Băng Thanh Thần Đế

Chương 313: Chương </span></span>313



"Yên Yên, đừng chấp mê bất ngộ. Ta đã bị chướng khí bao phủ, không cách nào chữa trị."

Nhân Yên muốn nói gì đó: "Nhưng mà." nàng xanh biếc mái tóc dài cúi đầu, sợ rằng làm Lộ Xà tức giận, Lộ Xà thở dài: "Yên Yên nên ra tay."

Vô Ngạn bên cạnh không chịu nổi nữa bực tức nói: "Lộ Xà, ngươi nghe Nhân Yên sư tỷ nói hộ ta có được không? Ngươi khăng khăng một mực muốn chết?"

"Nhân Yên sư tỷ, ngươi cũng biết nàng là tốt tính nữ tử, tốt tính như vậy nữ tử nàng muốn chết sao?"

Lộ Xà im bặt: "Hảo các ngươi đã khuyên ngăn vậy ta nghe nàng nói, Yên Yên ngươi nói, ta không muốn làm ngươi buồn, nhưng nếu như ngươi thất bại."

"Ngươi bắt buộc phải giết chết ta? Minh bạch sao?"

Nhân Yên gật đầu: "Hảo, ta minh bạch nếu như Lôi nguyên thạch thất bại người đâu tiên giết ngươi là ta, Nhân Yên."

Thấy vậy Lộ Xà gật đầu, từ to lớn thân thể hóa thành một con rắn nhỏ, hiện ra màu đen vảy rắn bay thẳng tới quấn quanh Nhân Yên cổ: "Ngươi cổ vẫn là trơn tru như vậy."

"Vảy cá của ngươi rơi lại hồi phục?" Nhân Yên gật đầu, ánh mắt nhìn Vô Ngạn: "Ngươi dùng lôi nguyên tố truyền thụ vào trong linh thạch có được hay không?"

Ánh mắt nàng nhìn Vô Ngạn, Vô Ngạn gật đầu không có từ chối, từ chối làm sao được đây Nhân Yên sư tỷ tốt tính nữ tử, nàng không cách nào từ chối sư tỷ.

Vô Ngạn thở dài, tay truyền thụ xuống Nhân Yên tỷ tỷ năm mươi viên linh thạch, Nhân Yên thu hồi còn bốn mươi chín linh thạch, mang theo lôi nguyên tố thuộc tính.

Nàng tay lưu loát, truyền vào thủy nguyên tố thuộc tính, khống chế thay đổi linh thạch pha lê thành có thể nuốt xuống, thay đổi lôi nguyên tố cấu trúc.

Tăng cao phẩm chất lôi nguyên tố thuộc tính, trước mắt lơ lửng đạo linh thạch hình giống như pha lê, phát ánh sáng mạnh mẽ.

Bên trong vực thẳm xung quanh là vết tích do chiến đấu, bươm bướm đom đóm núp trong hang đó, không thấy có giao thủ. Nhao nhao đi ra, mà cây xanh lại nhanh chóng phát triển.

Trở lại như cũ ban đầu, bên dưới đất cũng mọc ra Băng Tố Lam Phương cây cỏ, Vân Phàm ánh mắt kinh ngạc, nhìn xuống dưới. Cây xanh, dây leo đều nhanh chóng bình phục.

Nơi đây trải qua mấy ngày, không đúng phải là hơn mười mấy ngày bên ngoài vẫn là vừa qua vài tiếng. Không thể tin nổi khái niệm thời gian ở đây lại khác biệt.

Nhân Yên thành công, nhìn trước mắt linh thạch pha lê phát sáng: "Tiểu Xà ngươi nuốt xuống!" Tiểu Xà thân quấn quanh cổ Nhân Yên nhanh chóng há miệng.

Nuốt xuống linh thạch pha lê, vừa nuốt xuống lôi nguyên tố cực mạnh bùng phát, còn không ngừng duy trì như vậy, thời duy trì đủ ít nhất là một năm.

Còn có năm mươi mai linh thạch pha lê, có thể là năm mươi năm nhưng lúc đó, Nhân Yên với nàng tài trí khả năng nghĩ ra cách không tồi.

Băng Kiếm Thần ngạc nhiên: "Không thể tin vào mắt nữa rồi! Ta biết lôi nguyên tố có thể kháng lại chướng khí, xua đổi chướng khí nhưng nàng tài trí lại cao như vậy."

"Trực tiếp làm ra lôi nguyên thạch kháng tính chướng khí." Vô Ngạn thấy Tiểu Xà quấn quanh trên cổ Nhân Yên tỷ tỷ bình tĩnh lại ánh mắt kinh ngạc.

Lại nhanh chóng bình phục ho khan: "Lộ Xà ngươi thấy chưa? Thấy bản thân ngu dốt sao? Liên tục muốn chết, ngươi muốn bỏ rơi đồng bạn của mình sao?"

Lộ Xà cúi đầu: "Ta xin lỗi, Yên Yên ta không chết ta có thể cùng ngươi đi ra ngoài, không cần phải ở đây thủ hộ vết nứt này nữa."

Nhân Yên gật đầu: "Ngươi có nhớ Nhu Nhu, Nhã Nhã?" Lộ Xà nhỏ bé trên cổ nàng, đầu rắn ngước lên cao: "Nhu Nhu, Nhã Nhã nha hai nàng lâu không gặp có hay không có lớn nha."

