Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 105



Trên thực tế, cũng nữ váy xanh lúc này dù không ở phủ công chúa, nhưng cũng

cách không xa.

Nàng vẫn luôn chờ đợi Khương Thành bóp nát ngọc phù, cầu cứu mình.

Chỉ cần hắn cầu cứu, thì đại biểu hắn đồng ý giao dịch.

Khi nhìn đến thời điểm đại quân Huyết Mang ngưng tụ ra chuôi Trùng Thiên

Cự Thương này, nàng thật sự muốn ra trận.

Một kích này, cho dù là nàng Đạo Cung bát trọng này cũng rất khó cam đoan

không bị thương.

Hơn nữa còn có bảy tên Đạo Cung đồng thời ra tay.

Không có nàng ra tay giúp, Khương Thành tuyệt đối sống không nổi.

Nhưng cuối cùng nàng vẫn nhịn xuống.

Nếu như nàng chủ động vào sân tham chiến, vậy thì không phải là Khương

Thành chịu thua.

Đây là đánh cược giữa hai người, chí ít nàng cho là như vậy.

Sau một kích kia, nàng cho rằng Khương Thành chết rồi.

“Kẻ ngu xuẩn.”

“Khí vận dù lớn, cũng chịu không nổi hoang phí.”

Nàng cho ra đánh giá như vậy, cũng không có chờ đợi bao lâu, liền nhìn thấy

kết giới kia.

“Đại trận Long Linh”

“Hạng Cao Dã ra tay rồi”

Nàng vô cùng khó hiểu, Hoàng đế muốn làm gì đây.

Khương Thành hẳn là đã chết mới đúng, còn mở đại trận làm gì.

Sau đó, nàng cảm nhận được Khương Thành bóp nát linh phù.

Một sợi ý thức chân linh trong nháy mắt xuất hiện ở trong kết giới, chứng kiến

tình cảnh bên trong.

Đại quân Huyết Mang toàn quân bị diệt.

Bảy đại cao thủ đã là đèn cạn dầu, vùng vẫy giãy chết.

Mà Khương Thành vẫn sống rất tốt.

À, ngoài ra, con rối cổ động viên kia cũng đang bận rộn.

Vẫn luôn không ngừng ca múa.

Đại trận hoàn toàn bị Khương Thành khống chế, hắn còn rất chu đáo dọn ra một

khu vực an toàn nhỏ cho đội cổ động.

Cung nữ váy xanh bất lực phỉ nhổ thẩm mỹ và phẩm vị của hắn.

Nàng gần như bị chấn động kém chút nữa thất thần bởi cuộc chiến bị đảo ngược

tình thế ở trước mắt.

“Sao mà ngươi lại làm được?”

Hạng Cao Dã không có khả năng mở trận vì Khương Thành, tự mình giết chết

cao thủ hoàng triều của mình.

“Cứ như vậy làm được thôi, tiện tay mà thôi.”

Thành ca giang tay ra, dáng vẻ vẩy vẩy nước.

Lúc này, bảy đại cao thủ đều đã chết.

Nước biển lặng lẽ thối lui bên trong kết giới, hư ảnh hắc long cũng tiêu tán

không còn, trong kết giới khôi phục yên bình.

Cung nữ váy xanh trợn thật lớn đôi mắt xinh đẹp, cho dù là nàng cũng làm

không được chiến tích thế này.

Nàng không tin Khương Thành thực sự lợi hại như vậy.

“Ngươi làm thế nào nắm giữ được đại trận Long Linh, đây hẳn là lần đầu tiên

ngươi tới nơi này?”

“Bí mật.”

Khương Thành cười thần bí.

Ý thức Chân Linh của cung nữ váy xanh im lặng một lát, cuối cùng hỏi: “Ngươi

đã thắng rồi, vì sao còn muốn bóp nát ngọc phù?”

Thời điểm ngọc phù vỡ vụn, nàng cho rằng Khương Thành rốt cuộc cầu cứu rồi.

Còn lập tức làm chuẩn bị ra tay, tính toán giúp hắn chặn lại một kích trí mạng.

