Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 210



Tin tức Khương Thành ở Thiên Linh vực đánh chết Trọng Đài Chân Tiên đã

nhanh chóng lan truyền đi khắp nơi trên đảo này.

Vô hình trung, một cột cờ lớn có thể chống lại sự thống trị của Chân Tiên đã

được lặng lẽ dựng lên.

Thành ca trở thành thủ lĩnh của đội quân phản kháng này một cách khó hiểu.

Chẳng bao lâu, liên tục có các cao thủ lưu vong đến nhờ cậy.

Nói chính xác hơn là ôm đùi lớn.

Các vực giới lớn hoặc là tốp năm tốp ba, hoặc là tụm thành từng nhóm chạy tới

Phi Tiên môn.

Đối với những người này, ai đến Khương chưởng môn cũng không từ chối.

Mặc dù hắn không cần tới sức chiến đấu của những kẻ này, nhưng hắn cần đội

cổ động viên!

Những kẻ này lại không ăn gạo của hắn, cũng chẳng cần hắn hao tâm tổn trí đi

quản lý.

Còn có thể tiếp tục hưởng thụ loại đãi ngộ bầy sao quay quanh mặt trăng, sao lại

không nhận cơ chứ?

Về phần lợi dụng những kẻ này để làm chuyện lớn gì, hắn hoàn toàn vẫn chưa

nghĩ tới.

Ngày hôm nay, ngay cả Ma vực cũng đến nhờ cậy.

Kẻ đứng đầu của Ma vực là Hư Uyên Ma Thánh mang theo hơn hai trăm ma tu

xuất hiện ở Phi Tiên môn.

Quy Tàng Kiếm Thánh và Kim Long Vương song song ra nghênh đón.

Vị Ma Thánh này cũng là nhân vật cấp bậc đầu sỏ tại hạ giới, tung hoành bất

bại nhiều năm, thực lực hoàn toàn không thua bọn họ.

“Quy Tàng Kiếm Thánh, lời đồn kia là thật sao?”

“Vị Khương chưởng môn Khương Thành kia thật sự chính tay giết chết Trọng

Đài Chân Tiên?”

Quy Tàng Kiếm Thánh nói: “Hoàn toàn chính xác!”

Hư Uyên Ma Thánh lại hỏi: “Tận mắt các ngươi nhìn thấy ư?”

Kim Long Vương và Quy Tàng Kiếm Thánh đồng loạt lắc đầu.

“Chuyện này thì chưa, khi chúng ta đến thì trận chiến đã gần kết thúc.”

“Nhưng mà ngoại trừ Khương chưởng môn ra thì cũng không còn ai khác có thể

làm được điều này hết.”

Tóm lại không thể nào có Chân Tiên khác tiêu diệt Trọng Đài sau đó rời khỏi

chiến trường, để lại toàn bộ chiến lợi phẩm cho Khương Thành nhỉ?

Hư Uyên Ma Thánh và chúng ma tu phía sau liếc mắt nhìn nhau một cái.

“Quy Tàng Kiếm Thánh, Kim Long Vương các hạ, chúng ta đều đã từng giao

thủ với Chân Tiên, trong lòng biết rất rõ ràng thực lực của bọn họ.”

“Nói thật, hạ giới hoàn toàn không thể nào có bản lĩnh chống lại Chân Tiên

được.”

“Chuyện này…”

Trong lúc nhất thời, Quy Tàng Kiếm Thánh và Kim Long Vương cũng không

biết nên đáp lại như thế nào.

Đối với chiến tích của Khương Thành, hai người bọn họ hoàn toàn không có gì

để nghi ngờ.

Bởi vì họ được nhìn thấy đống hoang tàn sau trận chiến, hơn nữa trận chiến và

hội nghị cách nhau quá gần, mọi thứ chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn ngủi.

Suy cho cùng, bọn họ chính là nhân chứng.

Nhưng những cao thủ đến từ những nơi khác trong mấy ngày này thì không

giống như vậy.

Bọn họ đương nhiên sẽ suy đoán theo góc độ “hợp lý”.

“Không biết vị Khương chưởng môn kia đang ở nơi nào, sao lại không ra

ngoài?”

