Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 118: Bogard



" Thứ này cũng không tồi, nhưng lâu dài thì. . . Chậc chậc! "

Ý tứ không cần nói ra cũng biết.

Kive biết điều này sao?

Từ khoảnh khắc Maximus bị Monta đấm móp móp thì Kive cũng đã nhận ra điều này rồi.

Nếu không phải không có thừa điểm năng lượng, thì Kive đã triệu hồi ra bộ giáp khác mạnh hơn rồi.

Chờ Maximus hồi phục xong, Kive liền thu hồi nó đi.

Mục đích thử nghiệm độ cứng của Maximus đã đạt thành, không cần tiếp tục mang ra để Garp hành hạ nữa, năng lượng chữa trị Maximus cũng rất nhiều a!

Một lỗ thủng như này đã mất 1,000 năng lượng rồi!

Thấy Kive thu hồi Maximus, Garp vội nói:

" Hết chiêu rồi sao? Đang vui a! Chẳng lẽ ngươi chỉ có nhiêu đó thôi sao? "

Kive trừng mắt nhìn hắn, mặc kệ kế khích tướng của lão già này.

" Ngươi còn yêu cầu gì ở một người vừa vào hải quân chưa được nửa năm như ta? “

Thực ra Kive có, nhưng tất cả đều cần năng lượng để khai triển, mà Kive hiện tại lại cần gấp năng lượng, vì vậy không thể tiêu xài phung phí được.

“ Ha ha ha! Đã ngươi hết chiêu thì ngoan ngoãn ăn đánh đi! “

Garp cũng mặc kệ Kive nói thật hay không, hắn vẫn tiếp tục lao lên trao cho Kive từng cú yêu thiết quyền.

Chỉ khi có hải binh đến thông báo rằng đã đến nơi, thì Kive lúc mới thoát nạn.

“ Hô! Thật sảng, phải công nhận rằng ngươi thật sự rất thuận tay! “

Nằm trên mặt đất Kive: “ . . . “

Vì sao ta lại có cảm giác như câu này từng nghe ở đâu đó rồi?

Dejavu sao?

Giải quyết Kive xong, Garp ngay lập tức nhảy xuống biển.

Một lúc sau.

“ Rào “

Một con thuyền hải tặc từ dưới nước ngoi lên.

Là con thuyền “ yêu dấu “ của Kive vừa bị Garp đánh chìm không lâu, hiện tại chie còn một nửa.

Ở dưới nước, Garp súc lực một cái.

“ Hây a! “

Garp ném một nửa con thuyền hải tặc về lên trời, bay về phía con tàu hải quân.

Ném xong, lão già đó cũng không quên nhắc nhở.

“ Bọn tiểu tử, cẩn thận! ! ! “

Tất cả mọi người: “ . . . “

“ Lão già chết bầm, ngươi định hại chết tất cả mọi người sao? “

Tất cả mọi người bao gồm Kive vội vàng né tránh.

Khoảnh khắc 2 bên sắp đụng nhau, tiếng rút kiếm đột nhiên xuất hiện.

“ Keng “

“ Xoẹt Xoẹt “

Từng đạo đao gió từ phía thuyền hải quân chém vào một nửa con tàu hải tặc kia.

Lập tức, con tàu hải tặc bị chém thành nhiều mảnh.

“ Rầm rầm rầm “

Những mảnh nhỏ đánh vào thuyền hải quân, gây ra một số tổn hại nhất định, nhưng cũng chỉ là xây xước nhẹ.

“ Hô “

Mọi người vội thở ra một hơi.

Nhìn về phía người ra kiếm.

Là Bogard!

Lúc này mặt hắn còn đen hơn đáy nồi.

Nắm thật chặt kiếm trên tay, Bogard nhẫn nại không cho bản thân phải rút kiếm. chém chết tươi lão già đang cười toe toét ở dưới nước kia.

" Tạo nghiệt a! Giá như có thể quay ngược thời gian, nếu ngày đó ta không theo hắn đi đánh Roger. thì hiện tại có thể đã khác! "

Mặc dù trong lòng không ngừng khóc thét, nhưng ngoài mặt hắn vẫn lạnh lùng như vậy.

Như thể chuyện mới nãy không hề làm ảnh hưởng đến hắn.

Lúc này Garp mới từ dưới nước đi lên, hai tay hai bên vác theo hòm kho báu, cười một cách hào sảng.

