Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 262



Nhưng mà ngay sau đó tất cả mọi người đều hiểu ra.

Mỗi người bọn họ đều có một miếng ngọc phù thân phận, đại diện cho thân

phận của mỗi người.

Miếng ngọc phù của Cổ Thanh Ngọc bị người khác cướp mất, cho nên thật ra

bay giờ kẻ cướp ngọc phù kia đang phá từng cửa ải.

“Tên tặc tử kia muốn làm gì?”

“Hắn muốn vượt cửa ải ư?”

Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy khó hiểu.

Một cao thủ “dụng ý khó dò” lẻn vào trong tháp Trảm Yêu, không phải chuyện

có khả năng làm nhất là giết hết đám đệ tử tinh anh bên trong à?

Đây là cách đơn giản nhất để hủy diệt nền móng tương lai của một tông môn.

Nhưng mà đến giờ, kẻ kia chỉ động đến một mình Cổ Thanh Ngọc.

Hơn nữa cũng chỉ lột quần áo của nàng chứ không giết nàng.

Vậy mà bây giờ vẫn đang vượt cửa ải, đúng thật là quá lạ.

“Chẳng lẽ thứ mà hắn muốn chỉ là có được thứ hạng cao để trở thành đệ tử chân

truyền của phái ta ư?”

“Vậy cũng không được, huống chi chuyện mà hắn đã làm với Cổ sư tỷ không

thể tha thứ được!”

Cổ Thanh Ngọc là bảo bối đầu tim của các trưởng lão, cũng là nữ thần trong

lòng của đám nam đệ tử đó, vừa có thực lực vừa có nhan sắc.

Bắt nạt nàng tới mức này đồng nghĩa với việc chạm vào vảy ngược trong lòng

bọn họ.

Chưởng môn Nguyên Chân tiên tôn nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng, hắn

chỉ muốn xem xem rốt cuộc người ở bên trong kia muốn làm gì.

Cho dù là những người tu tiên không hề có nhiều quy tắc, cơ mà việc lột quần

áo phụ nữ vẫn là một việc rất nghiêm trọng.

Chuyện như này có ảnh hưởng rất xấu.

Bất kể là người này ngụy biện kiểu gì sau khi ra ngoài thì bản thân chắc chắn sẽ

không bỏ qua cho hắn!

Thành ca – kẻ đang vượt cửa ải ở bên trong, không ngờ rằng bên ngoài có nhiều

người đang đợi mình như vậy, nếu như để hắn biết được thì…

Chắc chắn là hắn rất đắc ý rồi.

Hàng vạn người đang mong chờ, đây chính là mặt mũi của nhân vật mà.

Còn về là đón chờ bằng hoa hay là bằng đao kiếm thì chỉ là chuyện nhỏ thôi,

không quan trọng.

Lý do mà hắn tiếp tục vượt cửa ải là… không tìm thấy đường để ra ngoài.

Hình như là hắn rất đặc biệt, cho dù hắn có ném hết mất tấm Trảm Yêu phù

sang một bên thì tòa tháp Trảm Yêu này cũng không chịu loại trừ hắn ra ngoài.

Điều này khiến hắn buồn lắm đó.

“Xem ra chỉ có đánh tới khi thấy cửa ra thôi.”

“Thật đúng là mệt muốn chết!”

Với một kẻ từng giết chết ba trăm vạn tiên nhân như hắn mà nói, mấy con quái

thử luyện ở trong này chỉ là cấp độ mẫu giáo thôi.

Bất kể là nhảy ra một con hay là đột nhiên nhảy ra ba bốn con thì hắn cũng giết

bằng một chiêu, chẳng khác biệt gì cả.

Không lâu sau, hắn lại tập hợp đủ mười tấm Trảm Yêu phù, truyền tống đến

tầng thứ mười một.

Cùng với đó là tiếng “ting” của hệ thống.

“Chúc mừng kí chủ nhận được 30356 điểm giá trị kinh sợ, tự động đổi thành 3

điểm công đức.”

