Lê Tấn gõ gõ ngón tay vào thành ghế rồng trầm tư suy nghĩ đối sách. Hắn không muốn cúi đầu trước đám ngự sử, như vậy tỏ ra hắn quá yếu đuối, bách quan đều đang chờ xem trò cười của hắn đây.
Hắn dụ bảo : " Thái Sư, khanh là người đứng đầu bách quan chuyện chiêu các quan viên ngự sử đài trở lại làm việc cùng vỗ về mấy trăm quan viên xin nghỉ tiếp tục làm việc, trẫm giao cho khanh toàn quyền phụ trách."
Nguyễn Hữu Vĩnh vừa mới vui mừng lên chức Thái Sư chưa được bao lâu thì việc khó tới tay. Lão không phải không biết đám ngự sử đó khó đối phó ra sao việc này do lão phụ trách ắt sẽ mặt mũi xám xịt mà về. Trong tâm lão có một vạn cái không muốn nhưng không thể từ chối hoàng thượng mới thăng chức cho ngươi bây giờ lại không chịu ra sức thì coi là chuyện gì.
Lão đành đứng ra chắp tay nói :" thần tuân mệnh. Bẩm bệ hạ, người cũng biết đám ngự sử đó rất cứng đầu, thần sợ rằng khó mà hoàn thành nhiệm vụ này."