Băng Thanh Thần Đế

Chương 409: Chương </span></span>409



Trong mắt hai người, Vô Ngạn tốc độ nhanh chóng, màu tím lôi nguyên tố bay qua, một kích đem thủy nguyên tố hai cánh, bên dưới là đuôi cá.

Một kích oanh tạc, làm hang động run rẩy. Vô Ngạn xoay nhẹ kiếm, tay phải kiếm chém ra, lôi nguyên tố đính kèm, tay trái kiếm đánh qua.

Lôi kiếm nguyên tố liên tục như vậy hình thành, đạo thủy nguyên tố hai cánh đuôi cá, nhanh chóng ngăn chặn, hai tay chính là hai cánh đưa ra.

Ngăn chặn nàng kiếm đánh ra, Vô Ngạn cười nhẹ tốc độ càng tăng cao, lôi nguyên tố va chạm thủy nguyên tố càng mạnh, thủy nguyên tố hai cánh đuôi cá bị đánh lùi.

Va phải tường đất, thân thể bị nàng đánh ra xa, bức tường oanh tạc nhanh chóng xuyên qua một đạo đường dài, Vô Ngạn nhảy ra xa lui ra sau.

Bởi sau lưng nàng chính là, từng công kích Tô Hạo mấy đạo, nàng nhanh chóng lui ra, đạo thủy nguyên tố công kích đường thẳng tốc độ nhanh chóng.

Xoẹt.

Chỉ nghe một tiếng xoẹt, năm đạo Thủy Nguyên tố đều đâm vào hang động đất, xung quanh không phải là hang động, thủy nguyên tố, đuôi cá từng đạo.

Hạ Cơ, Tô Hạo mắt càng là không thể tin được, chỉ nghe tiếng chớp nhoáng qua đi, xung quanh liền trở thành như vậy hoang tàn khí tức.

Vô Ngạn đứng thẳng người, trên tay lôi kiếm đã bị hao như gần hết, thủy nguyên tố đôi cánh dang rộng, đuôi cá nhảy lên cao: "Thủy Thần Ta Muốn Hiến Tế."

"Đem nước tới nơi đây, hóa tro toàn bộ nơi đây."

Dứt lời, thân thể đối phương chiếu ra từng đạo màu xanh thủy nguyên tố chói mắt: "Không ổn đối phương muốn tự bạo, Tô Hạo."

Vô Ngạn nhanh chóng truyền âm, Tô Hạo lập tức xuất hiện bên cạnh, hai tay đánh xuống đất, một hình cầu nham nguyên tố bao phủ thủy nguyên tố đuôi cá.

Vô Ngạn ánh mắt nhìn chăm chú, đạo thủy màu xanh có chiếu ra không, trước mắt nàng là một nửa hình cầu đất, bao phủ toàn bộ cơ thể thủy nguyên tố muốn tự bạo.

Vô Ngạn cảm nhận được: "Đối phương chưa thua như vậy, nhanh dùng các ngươi tuyệt kỹ đi ra."

Vô Ngạn nhắm mắt, xung quanh nồng đậm lôi nguyên tố hiện ra, từng đạo lôi điện tuôn ra từ người nàng, không ngừng khuyếnh tán đi xa.

Hạ Cơ bên này, nàng hai tay siết chặt, một đạo móng vuốt to lớn hiện ra: "Một kích diệt thế." Nàng nhảy lên cao, xuất hiện bên trên hình cầu đất.

Hình cầu đất tiêu thất, hiện ra là màu xanh thủy nguyên tố, đuôi cá dang rộng, trên thân chiếu ra từng đạo thủy nguyên tố.

Ánh sáng này đủ chiếu rọi bên trong hang động: "Ngươi nên chết." Hạ Cơ nàng tóc đen vẻ mặt ưu nhìn, mặc trên thân mình thường y phục.

Một quyền đánh xuống: "Ha Ha ngươi tốt, nhận ta một quyền Huyết Thổ Long ngàn vạn cân." Hạ Cơ sau lưng hiện ra một đạo to lớn Huyết Thổ Long.

Thân thể đưa lên cao, hai chân sau vẫn giữ vững chỉ là hai chân đầu tiên đưa lên cao mà thôi, một kích Hạ Cơ đánh xuống, một tiếng nổ vang trời hiện ra.

Bên dưới đất rung chuyển không ngừng, thân thể Thủy Nguyên tố bị đánh xuống dưới, xuống dưới không biết bao nhiêu, Hạ Cơ thu hồi quyền.

Nhìn xung quanh cảnh tượng, bị nàng một quyền đánh thành dạng này, mười phần vui lòng, cuối cùng vẫn là vui vẻ.

Tô Hạo bên này, hắn đưa đao ra vuốt nhẹ thanh đao: "Nhờ ngươi, Cự Long Đao Hạ." Tô Hạo nhảy lên cao, vẫn là xuất hiện một đạo cao năm mét Huyết Thổ Long.

Tô Hạo chém đao xuống dưới hang, một đường vòng cung đao khí bay xuống dưới, Huyết Thổ Long hư ảo to lớn tốc độ nhanh chóng.

