Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 111: Poetry



Mặc một chiếc váy hở chân màu đỏ, lộ ra bên ngoài chiếc đùi dài trắng nõn nà.

Chiếc váy với thiết kế ôm sát, càng tôn lên nét đẹp cơ thể của nàng.

Ngực tấn công, mông phòng thủ, vòng eo thon thả, đó là tất cả những gì đập vào mắt Kive đầu tiên.

Kết hợp với khuôn mặt xinh xắn, cùng với khí chất quyến rũ đó của nàng thì phải gọi là tuyệt phối.

“ Chậc chậc, thật đẹp a! Nét đẹp quyến rủ này của cô nàng này có thể sánh ngang với những nữ chính trong nguyên tác a! “

Cùng lúc, những tên gia súc xung quanh vừa thấy mỹ nữ lên đài, thì ngay lập tức thú tính nổi lên, chúng hú hét ầm ĩ nói:

“ Hú, người đẹp! “

“ Ta muốn mua nàng, cho ta cái giá! “

“ Hừ, chỉ một tên như ngươi mà có tư cách mua nàng? Không thử soi vào xô nước tiểu xem hình dạng của mình trông như nào? “

“ Nói cái gì? Muốn chết đúng không? “

“ Lằng nhằng, có gan thì nhào lên kiếm ăn! “

“ Ngươi. . . “

Mỹ nữ này vừa xuất hiện, cả hội trường lập tức loạn thành một bầy.

Tên thì hoá thân thành sói, còn tên thì hoá thân thành thiểu năng, loại gì cũng có.

“ Yên tĩnh! ! ! “

Một tiếng rống giận dữ vang lên!

Âm thanh hoá thành sóng âm truyền khắp hội trường.

Nơi nó đi qua, mọi người lập tức lấy tay che lại tai.

“ Ahhhhh, tai của ta! “

Có một vài người ở gần với nguồn của sóng âm hơn, nên ngay lập tức bị sóng âm chấn cho thủng màng nhỉ, tai liên tục chảy máu.

Tất cả mọi người trong hội trường, dù ít dù nhiều đều bị sóng âm chấn cho ù tai, thần trí hỗn loạn.

Chỉ có một vài người thì vẫn tỏ ra như không hề có chuyện gì, trong đó có Kive.

“ Người đâu! Mang những tên này ra ngoài, đừng để bọn hắn ở đây cản trở chúng ta làm ăn! “

Người đàn ông miệng vừa phát ra sóng âm hét lớn lên, lần này là âm thanh bình thường.

Bên ngoài lập tức có một đội người đi vào, xách những người bị thương đi ra.

Người đàn ông miệng phát ra sóng âm sau nhìn một mắt hội trường một lúc, xong hắn tiếp tục quay lại chổ ngồi của mình nhắm mắt dưỡng thần.

Lúc này, hội trường im như tờ.

Không ai dám nói lớn tiếng, chỉ có một vài tiếng xì xào bàn tán vang lên.

“ Đó là ai a? Âm thanh lớn như vậy, thậm chí có thể làm bị thương người khác! “

“ Ngu, đó là Toniga, một trong 2 cán bộ cốt cán của gia tộc Patil ở đây, nghe nói hắn đã ăn trái Goe Goe.

Uy lực sóng âm như hiện tại đã là nhẹ, ta nghe nói một tiếng hét của hắn có thể tạo ra một chùm năng lượng có uy lực còn mạnh hơn cả pháo thần công , có khả năng đục lổ một ngọn núi. “

“ Mạnh như vậy ư? ! ! “

“ Không mạnh như vậy thì làm sao leo lên ghế cán bộ trong gia tộc Patil? “

“ Khoan đã, ngươi nói có 2 người cán bộ, vậy còn người còn lại thì sao? “

“ Người còn lại sống rất kín tiếng, ta chỉ biết hắn tên Kakari, còn lại đều là ẩn số, thậm chí đến tin đồn về hắn cũng chưa hề nghe qua! “

“ . . . “

Càng trò chuyện, chủ đề dần dần chuyển sang mỹ nữ đang đứng trên sân khấu.

Ngồi ở bên cạnh " vô tình " nghe lỏm được thông tin này, Kive âm thầm ghi nhớ vào trong đầu.

