Khi Trương Tịch Nhan và Liễu Vũ ra khỏi phòng ngủ đã là giữa trưa của hôm sau.
Bộ dáng của Trương Tịch Nhan vẫn như cũ vẫn là bộ dáng lãnh đạm ít nói ít cười kia, nhưng ánh mắt so với thường ngày có thêm vài phân ôn nhu trầm tĩnh, như một uông thanh tuyền yên tĩnh, phảng phất tâm cũng theo đó mà trầm tĩnh.
Còn Liễu Vũ lại là thần thái phi dương khí phách hăng hái, trên mặt tất cả đều là ý cười doanh doanh, khí chất so với thường ngày thêm phần trương dương, đi đường giống như bàn chân mang theo gió, mơ hồ có thể thấy được bộ dáng tự tin của năm đó.
Trương Tịch Nhan khá tò mò, chỉ qua một đêm, Liễu đại tiểu thư như thế nào lại không giống nhau. Thái độ của nàng đối với Liễu Vũ vẫn đâu có thay đổi gì đâu? Liễu Vũ đây là get lên vì cái gì chứ? Nàng có đôi khi không thể hiểu lắm cái mạch não kỳ lạ này của Liễu Vũ.
Trương Tịch Nhan khó có được nhàn nhã mà ngồi ở trong đình viện, lấy trà cụ ra pha trà. Bên cạnh có Liễu Vũ tức thì phong cảnh xung quanh cũng không giống nhau, đẹp hơn trước hoặc là nói nàng phát hiện tự nhiên lại có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp.
Liễu Vũ ngồi ở bên cạnh Trương Tịch Nhan, bồi nàng uống hai chung trà, ở trên mặt Trương đại lão nhẹ sờ sờ, nói: "Em đi làm đây." Kiếm tiền, dưỡng lão bà!
Trương Tịch Nhan: ? Làm việc? Làm việc kiếm sống?
Không đợi nàng hỏi ra khỏi miệng, Liễu Vũ chân liền mang theo gió, đi đến một tòa phù đảo cách đó không xa, tìm thấy Liễu Thụ đang ở thư phòng sửa sang lại bái thiếp.
Cô cách cửa sổ gõ gõ khung cửa sổ, kêu: "Liễu tổng quản." A phi, cách gọi này kêu lên sao giống đại nội tổng quản thái giám vậy. Bất quá, chức trách cũng không giống nhau nhiều thì phải? Liễu Vũ nhanh chóng đem cái ý nghĩ này tung ra khỏi đầu.
Liễu Thụ đứng dậy hành lễ, nhanh chóng tiếp đón Liễu Vũ đi vào trong.
Liễu Vũ đi vào, ngồi xuống, nói: "Cậu đem chương trình, chế độ quản lý, bao gồm tư liệu liên quan đến tiền lương cho nhân viên ở các khu vực khai thác quỷ linh tinh và khai thác mỏ ở Cổ Đạo Tông tìm đến cho tôi một phần, càng kỹ càng tỉ mỉ càng tốt. Nếu có thể, tìm mấy cái quặng khai thác với số lượng lớn tôi có thể tự đi qua nhìn xem thử."
Liễu Thụ định nói, phàm là khai thác mạch khoáng linh tinh, trông côi đều cực kỳ nghiêm, trừ bỏ nhưng người quản lý khu vực khai thác mỏ, những người khác nếu muốn đi vào đều phải có thư tay của Kế Bình lão tổ. Nhưng nơi này đều là nơi quan trọng nhất đối với Cổ Đạo Tông, ngoài ra người muốn đi vào đó làm loạn, dẫn đến khu vực quặng sẽ gặp biến cố, tổn thất sẽ tương đương rất nghiêm trọng.
Bất quá, lời này ở trong đầu lướt qua, liền nuốt trở vào.
Liễu Vũ lão tổ, giờ là thần, ngoài ra còn là Hoa Tế Thần của bộ lạc Hoa Tế, địa vị là không phân cao thấp với lão tổ, thật muốn làm việc gì, Kế Bình lão tổ cũng sẽ nghe theo cô.
Liễu Thụ đáp: "Dạ được, nhưng người phải viết thư tay cho cháu."
Liễu Vũ thống khoái mà viết thư tay, lại theo yêu cầu của Liễu Thụ là để lại dấu vết của bản thân cô lên trên để đánh dấu.
Liễu Thụ nhận lấy thư tay, hỏi: "Cô tổ tông còn phân phó thêm gì không?"
Liễu Vũ nói với Liễu Thụ: "Tạm thời không có, cậu trước hết đem việc này mau chóng làm xong giúp tôi, đang cần gấp." Cô nói xong, đứng dậy ra khỏi Vân Hải Ngọc Các đi tới quảng trường nội môn.
