Bất Chu Sơn: Đại Lão, Lão Bà, 666

Chương 151



Lời nói cũng là nói như vậy, Liễu Vũ vẫn là ngồi xuống uống trà, tìm đến lão bà học hỏi kinh nghiệm.

Làm buôn bán đều cần có người đi trước dẫn đường, đó là mạo hiểm đem vàng thật bạc trắng ném đi trên sông, trong nguy hiểm mới học tới được kinh nghiệm sờ ra được đường lối, đỡ hơn đi vòng qua nhiều đường.

Trương Tịch Nhan nói cho Liễu Vũ, “Các giới ở Bất Chu Sơn cùng với cấu tạo địa chất ở địa cầu bao gồm cả hệ sinh thái và chủng loại sinh vật cũng đều không giống nhau, rất nhiều thứ ở địa cầu có thể áp dụng nhưng đối với ở nơi này lại không thích hợp. Ảnh hưởng lớn nhất chính là nơi này không có quặng mỏ than đá, linh tinh là nguồn năng lượng chủ yếu, dùng pháp bảo tương đương với việc dùng máy móc. Sử dụng pháp bảo yêu cầu tiêu hao chính là linh tinh, giống như châm dầu để sử dụng các loại máy móc vậy.”

Liễu Vũ hiểu được ý tứ của Trương Tịch Nhan, “Ý của chị là nói, cơ giới hóa việc đào quặng, không có lời?”

Trương Tịch Nhan nói: “Sức người cùng với súc vật kéo là tiện nghi nhất, pháp bảo thông thường là những người mạnh sử dụng, linh tinh so với đồng tiền còn quý hơn mạnh hơn, em nói đi?” Nàng đốn hạ, nói: “Kỳ thật lấy bản lĩnh hiện tại của em, thu hoạch tài nguyên là cái không cần để lo nhất, đi thêm nhiều nơi loạn lưu tìm kiếm mấy cái bí cảnh liền có.”

Nội tâm Trương Tịch Nhan vẫn rất mâu thuẫn, một phần rất muốn Liễu Vũ trợ giúp đem Cổ Đạo Tông phát triển lên, để Liễu Vũ có thể phát huy tài cán đã học và vận dụng tài nguyên để phát triển, một phần lại luyến tiếc để Liễu Vũ bôn ba lăn lộn. Đối với hai nàng mà nói lăn lộn tìm tới tài nguyên tu luyện cho bản thân, cuộc sống hằng ngày vẫn là dễ dàng mà qua.

Liễu Vũ nói: “Ai kêu lão bà của em dìu già dắt trẻ, đã vậy còn có đứa con trai mỗi ngày khóc than.”

Trương Tịch Nhan: “......”

Liễu Vũ thừa dịp nhàn rỗi không có việc gì làm, lấy giới tử thạch ra. Đem một nửa số hải sản với được từ Hải tộc chia cho Trương Tịch Nhan.

Trương Tịch Nhan cũng không khách khí với Liễu Vũ.

Muốn khai thác quặng quỷ linh tinh ở huyền bí cảnh thi quái, cần phải xây dựng doanh địa với quy mô có thể tiến công, thông đạo ra vào bí cảnh cũng cần phải tu sửa lại thêm. Lấy tài lực cùng trận bàn trong bảo khố của Cổ Đạo Tông hiện tại mà nói, để bố trận kia thực cố hết sức cũng chỉ được hiệu quả cực hữu hạn. Bí cảnh thi quái vốn dĩ chính là dùng để cấp cho tôi thể thăng cấp thần, tài liệu không cùng cấp bậc rất khó để chống đỡ được lâu dài. Trương Tịch Nhan kinh doanh trên chính địa bàn của mình, chưa bao giờ làm ra một công trình bã đậu, kiến trúc được xây dựng có niên đại phải tính là hơn ngàn năm trở lên, thậm chí hận không thể sử dụng được trên vạn năm đi.

Những hài cốt mà Liễu Vũ từ Hải tộc vớt được toàn là ở cấp bậc Long Vương và gần với cấp bậc Long Vương, vừa lúc thích hợp.

Trương Tịch Nhan nhận lấy giới tử thạch Liễu Vũ đưa tới, cảm giác hướng vào bên trong tìm tòi, phản ứng đầu tiên là Liễu Vũ thật sự là rất giàu nha, phản ứng tiếp theo là có đến vội. Nàng nói với Liễu Vũ: “Trong giới tử thạch nhiều hải sản như vậy, không thể chất đống rồi rồi để đó tùy ý để chúng tan đi Thiên Cương chi khí rồi biến thành hư thối được, đến mau chóng thu thập ra tới.”