" Kakari? Là tên kia sao? "

Qua cuộc trò chuyện của 2 tên này, Kive xác định được tên trước mắt là năng lực giả, tên là Toniga, một trong 2 cán bộ của gia tộc Patil trấn thủ ở đảo Beron này.

Còn tên Kakari mặc dù không nghe được thông tin nào cụ thể, nhưng Kive hoài nghi đó là tên trung niên hói tối qua.

Người mạnh như vậy, không có khả năng chỉ là kẻ tầm thường.

" Tên Toniga ở đây, vậy Kakari ở đâu? Chẳng lẽ bọn hắn định chơi trò mai phục, một ngoài sáng còn kẻ còn lại ở trong tối?

Ừm, thật có khả năng là như vậy! "

Nghĩ vậy, Kive không nhịn được lo lắng lên.

Hắn sợ Karubo thấy như vậy lại không dám ra tay a!

Ở đây cũng không phải chỉ có Kive là người thông minh, nếu hắn đoán được thì những người có tâm khác cũng đoán được.

Toniga bọn hắn biết được chuyện này sao?

Khả năng cao là biết.

Nhưng đây là dương mưu, dù người ngoài có biết thì có thể làm được cái gì?

" Đừng tử bỏ a Karubo, nếu ngươi từ bỏ thì chuẩn bị của ta có thể sẽ phải uổng phí rồi! "

Kive âm thầm cầu nguyện.

Nếu để cuộc đấu giá này thuận lợi xảy ra, sau đó lại thuận lợi kết thúc, thì Kive chỉ có thể rời đi trong thất vọng.

. . .

Trên sân khấu, thấy hội trường đã cơ bản yên tĩnh lại, mỹ nữ hướng về Toniga gật đầu một cái.

Toniga thấy thế cũng đáp lại, thái độ và cử chỉ rất cung kính.

" Cô gái này là thân phận gì? Chẳng lẽ là nhân vật nào đó trong gia tộc Patil?

Nhưng nhân vật quan trọng nào lại đi ra chào hàng bán đấu giá, rãnh háng chắc?

Mặc kệ nàng là ai, không liên quan đến ta! "

Chỉ thông qua hành động nhỏ này của Toniga cũng đủ Kive đoán được thân phận của nàng bất phàm.

Nhưng cũng chỉ ngừng ở đó, mục tiêu của hắn không phải là nàng, vì vậy hắn cũng không có hứng thú tìm hiểu thêm.

" Chờ chuyện giải quyết xong lại tìm hiểu cũng không muộn, hắc hắc! "

Lúc này, mỹ nữ mới mở miệng nói:

" Xin chào quý vị, ta là Poetry. Trước khi vào chủ đề chính hôm nay, có một điều ta phải nói, rằng mặc dù các vị là khách nhân, nhưng vẫn phải tuân thủ trật tự ở đây.

Dù sao đây cũng là sản nghiệm của gia tộc Patil, không phải nơi cho các vị làm loạn! "

Nàng nhấn mạnh khi nói đến gia tộc Patil, như thể muốn cho bọn hắn nhớ lại đây là nơi nào.

Giọng nói nhẹ nhàng du dương, nhưng lộ ra sự kiên quyết cùng cảnh cáo ở bên trong.

Toàn trường im lặng, không ai nói một lời nào.

Kive nghĩ: " Thái độ phục vụ thật kém, vote 1 sao! "

Nàng tiếp tục nói tiếp:

" Gia tộc Patil chúng ta luôn thích kết bạn, nhưng vì thế không có nghĩa rằng chúng ta sợ phiền phức, các vị có thể lấy những người vừa bị kéo đi là một ví dụ. "

Kive: " . . . "

" Ta biết các ngươi bá đạo, các ngươi mạnh, có thể vào chủ đề chính sao? "

Kive hiện tại nghi ngờ đầu nàng có hố.

Bọn ta đến đây để cướp. . . Không, là đấu giá, chứ không phải đến đây nghe ngươi nhiệt tình bợ đít gia tộc Patil.

Đây là buổi đấu giá a!

Trong này cũng có không ít người lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.

Ban đầu bị Toniga cho một đòn phủ đầu đã làm bọn hắn bất mãn.

Hiện tại nữ nhân này lại liên tục uy hiếp bọn hắn.

Đến tột cùng bọn ta đến đây làm gì?

