Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 117: Yêu thiết quyền



Người ngoài không biết, còn may ra có thể trúng chiêu.

Nhưng ai ở đây chẳng biết ngài là ai a!

Nhìn về phía tên hải quân mặt đang lộ vẻ bất đắc dĩ, Kive liền hiểu, chuyện như này cũng không phải là lần đầu tiên xảy ra.

Kive an ủi.

" Các ngươi cực khổ rồi! "

Như hiểu Kive đang chỉ cái gì, tên hải quân kia đáp.

" Không cực khổ, nhìn nhiều rồi sẽ quen thôi! "

" Vậy thì các ngươi so với ta nghĩ càng cực khổ! "

" . . . "

Tên hải quân không tiếp lời.

Ngươi muốn ta đáp như nào?

Ta thật sự cực khổ?

Lần trước cũng có một tên như vậy, đến hiện tại hắn đã " vinh quang " được thăng chức thành " tổng thanh tra ".

Thanh tra cái gì?

Thanh tra buồng vệ sinh a!

Đã thế còn là quang côn tư lệnh, chỉ có một mình.

Hắn cũng không muốn được vinh dự làm cấp dưới của tên xui xẻo kia.

" Mở hải lâu thạch ra cho ta a! Thứ này thật khó chịu! "

" Có ngay có ngay! "

Tên hải binh lập tức lấy chìa khóa từ trong túi ra mở khóa cho Kive.

Thoát khỏi hải lâu thạch, Kive xoa vùng tay bị còng, hoạt động một chút cơ thể, mặc dù hắn không bị nguyền rủa, nhưng đã diễn rồi thì diễn cho chót!

Diễn xong, nhìn lão già mất nết kia vẫn còn đang nằm vạ, Kive nói:

" Garp trung tướng, ngài nợ ta 300 triệu Belly, khi nào có tiền xin ngài thông qua tinh anh doanh chuyển cho ta a! "

" Cái gì? 300 triệu Belly? Sao ngươi không đi cướp! "

Garp ngay lập tức bị con số 300 triệu Belly đánh tỉnh.

Tiền hắn đều dùng để ăn vặt hết cả rồi, lấy đâu ra trả nợ cho Kive?

Mà nếu trả Kive, thì ít nhất 1 tháng hắn không được phép ăn bánh donut, cuộc sống không có bánh donut khác gì địa ngục cơ chứ?

Thấy Garp không còn giả vờ nữa, Kive cười:

" Ta tưởng ngài bất tỉnh rồi? "

Garp lúc túng cười.

" Khặc khặc, chuyện đó không quan trọng, quan trọng là tại sao ta lại nợ ngươi 300 triệu, mạng của ngươi cũng không đáng cái giá đó, đừng lợi dụng thời cơ để tống tiền ta! "

" Ta nói cho ngài biết, 300 triệu là chưa tính đến phí tổn thất tinh thần của ta, nếu tính thêm phí tổn thất tinh thần thì không chỉ có 300 triệu! "

Mắt Garp trừng lớn, miệng khinh thường nhìn Kive nói:

" Vậy ý của ngươi là mạng của ngươi thật sự đáng giá 300 triệu? "

" Không, nhưng chiếc thuyền mà ngài đánh chìm thì có, trên đó đều là gia tài của ta a, trị giá hơn 300 triệu, nhưng vì ngại phiền phức nên ta làm tròn cho ngài về 300, khỏi cảm ơn! "

Nghe được sự mỉa mai trong lời nói của Kive, Garp ánh mắt trừng lớn, tay nắm chặt vang lên từng tiếng lốp bốp.

Sợ lão già bị bệnh tâm thần này ra tay với mình, Kive vội vàng nói:

" Nghĩ lại thì dù sao ngài cũng là anh hùng hải quân, nếu bắt ngài nợ 300 triệu thì có chút này nọ, vì vậy ta quyết định nếu ngài vớt lên 300 triệu kia cho ta thì chuyện này xí xóa, như thế nào? "

Ngay lập tức, Garp quay về phía bọn hải quân ra lệnh.

" Quay thuyền, đến vị trí con thuyền lúc nãy, nhanh khẩn trương, hôm nay ta muốn vớt kho báu! "

Tất cả hải binh: " . . . "

Đủ rồi, bọn ta xin ngài!

Hải quân đi vớt kho báu?