Hư Uyên Ma Thánh còn nghĩ rằng, bản thân mang nhiều người tới nhờ cậy như

vậy thì đáng lẽ ra là Khương Thành phải chờ ở chỗ này rồi lập tức gặp mặt hắn

mới đúng chứ.

Dù sao Ma Vực cũng là nơi tập trung nhiều cao thủ.

Mà áp lực khi đối diện tứ đại Chân Tiên rất lớn, lúc này lại có một nhóm viện

trợ mạnh mẽ đến đây, chẳng lẽ không nên mừng rỡ như điên chạy ra nghênh

đón sao?

Ai mà biết được, bọn họ đến đây đã lâu như vậy rồi, đừng nói là Khương Thành

ngay cả Mạc Trần cũng chưa thấy xuất hiện.

Chuyện này khiến hắn có chút bất mãn.

Lúc này, Khương chưởng môn lại đang bận rộn đổi điểm tích phân.

Thu hoạch của trận chiến này siêu lớn luôn.

Binh khí Cổ Dương Kiếm Tiên của Trọng Đài Chân Tiên là một thanh kiếm tiên

hệ hỏa, bên trên mặt còn được khắc hai buff pháp trận cấp Tiên giai và ba thánh

trận.

Sau khi lấy được thanh kiếm này, hắn lập tức ném thánh kiếm hệ lôi đã sử dụng

trước đó về nhẫn trữ vật.

Mà đương nhiên sức chiến đấu của hắn cũng được tăng vọt lên.

Chuyện này làm cho Thành ca có chút buồn phiền: “Cảm giác đã lâu rồi không

bị người khác giết.”

“Kẻ địch không đủ mạnh, thật sự là không còn cách nào khác mà.”

Bên trong nhẫn trữ vật của Trọng Đài Chân Tiên có lượng tài nguyên vô cùng

lớn.

Chỉ mỗi tiên đan nhất phẩm thôi mà đã có đến hơn 100 viên rồi.

Trong đó còn có hơn một ngàn viên tiên tinh thứ phẩm.

Đương nhiên bây giờ tất cả đều là món hời của Thành ca hết.

Ngoại trừ mấy thứ đồ thu thập của tiên nhân ra còn có hai vạn nhẫn trữ vật của

các cao thủ vực giới lớn khác cùng với hơn một ngàn bộ thánh khí…

Khương Thành để lại một nửa số thánh khí và bảo đan này, số còn lại thì đổi tất

thành điểm tích phân.

Mấy bảo vật không dùng tới cùng đem đi đổi hết.

Cuối cùng, điểm tích phân của hắn lại tăng lên tới 68,5 tỷ.

Tuy rằng khoảng cách để thăng cấp tiếp theo cũng không xa, nhưng lần này

Thành ca không định thăng cấp, mà dự định luyện toàn bộ quy tắc chủ lên cấp

trước đã.

Cho nên hắn nhanh chóng lại rút 500 lần liên tiếp của rút thưởng cấp 6.

Sau khi dùng hết 50 tỷ điểm, hắn lại thu thập được 48 mảnh vỡ quy tắc, nâng

cấp thêm 480 điều quy tắc chủ nữa lên tới cấp Nhập Môn.

Thực lực của hắn lại tăng mạnh.

Mấy mảnh nhỏ của Toàn Cơ Đồ thì hốt được hơn 300 mảnh, sau khi dung hợp,

Toàn Cơ Đồ lại được gia tăng sức mạnh một lần nữa.

Tốc độ dòng chảy đạt tới 22500 lần.

Ngoại trừ những thứ này ra thì còn có một số lượng lớn thiên tài địa bảo và các

bảo vật khác.

Trong đó, kỹ năng truyền tống và ẩn thân đã lên tới cấp 6.

Với ẩn thân cấp 6, không chỉ có thời gian được tăng lên mà dưới sự công kích

của những kẻ dưới Thánh Giai thì sẽ xóa bỏ tự động giải trừ trạng thái ẩn thân.

Trừ khi bị công kích của kẻ thù đánh trúng.

Kỹ năng này quả thực là càng ngày càng biến thái, hoàn toàn phù hợp với kỹ

năng của thích khách.

Mà truyền tống cấp 6 lại có thể trực tiếp truyền tống vượt vực luôn.

Rút thưởng 500 lần xong, thuật luyện đan, thuật luyện khí, thuật chế phù, thuật

luyện trận đều lên tới cấp 6.