Nào biết được, sau khi đi vào căn bản không cần đến nàng nhiều chuyện.

“À, chỉ là để ngươi tới chứng kiến một chút thôi.”

Thành ca nhún vai, làm màu mà có người đứng bên cạnh quan sát, mới càng có

cảm giác thành tựu đúng không?

“Ngươi…”

Tâm trạng của cung nữ váy xanh giống như có hàng vạn con ngựa lao nhanh

qua, hoàn toàn bị người này đánh bại.

Kết giới biến mất, vốn là ý thức Chân Linh chỉ có lực lượng của một kích, cho

dù không chiến đấu cũng không có cách nào tồn tại lâu dài ở bên ngoài, rất

nhanh đã tán đi.

Thành ca lại bắt đầu vô cùng vui vẻ nhặt chiến lợi phẩm.

Trên người một vạn tên lính của đại quân Huyết Mang, gần như không có vật gì

dư thừa cả.

Mặc dù nhóm người này tất cả đều là Linh Đài cảnh, vậy mà ngay cả nhẫn trữ

vật cũng không có.

Phải biết rằng, ở những tông môn khác, Phân Hồn cảnh cũng thường góp nhặt

cho bản thân.

“Thật sự là lòng dạ hiểm độc, bán mạng cho vương triều Càn Tinh, đãi ngộ còn

kém như vậy.”

Hắn vừa chửi rủa biểu đạt bất bình, vừa đổi toàn bộ chiến giáp tứ giai và ngũ

giai của những người này thành điểm tích lũy.

Ăn mòn của Long Linh đại trận, chỉ nhằm vào máu thịt sinh linh, những linh khí

này vẫn còn bảo tồn hoàn hảo.

Từ trên người của mấy binh lính này, hắn lấy được 110 vạn điểm.

Còn lại chính là bảy đại cao thủ kia, bọn hắn mới là chiến lợi phẩm quan trọng.

Tất cả bảy đại cao thủ này đều là Đạo Cung cảnh, hơn nữa mỗi người không

phải lão tổ gia tộc, thì chính là thủ lĩnh của quân đội, nếu không thì là viện

trưởng học viện.

Đồ tích góp của bọn hắn, hơn phân nửa cũng đều ở bên trong nhẫn trữ vật tùy

thân.

Hầu như là mỗi lần Khương Thành mở ra một chiếc nhẫn, thì sẽ reo hò một lần.

Mỗi người đều có linh khí bát giai, Tô Thanh Thọ và Thu Hà kiếm tôn mỗi

người đều có một thanh linh kiếm cửu giai.

Số lượng lớn là linh thạch đan dược linh phù.

Bởi vì hành trình tại vương triều Càn Tinh vẫn chưa kết thúc, có khả năng tiếp

sau đó sẽ còn bị giết đi sống lại. Cho nên lần này hắn cũng không để lại, đều đổi

thành điểm tích lũy.

Vừa đổi xong, tổng điểm tích lũy của hắn trực tiếp đặt tới 855 vạn.

Khoảng cách thăng cấp 10 triệu đã không xa.

Dư lại, vẫn còn có mười mấy món luyện chế thiên tài địa bảo, bảo khí và bảo

đan.

Ngoài ra, gộp chung tất cả từ bên trong nhẫn của những người này, lại gom

được 21 viên bảo đan gia tăng linh lực.

Về phần đan dược thần hồn, bởi vì quá hiếm hoi, nếu những người này có

khẳng định đã sớm tự mình dùng rồi.

Không lâu trước đây bởi vì dung hợp Li Long Tàn Linh nên thần hồn vừa vặn

thăng cấp tới cấp độ Đạo Cung, hiện tại hắn thiếu chính là linh lực tích lũy,

những bảo đan này quả thực là như ngày tuyết mà được tặng than ấm.

Có tốc độ chuyển hóa khủng bố của Thiên Hoang Bất Diệt Thể, chỉ cần dùng,

thì có thể luyện hóa thành linh lực gia tăng tu vi.