Nội môn quảng trường Cổ Đạo Tông có đệ tử đang luận võ nói chuyện, có người vây xem, bên cạnh còn có một cái bảng thông báo thật dài tụ ở đó cũng không ít người, bọn họ đứng tại chỗ không có động đậy, nhưng cảm giác lại thả ra đều mau đánh nhau tới, bên cạnh còn có hai đệ tử nội môn lại đây đổi thông cáo mới.
Liễu Vũ nhìn lướt qua, mặt trên viết chính là có người của bộ lạc Ngự Thi tộc công kích đệ tử Cổ Đạo Tông, đã xuất hiện không ít người tử thương, nhắc nhở môn hạ đệ tử đi ra ngoài ngàn vạn lần cẩn thận. Đệ tử tôi cốt cảnh và dưới tôi cốt cảnh nếu đi ra ngoài cần có đệ tử ngự khí cảnh trở lên hoặc là đệ tử tu tập Cổ thuật đồng hành. Tông môn thông báo còn có nhiệm vụ rửa sạch thi quái ở các trấn thành, đệ tử ngự khí cảnh trở lên có thể tiếp nhận nhiệm vụ này.
Thi quái a, có sẵn lao động đi đào quặng nha.
Thi quái ở huyền bí cảnh thi quái bị thiệt hại nghiêm trọng, vừa vặn có thể lấy thi quái Ngự Thi tộc ở ngoài tác quái để bổ khuyết.
Cô lại nhìn một cái bảng thông báo khác, cũng đều là những danh sách thông báo lớn bé kín mít, một cái bảng thông báo thật dài dán tới mấy chục tờ thông báo, thoạt nhìn sơ thì nhiều, nhưng chân chính được xem là đại sự lại không có nhiêu. Tỷ như, lão tổ và cô đã trở lại, một chữ cũng cũng không có viết.
Liễu Vũ âm thầm ghét bỏ cách truyền tin tức của Cổ Đạo Tông, phương tiện truyền thông này được làm thật kém cõi. Nếu ai bế quan, nửa năm hay một năm không ra ngoài, không biết sẽ bỏ lỡ bao nhiêu tin tức, dưới tình huống muốn lật lại cái tin tức cũ, phỏng chừng đều chỉ có thể tìm tới người khác để hỏi thăm.
Lần này cô ra tới, kỳ thật là muốn tìm những đệ tử cấp thấp tu luyện thân thể. Dù sao đào quặng cũng cần những người có sức lực, hoặc là thi quái ở cái nơi không thể bay như huyền bí cảnh thi quái. Tu luyện pháp thuật đi vào tương đương như tự phế đi võ công.
Cô thả cảm giác ra ngoài quét qua một đợt xung quanh tính luôn cả đỉnh núi phụ cận thật tỉ mỉ, quan sát nửa ngày, phát hiện những người này đều là hỗn độn trà trộn ở bên nhau. Phương thức tu luyện cũng như xu hướng tu luyện thường theo kiểu sư phụ dạy cho đồ đệ, mà cho dù cùng là một người sư phụ dạy đệ tử phía dưới cũng sẽ tu luyện khác nhau, tùy theo tư chất của mỗi người thường chia theo thiên phú và hứng thú mà tính. Trình độ tự do và linh hoạt tính là đủ rồi, nhưng không giống như đại học, muốn đào tạo nhân tài ở phương diện nào liền đi mở một khóa chuyên nghiệp là có thể đào tạo ra tới liền tìm được.
Như phòng luyện khí, dược phòng, hình phòng hoặc là bất kỳ nơi nào đó, kỳ thật cũng giống như được đào tạo nghề rồi đi vào công ty làm việc.
Cô muốn làm một hạng mục mới, đào đi của Trương Tịch Nhan một vài nhân tài để quản lý còn được, chứ đào đi toàn bộ người của người ta, một lần đào lấy mất một trăm một ngàn khác nào đem toàn bộ một bộ tông môn của người ta đào rỗng, không thích hợp. Vậy không còn gọi là đi kiếm tiền dưỡng lão bà nữa, mà gọi là hủy đi sự nghiệp của lão bà.
Bất quá, việc này cũng không khó giải quyết.
Ở một nơi nhân viên dày đặc, thiết kế nhiều thêm mấy cái thông báo tuyển dụng, đem yêu cầu, tiền lương đãi ngộ ghi rõ ràng trên bảng thông báo tuyển dụng này, tổng hội cũng sẽ có người phù hợp với những yêu cầu này mà tới để nhận việc, so với tự bản thân cô tìm tới cửa tiện lợi hơn nhiều.