Thuật luyện đan cấp 5 đã có thể luyện chế ra tiên đan nhất phẩm rồi.

Mà luyện đan thuật lục cấp có thể trực tiếp luyện chế ra tiên đan ngũ phẩm, là

bảo vật mà hầu hết các tiên nhân ở tiên giới không chạm tới được.

Trừ những thứ đó ra, còn có mười mấy loại hạt giống thiên phú thần phẩm.

Hệ thống hoàn toàn thưởng đủ các thể loại khác nhau theo những gì mà hắn

thành thạo.

Chỉ tiếc là Thành ca thật sự quá lười biếng.

Cho dù có một đống thiên phú thần cấp, hắn cũng hoàn toàn không có ý định cố

gắng nghiên cứu tu luyện mấy món nghề khác.

Cho dù là Vu chủng mà hắn có được sớm nhất, hắn cũng chẳng dành bao nhiêu

công sức cho Địa Linh Vu Điển, chỉ là miễn cưỡng học tập một chút dưới sự áp

bức của Lam Đề mà thôi.

Tâm chủng cũng chỉ học được mỗi Khống Tâm Ấn.

Về phần các hạt giống thiên phú khác, hoàn toàn chỉ là dùng để trưng bày, căn

bản không có ý định nhìn lấy một cái.

Trừ khi hệ thống trực tiếp đưa cho hắn sách kỹ năng, cái loại mà kích hoạt một

cái thôi là lập tức đã đạt cấp độ đầy đủ luôn ấy.

Nếu không cả đời này hắn cũng sẽ không đi khám phá mấy loại thiên phú này

đâu.

“Học nhiều như vậy làm gì, công sức và thời gian của ta có hạn, không thể phân

tâm được.”

“Hẳn là nên chuyên về một môn, tránh việc phân tán sức lực.”

Hắn nói như kiểu là hắn thật sự chuyên tâm vào một môn nào đó vậy.

Sau khi dùng xong một nửa viên đan dược trong tay, cuối cùng hắn cũng hoàn

toàn đạt tới Thánh Giai đỉnh phong.

Khoảng cách thành tiên chỉ còn có một bước.

590 điều quy tắc chủ đã đạt tới cấp độ nhập môn, cộng thêm việc có Kiếm Tiên

trong tay nữa, thực lực của hắn lại được tăng lên một lần nữa.

Khi hắn “xuất quan” thì vừa đúng lúc gặp phải Thanh Sa.

“A Khương chưởng môn, cuối cùng ngươi cũng khổ tu xong rồi sao?”

Nhìn thấy dáng vẻ sốt ruột giống như đã xảy ra chuyện lớn của nàng, Thành ca

còn tưởng rằng là tứ đại Chân Tiên đến đột kích rồi cơ.

Nhưng thử cảm nhân một chút lại không phát hiện có chấn động nào của trận

chiến.

“Chiến bộ và sáu bộ khác đều đã đến đây!”

Chiến bộ là gì cơ?

Ban đầu Khương Thành không hiểu, nhưng sau đó mới kịp phản ứng lại, là mấy

nhóm người khác thuộc về Tiên Di tộc.

Lúc trước Lam Đề cũng có nhắc qua với hắn, nghe nói Chiến bộ kia chính một

trong chín bộ có thực lực mạnh nhất của Tiên Di tộc.

“Bọn họ tới làm gì?”

“Chẳng lẽ cũng là do ngưỡng mộ phong thái anh tuấn của bổn chưởng môn cho

nên chạy tới đây nhờ cậy sao?”

Trong khoảng thời gian này, những kẻ muốn đến nhờ cậy có rất nhiều, Khương

chưởng môn cũng không bận tâm lắm.

Đến sẽ đến thôi dù sao đội cổ động viên có càng nhiều người càng tốt.

“Khụ…”

Biểu cảm trên mặt Thanh Sa giống như bị táo bón, trong lúc nhất thời không

biết nên làm thế nào để theo kịp nhịp suy nghĩ của hắn.

“Không phải.”

“Bọn họ là tới là muốn chúng ta giao Chu Tâm Chùy và Luyện Cốt Phiên ra.”

Hả?

Suýt chút nữa là Thành ca bị chọc cười