Nghiệp vụ này được hải tặc bao thầu chứ không phải hải quân chúng ta a!

Chuyện này mà truyền ra thì đồng hành ở hải quân bản bộ nhìn chúng ta như nào?

Ngài có thể không cần mặt, nhưng bọn ta cần a!

Mặc dù trong lòng có hàng vạn lời muốn nói, nhưng bọn hắn chỉ có thể khuất nhục dưới dâm uy của Garp.

Ai bảo bọn hắn là người được chọn đâu!

Giải quyết được " nguy cơ ", Garp lập tức trở lại dáng vẻ hào sảng như trong nguyên tác.

Đi đến bên cạnh Kive, nhìn tiểu tử chỉ có một nửa thân cao so với mình, Garp phải ngồi xuống thì mới có thể mặt đối mặt nói chuyện được với Kive.

Lấy tay khoác vai Kive kéo sát lại mặt của mình, Garp nói:

" Tiểu tử ngươi cần uống nhiều sữa bò một chút a, năm 3 rồi mà chỉ cao 1m4, ta cũng thay ngươi cảm thấy lo! "

" Ngài hiểu nhầm, ta là năm nhất! "

" Ồ, năm nhất? Năm nhất tốt, thì ra ta xém chút nữa giết một thiên tài, tương lai ngươi lên làm đại tướng, hoặc thậm chí là nguyên soái thì ta không phải có thể khoe rằng ta kém chút nữa giết chết đại tướng, nguyên soái? Nghĩ đến thôi cũng thấy sảng a! Ha ha ha! "

Garp mặc dù có một chút bất ngờ, nhưng cũng không lộ vẻ quá bất ngờ.

Kive cũng không để ý, tính cách lão già này giống như Luffy vậy, cái gì cũng xem nhẹ, lúc nào cũng cười được.

Nhưng khi nghe được câu sau của lão già này thì Kive không nhịn được nghẹn lời.

Với thành tựu của ngài hiện tại thì việc mở thêm thành tựu khác thật sự cần thiết sao?

Thành tựu nào có thể so với việc dí theo đít vua hải tặc đánh?

Hừm!

Nghĩ lại thì không phải không có.

Thành tựu lật đổ thế giới chính phủ a!

Nhưng với tính cách lão già Garp này thì vẫn là thôi đi, nghĩ thôi cũng đã không có khả năng.

“ Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi? “

“ Vừa mới qua tuổi 13 cách đây không lâu. “

“ Thật trẻ a, lúc đó ta mà có thực lực như người thì vua hải tặc là cái thá gì, sớm đã bị ta đánh cho kêu cha gọi mẹ. “

“ Vâng, ngài là nhất! “

Nghe giọng điệu của Kive cũng đủ thấy được hắn không có hứng thú nói chuyện cùng Garp.

Bình thường sẽ có, nhưng Kive còn đang nhớ thương 300 triệu Belly còn đang nằm dưới biển đâu.

Nhưng dù vậy, Garp vẫn giả vờ như không nhận ra hoặc hắn thật sự không nhận ra, mồm vẫn tiếp tục luyên thuyên.

“ Nếu ta không nhìn nhầm thì ngươi là năng lực giả đi? Đừng bảo với ta nó từ viện nghiên cứu, bọn hắn mà có khả năng đó thì cũng đã không về tinh anh doanh quản! “

" Thật không hổ là anh hùng hải quân, không gì có thể qua mắt ngài. "

" Ha ha ha, tiểu tử ngươi còn cần đi học thêm một khóa về cách vỗ mông ngựa a, những lời này của ngươi ta nghe nhiều đến mọc kén rồi! "

" Ha ha. . . "

Kive cười khan.

" Garp trung tướng, ta cảm thấy cơ thể có chút mệt, ngài có thể sắp xếp ta đi nghỉ ngơi sao? "

" Người trẻ tuổi cơ thể làm sao lại yếu đuối như vậy? Cũng đúng, ngươi ở trong tinh anh doanh không lâu nên còn yếu là phải! "

Nghe vậy, Kive cứ nghĩ đã có thể thoát khỏi lão già này, hắn vội đứng lên nói:

" Vậy thì. . . "

Chưa chờ hắn nói hết câu, Garp lại nói tiếp:

" Đã như vậy thì để ta thay Zephyr bọn họ rèn luyện ngươi, tiểu tử ngươi nên cảm thấy may mắn đi, không phải ai cũng có tư cách để ta huấn luyện! "

" Không, ta không. . . "

" Đừng nói nhiều, hiện tại không phải là lúc để cảm ơn, xem yêu thiết quyền của ta! "

Một quyền trực diện từ đỉnh đầu của Kive đánh xuống.