Như nhìn thấy được sự mất kiên nhẫn trong ánh mắt của mọi người, hoặc là thấy uy hiếp như vậy đã đủ nhiều, Poetry liền vào chủ đề chính.

" Đương nhiên những câu nói vừa rồi chỉ để chỉ một số người tâm không thuần, chứ không phải dùng để chỉ tất cả những người ở đây, các quý khách không cần hiểu lầm! "

Gật đầu ra hiệu cho người bên trong chuẩn bị sẵn sàng, nàng nói:

" Nói nhảm cũng đủ nhiều, hiện tại vào chủ đề chính của buổi đấu giá hôm nay a! "

Lúc này, một mỹ nữ khác từ sau cách gà đi ra, kéo theo một chiếc khay, đựng một chiếc hộp.

Cầm chiếc hộp này lên, mở ra.

Sau đó sau lưng nàng lập tức có màn hình tivi sáng lên, hình ảnh là thứ bên trong chiếc hộp.

Bên trong là một tờ giấy đã ố vàng, trông giống một tấm bản đồ, nhưng chỉ còn một nửa.

Poetry nói:

" Đây là một tấm bản đồ kho báu, nguồn gốc đến từ hải tặc Kytue, đương thời nghe đồn tài sản của hắn phải lên đến hàng tỷ Belly, thậm chí có tin đồn là có sự hiện diện của trái ác quỷ.

Nhưng tin đồn cũng chỉ là tin đồn, kể từ lúc hắn bị giết cho đến hiện tại đã gần 40 năm, nhưng vẫn không ai, kể cả thuyền viên của hắn, tìm ra tung tích kho báu đó.

Tấm bản đồ này là thứ được cho là manh mối tìm đến nó, nhưng với điều kiện là các vị phải tìm ra một nửa còn lại! "

Ban đầu nghe đến tên Kytue thì không ai có phản ứng.

Tên này là ai?

Vô danh tiêu tốt ở đâu ra?

Nhưng khi nghe được gia tài của hắn thì cả hội trường lập tức nhốn nháo cả lên, đến Kive cũng không nhịn được động tâm.

Hàng tỷ Belly, thậm chí còn có thể có trái ác quỷ.

Nhưng sau khi biết được phải tìm một nửa tấm bản đồ còn lại thì mới tìm ra được vị trí kho báu thì lập tức một nửa người trong đây mất đi hứng thú, Kive cũng vậy.

Thế giới lớn như vậy, ai biết tìm một nửa còn lại ở đâu?

Biết đâu một nửa còn lại chìm xuống biển, bị phân rã hết rồi thì sao?

Nếu thế thì khác gì mua giấy chùi đít về?

Không, giấy chùi đít còn có giá trị hơn thứ này.

Ít nhất dùng giấy chùi đít còn thoải mái, còn thứ này. . .

Vừa thô lại vừa dơ, dùng lỡ nhiễm trùng thì sao? Bí quá thà dùng Belly cạo còn hơn. . .

Một nửa mất đi hứng thú, nhưng một nửa còn lại thì không.

Tâm lý của dân cờ bạc thì ở đâu cũng có.

Liều một phát, biết đâu xe máy biến thành oto?

Biết đâu có thể từ một nửa tấm bản đồ kia tìm ra kho báu thì sao?

Hoặc là có thể " vô tình " tìm được một nửa còn lại thì sao?

Những ý nghĩ này hóa thành động lực, thôi thúc bọn hắn phải mua bằng được tấm bản đồ này.

Kive nhìn những người này chỉ có thể cảm thán bọn hắn ngây thơ.

Thứ này người nào mua, người đó lỗ.

Thà đi sòng bạc chơi một trận, thua hết tiền còn hơn, ít ra vào đó còn mặc dù thua tiền trong uất ức, nhưng vẫn được ôm ấp, sờ mó các mỹ nữ.

Nhưng mua thứ này về, đảm bảo 100% phế.

Bản đồ này mà là thật còn đến lượt bọn hắn tìm?

Nếu là thật, gia tộc Patil đã sớm phái người đi hốt bạc rồi, không có chuyện đến lượt bọn hắn nhúng chàm kho báu này.

Gia tộc Patil mang thứ này ra, đồng nghĩa với việc bọn hắn đã xác định, thứ này đã không còn tác dụng.










Truyện sáng tác chuẩn bị hoàn thành, nhân vật đều có trí tuệ, không não tàn. Xây dựng thế lực