Liễu Vũ đang chuẩn bị cất giới tử thạch đi, nghe được Trương Tịch Nhan nói, đương trường ngây người, hỏi: “Chị nói vậy là có ý gì?” Là ý giống như cô đang nghĩ sao?

Trương Tịch Nhan mỉm cười giải thích, nói: “Ý của chị chính là, em đem số hải sản trong giới tử thạch mổ ra, lột da, rút gân, moi xương cốt, móc nội tạng, lấy tủy não, lại dựa theo từng bộ vị khác nhau mà sử dụng từng cách xử lý bảo quản thích hợp. Ở chợ bán thức ăn đã từng thấy qua người ta giết gà giết cá chưa? Cái kia xem như bản nâng cấp đi.”

Trong đầu Liễu Vũ lướt nhanh điều đầu tiên, “Em đây chưa từng dạo chợ bán thức ăn.”

Trương Tịch Nhan trên mặt ngậm cười, cũng không nhúc nhích mà nhìn Liễu Vũ, nhẹ nhàng phun ra ba chữ: “Đều là tiền.”

Vãi! Liễu Vũ nói: “Em cần tìm mấy người đến làm công.”

Trương Tịch Nhan nói: “Trên dưới Cổ Đạo Tông trừ bỏ chị và em ra, không ai có thể xử lý được mớ thi thể cấp bậc vương ở Thiên tộc. Những thi thể này chứa đựng nồng đậm Thiên Cương chi khí, cùng tương khắc với đệ tử tu luyện Âm Sát khí ở Cổ Đạo Tông, còn đệ tử tu luyện Âm Dương nhị khí cũng chỉ có thể xử lý được nhưng thi thể yêu thú có cấp bậc như tôm nhỏ cá nhỏ, những loại đó, em có thể đóng gối sau đó giao cho Liễu Thụ an bài người xử lý cũng được.”

Liễu Vũ quét mắt số lượng hải sản có trong giới tử thạch, nháy mắt liền có thể giải thích được vì sao Vu thần thụ lại phóng những thứ đó trong giới tử thạch tới khi lạn mất và hư thối.

Trương Tịch Nhan thu dọn trà cụ trên bàn, sau đó ở giữa sân mở ra một cái cửa ra vào nối thẳng tới giới tử thạch. Cửa ra vào kia rất cao hơn so với một người, bề ngang thì bằng với hai người cùng đi song song, có một đạo kết giới trong suốt ngăn không cho Thiên Cương chi khí dật án ra bên ngoài, đồng thời ngăn cách không khí lưu thông trong ngoài, để phòng ngừa hai thế trong ngoài giới tử thạch phát sinh va chạm hoặc là hấp lực dẫn tới tổn hại.

Sau khi nàng dẫn theo Liễu Vũ vào Thứ Nguyên Giới trong giới tử thạch, nói: “Lúc trước khi ở Quỷ Linh thành, em đã học được như thế nào rửa sạch và tinh luyện khối tài liệu bị thối rữa trầm trọng, giống loại này khí huyết vẫn còn bảo tồn không bị tổn hao gì, trình tự khi làm có chút khác biệt, em có thể lý giải từ việc giết gà, theo trình tự đầu tiên là lấy máu. Máu gà là có thể ăn, thu thập lại. Tinh huyết Thiên Long, dù ra giá nào cũng có thể bán đi được! Huyết mạch Long tộc rất cường đại, vô luận là giống loài hay sinh linh nào, chỉ cần được một giọt tinh huyết của chúng, đi theo con đường tu luyện ngưng luyện từ huyết mạch, liền có thể hóa rồng. Cho dù không tu luyện để hóa rồng, thì tinh huyết của Long tộc cũng là một loại tài liệu tuyệt hảo để tu luyện, đối với rèn luyện thân thể cực kỳ hữu ích.” Nàng nói xong, cách không nhấm chuẩn vào vị trí trái tim của một con Thiên Long, nói: “Máu ở trên tim là thuần khiết nhất, có thể ngưng luyện thành tinh huyết.”

Giọng nói của nàng vừa dứt, liền có một giọt máu tươi từ trong con rồng chết trước mặt bắn ra ngoài, tụ ở trên lòng bàn tay của Trương Tịch Nhan thành một đoàn to cỡ nắm tay. Khối máu kia có màu vàng kim, bề ngoài còn dật tán một đoàn như ảnh hình rồng màu vàng.

