Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 116: Một lần nữa chìm thuyền



Hệ thống sắp lên cấp, Kive không dám dùng năng lượng a!

Chưa bao giờ Kive lại muốn gặp hải tặc đến vậy.

" Giá như ta nhớ đến việc mua cần câu, thì hiện tại mọi chuyện đã khác.

Hải tặc a! Các ngươi ở đâu, ba thật nhớ các ngươi! "

Như đáp lại lời than vãn của Kive.

Từ xa, một chấm đen xuất hiện.

Thấy vậy, Kive vội vàng triệu hồi ra Maximus, dùng chức năng nhìn xa của chiếc mũ, để quan sát thứ trước mắt này là gì.

Buồm có biểu tượng một con hải âu, cùng một cái cờ lê, phía dưới ghi 2 chữ hải quân.

Vừa nhìn vào, Kive liền vui mừng, hắn biết rằng kiểu trang trí như này chỉ có thể là tàu hải quân.

Nhưng khi nhìn thấy đầu chó gặm xương ở đầu thuyền, Kive chợt do dự.

Kive: " . . . "

" Đệt, tại sao lại là lão già này? Hiện tại ta có nên chạy hay không? "

Nhưng suy nghĩ một lúc thì Kive liền lắc đầu.

" Chạy làm gì? Như vậy càng có vẻ có tật giật mình. Mặt khác, lão già này theo nguyên tác có vẻ bất cần, hẳn là không có chuyện gì, hy vọng là như vậy. . . "

" Ta là hải quân, là chính nghĩa, không cần phải lo lắng, chuyên ở Beron không liên quan đến ta! "

Kive tự thôi miên bản thân.

Ai là người ở trước mặt Kive?

Một con thuyền đầu chó xuất hiện ở Đông hải, còn là hải quân, đặc điểm này làm Kive nhớ đến vị trung tướng già nào đó.

Mang danh trung tướng, nhưng thực lực lại là đại tướng.

Khác với những trung tướng khác, được cử đi truy bắt những tên hải tặc nguy hiểm.

Tên trung tướng này lại không như vậy.

Nhiệm vụ của hắn ngoài ăn ra thì còn ngủ.

Bắt hải tặc?

Đi ngang qua, tiện tay bắt vài cái, mang về nộp cho đủ chỉ tiêu là được, không cần làm như thể đang chạy KPI như vậy.

Làm vậy cấp trên không nói gì sao?

Không chỉ cấp trên, thậm chí là bạn chí cốt của hắn cũng ngứa mắt con hàng này.

Nhưng cũng không làm gì được.

Con hàng này danh tiếng quá vang, muốn động hắn cũng không phải nói là được.

Một ví dụ điển hình cho câu " công cao chấn chủ ".

Nói đến đây có thể đã có người dễ dàng nhận ra đây là ai.

Kive đang nói đến Garp trung tướng, anh hùng của hải quân.

Người đã đánh cho vua hải tặc Roger phải chạy quanh chạy quẩn khắp tân thế giới.

Thấy thuyền đầu chó hướng về phía mình.

Kive liền lấy ra một cây ghế gập, thảnh thơi ngồi chờ Garp bọn hắn đi tới.

Một lúc sau, khi khoảng cách của 2 bên chỉ còn 1,000m, một vật đen đen từ trên thuyền Garp đột nhiên bay tới phía Kive, Kive còn có thể nghe thấy tiếng rít xé gió ngày càng to của nó.

" Đệt! "

Kive hốt hoảng kêu lên một tiếng, sau đó vội vàng triệu hồi ra Maximus lao lên, lấy thân mình để đỡ một pháo này.

Ban đầu Kive cứ ngỡ sẽ như muỗi đốt Inox.

Nhưng hắn đã nhầm.

" Bùm "

Thân thể của Kive đập xuống thuyền, đập nát mặt thuyền.

Lực tác động mạnh đến nỗi làm cả con thuyền xém chút nữa thì lật.

Sau một lúc, Kive khó khăn lắm mới bò lên được.

Lúc này, trên ngực của Maximus đã thủng một lỗ, bên trong có thể thấy ngực của Kive đang đổ máu.

Không lâu sau, vết thương dần lành lại, Maximus cũng dần dần được chữa trị, Kive cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.