" Ha ha ha! Thế nào, nhiêu này đã đủ 300 triệu chưa? "

Kive nhìn rương chứa vàng trên tay Garp, lại nhìn vào mớ vàng bạc bị Bogard chém nát đang rơi vãi khắp thuyền.

Kive cảm thấy đáng lẻ ra từ đầu hắn nên đổi số vàng bạc này thành tiền giấy. . .

Chưa bao giờ Kive lại có cảm giác muốn tạo ra một không gian trữ vật như hiện tại.

Thở dài một hơi, Kive nói:

" Các ngươi giúp ta dồn chúng lại a! "

Kive cũng lười tính xem có đủ 300 triệu không.

Một số vàng bạc châu báu một khi bị tổn hại thì giá trị không được như ban đầu.

Nhưng Kive cũng không muốn tính toán chi li.

Hắn sợ lão già Garp này đột nhiên đầu rút gân, lại làm ra trò nào khác, đến lúc đó lại khổ hắn.

Đi đến bên cạnh ghế dựa của Garp ngồi xuống, Kive kêu lên một tiếng thoải mái.

" Ha, trên thuyền hải quân vẫn là nhất a! Trên con tàu hải tặc kia đúng là hành hạ, vừa dơ vừa thối! "

Thấy chổ ngồi của mình bị chiếm, Garp vội vàng kêu lên.

" Đó là ghế của ta, tiểu tử ngươi cút ra chổ khác! "

" Đừng nhỏ mọn như vậy a! Ngươi đánh chìm thuyền của ta, sau đó lại đánh ta một chầu, ta ngồi ghế của ngươi cũng không quá đáng đi? "

Nói xong, Kive còn rất tự nhiên cầm lấy hộp bánh donut của Garp, cho một cái vào miệng.

" Ừm, rất ngon a, vẫn là lão già ngươi biết cách tận hưởng! "

Garp: " . . . "

" Thôi, tha cho ngươi! "

Đánh Kive một lần còn vui, đánh 2 lần thì chuyện có thể hết vui rồi.

Nhiều chuyện hắn làm như không để ý, nhưng không có nghĩa là hắn không hiểu.

Lấy ra một chiếc ghế, Garp ngồi xuống bên cạnh Kive.

Một già một trẻ tranh nhau hộp bánh donut.

Đột nhiên, Garp tự vỗ đầu mình một cái đốp, dọa Kive giật mình ngồi bật dậy, cảnh giác nhìn Garp.

Lão già này lại nổi điên cái gì?

Garp nói: " Ngươi xem ta a! Già rồi, làm gì cũng quên trước quên sau, đến việc hỏi tên cũng quên, tiểu tử tên gì? "

Kive bất đắc dĩ nhìn lão già trước mắt này.

Tên thôi, ngươi có cần phản ứng thái quá như vậy không?

Lúc này, một thanh âm từ phía sau vang lên.

" Kyato hiện tại đổi tên thành Kive, 13 tuổi cao 1m4, trẻ mồ côi, quê ở làng Kuumori, hơn 1 tháng trước được Tenry trung tướng dùng đặc quyền đề cử vào tinh anh doanh.

Đồng thời cũng là quán quân trong cuộc thi tuyển chọn vào tinh anh doanh, thông tin ta vừa nói có đúng không, Kive? "

Quay đầu lại nhìn, người nói là Bogard, trên tay đang cầm chiếc thẻ mà tinh anh doanh phát cho Kive.

Thì ra lúc nãy Bogard vào phòng là để kiểm tra thân phận thật sự của Kive.

Mặc dù khả năng cao đã xác định rằng Kive thật sự là hải quân, nhưng Bogard vẫn phải kiểm tra, trên thuyền này có một tên trưởng quan không đáng tin là đủ rồi.

Nhận lại thẻ từ tay Bogard, Kive gật đầu xác nhận.

Thông tin trên thẻ sai thế quái nào được, thông tin này là do chính ta khai a!

Garp ở bên cạnh đột nhiên tỏ ra bất ngờ.

" Ồ, thì ra là người quen a! Cuối cùng lão già Tenry đó lại có người nối nghiệp. "

Nhưng đột nhiên mặt hắn lại xệ xuống lộ ra vẻ không hài lòng, giọng nói lộ ra vẻ giận dỗi.

