Bất Chu Sơn: Đại Lão, Lão Bà, 666

Chương 139



Việc này còn dùng gì để giăng lưới? Trực tiếp dùng tay nha! Liễu Vũ vội vàng mà xoa xoa đôi tay, nói: “Cái việc đánh giặc gì đó, em không am hiểu, em đi vớt một ít hải sản đây, chờ lát nữa em đến tìm chị.” Sau đó lên tiếng kêu Hắc Hồ người am hiểu thuật khống thủy, “Hắc Hồ, cô tới hỗ trợ tôi một chút, dùng thuật khống thủy giúp tôi dè lại mấy con lớn nhất, đừng để tụi nó chạy mất. Con lớn mới béo!”

Hắc Hồ thủy yêu thẳng ngay người, tâm nói: “Tôi, đi đè lại con gì lớn?” Chỉ ở đạo hạnh này của bản thân, đặt ở Cổ Đạo Tông xác thật là số một số hai, nhưng đặt ở nơi này, trong ba tộc lớn ở đây ra đại một cái đạo hạnh hay có thực lực một chút thôi là đủ đè ngược lại bản thân nàng ta rồi. Nàng ta chỉ có thể dựa bản lĩnh hòa vào chung với nước khó có thể bắt được, miễn cưỡng mới có thể tự bảo vệ được bản thân mà thôi.

Trương Tịch Nhan nói: “Đi đi, chú ý bản vệ Liễu Vũ cho tốt.” Nàng thấy Liễu Vũ tích cực chủ động như vậy, hơn nữa từ trước đến nay Liễu Vũ luôn có nhiều biện pháp, liền tạm thời nhìn xem trước, có lẽ, vạn nhất, có thể chuyển cơ thì sao? Nếu thật sự không được, nàng liền vớt Liễu Vũ bỏ chạy là được. 

Hắc Hồ nói: “Các cô cũng thật đem tôi trong mắt a.” Trên thực tế, cũng là thật để vào trong mắt. Nàng ta đem tâm niệm một vòng, tâm nói: “Làm!” Cất bước đến bên cạnh Liễu Vũ, liền thấy Liễu Vũ sáng lập thông đạo, đem chính mình cũng kéo đi qua theo.

Một đoàn lớn Hoa Thần Cổ hình dạng tiểu cánh hoa phiêu tán ra bên ngoài, lập tức bao lại các đầu lĩnh của Long tộc, Giao Nhân và Côn Bằng, cùng với những chiến tướng chủ lực đi theo bên cạnh. Số này tùy tiện lôi ra một con đều có thể dùng một cái tát đánh chết chính mình và đánh cho Liễu Vũ thành Liễu tàn phế. Nhưng Liễu Vũ một phen bao lại gần trăm cái, sau đó là tới phiên mình đè lại bọn họ? Suy nghĩ nhiều đi!

Hắc Hồ vừa định bỏ gánh không làm, chợt thấy Liễu Vũ phóng xuất ra Hoa Thần Cổ xung quanh xuất hiện một lượng lớn Âm Sát khí, trong nháy mắt liền hóa thành từng cái thông đạo thông đến nơi loạn lưu Thứ Nguyên Giới.

Thủ lĩnh ba tộc ở thế bẻ gãy nghiền nát mang theo thuộc hạ tiến thẳng về phía trước. Bọn họ nhấc sóng biển lên cao, một đường xung phong liều chết, thế như chẻ tre, tương lai thi thể của địch sẽ bị họ đạp toái tới nứt vỡ, chợt ở chỗ nào đó lại phóng xuất ra Âm Sát khí đều đè ép chi thế đó trở về, lại không hề dự triệu mà rơi vào trong nơi loạn lưu Thứ Nguyên Giới.

Loạn lưu Thứ Nguyên Nguyên Giới lần này xuất hiện không chỉ một chỗ hay hai chỗ mà là không hề dự triệu liền xuất hiện gần cả trăm chỗ, chúng nó đan xen lẫn nhau, lại va chạm vào nhau tiếp tục hình thành thông đạo mới, đem nơi chúng nó bao trùm chia cắt thành từng không gian khác biệt. 