Trương Tịch Nhan nói: “Đem thứ này tinh luyện là được, cạo diệt trừ hơi nước và máu dư thừa cùng với một ít tạp chất, độ tinh khiết thu được nhất định không tồi, nó liền tự chính mình kết tinh, lúc sau chỉ cần bao trùm lên nó một tầng phong ấn kín mít là có thể bảo tồn được.” Khi nàng nói chuyện, lòng bàn tay xoay chuyển sau đó đoàn máu màu vàng kim đó rụt lại một vòng, liền đọng lại thành tinh hóa, biến thành một cục đá toàn thân ánh lên màu vàng rực rỡ nhàn nhạt so với đá quý còn xinh đẹp hơn.

Nàng đưa cho Liễu Vũ, nói: “Dùng tay sờ thử xem.”

Liễu Vũ duỗi tay cầm lấy tinh huyết Thiên Long, tức khắc nghe xèo một tiếng như tiếng sắt nung nóng ngâm vào trong nước, lòng bàn tay truyền tới một cảm giác đau đớn do bỏng cháy, đau đến mức cô đem tinh huyết Thiên Long ném lại trong tay Trương Tịch Nhan. Cô mở lòng bàn tay ra, chỉ thấy thịt trong lòng bàn tay biến mất, nhìn một cái thấy tới xương. Cũng may cô có năng lực hồi phục mạnh mẽ, tiểu cánh hoa bao trùm lên, rất nhanh thịt mọc trở lại. Cô kêu lên: “Trương Tịch Nhan, chị…..” Cô xoa bàn tay vừa mới mọc thịt lại, phảng phất vẫn còn cảm nhận được đau đớn từ bỏng cháy khi nảy, giận sôi máu, nói: “Nào có ai như chị chứ.”

Trương Tịch Nhan nói: “Ngay cả em còn như thế, đổi một người đạo hạnh thấp tới, mặc kệ là tu luyện Âm Sát khí hay Âm Dương nhị khí, một giây liền bị đốt thành tro tàn. Thứ này tuy tốt, nhưng không phải ai cũng có thể chạm vào. Nếu em chính là tu luyện Thiên Cương chi khí, lấy đạo hạnh này của em, tất nhiên là không bị gì, Âm Sát khí cùng với Thiên Cương chi khí tương khắc, máu rồng cùng với Thiên Cương chi khí thuộc năng lượng cương cường, tương đối bá đạo, cho nên sẽ bị bỏng. Em chỉ cần không trực tiếp cần lấy, đem nó cách không nâng lên là được, dùng thuật ngự khí.”

Liễu Vũ dùng thuật ngự khí nâng tinh huyết kết tinh của Thiên Long lên, hỏi: “Thứ quỷ này đáng giá bao nhiêu?”

Trương Tịch Nhan nói: “Này được dùng cho Thiên Long có thực lực gần với cấp bậc Long Vương cảnh, có cấp bậc chuẩn Long Vương, thứ này có thể làm vật gia truyền trong Thiên Long tộc. Nếu là long huyết kết tinh ở cấp bậc Long Vương, đó là cấp cho con cháu Long tộc dòng chính có thể trực tiếp đánh sâu vào Long Vương cảnh dùng.” 

Ánh mắt Liễu Vũ tức khắc liền không thích hợp, hỏi: “Nói cách khác, một con Thiên Long, sau khi luyện hóa thứ này, liền có khả năng biến thành Long Vương, tỷ như Long Vương ở Hải tộc sao?”

Trương Tịch Nhan nói: “Không phải là có khả năng, nếu đây là long huyết của Long Vương kết tinh và thực lực người tu luyện không phải quá thái kê (Cùi bắp) mà nói, liền có xác xuất thành công trên chín phần.”

Liễu Vũ nhìn lại về phía đống hải sản đó, giống như nhìn thấy được từng tòa núi vàng rồng so với quặng quỷ linh tinh còn quý hơn.

Trương Tịch Nhan nói: “Em sáng lập Thứ Nguyên Giới thả lưới thật lớn để vớt, vớt tới được ba con rồng đang ở cấp bậc Long Vương, mười con chuẩn Long Vương, trong đó là hai con Long Vương và tám con chuẩn Long Vương đều ở trong này.” Nàng cười khẽ nhìn về phía Liễu Vũ, trêu chọc nói: “Chân ái a, thời điểm chia chiến lợi phẩm, còn cố ý chọn mấy cái to bự cho chị.”

Liễu Vũ có điểm đau lòng. Cô cười nói: “Chị và em cần gì phân lẫn nhau, đúng không.”

Trương Tịch Nhan đem long huyết kết tinh thu vào trong nhẫn giới tử thạch trên tay, nói: “Có số này, chị có thể nắm chắc việc đánh sâu vào thành thần.”

Liễu Vũ liền không còn đau lòng nữa, nói: “Không đủ thì nói, của em cũng cho chị hết.”