Chỉ thấy một màu nâu linh khí, bay xuống dưới một kích chém Thủy Nguyên tố đang hiến tế bị phá hỏng bởi Hạ Cơ, thân thể không ngừng rơi xuống dưới.

Một đạo màu nâu kiếm khí hình vòng cung va chạm, làm màu xanh bị dính trên đất, to lớn màu nâu Huyết Thổ Long bay xuống.

Đầu vừa rơi vào thủy nguyên tố, trực tiếp phát nổ.

Bùm.

Oanh.

Một tiếng nổ vang lên, bên dưới hình thành một lỗ lớn, Thủy Nguyên Tố đuôi cá vậy mà vẫn không chết, Tô Hạo đứng sát mép hang động hình tròn rơi xuống dưới.

Vô Ngạn bây giờ nàng mới mở mắt: "Lôi Đạo Diệt Chân." sau lưng nàng xuất hiện một đạo hư ảo lớn lôi thương, hóa thành đạo nhỏ thương về tay nàng.

Vô Ngạn nhảy lên cao, thân ảnh hóa thành một đạo màu tím lôi nguyên tố, tốc độ nhanh như gió, một kích đem thương xuyên qua thủy nguyên tố đầu.

Giờ đây nàng mới phát hiện đầu này thủy nguyên tố, biến hóa trở thành một hình dạng con cá, nàng không thương tiếc, xoay thương một thương đâm xuyên qua đối phương.

Một màu lớn lôi điện, phát nổ đầu cá liền không còn thấy rõ, xung quanh đạo màu tím nổ ra, bao trùm toàn bộ nơi đây, sau lưng.

Không đúng trên cao Vô Ngạn bây giờ là một mảnh lôi điện. Từ đầu tới cuối, nàng công kích đều là một đường thẳng màu tím lôi.

Xuyên thẳng xuống dưới, vừa chạm vào thủy con cá, phát nổ một đạo lớn hang động bên dưới càng mở rộng hơn, lôi điện không ngừng tỏa ra.

Không có tiêu thất, Vô Ngạn thân thể đáp xuống muốn một đường xuống đáy, nàng phát hiện Hạ Cơ một quyền vậy mà không làm tổn hại gì nhiều.

Nàng đáp xuống, làm nàng kinh ngạc bên dưới vậy mà là một cung diện, nàng nhìn lên trên thấy rõ ràng ba chữ to: "Thiên Sứ Điện."

"Khoan đã đây là Thiên sứ thần truyền thừa? ắt hẳn thiên gia lão tổ ở đây." bỗng từ bên trong truyền đến một giọng nữ nhân.

"Ngươi không nên tới đây, đã đều nhìn rõ người, ngươi nên quay trở về. Ta thân là thiên gia lão tổ, ngươi không cần hoảng sợ quay về."

Vô Ngạn không nói nhiều, chắp tay cúi đầu: "Tiểu nữ tử mạo phạm, có thể nhờ tiền bối một việc?'

Giọng nói từ bên trong truyền ra: "Ngươi cứ nói."

"Có thể hay không tiền bối đem đất bị tàn phá thành hang động, trở về như cũ?"

Giọng nữ nhân lãnh truyền đến: "Có thể." dứt lời một đạo ánh sáng màu vàng, bay ra ngoài.

Hạ Cơ, Tô Hạo hai người đang nhìn xuống dưới, bỗng bị đưa lên cao, ánh mắt nhìn xung quanh, đây là Tô gia phủ còn Vô Ngạn nàng đâu?

Chưa đợi mấy người suy nghĩ, Vân Phàm từ bên ngoài chạy tới: "Các ngươi rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Tô Hạo bình tĩnh trả lời: "Vô Ngạn tới tìm chúng ta nói rằng, có một đạo thủy nguyên tố không ngừng ăn mòn bên dưới Vân Gia Thành."

"Cuối cùng nàng đến nhờ chúng ta, cùng nhau giải quyết, không ngờ đối phương mạnh đến vậy, chúng ta bị đánh không thương tiếc."

"Cuối cùng, nàng ta ray mới áp chế được a, bây giờ ta lại không thể hiểu rõ đất bên dưới lại được lắp lại, bản thân bị đưa lên."

Vân Phàm nhìn xuống đất: "Vô Ngạn nàng chưa lên sao?" Vân Phàm chưa nói dứt câu, Vô Ngạn đã ở bên cạnh hắn.

"May mắn ta gặp Thiên gia lão tổ, nhờ nàng giúp nếu không, một đường hầm lớn như vậy, sụp đổ xuống mà nói Vân Gia Thành bách tính muốn khổ sở."

Vân Phàm thấy nàng an toàn, thở dài: "Quả nhiên, nàng vẫn là thiên mệnh chi nữ sao?"

Vân Phàm thầm nghĩ trong lòng, bất quá hắn không muốn suy nghĩ nhiều, nắm rõ nàng trăm phần trăm là thiên mệnh chi nữ.