Loại sự tình này, tìm Trương Kế Bình tương đối thích hợp, dù gì hắn cũng là đại lão quản sự ở Cổ Đạo Tông này.
Trương Kế Bình nghe Liễu Vũ giải thích ý đồ khi tới, thẳng ngốc, nói: "Khai thác huyền bí cảnh thi quái không phải do mẹ tôi thu xếp sao?" Tư thế này của Liễu Vũ sao giống như chạy tới mở thêm một cái sạp vậy.
Liễu Vũ nói: "Tôi cùng Cổ Đạo Tông tách riêng ra để làm."
Trương Kế Bình nói: "Tình huống là như thế nào? Ý của cô là chỉ..." Hắn giơ tay khoa tay múa chân hai cái, mới hỏi ra câu, "Cô? Ở huyền bí cảnh thi quái có khu vực khai thác riêng à?"
Liễu Vũ hơi hơi mỉm cười, lục lọi trong mấy viên giới tử thạch cũng tìm được tờ địa đồ được Trương Tịch Nhan chia cho, đưa ra, nói: "Bộ phận này là khu vực của tôi."
Trương Kế Bình: "....." Thì ra nửa miếng còn lại là ở chỗ của cô a. Hắn nói: "Muốn từ Cổ Đạo Tông nhận người, cũng không phải không được, cái này, cô đến giao tiền thế chấp, chúng tôi còn phải dự tính một khoảng, tổng cũng không thể để chúng tôi cực khổ bồi dưỡng người, để cô đến chiếm tiện nghi đi."
Liễu Vũ nói: "Tiền thế chấp giao dịch như thế nào, phần dự tính lại tính bằng cách nào?"
Trương Kế Bình nói: "Mời cấp bậc lão tổ, thì dựa theo đãi ngộ cung phụng để tính. Nếu là tán tu, cái đó không thể chê, cô phải tự chính mình mời chào, cô chỉ cần cấp đãi ngộ cung phụng liền thành. Nhưng lão tổ tông phái của chúng ta, kia đều là ngàn dặm mới bồi dưỡng ra tới một người như vậy cũng như hao phí vô số tài nguyên, chúng tôi khai hoang Vu Đạo giới cũng cần tới nhân thủ, đó là moi từ trong kẽ răng đưa tới nhân tài cho cô."
Liễu Vũ "Sách" một tiếng, nói: "Nói thẳng đi, tính giá như thế nào?"
Trương Kế Bình nói: "Khu vực khai thác sản xuất mỏ, Cổ Đạo Tông chiếm một phần, nhân thủ lấy quặng, tôi an bài toàn bộ cho cô, bọn họ đều lấy công việc khai thác thác mỏ là chính, kéo qua là có thể khởi công làm liền. Đương nhiên, công cụ đào quặng, đãi ngộ riêng của với bọn họ và chi tiêu ăn dùng đều từ cô chi ra."
Liễu Vũ "Bang" một tiếng trên cái bàn, nói: "Cái này Trương Tịch Nhan đều đã trừu đi một phần lớn từ trước rồi."
Trương Kế Bình nói: "Cô cùng mẹ tôi nói, cái này chỉ là hai người như thế nào để chia khu vực khai thác mỏ, còn tôi cùng cô nói chính là chi phí mướn người. Cổ Đạo Tông nghèo, dưỡng người khó khăn lắm."
Liễu Vũ lé mắt liếc Trương Kế Bình, nghĩ thầm: Này còn không phải là bao bện ngoài sao? Toàn dùng người của cậu để đào quặng của tôi, các người muốn nuốt làm của riêng thì làm sao đây? Cô nói: "Tôi giải quyết vấn đề vào nghề của đệ tử Cổ Đạo Tông các người."
Trương Kế Bình nói: "Hiện tại là thiếu người làm việc, không thiếu sống."
Liễu Vũ nói: "Để tôi suy nghĩ lại." Sau đó đứng dậy rời đi.
Để cô dùng toàn bộ người của Trương Kế Bình an bài, một là Trương Kế Bình điên rồi, hay là chính bản thân mình bị điên.
Liễu Vũ quyết định vẫn là làm theo kế hoạch của chính mình.
Liễu Vũ vừa đi, Trương Kế Bình liền nhận được tin tức, Liễu Thụ cầm thư viết tay của Liễu vũ đi tới tông môn lấy tư liệu khai thác mỏ ở các khu vực. Hắn liền đi đến Vân Hải ngọc Các tìm Trương Tịch Nhan đang ngồi uống trà ngắm phong cảnh, hỏi: "Mẹ, Liễu Vũ làm những việc kia là tính riêng của cô ấy, hay là tính chung với Cổ Đạo Tông?"
Trương Tịch Nhan hỏi: "Chuyện là như thế nào?"