" Đệt, logic đâu? Nhân vật chính khác gặp Garp không được nhận nuôi, thì cũng làm cháu kết nghĩa hoặc được nhận làm thầy. Tại sao đến lượt ta lại là như này? Thiên lý đâu? Công bằng đâu?

Đã thế, ngươi ném pháo còn bọc haki là ý gì? Đông Hải này có ai xứng để ngươi sử dụng haki? Đây là sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực trong truyền thuyết đây sao? Nhưng tại sao nạn nhân lại là ta a! ! ! "

Phía xa, thấy một pháo không đánh chìm được thuyền của Kive, chờ một lúc, lại tiếp tục xuất hiện thêm nhiều quả đạn pháo nữa từ trên thuyền hải quân bay đến, quyết tâm đánh chìm thuyền của Kive cho bằng được.

Thấy nhiều đạn pháo như vậy bay đến, Kive lần này không dám đi lên đón đỡ, chỉ có thể bất đắc dĩ triệu hồi ra Mark 3 bay lên.

Ở trên trời, Kive ánh mắt lưu luyến không rời nhìn chiếc thuyền hải tặc này.

" Tạm biệt, ta sẽ mãi nhớ về ngươi, yên tâm, ngươi sẽ không phải chiếc cuối cùng! "

Thuyền hải tặc: " . . . "

Kive đang khóc thương cho chiếc thuyền hải tặc này sao?

Đáp án là không!

Chiếc thuyền vừa dơ vừa thối này có gì để Kive lưu luyến?

Thứ Kive lưu luyến là 3 cái làng Cocoyashi trên chiếc thuyền này a!

Lần thứ 3, Kive vừa giàu chưa được bao lâu thì đã nghèo.

Tính đến hiện tại thì Kive đã cúng cô hồn được 800 triệu Belly.

Và trong tương lai, con số này có thể sẽ tăng.

Càng nghĩ, Kive càng cảm thấy đau lòng.

" Ta làm gì nên tội a! ! ! "

Đau buồn qua đi, Kive nhìn về phía tàu hải quân.

" Bắt đền, lần này chắn chắn phải bắt đền! "

Không thể không nói, Kive hiện tại đã nghèo điên.

Bay đến vị trí thuyền hải quân, Kive còn chưa kịp nói cái gì thì đột nhiên, một thân ảnh mang trang phục hải quân, lưng mang áo khoác, đầu đội một chiếc mũ trùm hình con chó xuất hiện trước mặt Kive.

" Ta. . . "

" Rầm "

Một quyền dán vào mặt Kive, đánh hắn văng xuống biển.

" Rào "

Nước biển văng tung tóe.

Kive trực tiếp bất tỉnh.

" Người đâu, vớt tên nhóc đó lên, mới tí tuổi đầu đã ra biển làm hải tặc, đúng là thời buổi loạn lạc a! "

Nói xong, Garp trở lại chổ ngồi của mình, cầm lên một chiếc bánh donut cho vào mồm.

. . .

Một lúc sau, Kive tỉnh dậy.

Nhìn quanh một lúc, Kive thấy được Garp, đang nằm trên ghế dựa ngủ, mũi còn không ngừng thổi ra bong bóng.

Vừa nhìn thấy Garp, thứ đầu tiên làm Kive bất ngờ là việc Garp ngủ thổi ra được cả bong bóng, hắn còn tưởng rằng thứ này chỉ có trong phim thôi.

Nhìn thấy bản thân vẫn còn đang ướt như chuột luột, cùng hải lâu thạch trên tay, Kive ra vẻ mệt mỏi Kive quay sang 2 tên hải binh đang đứng canh chừng bên cạnh nói:

" Ta bất tỉnh bao lâu rồi? "

Một trong 2 tên hải binh đưa ra 1 ngón tay.

" 1 giây? "

" Là một phút! "

" Hít! "

Kive không nhịn được cảm thấy rùng mình.

Tận một phút!

Nên nhớ là hệ thống có chức năng bị động chữa thương, còn thêm cả miễn dịch các loại khống chế tâm linh.

Vì vậy nếu Kive bị ngất đi thì hệ thống sẽ chỉ mất 1 giây để kéo hắn tỉnh dậy.

Nhưng hiện tại chỉ một quyền của Garp mà đã làm hắn nằm ngủ tận 1 phút.

" Chẳng lẽ là do haki? "

Nghĩ ra cũng không có ích gì, Kive cũng lười nghĩ, hiện tại hắn cần phải hóa giải cuộc hiểu làm này.