Nhân Yên cười ha hả, Vân Phàm mới thở dài, Nhân Yên tuy là tốt tính nữ tử, tài trí không thấp đều cao thâm.

Nhân Yên nhìn mấy người: "Còn vài ngày bên trong vết nứt, bên ngoài mới trời tối các ngươi tu luyện, ta cùng Lộ Xà hàn huyên, giúp nàng quay về hóa hình trạng thái."

Vân Phàm, Vô Ngạn gật đầu, nhìn xung quanh cây xanh, nhanh chóng tìm mội nơi có băng thuộc tính, lôi thuộc tính ngồi xuống tu luyện.

Mà Nhân Yên quay đầu hướng hồ nước bước đi: "Lộ Xà, chúng ta thành công hắc hắc."

Lộ Xà cũng cười nhẹ: "Ngươi thật đỉnh nha." Nhân Yên cười nhẹ: "Ta giúp ngươi trở về trạng thái hóa hình, chúng ta vừa sinh ra đều mang trong mình linh trí."

"Từ nhỏ tới lớn, đều chuyên tâm tu luyện, ngươi nha tìm kiếm được đầu rắn nào chưa?" Lộ Xà lắc đầu: "Ta còn là trong trắng rắn, nhìn ngươi cũng là trong trắng cá đi?"

Nhân Yên nàng run nhẹ: "Ngươi vậy mà đoán đúng."

"Hừ với một nhân ngư như ngươi, với sống lâu năm như vậy người làm ngươi thích rất khó khăn, nhưng nam nhân gọi Vân Phàm đó, ngươi ánh mắt lại khác biệt."

"Ngươi như vậy khả là nhìn phát đã yêu?" Nhân Yên mặt đỏ chót, cúi xuống không giám nhìn, Tiểu Xà trên cổ nàng cười hắc hắc.

Hai người nhanh chóng đi tới hồ nước: "Tiểu Xà ngươi không nói nữa, ta biết. Nhưng trước hết ta giúp ngươi hóa hình trở lại." Tiểu Xà gật đầu, không nói gì.

Nhân Yên tay đưa lên cao, Lộ Xà bay ra ngoài bé nhỏ xè đứng bên cạnh hồ nước nghi ngờ hỏi: "Yên Yên ngươi muốn làm gì nha?"

Yên Yên chỉ cười nhẹ, không đáp lại nàng, Nhân Yên tay đặt trên đầu xà, truyền vào trong Tiểu Xà linh, tiểu xà cơ thể bỗng dưng biến hóa, một làn khói sương bao phủ quanh nàng cơ thể.

Đầu rắn biến đại, một vẻ mặt ưu nhìn nữ tử hiện ra trước mắt Nhân Yên, một màu đỏ mắt, bờ môi đỏ mái tóc màu đen, mặc trên mình màu đen y phục kéo dài tới một nửa đuôi rắn.

Mà đuôi rắn vảy đen dài ba mét, cũng như tai dài nữ tử, trên tay còn có vảy rắn không khác Nhân Yên là bao, Lộ Xà mở mắt: "Yên Yên, ta không thể quay về hai chân như nhân tộc được."

"Yên Yên sẽ không vì ngươi, không quay về được hai chân mà lo lắng, ta nếu như có thủy mà nói, cũng sẽ hiện ra đuôi cá cùng ngươi giao hảo thế nào?"

Lộ Xà gật đầu, hai người nhìn nhau nhảy xuống hồ nước.

Bên dưới vết nứt mấy ngày đi qua, nhưng bên trên đại lục chỉ là vừa đến tối, lúc này Vân Phàm mở mắt, hắn cảm nhận bản thân sắp đột phá chỉ cần vài tháng nữa.

Hắn nắm chắc trăm phần trăm đạt đến Xuất Khiếu cảnh, Vô Ngạn bên cạnh cũng vậy, cơ thể nàng lôi nguyên tố thuộc tính biến mất, nàng đứng dậy phủi bụi.

Nắm chắc Nguyên Anh cảnh ngũ giai, hai người nhìn xung quanh cảnh vật không bao giờ thay đổi vết nứt, không có thấy hai thân ảnh nhân ngư cũng như đại lớn xà.

Xung quanh cảnh vật giống như lúc vừa khôi phục, dưới đất là linh thảo tăng cao về băng nguyên tố, còn có linh thảo tăng về lôi nguyên tố.

Lại không thấy hai người thân ảnh, xung quanh là bươm bướm, đom đóm dây leo cây xanh, chỉ đạo chỉ là mấy yêu thú cấp thấp không gây sát thương, nhìn lên cao sương mù trắng.

Nơi đây chắc hẳn có từ trước, mà đời trước Rừng Rậm Chi Vương xây dựng nên núi cao, mới khiến vết nứt hiện ra bên ngoài.

Vô Ngạn suy đoán hoàn toàn chính xác, nơi đây trước kia từng là vết nứt, nhưng bây giờ có thêm núi đá làm vết nứt đi xuống cao thêm mà thôi, cũng như trước kia vết nứt.

Chỉ là một hố nhỏ, nhưng giờ từ trên rơi xuống đều là vết nứt mọi nơi.