Băng Thanh Thần Đế

Chương 316: Chương </span></span>316



Vân Phàm ánh mắt nhìn nàng thắc mắc? Sư muội nàng suy tư việc gì nha, Thiên Uyên nhìn Nhân Yên: "Nhân Yên sư tỷ theo ta."

Nhân Yên nghe vậy hơi giật mình, bị Thiên Uyên kéo đi một góc cách xa mấy người, trước mắt mấy người chính là cây xanh cùng cột đá.

Nhìn lên hướng bắc, Phong Ma Sâm Lâm chính là nơi đó, Nhân Yên đứng trên cỏ xanh nghiêng đầu nhìn Thiên Uyên: "Ngươi muốn hỏi màu tím tóc làm sao ngất?"

"Không ngờ không hỏi, ngươi cũng biết nha không tồi. Mong ngươi nói cho ta biết hồ nước đó có gì mà Tiểu Hoa nàng nhìn thấy Vô Ngạn thốt ra Hồ Thiên Nhân Ngư từ?"

Nhân Yên hơi trầm tư, tóc xanh biếc không biết đang suy nghĩ cái gì.

"Thiên Nhân Ngư Hồ hóa ra tên của nó nha, hồ nước không có gì bí ẩn, mỗi lần ta chỉ bỏ thêm vào trong đó linh thảo, hay thảo dược, để nơi đó phồn hoa thêm mà thôi."

"Còn có chính là loại linh thảo mà chữa trị vết thương, mà nếu như ai không bị thương rơi xuống, không có gì đặc biệt giống như rơi xuống hồ nước mà thôi."

Thiên Uyên không quan tâm mấy câu còn lại, nàng quan tâm nhất là hồ nước có linh thảo chữa trị, Tiểu Hoa là trị liệu hễ có mãn cảm với linh thảo.

Nàng cúi đầu: "Yên Sư tỷ đa tạ ngươi." Nàng gọi đối phương là Yên sư tỷ là vì đối phương là yêu tộc sống mấy trăm năm đầu yêu. Lâu hơn nàng tuổi tác.

Nhân Yên không nói nhiều lời để lại vài câu định rời đi: "Chúng ta đi." hai người quay đầu rời đi thì một đầu Huyết Thổ Long từ bên cạnh bò ra.

Nhân Yên nhìn bốn chân Huyết Thổ Long, chân lưng còn có vảy lớn kéo dài một đường thẳng: "Thiên Uyên chỉ cần tấn công từ bên dưới."

Thiên Uyên gật đầu, rút ra bản thân trường kiếm bốn cánh mở ra: "Thiên Sứ Xung Kích." bốn cánh mở ra, bao quanh lấy là quang minh nguyên tố.

Nhân Yên chỉ đưa tay lên cao, một đầu thủy nguyên tố thuộc tính đánh bay Huyết Thổ Long bốn chân bò tới há to miệng định cắn hai người, bị đánh bay lên cao.

Thiên Sứ Xung Kích bay tới đem đầu Huyết Thổ Long bên dưới bụng, một nhát chém dài thẳng dưới hắn bụng. Thiên Uyên xuyên qua Huyết Thổ Long thu hồi kiếm.

Một đầu Huyết Thổ Long cư nhiên như vậy bị giết chết, hai nàng nhanh chóng quay đầu: "Vân Phàm hắn sẽ không gặp bất chắc?"

Nhân Ngư Nhân Yên nhảy lên cao, bay thẳng về Đại bàng thủ lĩnh lãnh địa, vừa đi đến cảnh trước mắt nàng thở dài. Thiên Thanh Mạn Chi trực tiếp đem mấy đầu Huyết Thổ Long cho phế.

Chỉ có vài Sói Lang cùng Cự Hùng bị thương, Cự Hùng thủ lĩnh Cự Tâm bước tới: "Tiền bối, chúng ta để Huyết Thổ Long từ đâu chui vào."

Mạn Chi lắc đầu: "Đối phương khả năng là thám thính, chúng ta bị thương không hề nhẹ các ngươi trước tiên trị liệu, ta đồ đệ nàng ấy lại phát điên!"

"Không thể giúp các ngươi trị liệu." Cự Tâm không nói gì gật đầu, to lớn gấu lui ra sau, Vân Phàm ánh mắt đảo xa thấy Nhân Yên chạy tới.

"Vân Phàm ngươi không sao chứ?" nàng nhìn xung quanh hắn cơ thể, màu băng áo không có nhiễm vết máu thở dài, Nhân Nhã, Nhân Nhu, Lộ Xà thấy vậy không nói gì nhiều.

Vô Ngạn không có nói gì, đối phương đều yêu thích Vân Phàm, còn là tốt như vậy người. Nàng sao lại không chia sẻ người nàng yêu cho đối phương?

Tranh đấu làm gì? Tự đối nón xanh cho bản thân? Hắc hắc sao cũng được miễn hắn yêu đồng loạt hai người là hảo, Thiên Thanh Mạn Chi nhìn Thiên Uyên bốn cánh bay đến.

"Mạn Chi sư muội, Huyết Thổ Long chúng ta gặp một đầu, các ngươi đối phương tấn công số lượng bao nhiêu?"