Trương Tịch Nhan nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Liễu Vũ mang theo ý cười, vô cùng ôn nhu. Nàng nhìn Liễu Vũ một chốc, liền thu hồi tầm mắt, sau đó một lần nữa thi triển thần thông, đem máu ở trong các bộ vị còn lại trừu xuống hết, một bên trừu một bên ngưng luyện, cuối cùng một con rồng to như vậy, được đại khái khoảng hai viên tinh huyết tròn vo rực rỡ như bọt nước. Nàng lấy ra một cái chai, đem số đó để vào trong. Nàng nói với Liễu Vũ: “Long huyết cũng phải phân loại nhóm máu, mỗi con rồng khác nhau, máu của chúng cũng khác nhau, không tương dung, thời điểm cất trữ phải chia ra. Ở thuật luyện hóa hấp thu, bởi vì đã được luyện hóa qua, nên khi hấp thu không cần băn khoăn. Muốn hấp thu Long huyết trước tiên phải luyện hóa, bằng không nó có thể thiêu cháy luôn cả bụng, chúng còn biết chạy.” Nàng nói xong, đem một giọt tinh huyết bắn lên không trung.

Long huyết kia mất đi giam cầm trói buộc, hóa thành một đạo lưu quang bay về hướng khác, sau đó lại bị Trương Tịch Nhan giơ tay nắm trở về phong vào trong cái chai.

Trương Tịch Nhan nói: “Số Long huyết này có tràn đầy sinh cơ và hoạt tính, nếu là hậu đại của Long Thần, thậm chí trong chúng còn có thần tính, chúng có thể tự hấp thu Thiên Cương chi khí và Thiên Địa Linh khí, qua thời gian lâu dần, liền sẽ hóa thành một sinh mệnh mới. Nhưng cụ thể hóa thành dạng gì thì phải xem trình độ cường đại của huyết mạch cùng cơ duyên của tạo hóa, có một số hóa rồng, một số thành kỳ lân, giao long hoặc là một giống loài nào có huyết thống chung với Long tộc.

Liễu Vũ: “....” Thật là nhiều môn đạo! Một giọt máu, thế nhưng có thể trưởng thành một sinh mệnh mới, cái này không khoa học!

Trương Tịch Nhan chỉ hướng con rồng trước mặt, nói: “Kế tiếp chính là lấy vảy rồng, đào sừng rồng, trừu gân rồng, lấy xương, bởi vì tinh huyết đã xói mòn, nên nó đã mất đi hoạt tính, vảy rồng cũng trở nên dễ lấy hơn.” Nàng nói xong, dùng ngón tay moi xuống một mảng vảy lớn như mễ si, nắm lấy dùng sức kéo một cái, đem số vảy xả xuống dưới. Nàng nói: “Vảy rồng, là tài liệu luyện chế pháp bảo phòng ngự hàng đầu, chiến y bằng vảy rồng, đặc biệt là chiến y từ vảy của Long Vương, cho dù ở Long tộc cũng không có tới vài món.”

Liễu Vũ hỏi: “Tại sao vậy? Không phải Long Vương sẽ không chết đi chứ?”

Trương Tịch Nhan nói: “Dễ hiểu thôi, không ai sau khi tổ tiên nhà mình chết, sẽ lấy đi da của tông tông của mình, hơn nữa, đối với rồng, trừ khi là bị tập kích bất ngờ không thể chạy thoát, nói cách khác, trước khi chúng nó chết sẽ lén lút tìm một nơi rất khó tìm thấy được, chờ đến khi được phát hiện, trên cơ bản đều đã qua vô số năm, lạn đến chỉ còn mỗi bộ xương. Long tộc có quy mô thương vong lớn như vậy, ngoài ra thi thể có thể rơi xuống trong tay một người, cực ít. Ngẫu nhiên xuất hiện có rồng chết đi, trên cơ bản một thân tài liệu đều bị chia cắt, muốn gôm đủ vảy rồng để làm một bộ chiến y cũng không dễ dàng.” Nàng nói xong, phóng xuất ra Thần hỏa Thiên Nhãn đương trường luyện hóa miếng vảy rồng trong tay, sau khi luyện hóa hoàn thành, miếng vảy kia biến thành kích cỡ bằng một móng tay, nói: “Lột nguyên con rồng này, không biết có đủ làm một cái tay áo hay không.”

Liễu Vũ: “.......”

B.A

- Nói chứ toai đã edit xong phần chính văn rồi, mà chưa có beta lại thôi. Haha.

- Sắp đi đến kết thúc rồi các đạo hữu.

- Toai thấy bộ Quy Hồn phần trước của Quy Hồn Tục bị mất trên Wattpad rồi. Đạo hữu thấy tui làm lại phần đó không??