Giao Nhân tộc hình thể nhỏ, tốc độ mau, linh hoạt nhẹ nhàng, sức bật mạnh mẽ, ở trong loại loạn lưu này vẫn còn khá tốt, chỉ là khi bị cuốn vào trong loạn lưu giống như ruồi bọ không đầu không phân được đông tây nam bắc. Long tộc và Côn Bằng tộc hình thể một con lại lớn hơn một con, nhưng chỗ loạn lưu xuất hiện kích cỡ không tới một phần ba của chúng, hơn nữa Liễu Vũ còn không ngừng phóng xuất ra tiểu cánh hoa cuồn cuộn chế tạo loạn lưu, dẫn tới trên người chúng nó bị bao bởi nhiều thậm chí là mười mấy đạo loạn lưu quấn lấy.

Số loạn lưu này chính là một đám Thứ Nguyên Giới nhỏ nhứ loạn không trật tự, khi tới vô ảnh khi đi vô tung, thông đạo sáng lập ra tới còn có thể trong nháy mắt đem người đi tới một thế giới khác. Những con có thực lực mạnh mẽ, có thể chống đỡ lại lực lượng xé rách của thông đạo loạn lưu Thứ Nguyên Giới đem tới, nhưng cũng bị quát tới mức cả người đầy thương tích máu tươi đầm đìa. Những con có thực lực yếu, độ cứng cáp của thân thể không đủ mạnh đương trường bị cuốn vào loạn lưu tan xác.

Mỗi vị thủ lĩnh và chiến tướng chủ lực, bên người đều có rất nhiều tùy tùng, bọn họ cũng cùng nhau gặp phải cùng tiến vào loạn lưu, còn phần nhóm thực lực không có thủ lĩnh, chiến tướng chủ lực, vì thế trở thành nhóm gặp nạn đầu tiên.

Càng đáng sợ chính là, nếu tại đây chỉ là bị loạn lưu quát cuốn qua tại chỗ, mọi người còn có thể xem như gặp phải gió lốc siêu mạnh giảo tới cuốn đi, thảm một chút, ít nhất là còn ở tại chỗ. Nhưng loạn lưu thường xuất hiện với thông đạo Thứ Nguyên Giới. Nếu là thông đạo Thứ Nguyên Giới loại có thể đi thông tới hai giới, hai bên áp khí, thủy áp, hoàn cảnh không mấy khác biệt, sẽ có thể bảo trì trạng thái cân bằng, sẽ không sinh ra lực hút như vậy.

Nhưng chính là, loạn lưu xuất hiện ở thông đạo được sáng lập lần này, toàn bộ đều nối thẳng tới nơi hắc ám hư vô.

Nơi đó không có ánh mặt trời, không có không khí, không có sự sống, không có bất cứ thứ gì, chỉ có hắc ám vĩnh hằng, một mảnh hư vô, cái gì cũng đều không có, thuộc về nơi bên ngoài các thế giới, nơi mà chỉ có thần minh hoặc là người có thần thông quản đại mới có thể đi tới, đi tới đó, nếu không có tiếp dẫn, cơ hồ đi vào sẽ bị lạc. Nói cách khác, đây chính là nơi Vu thần thụ của Vu tộc hằng năm phiêu đãng.

Loạn lưu trong thông đạo Thứ Nguyên Giới, một chỗ đi thông như vậy, khiến áp khí, thủy áp hai bên đều chênh lệch tới cực đại.

Thế cho nên, Hắc Hồ liền trực tiếp xé nát độn phù bảo mệnh mà Trương Kiều Nghiên cho nàng ta, trốn trở về bên cạnh Vu thần trụ, mà Liễu Vũ cũng có chút…… bất ngờ!

Thật sự là, quá mức thảm thiết!

Nói như thế nào đây, vậy có thể tương đương với có người ở đáy hồ bơi lắp đặt một cái bơm nước công suất lớn, lại ở nơi thoát nước lắp một cái máy cắt thịt.