"Bốn mươi chín đầu Huyết Thổ Long, Kết Đan cảnh, Kim Đan cảnh hai đầu. Ha ha quả nhiên Trung Tâm khu vực, cảnh giới không phải như các ngươi nói, Kim Đan cảnh đều đến."

"Kết Đan cảnh sợ rằng đang ở trung tâm khu vực, Sói Hắc, Đại Bằng, Cự Tâm các ngươi nhanh chóng hoàn thành bước tới, ngưỡng cửa Xuất Khiếu cảnh."

Mạn Chi ánh mắt đảo qua bên cạnh nam nhân không ca:" Vân Phàm ngươi cũng nhanh chóng bước tới Xuất Khiếu."

Bốn người gật đầu: "Thiên Thanh Mạn Chi ta muốn đi ra ngoài xem xét tình hình, ta thay các ngươi dẫn dắt tộc nhân." Ba đầu đại yêu không nói gì, truyền âm cho tộc nhân.

Nghe lệnh nàng.

Thiên Thanh Mạn Chi nhìn ba đầu đại yêu rời đi, nàng tâm niệm khống chế phái ra hai đầu Đại bàng bay trên cao nhìn xuống có còn thấy Huyết Thổ Long không?

Không có nhanh chóng báo cáo, Cự Hùng đứng trước bảo vệ quanh Đại Bàng lãnh địa, Sói Lang theo sau Cự Hùng, cùng nhau ngăn chặn đối phương tập kích, còn lại Sói Lang, Cự Hùng.

Nhanh chóng xây dựng hàng rào, Huyết Thổ Long muốn xâm nhập trước hết phải phá đổ hàng rào ngăn chặn, cho dù là đối phương ẩn dấu cảnh giới.

Tinh thần lực giảm xuống, một động tĩnh nhỏ, chúng ta muốn ra tay.

Thiên Thanh Mạn Chi nói hết câu Sói Lang Cự Hùng chạy đi kiếm gỗ, xây dựng một hình tròn hàng rào ngăn chặn Đại Bàng lãnh địa.

Không qua bao lâu.

Hơn mấy trăm đầu yêu tộc xây dựng thành công hàng rào ngăn chặn, không tốn nhiều gỗ lắm, Sói Lang, Cự Hùng nhanh chóng tìm nơi ẩn núp bên cạnh cây xanh.

Hoặc là Cột Đá, không để bên ngoài phát giác, Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt nhìn Nhân Yên luôn bên cạnh Vân Phàm, nàng cười hắc hắc.

Đáng yêu như vậy hài tử, lại bị Vân Phàm tên kia nắm, đối với nàng chẳng qua là bình thường, nàng cuồng là sư tỷ, hằng đêm nàng ngủ một mình.

Nếu nhớ tới sư tỷ, cùng mình làm chuyện đó. Ánh mắt nàng lộ ra hình trái tim, lại nhanh chóng bỏ qua, nhìn xung quanh: "Thiên Uyên sư tỷ, ngươi thân là tướng lính chuyện này giao cho ngươi."

Thiên Uyên gật đầu, nàng bây giờ thay đổi là màu vàng chiến giáp, tóc đỏ vàng phủ qua sua lưng, bên cạnh hông là thiên sứ kiếm.

Nàng vẻ mặt ưu nhìn, không còn là bình thường hay đi theo Tiểu Hoa, Mạn Chi vui đùa vẻ mặt nghiêm túc, chiến trường không thể vui đùa, đây là quy tắc ngươi vui đùa khả năng chết càng cao.

Trước tiên nàng đi xem bản thân quân lính, nàng bản thân tướng lính thân phận, xem yêu tộc Sói Lang, Cự Hùng như tiên phong quân lính.

Bay trên cao Đại Bàng thám thính binh lính, nàng đưa tay ra thổi nhẹ một đầu Đại bàng từ sau đỉnh núi bay xuống bên cạnh nàng, màu nâu đại bàng, cổ màu trắng.

Ánh mắt nhìn xuống, nàng nhảy lên đối phương lưng, đôi cánh đại bàng dang rộng: "Dẫn ta đi gần trung tâm khu vực thám thính đối phương."

To lớn đại bàng trên cao nhanh chóng bay đi, Nhân Nhã, Nhân Nhu, Lộ Xà nhìn nhau rời đi nơi khác, các nàng ý nghĩ không thể tiết lộ.

Vân Phàm: "Nhân Yên, Vô Ngạn ta có việc rời đi trước, các ngươi tu luyện a, ta cũng phải hoàn thành tu luyện đột phá Xuất Khiếu cảnh ngưỡng cửa."

"Tiểu Nhiên, ngươi muốn đi sao?" Nhân Yên ánh mắt xanh nhạt lấp lánh sao nghiêng đầu nhìn hắn.

"Ta phải đột phá Xuất Khiếu cảnh, cho nên ta không thể không tu luyện."

"Mấy ngày sẽ không ra ngoài, hai nàng chú ý bảo vệ bản thân." Vân Phàm quay đầu nói, Nhân Yên hơi cúi đầu, hai mặt đỏ chót, đưa hai tay ra, mang theo một bình đan dược.

"Đây là một bình đan dược, chúng ta nhân ngư tộc nhân hay dùng để tu luyện, tuy chỉ còn có một viên, đan dược phẩm chất lục giai, có thể giúp ngươi đột phá Xuất Khiếu cảnh."