Hắn lập tức ngồi xuống xếp bằng, ở tại chỗ uống đan dược tĩnh tọa luyện công.

Đổi lại là những người khác, lúc tĩnh tọa luyện công, kiêng kỵ nhất là ở ngoài

trời, quá nguy hiểm.

Nhất là lúc đột phá, bị người quấy rầy một chút, rất có thể sẽ xảy ra chuyện lớn.

Chẳng qua Khương Thành căn bản không quan tâm cái này, số lần hồi sinh của

hôm nay vẫn còn lại hai lần, coi như bị giết cũng không có chuyện gì.

Một bóng dáng yểu điệu yên lặng không một tiếng động đi tới sau lưng của hắn.

Bản thể của cung nữ váy xanh vẫn là đi lại đây.

Nàng lặng lẽ nhìn bóng lưng đang ngồi tu luyện của Khương Thành, trong lúc

nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.

Người này, nàng hoàn toàn không có cách nào đánh giá.

Nói hắn ngu xuẩn, nhưng tất cả kẻ địch đều đã chết, vẫn là hắn cười đến cuối

cùng.

Nói hắn thông minh, nhìn xem ngốc tử này không có chút phòng bị nào, thông

minh ở đâu.

Ngay sau đó, nàng phát hiện Khương Thành biến thành Thiên Mệnh ngũ trọng.

Uống đan dược thăng cấp sao?

Nếu muốn đan dược có tác dụng, điều kiện tiên quyết là đạt tới cảnh giới cảm

ngộ, bắt kịp thần hồn.

Xem ra, hắn giác ngộ ở bên trong trận chiến vừa rồi.

Tiếp sau đó, nàng nhìn thấy Khương Thành uống đan dược lần nữa.

Vẫn có thể tiếp tục thăng cấp sao?

Chỉ sau một phút, nàng đã ngạc nhiên phát hiện, khí tức của người này đã biến

thành Thiên Mệnh lục trọng.

Cái này sao có khả năng.

Thiên Mệnh ngũ trọng đến lục trọng, yêu cầu số lượng lớn linh lực.

Cho dù bảo đan ẩn chứa số lượng lớn linh khí, tu sĩ muốn hoàn toàn luyện hóa

biến thành linh lực, cũng cần thời gian dài dằng dặc.

Luyện hóa dược lực của một viên bảo đan, Thiên Mệnh tu sĩ bình thường phải

mất hai ba tháng, thậm chí càng lâu.

Mà tu sĩ thiên tài, bởi vì có chỗ đặc biệt của thể chất và huyết mạch, thời gian

rút ngắn rất nhiều, thường thường phải cần mấy ngày mới được.

Còn như nàng, là loại thiên tài đứng đầu này, mấy canh giờ là có thể làm được.

Mà hiện tại nàng nhìn thấy cái gì?

Người này thế mà chỉ dùng mấy phút ngắn ngủi, đã luyện hóa hai viên bảo đan,

còn thuận lợi đột phá.

“Ngươi…”

Nàng tính toán nói chút gì đó.

Tiếp theo, đã thấy Khương Thành lại một lần nữa sử dụng bảo đan, hơn nữa lần

này lại là luyện hóa hai viên cùng một lúc.

Bị điên rồi.

Thiên Mệnh tu sĩ cùng lúc tiếp nhận lực lượng một viên bảo đan, đã coi như là

cực hạn.

Hai viên, kinh mạch rất có khả năng sẽ bị nổ do quá no!

Thế mà sau hai phút đồng đồ, nàng đã phát hiện Khương Thành lại một lần nữa

sử dụng hai viên bảo đan.

Một lát sau, hắn lại tiến cấp, thuận lợi biến thành tu sĩ Thiên Mệnh thất trọng.

Cung nữ váy xanh có thể thề, đời này bản thân chưa từng gặp qua người thăng

cấp nhanh như vậy.

Ở dưới mắt mình, một hồi một tiểu cảnh giới, một hồi lại một tiểu cảnh giới như

thế này.