Lúc quay về, đúng như hắn lo lắng, tất cả đều chỉ còn là máu và đống tro tàn.
Vừa đi vừa về, tổng thời gian còn chưa đến một tiếng, hơn 800 hải quân cùng nhiều tướng tá, thậm chí có đến ba vị chuẩn tướng, thậm chí trong đó có một người tên Ive đã có thể thăng lên thiếu tướng, nhưng lại từ chối để đi theo Tenry.
Với lực lượng như vậy mà vẫn không thể thủ được Sabaody.
Tất cả đều đã chết.
Chào đón Tenry không phải là những thân ảnh quen thuộc, mà ngược lại là những tên hải tặc với số lượng khổng lồ không biết từ đâu ra, tay vũ khí, đang hò hét ăn mừng, trên xác của những người từng là đồng đội của hắn.
Bọn hắn thấy Tenry đang bình tĩnh đứng ở trung tâm của chiến trường, không nói một lời, nhìn lấy tất cả những gì hắn mang đến Sabaody.
Những người sống sờ sờ đi theo hắn, hiện tại chỉ còn là những cái xác không hồn.
Căn cứ hải quân mà bọn hắn cất công xây dựng lên, giờ đây cũng chỉ còn là đống đổ nát.
Nhưng bi kịch chỉ vừa mới bắt đầu.
Qua ngày hôm sau.
Sau khi chải vuốt lại mọi chuyện, Tenry bắt đầu nghi ngờ người đã cung cấp thông tin cho hắn.
Không tra không biết, tra rồi mới biết được, những người thanh niên nhiệt huyết mà hắn mang tới năm nào đều đã sa đọa.
Dưới thế công của tiền tài, vật chất, lý tưởng rồi cũng sẽ bị lu mờ.
Hai trong ba người Tenry tin tưởng nhất, lại đi cấu kết với quý tộc gài bẫy hắn.
Kéo theo đó là gần 100 tên hải binh dưới trướng.
Con đường mà Tenry cho rằng đã được hắn chặn đứng thành công, về thực chất nó chưa bao giờ bị chặn đứng, nó chỉ trở nên càng thêm ẩn núp hơn mà thôi, đương nhiên người làm điều đó là 2 người thân tín của Tenry.
Một năm, không biết bọn hắn qua mặt Tenry bao nhiêu lần, tiền thông qua việc hợp tác với quý tộc ngày một nhiều, dẫn theo đó là lòng tham ngày một tăng.
Nhận ra điểm này, bọn quý tộc bèn lên kế hoạch đánh tan Tenry một lần và mãi mãi.
Hai tên chuẩn tướng biết thực lực Tenry như nào, chỉ đồng ý giúp một tay, nhưng sẽ không tham gia.
Và thế là chỉ có quý tộc ra tay, bọn hắn lên kế hoạch giữ lại một lượng lớn hải tặc ở trong đảo Sabaody, sau đó nhờ 2 tên phản bội, dụ Tenry rời khỏi đảo để đánh tan lính dưới trướng Tenry, sau đó là đến lượt Tenry.
" Ha ha ha, tiểu tử ngươi yên tâm, sao vừa rồi chỉ là suy đoán của bọn ta, chuyện có thật hay không vẫn còn chờ kiểm chứng.
Nói xa hơn nữa, Sabaody còn có Sengoku nhìn chằm chằm đâu, ngươi sợ cái gì? "
" Ngươi mạnh nên mới nói dõng dạc được như vậy, ngon thì ngươi vào trấn thủ Sabaody thay ta. "
" Ngươi già rồi, không còn nhiệt huyết như tuổi trẻ nữa, ta còn đang dự định về hưu đâu, không rãnh tranh vũng nước đục này, vẫn là để thế hệ trẻ các ngươi đi lội a, luyện một chút kỹ năng sinh tồn. Ha ha ha! "
Garp cười lớn, nói với giọng cực kỳ hả hê, giống như hắn đã nhìn thấy tương lai Kive sẽ thảm như nào vậy.
" Cười, ngươi tiếp tục cười, về sau ta bắt Luffy cùng Ace ta xem ngươi còn cười tươi như hôm nay được hay không, đến lúc đó, hắc hắc! "
Kive thầm nghĩ trong lòng, vừa nghĩ đến cái mặt thộn của Garp khi nhìn thấy Kive hai tay mỗi tay cầm một đứa cháu của hắn, Kive không nhịn được cười.
Nhìn thấy nụ cười của Kive, thông qua Kenbunshoku haki, Garp không nhịn được cảm thấy rùng mình.
" Tiểu tử, ngươi cười như vậy là có ý gì, có phải đang có ý đồ xấugì hay không? Ta nhắc nhở ngươi, trước khi làm gì thì dùng cái não trước, cân nhắc xem có đánh lại ta hay không rồi hẳn làm! "
Kive nghĩ: " Khặc khặc, ta cũng không cần đối phó ngươi, đối phó cháu của ngươi có phải dễ dàng hơn không? "
Thấy tiểu tử này không đáp lời, mà chỉ liên tục nở nụ cười gian trá, Garp thật muốn cho con hàng này một trận.
Nhưng nghĩ lại thì hôm nay đánh hắn đã đủ nhiều, đánh nữa sợ ra vấn đề, nên vẫn là thôi, tha cho tiểu tử này một lần.