Hả?

Thành ca chau mày, cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.

3 điểm công đức nghe thì có vẻ rất ít, nhưng trên thực tế lại tương đương với 30

tỷ điểm trước đó!

“Đi cả một quãng đường dài rồi mà còn chẳng thấy một cọng lông người nào, ai

bị mị lực của Thành ca đây làm cho kinh ngạc từ xa thế?”

“Hơn nữa lại còn cho giá trị kinh sợ đến ba vạn.”

Chức năng giá trị kinh sợ này của hắn rất phức tạp.

Mức độ kinh ngạc của đối phương cũng chia làm mấy cấp bậc.

Hơi hơi kinh ngạc, kinh ngạc như gặp phải hổ, kinh ngạc đến biến sắc, kinh

ngạc như gặp phải người trời, kinh ngạc đến mức quỳ bái vân vân và mây mây.

Ngoài ra thì cũng có liên quan số lượng người bị kinh ngạc, số lượng người bị

kinh ngạc càng nhiều thì giá trị kinh sợ càng cao.

Cuối cùng là liên quan đến mục thực lực của mục tiêu bị làm cho kinh ngạc.

Khiến cho một nghìn Chân Tiên kinh ngạc đến mức quỳ bái còn không bằng

một khiến một Tiên Đế hơi hơi kinh ngạc.

Thật ra ba vạn giá trị kinh sợ này khó kiếm lắm đó.

Hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, tiếp tục giết quái, không bao lâu sau lại lên đến

tầng thứ mười hai.

“Chúc mừng kí chủ nhận được 20154 điểm giá trị kinh sợ, tự động đổi thành 2

điểm công đức.”

Lại được điểm công đức, mặc dù giá trị kinh sợ kém hơn lần trước một chút, cơ

mà vẫn được coi là thu hoạch không nhỏ.

Thành ca vuốt vuốt tóc, hắn cảm thấy hơi cô đơn rồi.

“Ài, với một vua làm màu như ta mà nói, việc làm người khác kinh sợ chính là

nét chấm phá đấy.”

“Anh đây còn chưa hiện thân mà đã có hiệu quả như vậy rồi, nếu như mà ở trên

sân khấu ánh đèn chiếu rọi thì còn đến mức nào nữa đây?”

Lúc hắn tiếp tục nhẹ nhàng giết quái thử luyện của tầng này thì quá thật không

ít đệ tử ở bên ngoài kinh ngạc vì thực lực của hắn.

“Người này lợi hại quá!”

“Đây chẳng phải là điều tất nhiên hả, hắn đánh bại được Cổ sư tỷ, phá được đến

tầng thứ 12 là chuyện bình thường mà, có gì kỳ lạ lắm đâu chứ?”

“Ngươi không hiểu đâu, mau nhìn tốc độ vượt cửa ải của hắn đi!”

Vừa nhắc nhở như này, giờ phút này rất nhiều đệ tử mới hít vào một ngụm khí,

cảm nhận được chỗ lợi hại của hắn.

Đáng lẽ chu kỳ khảo hạch của tháp Trảm Yêu là một trăm ngày, mấy tầng trước

còn dễ, nhưng hầu hết đến tầng thứ bảy thứ tám thì tốc độ chậm dần lại.

Sau khi đánh xong một con quái vật thì phải uống thuốc bổ sung, điều chỉnh

khôi phục trạng thái.

Tất cả đều cần phải có thời gian.

Những đệ tử như Cổ Thanh Ngọc và Lãnh Hóa Hàn, nếu như từ tầng thứ mười

đổ lên thì có lẽ phải cần đến mười mấy ngày mới vào được.

Mà người thời gian người này ở tầng thứ mười một còn chưa đến một khắc.

“Lại thay đổi nữa rồi!”

“Thật sự lại thay đổi rồi!”

“Hắn đến tầng thứ 13 rồi!”

