" Không, nhưng chiếc thuyền mà ngài đánh chìm thì có, trên đó đều là gia tài của ta a, trị giá hơn 300 triệu, nhưng vì ngại phiền phức nên ta làm tròn cho ngài về 300, khỏi cảm ơn! "
Nghe được sự mỉa mai trong lời nói của Kive, Garp ánh mắt trừng lớn, tay nắm chặt vang lên từng tiếng lốp bốp.
Sợ lão già bị bệnh tâm thần này ra tay với mình, Kive vội vàng nói:
" Nghĩ lại thì dù sao ngài cũng là anh hùng hải quân, nếu bắt ngài nợ 300 triệu thì có chút này nọ, vì vậy ta quyết định nếu ngài vớt lên 300 triệu kia cho ta thì chuyện này xí xóa, như thế nào? "
Ngay lập tức, Garp quay về phía bọn hải quân ra lệnh.
" Tiểu tử ngươi cần uống nhiều sữa bò một chút a, năm 3 rồi mà chỉ cao 1m4, ta cũng thay ngươi cảm thấy lo! "
" Ngài hiểu nhầm, ta là năm nhất! "
" Ồ, năm nhất? Năm nhất tốt, thì ra ta xém chút nữa giết một thiên tài, tương lai ngươi lên làm đại tướng, hoặc thậm chí là nguyên soái thì ta không phải có thể khoe rằng ta kém chút nữa giết chết đại tướng, nguyên soái? Nghĩ đến thôi cũng thấy sảng a! Ha ha ha! "
Garp mặc dù có một chút bất ngờ, nhưng cũng không lộ vẻ quá bất ngờ.
Bình thường sẽ có, nhưng Kive còn đang nhớ thương 300 triệu Belly còn đang nằm dưới biển đâu.
Nhưng dù vậy, Garp vẫn giả vờ như không nhận ra hoặc hắn thật sự không nhận ra, mồm vẫn tiếp tục luyên thuyên.
“ Nếu ta không nhìn nhầm thì ngươi là năng lực giả đi? Đừng bảo với ta nó từ viện nghiên cứu, bọn hắn mà có khả năng đó thì cũng đã không về tinh anh doanh quản! “
" Thật không hổ là anh hùng hải quân, không gì có thể qua mắt ngài. "
" Ha ha ha, tiểu tử ngươi còn cần đi học thêm một khóa về cách vỗ mông ngựa a, những lời này của ngươi ta nghe nhiều đến mọc kén rồi! "
" Ha ha. . . "
Kive cười khan.
" Garp trung tướng, ta cảm thấy cơ thể có chút mệt, ngài có thể sắp xếp ta đi nghỉ ngơi sao? "
" Người trẻ tuổi cơ thể làm sao lại yếu đuối như vậy? Cũng đúng, ngươi ở trong tinh anh doanh không lâu nên còn yếu là phải! "
" Đã như vậy thì để ta thay Zephyr bọn họ rèn luyện ngươi, tiểu tử ngươi nên cảm thấy may mắn đi, không phải ai cũng có tư cách để ta huấn luyện! "