Khu vực biển này, đột nhiên hình thành đặc rật xoáy nước, mỗi cái xoáy nước đều xoáy rất nhanh, trong nước là xoáy nước, không trung là gió lốc, mặc kệ là bay trên trời hay bơi dưới biển, toàn bộ đều bị cuốn vào trong các vòng xoáy sau đó nhìn không ra bộ dáng, hưu một cái lập tức theo cống thoát nước mà bị cuốn đi.

Mở quá nhiều thông đạo Thứ Nguyên Giới, loạn lưu va chạm lẫn nhau hình thành những loạn lưu mới cuồn cuộn không ngừng, vì thế một nơi nguyên bản êm đẹp một mảnh hư vô, lại trở thành một nơi hình thành loạn lưu mới, vô số thi thể Hải tộc và Hải tộc bị thương ở trong nơi loạn lưu xoắn tới thổi đi, giống như bị ném vào cái cối xay thịt cuốn cuốn cuốn không ngừng, thẳng đến lúc càng nhiều nước biển và Hải tộc bị cuốn vào, đưa tới bên ngòai nơi loạn lưu rồi bị đánh trở về, Liễu Vũ lúc này chỉ có thể vớt được những thứ bị nát thành bột phấn hoặc là nhặt được mấy con đang trọng thương hấp hối, trên người bị nát đến không còn nhìn ra bộ dáng.

Da, vảy, thịt gì đó thì bong ra, xương cốt thì vẫn rắn chắc, nhặt về đi tinh luyện cho sạch Thiên Cương chi khí dùng để hầm canh cũng tốt nha.

Trương Tịch Nhan trực tiếp hạ lệnh, Vu tộc và toàn bộ trên dưới Cổ Đạo Tông bằng tốc độ nhanh nhất rút lui.

Cho tới nay, bao gồm cả Vu thần thụ, khi sáng lập thông đạo Thứ Nguyên Giới, thông thường đều chỉ sáng lập một cái, hơn nữa trừ phi là sáng lập thông đạo cố định, bằng không sau khi sáng lập thông đạo sẽ thuận tay đóng lại luôn.

Bởi vì, vô luận là thế giới nào cũng đều có lực tràng tồn tại, mà giữa lực với lực có cái thì hỗ trợ lẫn nhau. Nếu sáng lập thông đạo Thứ Nguyên Giới có lực tràng chênh lệch quá lớn, lại sinh ra hỗ trợ lẫn nhau, ngoài ra dưới tình huống không chịu khống chế, có thể hủy diệt cả một thế giới.

Liễu Vũ, lúc trước khi sáng lập thông đạo thiếu chút nữa tự đem bản thân vây khốn, vẫn là xin Vu thần thụ giúp đỡ mới được vớt ra ngoài, lần này….. Làm giống chuyện như lần trước. Lần trước cô ấy sáng lập thông đạo, vẫn là ở loạn lưu giữa hai giới, dù sao đều loạn thành như vậy, loạn thêm cũng thành như vậy thôi.

Nhưng lần này còn lại hình thành thêm loạn lưu Thứ Nguyên Giới mới, đem một vùng biển của Hải tộc móc ra một cái lỗ thủng đường kính cỡ mấy chục dặm.

Cái lỗ thủng lớn như vậy, chính bản thân Trương Tịch Nhan bị cuốn vào cũng không đủ lắp lại. Trừ phi là Vu thần thụ ra tới, nếu không, không ai có thể trị được, Liễu Vũ làm ra việc này cũng không thể làm được.

Cái lỗ thủng lớn này, tựa như một cái cổng bơm nước thật lớn, sẽ cuồn cuộn không ngừng mà rút đi nước biển và không khí ở Hải tộc đi tới một nơi khác cho tới khi hai bên cân bằng, nói cách khác chính là cái nơi loạn lưu này sẽ đem Hải tộc một chia thành hai hoặc thậm chí là N nhánh Hải tộc, mà bộ phận bị rút ra sẽ gặp phải một lần giảo toái của nơi loạn lưu, cơ hồ khó có người có thể sống sót.

Đây là một lực lượng rất đáng sợ, lực phá hoại tạo thành ngay cả Trương Tịch Nhan đều cảm thấy sợ hãi, tuy rằng nàng cũng nắm giữ loại thần thông này nhưng sẽ tránh không sử dụng.