Kive vội vàng nuốt xuống những lời muốn nói, tập trung né một quyền này của Garp.

" Ầm "

Kive quỳ gối xuống đất, hai tay ôm đầu.

Đau, cảm giác đau chưa từng có.

Thậm chí còn đau hơn lần bị Zephyr đánh,

" Đừng mãi ôm đầu, kẻ địch cũng không chờ ngươi hết đau rồi mới tấn công! "

Nói xong, Garp tiếp tục ra quyền.

Kive cắn răng chịu đựng đau đớn, ra sức tránh né các đòn tấn công của Garp.

Nhưng nắm đấm của Garp giống như đã khóa chặt vào Kive vậy, mặc kệ hắn tránh né kiểu gì thì cũng không tài nào tránh thoát được.

Lực quyền từ cú đấm của Garp so với lúc đánh ngất Kive thì rất nhỏ.

Không có uy thế kỉnh khủng.

Thậm chí đánh bay Kive cũng không làm được.

Nhưng so với những đòn đánh đập bay Kive thì những đòn đánh hiện tại của Garp càng đau.

" Lão già vô sỉ, đối phó một tên nhóc như ta mà đã xài đến cả 2 lọai haki, ngươi muốn hành hạ ta thì nói thẳng, không cần phải kiếm cớ! "

Kive trực tiếp mở chửi.

Đến hiện tại Kive cũng mặc kệ cái gì gọi là tôn trọng, tôn trọng cái đơ.

Lão già này đang kiếm cớ đánh hắn đây!

Rèn luyện Kive chỉ là cái cớ, đánh hắn cho bỏ ghét mới là lý do thật sự a!

" Khà khà! "

Garp chỉ cười không nói, tay cũng không quên ra quyền.

Chịu không được, Kive liền triệu hồi ra Maximus.

" Ồ, trông không giống bộ người chim lúc nãy a.

Trông có vẻ như bộ này thiên về phòng ngự, năng lực của ngươi thật đa dạng a! "

Thấy Kive đột nhiên biến hình ra một bộ giáp khác với bộ giáp lúc nãy, Garp có chút bất ngờ.

Cùng lúc, trong đầu hắn cũng đoán ra được công dụng của Maximus.

Dù sao bộ giáp cồng kềnh như vậy, ngoài phòng ngự ra thì còn có thể có ích gì?

Nhìn Maximus một lúc, Garp xoa cằm đánh giá.

" Hmmm, có chút phong cách, rất hải quân! Không bằng ngươi làm cho ta một bộ được không? "

Kive: " . . . "

" Lão già, ngươi còn nợ ta 300 triệu chưa trả đâu! "

" Ha ha ha, không vội, sớm muộn gì cũng trả hết, không phải chúng ta đang trên đường trả nợ cho ngươi sao? "

Kive thưởng cho Garp một ánh mắt khinh thường.

Không nhìn ánh mắt khinh thường của Kive, Garp tiếp tục ra đòn.

" Để ta xem bộ giáp này của ngươi như nào! "

Thấy Kive lao đến, Kive cũng lười tránh, dù sao cũng không tránh được.

Thân thể vội vàng vào thế phòng thủ, thi triển Tekkai.

" Băng "

Kive vội vàng lui lại vài bước.

Lần này Garp dường như cũng không nắm chắc, nên hắn cũng không tiếp tục đánh vào đầu Kive mà mục tiêu là ngực.

Một cảm giác tức ngực sau đó là buồn bực khó tả truyền khắp toàn thân.

" Hô "

Hoãn qua một hơi, Kive vội vàng nhìn lại ngực mình.

Một dấu quyền có thể thấy rõ dán trên Maximus.

Đưa tay chạm vào, từng mảnh Ceramite rơi xuống hình thành một lỗ hổng ngay ngực Kive.

" Có chút ý tứ! "

Garp nói.

Kive: " . . . "

Ý tứ bà ngươi.














Đúng là lời nói vô trách nhiệm của một người thiếu kinh nghiệm nhưng lại luôn bắt người khác phải làm theo ý mình.