“Những đệ tử chân truyền có thể lên tới tầng này trong lịch sử phái ta có rất ít!”

Số người kinh ngạc lần này rõ ràng nhiều hơn trước đó, hơn nữa mức độ kinh

ngạc của rất nhiều người cũng tăng lên không ít.

Với tốc độ vượt cửa ải như này thì quả thật đáng để kinh ngạc,

Thế là Thành ca vừa mới xông lên đến tầng 13 thì lại phát hiện giá trị kinh sợ

của bản thân tăng thêm hơn sáu vạn điểm, tích thêm 6 điểm công đức.

“Ngọn gió làm màu, cứ mãi bên ta!”

“Hiện trường kinh ngạc, là lẽ đương nhiên!”

Hắn chẳng có sức nghĩ đến việc một đám người bên ngoài kia đang nhìn chằm

chằm muốn giết bản thân hắn, vua làm màu vĩnh viễn chỉ để ý tới việc khoe

khoang thôi.

Mà bên trong này chẳng còn ai khác, đối tượng duy nhất để hắn khoe khoang

chỉ có mình hệ thống thôi.

“Thấy anh đây vẫn nhẹ nhàng vui vẻ lấy được điểm như cũ, hệ thống ngươi có

phục không hả?”

Hệ thống không đáp lại, chẳng thèm trả lời mấy lời rác rưởi này.

Sao thế, chẳng lẽ ngươi còn muốn khiến hệ thống kinh ngạc nữa hả?

“Yêu thú thử luyện ở tầng mười ba là cấp bậc Kim Tiên cửu phẩm.”

Nguyên Chân tiên tôn ở bên ngoài đã chuẩn bị chiến đấu rồi.

Một khi bị yêu thú thử luyện giết thì đương nhiên sẽ bị loại ra ngoài,

“Tên kia sắp ra ngoài rồi.”

“Tất cả đệ tử ngoại môn lùi về phía sau tránh việc bị xung kích chiến đấu làm bị

thương.”

“Không sao, chỉ là một Kim Tiên thôi, chúng ta vẫn có thể nhẹ nhàng khống chế

hắn.”

Cổ Thanh Ngọc lại mượn một thanh tiên kiếm, đứng ở phía sau Nguyên Chân

tiên tôn, ánh mắt tràn đầy thù hận nhìn về phía tòa tháp.

“Sư tôn, đồ nhi đề nghị nên bắt sống hắn rồi nghiêm hình tra khảo!”

Người mà muốn chém Thành ca thành trăm mảnh nhất chính là nàng.

Nhưng mà chỉ giết chết thôi thì không trút hết được tức giận của nàng, nàng còn

đang muốn tra tấn hắn nữa cơ.

Nguyên Chân tiên tôn rất yêu thương đồ đệ bảo bối của mình, huống chi là là

việc người ngoài kia lẻn vào trong tháp Trảm Yêu cũng còn nhiều nghi vấn.

“Ngươi nói đúng lắm.”

“Lát nữa cố gắng chế trụ người này trước rồi phế bỏ tu vi thần hồn.”

Lời hắn vừa dứt, ai nấy có mặt ở đây đều xôn xao, sau đó nhanh chóng bị dẫn

dắt.

Nhưng chỉ thấy trên bảng xếp hạng của tòa tháp Trảm Yêu, vị trí của ngọc phù

mang cái tên “Cổ Thanh Ngọc” đã đột phá qua tầng mười ba!

Cũng có nghĩa là, người này đã vượt qua tòa tháp này rồi ư?

Ầm ầm ầm, tháp Trảm Yêu tỏa sáng rực rỡ.

Ánh sáng chín màu lấp lánh trên bầu trời, kỳ cảnh tiên thú và ảo ảnh lần lượt

xuất hiện.

“Hiệu ứng đặc biệt” này hệt như pháo hoa tuyệt đẹp, là pháp bảo đang ăn mừng

cuối cùng cũng có người vượt qua cửa ải!