Trương Kế Bình đem việc Liễu Thụ tới tìm lấy những tư liệu khai thác của các khu vực mỏ nói lại cho Trương Tịch Nhan: "Cô ấy làm những việc như này nếu là làm riêng cho bản thân, con đây khẳng định sẽ không để cô ấy cứ như vậy lấy đi, dù gì những thứ này cũng xem như là cơ mật của Cổ Đạo Tông. Nếu là tính chung Cổ Đạo Tông, vậy hết thảy đều dễ bàn."
Trương Tịch Nhan nói: "Liễu Vũ là Hoa Tế Thần của Cổ Đạo Tông, những thứ sau khi lăn lộn có được, thu lợi vẫn là Cổ Đạo Tông. Những thứ cô ấy thu xếp thì cũng phải chừa cho bản thân cô ấy một chút lợi ích là đương nhiên, những thứ cô ấy cần, đều tận lực cung cấp cho cô ấy đi." Nàng nói xong, nhìn thật sâu vào mắt của Trương Kế Bình.
Trương Kế Bình nghĩ thầm, thiệt là, việc gì mà có liên quan tới Liễu Vũ, mình chạy tới tìm mẹ hỏi chuyện đúng là đầu óc của mình có vấn đề mà, dùng đầu gối cũng biết được mẹ sẽ trả lời như thế nào. Hắn thanh thanh giọng, nói: "Bất quá, chi phí vẫn là nên tính rõ ràng, đúng không?"
Liễu Vũ bước vào Vân Hải Ngọc Các, liếc mắt một cái nhìn thấy Trương Kế Bình, đi qua, đem hắn đánh giá trên dưới một đợt, hỏi: "Cậu tới đây có việc gì?"
Trương Kế Bình nói: "Liễu Thụ tới lấy tư liệu khai thác ở các khu vực mỏ cho cô tham khảo, mẹ cũng đã đồng ý đưa cho cô rồi. Bất quá, cái đó không thể dùng miễn phí có đúng hay không? Đệ tử Cổ Đạo Tông trước giờ chưa từng có ai dùng tài nguyên miễn phí của tông môn cả. Cô đến đưa tiền hoặc là dùng tài nguyên khác tới đổi."
Liễu Vũ thật muốn đem Trương Kế Bình đá đi ra. Cô nói với Trương Tịch Nhan: "Em như thế nào cảm thấy trong mắt cậu ta chỉ có tiền vậy? Trước kia không có như vậy a." Cô lại hỏi Trương Kế Bình: "Có phải cậu cố ý tìm lý do để gây khó dễ cho tôi không?"
Trương Kế Bình nói: "Đây là quy củ của mẹ định ra, công pháp đệ tử tông môn tu luyện, điển tích để xem, đều được đổi lấy từ độ cống hiến cho tông môn."
Trương Tịch Nhan lấy ra khối ngọc bài, cúi đầu chạm khắc lên ngọc, nhẹ nhàng mà "Ân" một tiếng, nói: "Đúng là có quy củ này."
Trương Kế Bình cao hứng, nói: "Cô xem, tôi không có lừa dối cô."
Liễu Vũ nhìn Trương Tịch Nhan chằm chằm: Chị giúp con trai của chị không giúp em.
Trương Tịch Nhan đem khối ngọc bài vừa khắc xong đưa cho Trương Kế Bình, nói: "Đây là những cống hiến của Liễu Vũ làm cho tông môn, cậu mau chóng làm cho cô ấy lệnh bài thân phận cũng như tính ra điểm cống hiến cho tông môn, nên trừ như thế nào thì cứ trừ như thế đó."
Trương Kế Bình nhận lấy ngọc bài, dùng cảm giác đảo qua, đọc xong, tay đều run liên tục, đầu óc ngưng trệ, chỉ còn lại một cái ý tưởng: Mình đây vì cái gì lại tới tới đây a?
Hắn nói: "Mẹ, con nghĩ lại, Liễu Vũ địa vị cao cả, mức độ cống hiến cho tông môn gì đó, đều là dùng để quản môn hạ đệ tử. Con còn có việc, con đi trước." Hắn nhanh chóng đem ngọc bài trả lại cho Trương Tịch Nhan, liền chạy đi nhanh như chớp.
Sau khi Trương Tịch Nhan nhìn theo Trương Kế Bình rời đi, mới hỏi Liễu Vũ: "Em có việc biết tìm Liễu Thụ, tìm Trương Kế Bình, nhưng sao lại không đến tìm chị? Chị ở ngay chỗ này uống trà, em lại chạy đi tìm người khác sao?"
Liễu Vũ cười tủm tỉm mà nói: "Em muốn kiếm tiền để dưỡng lão bà, sao có thể làm lão bà mệt nhọc."