mắt chém ra một đạo.

Hai đạo lớn nhỏ công kích bay đi, Lăng Thần hét to: "Xuyên phá!" Thiên Thanh Mạn Chi vẩy nhẹ đàn: "Im miệng, Tinh Thần Công kích, Quang minh pháp tắc."

Lăng Thần trong đầu bị xung kích, đau đầu khó chịu. Trên cao đạo ánh sáng cuối cùng đánh xuống, chỉ thấy trên trời cao, mây xanh một đạo ánh sáng xuyên qua.

Xuyên thẳng qua người Lăng Thần từ trên cao xuống dưới.

Bùm.

Oanh.

Đạo này uy lực oanh tạc sóng xung kích ra ngoài, Cổ Nhược Ca, Tô Hạo, Cổ Mộc bên dưới dù cảnh giới cao thâm vẫn bị đánh bay va chạm vào tường thành.

Mà quân lính, trực tiếp bị nằm xuống xuyên tạo thành dưới đất một lỗ lớn. Lăng Thần bản thân bị đạo quang minh nguyên tố từ trên cao xuyên phá xuống.

Xung quanh thiên địa biến động, không hổ là Xuất Khiếu cảnh ra tay, Chu Trúc đứng trên tường thành, ngồi trên đống thi thể, bên dưới là Cô Cô, Lưu Vân đang dựa vào tường thành.

Xung quanh không có thi thể nào, đây là do nàng đánh đối phương xuống dưới.

Nàng ngước đầu nhìn, Lăng Thần thân ảnh bị bao phủ lấy màu vàng quang minh nguyên tố, một đạo ánh sáng quanh minh nguyên tố này.

Mạnh mẽ nghiền ép, ngay cả cách đó không xa đang thế thắng Thanh Vũ ánh mắt cũng trầm trọng quay lại mà nhìn.

"Lăng Thần ngươi không nên có mệnh hệ gì! Nàng là Xuất Khiếu cảnh chỉ cần kéo dài thời gian ta sẽ đem Vân Phàm giết chết, cùng ngươi quay về Thành."

Thanh Vũ nắm chặt quyền lao nhanh, công kích Vân Phàm. Vân Phàm ánh mắt không thể tin nổi: "Mạn Chi sư muội, quả nhiên ngươi đã khác mạnh mẽ như vậy."

Vân Phàm hưng máu đáp trả Thanh Vũ.

Mà Thiên Thanh Mạn Chi nhìn xuống đạo màu vàng quang minh nguyên tố, đây là nàng pháp tắc kèm theo uy áp, một cột sáng chói mắt như vậy.

Còn là tinh thần công kích, muốn chạy trốn căn bản không thể. Mạn Chi cười nhẹ, Xuất Khiếu cảnh uy lực ngươi muốn ngăn cản?

Thiên Thanh Mạn Chi đứng trên cao, uy áp do nàng chân thân làm chân thân Lăng Thần đều biến mất, hóa thành một đạo linh khí.

Thiên Thanh Mạn Chi thấy rõ đạo ánh sáng dần tiêu thất, nàng mong đợi Lăng Thần hắn chết hay chưa?

Từ đạo ánh sáng tiêu thất, Lăng Thần thân thể trần trụi đứng trên cao: "Không hổ là Xuất Khiếu cảnh y phục ta đều rách nát, Xuất Khiếu cảnh quả nhiên khác biệt Nguyên Anh cảnh viên mãn."

Lăng Thần may mắn sống sót là, hắn có sư tôn Nguyên Anh cảnh viên mãn, từ trước uy lực hắn bây giờ chưa có được sư tôn Hóa Thần cảnh trung kỳ uy lực.

Cách đó không xa, trên mái nhà đại điện phượng hoàng tượng đá, Khuynh Tiêu cười nhẹ: "Lăng nhi, không hổ là ta đồ đệ."

Linh hồn thể Khuynh Tiêu cười nhẹ, Long Phượng chiến bào nữ tử đứng trên cao mái nhà đại điện bên cạnh nàng.

"Chúng ta có nên hay không ra tay? Một chiêu tóm gọn?" Khuynh Tiêu cười nhẹ: "Sư tỷ ngươi không nên như vậy nha, chúng ta cũng nên để hài tử lịch luyện."

"Thời kỳ của chúng ta đã hết, bây giờ chính là một thời kỳ mới, thiên kiêu các gia tộc lại tranh bá, không ngờ tới mấy người đều là."

"Ma Nữ Tông, có hay không nữ tử đó đồ đệ?" Long Phượng lắc đầu: "Ta cũng không rõ chúng ta xem tiếp!"

"Xem xét Lăng Thần, có xứng đáng làm nữ nhi ta lão công?"

Khuynh Tiêu: "Vận khí hắn hơi thấp, còn lại đều ổn biết suy nghĩ lâu lâu hơi ngu ngốc một chút, bởi vậy ai cũng có thể thông minh đâu a."

Khuynh Tiêu che miệng cười: "Đúng vậy, ta xem xét hắn cảnh giới cũng đều ổn áp tuy không phải thiên kiêu, nhưng với vận khí bằng không."

"Có ngươi đi theo, hắn vẫn có thể."