Liễu Vũ thì không hề ý thức được vấn đề này, còn đang vui vẻ đi nhặt hải sản, vì có thể đảm bảo thời gian tươi mới, không bị nát, cô còn nhảy tới nơi khác mở ra thông đạo, hấp thu phiến loạn lưu kia trút qua, một lần mở thông đạo là xuất hiện tới hai ba cái thông đạo.

Khi cô sáng lập thông đạo, phát hiện số Hải tộc này thoát đi một con lại nhanh hơn một con khác, khi chúng nhìn thấy cô sáng lập thông đạo liền điên cuồng trốn về phía ngược lại. Có một số trốn chậm, đã bị bơm nước cuốn trôi.

Liễu Vũ nhìn thấy có mấy con còn tươi mới bị cuốn vào liền sáng lập ra một cái thông đạo mới sau đó kéo ra ngoài một mẻ.

Trương Tịch Nhan bên này sau che chở Vu tộc và người Cổ Đạo Tông rút lui, một đầu liền tìm đến chỗ Liễu Vũ sau đó chạy tới giống như người bị tiêu chảy mà chạy tìm WC, Liễu Vũ đang ở gần với khu vực biển vừa sáng lập thêm mười mấy nơi loạn lưu Thứ Nguyên Giới.

Mười mấy cái nơi loạn lưu này bởi vì khoảng cách quá gần, lại ảnh hưởng lẫn nhau, sau đó cùng nhau cuốn tới.

Tim và mật của Trương Tịch Nhan đều muốn nứt, kêu Liễu Vũ: “Đi thôi!”

Liễu Vũ cảm giác được tiếng của Trương Tịch Nhan, trả lời nàng câu: “Đợi chút, em nhặt thêm mấy con nữa, chúng nó bị cuốn vào miệng bơm nước không giãy giụa được, vớt rất dễ.”

Trương Tịch Nhan bị dọa điên rồi, lại không dám mở thông đạo đi qua, chỉ có thể truyền âm mà nói: “Em nhìn lên không trung xem! Hải tộc sắp sụp đổ rồi! Đi a!”

Cái quỷ gì? Liễu Vũ ngẩng đầu ngẩng đầu nhìn lên không trung, chỉ thấy không trung đều vặn vẹo, hình thành một cái xoáy nước thật lớn, đáy của xoáy nước nước giáp vào trong nơi loạn lưu, tựa hồ toàn bộ tầng khí quyển đều bị một lực dẫn nào đó rất lớn hút đi.

Liễu Vũ tức khắc nghĩ tới hắc động, đánh cái giật mình, bất chấp việc vớt hải sản, sáng lập thông đạo về tới bên cạnh Trương Tịch Nhan.

Cô vừa xuất hiện, liền bị Trương Tịch Nhan túm chặt đồng thời thông đạo phía sau bị dán chặt lại không nói, Trương Tịch Nhan còn túm cô bay lên không trung, hơn nữa còn cho biết “Không cần sáng lập thông đạo.”

“?” Tình huống gì đang xảy ra? Liễu Vũ tâm nói: “Mình chỉ là đi vớt hải sản mà thôi, đã xảy ra chuyện gì?”

Cô bị Trương Tịch Nhan túm lấy tiếp tục bay lên tận trên trời cao, khi cảm giác như muốn bay ra ngoài không gian thì Trương Tịch Nhan mới dừng lại, nói với Liễu Vũ: “Tự em quay đầu nhìn lại xem.”

Liễu Vũ quay đầu lại liền nhìn thấy một viên cầu bằng nước thật lớn hiện lên ở không trung. Viên cầu nước này chỉ có một ít đảo nhỏ, không có đất đai, nhưng có tầng khí quyển. Lúc này đây tầng khí quyển cùng biển cả hình thành một cái xoáy nước thật lớn, đem không khí tính cả nước biển, bao gồm đảo nhỏ xung quanh đều hút vào trong.