" Nhưng tại sao ta lại không biết chút gì về chuyện này, hắn xem thường ta sao? "

Bogard: " Khụ khụ "

" Trưởng quan, tháng trước Tenry trung tướng có đến tổng bộ hải quân, lúc đó có mặt ngài cùng Sengoku đại tướng, hắn cũng có đề cập đến chuyện này, chỉ là lúc đó ngài đang. . . Ngủ! "

Garp trừng mắt tên nhìn Bogard, nhưng hắn vẫn cưỡng từ đoạt lý nói:

" Vậy tại sao ngươi không đánh thức ta dậy, lỡ như đó là bí mật quân sự thì sao, hoặc là chờ ta tỉnh rồi báo lại cho ta cũng được, là ngươi không làm tròn vai trò của mình a! "

Bogard: " . . . "

Kive: " . . . "

Lão già này thật sự đã đưa sự vô sỉ lên một tầm cao mới, Kive nhìn cũng phải bái phục.

Bogard thì tay cầm kiếm không ngừng run rẩy.

Hắn thật sự rất muốn chửi thề.

Móa!

Lão già này nói cứ như hắn thật sự quan tâm vậy, cuộc họp chi bộ nào mà hắn chẳng là người duy nhất ngủ quên, nhiều đến mức mọi người kể cả Kong nguyên soát đều mặc kệ.

Vã lại, nếu có bí mật quân sự thì hắn cũng đã không được phép ở chung phòng cùng 3 người bọn họ, nói gì đến việc biết?

Mặt khác, nhắc ngươi?

Nói vào tai này rồi ra tai kia sao?

" Hít "

Hít một hơi thật sâu cho bản thân bình tĩnh lại, Bogard tiếp tục đứng đó cứ như chưa nghe thấy gì.

Nhìn Bogard, Kive thầm nghĩ.

" Tội nghiệp, dáng vẻ này hẳn là bị Garp hành cho tự bế thì mới làm ra được, lão già này không hổ là ông của nhân vật chính, cả 2 đều có độc. . . "

Garp không biết rằng cấp độ nguy hiểm của hắn trong lòng Kive qua chuyện vừa rồi vừa được nâng lên thêm một cấp bậc.

Sau khi phê bình Bogard xong, hắn vẫn như không có chuyện gì hỏi:

" Kive đúng không? Nếu ta không nhầm thì ngươi đang đi săn đi? Đúng là người tài cao gan cũng lớn, không trú đóng ở căn cứ hải quân mà lại ra biển tìm hải tặc! "

" Ha ha, bình thường thôi, là do bản thân ta không thích ở yên một chổ. Mặt khác, gặp kẻ địch đánh không lại thì ta vẫn tự tin là có thể chạy thoát thân được, vì vậy cũng không cần thiết theo phân bộ, cũng bớt đi một chút phiền phức. "

Nghe vậy, Garp gật gù.

" Cũng đúng, với khả năng bay đó của ngươi thì đúng thật là rất ít người có thể bắt được ngươi, trừ khi có năng lực khắc chế! "

Nói xong, Garp liền nói sang chuyện khác.

" Vậy mục tiêu tiếp theo của ngươi là ở đâu? Bọn ta dự định đi đảo Beron! "

Vừa nghe được cái tên Beron, Kive trong lòng liền có dự cảm không lành, hắn không trả lời câu hỏi của Garp mà lại hỏi ngược lại.

" Ngươi đến đó làm gì? "

Nghe vậy, Garp không nhịn được thở dài.

" Mới đây một gia tộc lớn vừa bị trấn lột một trái ác quỷ, nếu chỉ như vậy thì cũng không cần phiền phức đến ta, nhưng khổ nổi là vì đoạt lại trái ác quỷ, gia tộc đó mất đến 3 cán bộ, cùng rất nhiều dân thường bị thương vong, vì vậy ta không thể không dẹp kỳ nghĩ của bản thân sang một bên để đến đó! "

" Dân thường thương vong ư? "

Kive chợt lặng người lại.

Lúc này, hắn chợt nhận ra rằng, kế hoạch được hắn cho là hoàn hảo, lại không hoàn hảo như hắn đã nghĩ.

Trong kế hoạch này, Kive quên tính đến thường dân.

Mặc dù bến cảng là nơi tụ tập của hải tặc, dân thường rất ít khi dám đến, nhưng không có nghĩa là không có.

Có rất nhiều dân thường còn dựa vào đánh bắt cá để sống qua ngày đâu.








Đúng là lời nói vô trách nhiệm của một người thiếu kinh nghiệm nhưng lại luôn bắt người khác phải làm theo ý mình.