Quay về phía tên hải binh đáp lời mình, Kive nói:

" Ngươi có thể làm ơn lấy một vật được đựng ở túi quần của ta không? Đây là vật có thể chứng minh ta là hải quân! "

Nghe vậy, tên hải quân mắt trừng lớn lên, lộ vẻ bất ngờ.

" Cái gì? Ngươi là hải quân! "

" Bóc "

Câu nói này vừa lúc đến tai Garp, bong bóng trên mũi đột nhiên vỡ tan tành.

Garp đứng người lên, đi đến bên người Kive, dựa theo lời Kive vừa nói lấy từ trong túi của Kive ra một tấm thẻ.

Nhìn thấy tấm thẻ này, tay của Garp đột nhiên run rẩy.

Nhưng sau đó, hắn lại làm như không có chuyện gì quay đầu rời đi, thái độ cực kỳ lạnh lùng.

Đi đến bên cạnh một tên hải quân, người này cao hơn Garp nửa cái đầu, đầu đội mũ cao bồi, lưng khoác áo hải quân, bên hông treo một thanh kiếm, đầu hơi cúi thấp lộ ra vẻ người sống chớ gần.

Đến bên cạnh người này, Garp khoác tay lên vai hắn, mặc kệ người này chống cự, Garp kéo thấp đầu của hắn xuống cùng chiều cao với mình, đưa tấm thẻ đến trước mặt rồi nói:

" Bogard, không ổn, cứu ta, ta vừa xém chút nữa giết một học viên của tinh anh doanh, hiện tại làm sao bây giờ? "

Người tên Bogard mặt đen lên.

" Ta lại không điếc, ban đầu ta đã bảo chỉ cần đi đến bắt giữ là được rồi, nhưng ai bảo ngài ngại mất thời gian.

Giờ chuyện lớn rồi, anh hùng hải quân xém chút nữa giết hải quân, mẹ nó thật đủ mỉa mai, Kong nguyên soái mà biết được thì một năm tới ngài đừng hy vọng được đi chơi! "

" Nhưng làm vậy thật đúng là mất thời gian a, một pháo xong chuyện có phải nhanh không? "

" Đúng là nhanh thật! Vì vậy ta hy vọng ngài giải quyết chuyện này cũng nhanh một chút! "

Cho Garp một ánh mắt phiền phức của ngài mời ngài tự giải quyết xong, Bogard vội vàng rời đi.

" Đừng a Bogard, người là phó quan của ta a, chỉ có ngươi mới giúp được ta, hạnh phúc của lão già này một năm tới đều phụ thuộc cả vào ngươi.

Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn lão già cô đơn này, một năm không được về thăm cháu một lần? "

Garp khóc thảm đến mức nước mắt nước mũi đều ra, ướt hết cả áo của Bogard.

Mặt của Bogard nguyên bản đã đen nay lại càng đen hơn.

Tay hắn nắm chặt lại, dùng sức kiềm nén, tròng lòng không ngừng đọc thần chú.

" Không được giết, không được giết, lão già này là trưởng quan của ta, không được giết! "

" Hô "

Niệm xong câu thần chú này đủ 3 lần, Bogard thở ra một hơi.

Dưới ánh mắt mong đợi cùng bộ mặt tràn đầy nước mắt nước mũi của Garp, Bogard dơ chân ra.

Cứ tưởng Bogard định ra thay mình giải quyết vụ này thì đột nhiên.

" Rầm "

Một bàn chân đá về phía Garp.

Mặt Garp lộ vẻ bất ngờ, hắn không ngờ sẽ có ngày lại bị thân tín của mình phản bội.

Theo đó, Garp bị đạp bay về phía Kive.

Một cước đạp bay Garp xong, Bogard liền chạy vào phòng đóng cửa lại, hắn còn không quên treo trước cửa phòng biển báo " miễn tiếp ".

" Hô! Một chân vẫn không đủ, đáng lẽ ra lúc đó nên cho lão già đó 2 chân! "

Bị đạp bay về phía Kive, Garp thuần thục lăn vài vòng sau đó " ngất " đi.

Kive: " . . . "

Tất cả hải binh: " . . . "

Ngài có thể làm càng giả hơn một chút sao?




Đúng là lời nói vô trách nhiệm của một người thiếu kinh nghiệm nhưng lại luôn bắt người khác phải làm theo ý mình.