Cô tràn đầy tò mò, nói: “Ý, nơi này thế nhưng là một tinh cầu á? Em còn tưởng chỉ là một vùng biển thôi chứ.”

Bỗng nhiên, một đạo quần sáng loạn lưu hình cung mới thật lớn xuất hiện ở vùng biển Hải tộc này, đem toàn bộ nơi loạn lưu khắp nơi gom chung lại, dòng khí tức khắc dừng lại chuyển động, từ từ khôi phục là bình thường.

Trương Tịch Nhan thầm thở phào nhẹ nhõm, mắt lại nhìn thật sâu về phía Hải tộc, nói với Liễu Vũ: “Đi thôi.” Gom cũng được kha khá Hải tộc, vẫn là được chút của cải. Nàng lại lén lúc vì Liễu Vũ mà vuốt đi mồ hôi lạnh. Huyền bí cảnh thi quái có thể có thuật giam cầm phong bế thông đạo Thứ Nguyên Giới, ở Thiên tộc nói vậy chắc cũng có loại thuật pháp giam cầm này. Nếu màn hào quang vừa rồi cùng loại với thuật giam cầm, Liễu Vũ nếu không kịp bỏ chạy, rất có thể là bị bao lại.

Nàng mang theo Liễu Vũ rời đi đồng thời đem cấm kỵ khi sáng lập Thứ Nguyên Giới nói cho Liễu Vũ biết, vẫn luôn cường điệu, chuyện như vậy, càng ít làm càng thỏa đáng.

Liễu Vũ nhận được giáo huấn, hướng Trương Tịch Nhan đảm bảo, lần sau có sáng lập thông đạo, sẽ đảm bảo khoảng cách an toàn.

Trương Tịch Nhan: “.....” Nàng lại dặn dò một lần nữa: “Mở xong nhớ đóng lại, phải đảm bảo rằng ở dưới tình huống bản thân có thể phong lại mới sáng lập thông đạo….” Nàng đốn hạ nói: “Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là giữ được bản thân mình.”

Liễu Vũ hiểu, cười nói: “Em bảo đảm không làm hỏng chuyện của chị.”

Trương Tịch Nhan nhàn nhạt liếc mắt qua cô một cái, nói: “Nếu là chị có thể thu thập được, cũng…. Cũng không sao cả.” Liễu đại tiểu thư không làm yêu không gây ra chuyện, liền không phải là Liễu đại tiểu thư nữa. Nàng không muốn tại đây nói tới nhiều rối rắm, bèn nói sang chuyện khác, “Em vớt được bao nhiêu hải sản?”

Liễu Vũ lập tức đưa giới tử thạch cho Trương Tịch Nhan xem.

Trương Tịch Nhan: “......” Hải Long, Giao Nhân, Côn Bằng thủ lĩnh cùng với rất nhiều trọng thần chiến tướng của ba tộc lớn này đều bị Liễu Vũ vớt sạch. Bọn họ một đám bị thương hấp hối, vảy, da, huyết nhục trên người bị loạn lưu quát đến không còn, giống như từng khung xương nằm liệt trong giới tử thạch kéo dài hơi tàn.

Liễu Vũ nói: “Em còn đặc biệt chọn những con lớn nhất, mập nhất, tuy rằng chỉ còn lại có khung xương, nhưng hầm canh cũng…. có thể đi?” Nếu có nồi đủ lớn.

Trương Tịch Nhan: “.....” Không biết nên nói cái gì nữa bây giờ, cũng không biết nên tỏ thái độ như thế nào đây.

Liễu Vũ hỏi: “Không thể hầm sao? Cái này…. Cũng coi là hải sản đi? Tuy rằng có hơi lớn, tuy đám hải sản này còn rất hung mãnh và còn có chỉ số thông minh, nhưng…. Bị vớt lên từ dưới biển thì cũng thành hải sản thôi, đúng không!” Tựa như một con rắn với một con chim ưng tới dự lễ mừng của cô vậy đó, thấy khó chịu liền cho vào nồi hầm vậy đó.

Trương Tịch Nhan lấy lại bình tĩnh, nói: “Tính, tính là hải sản chứ, em….. Hầm đi!”

B.A