Tinh anh doanh là một nơi an toàn, lúc này Kive cũng đã có cách kiếm năng lượng mà không cần phải sát sinh.
Vì vậy, hiện tại là lúc mà Kive thực nghiệm hết các ý tưởng trong đầu mình.
Cho đến lúc này, thử nghiệm đầu tiên của Kive đã thành công một nữa.
Tại sao lại nói là thành công một nửa?
Bởi vì Kive đã thành công biến đoàn năng lượng hư ảo, không thể chạm đến này, thành một viên bi có thể chạm vào được.
Nhưng nên nhớ, năng lực của < Cố hoá > không chỉ đơn giản như vậy.
Vật mà Kive triệu hồi thường có xu hướng mạnh lên trông thấy khi được hắn dùng < Cố hoá > lên nó.
Kive cũng có một chút tò mò nên cũng đã nghĩ đến vấn đề này rất nhiều.
Lâu ngày, Kive có một suy luận hiện lên trong đầu.
Đây là do năng lực của trái Fuku Fuku, hoặc nói chính xác hơn là của trái Fuku Fuku cùng < Cố hoá > kết hợp lại.
Như đã biết, trái Fuku Fuku tạo ra một vật, điều kiện tiên quyết là phải dựa trên suy nghĩ của Kive, để có thể tạo ra vật đó.
Khi tạo ra, dựa trên ý nghĩ của Kive mà nó sẽ mang các loại năng lực khác nhau.
Có thể là vì Kive vẫn chưa khai phá tốt trái ác quỷ, hoặc vì lý do nào khác, nên thứ được trái Fuku Fuku tạo ra luôn có xu hướng yếu hơn, so với ý nghĩ ban đầu mà Kive tạo ra nó.
Kỹ năng < Cố hoá > đóng vai trò như là một chất xúc tác, giúp cho thứ mà Kive dùng năng lực triệu hồi ra có thể phát huy 100% hoặc hơn, thậm chí là giúp thứ được < Cố hoá > đạt đến trạng thái mà Kive nghĩ là “ thức tỉnh “ của trái ác quỷ.
Nhưng cái làm Kive bối rối, đó là 2 từ suy nghĩ này.
Theo như hắn biết, suy nghĩ của con người được chia làm 2 phần.
Ý thức và tiềm thức.
Ý thức là thứ chủ đạo, còn tiềm thức giống như là một nhà kho, nơi cất giữ tất cả những ký ức mà Kive từng gặp qua, nhưng đã quên, thậm chí có thể là nơi lưu giữ những ký ức tổ tiên của bản thân.
Nhưng thứ gọi là tiềm thức này, Kive cũng như tất cả mọi người cũng chỉ có thể bị động tiếp nhận, không thể chủ động điều khiển như ý thức được.
Giống như việc tại sao chim khi sinh ra đã biết bay, cũng như biết di cư theo mùa?
Cá cũng biết thành đàn lội ngược dòng lên thượng nguồn để đẻ trứng.
Cua cũng biết chọn mùa trăng tròn để ra biển sinh sản.
Con tu hú khi sinh ra, đã biết giết những anh em nuôi của nó, nhằm chiếm trọn sự quan tâm từ bố mẹ nuôi, và khi lớn lên, nó lại tiếp tục vòng tuần hoàn đó mà không nhờ ai chỉ dạy.
Rùa khi vừa nở lập tức sẽ chạy ra biển, để tránh các loài săn mồi.
Tất cả những thứ trên, chúng ta đều quy công cho bản năng, nhưng bản năng đó là gì?
Tất cả sinh vật khi sinh ra đều là một tờ giấy trắng, nhưng nó có thật sự trắng? Khi thứ gọi là bản năng này tồn tại sao?
Những câu hỏi này, không ai trả lời cho Kive.
Nhưng với Kive, thứ gọi là bản năng này không khác gì tiềm thức, những thứ không học mà biết này có thể là ký ức tổ tiên đến từ linh hồn, hoặc là đến từ gien, không ai biết được.
Nhưng Kive cũng không phải nhà khoa học, đang đi giải câu đố về nguồn gốc này.
Câu đố Kive muốn giải, đó là trái Fuku Fuku, hay là kỹ năng < Cố hoá >, cái nào có thể liên hết với tiềm thức của Kive, hoặc là có phải cả 2 đều có khả năng đó hay không.
Và viên bi màu vàng này sẽ là thứ chứng minh cho điều đó.
Cầm viên bi trên tay, Kive trực tiếp cho nó vào miệng.
Theo đó, Kive vung cánh tay lên, chân của Kive lập tức xuất hiện một vết cắt dài, máu lập tức từ vết thương phun ra xối xả.
Kive không hề kêu đau một tiếng, thậm chí đến cái nháy mắt cũng không, hắn chỉ nhìn chằm chằm, chờ đợi vết thương có biến có.
Chờ một lúc sau, vết thương ngay lập tức chảy máu.
Nhưng nhìn vào vết thương, Kive không hề có vẻ gì vui mừng, ngược lại còn cau mày lại, vẻ mặt đăm chiêu.
“ Đây không phải là năng lực chữa thương đến từ năng lượng của hệ thống, mà là năng lực tự lành của ta! “
Đúng vậy, chỉ chưa đầy một phút, vết thương đã ngừng chảy máu mà không nhờ vết bất kỳ loại thuốc nào.
Đó là bởi vì cơ thể của Kive đã tiến hoá để cố gắng thích nghi với hoàn cảnh liên tục bị trọng thương của Kive.
Đây cũng là lý do vì sao khoá ăn hành là khoá bắt buộc của các học viên trong tinh anh doanh.
Đang lúc Kive gần như tuyệt vọng, cứ ngỡ lần thử nghiệm này thất bại, thì đột nhiên một cảm giác ấm áp quen thuộc truyền khắp toàn thân.
Vết thương trên chân, lấy tốc độ bằng mắt thường cũng có thể thấy được mà khép lại.
Kive nở nụ cười, hắn cười rất tươi.
“ Thành công! “
Kive cười không chỉ vì thử nghiệm thành công, mà là vì hắn đã chứng minh được, năng lực < Cố hoá> có khả năng kết nối được tiềm thức của hắn.
Tại sao Kive biết được?
Bởi vì về mặt ý thức, Kive không hề có hướng đi cụ thể cho việc < Cố hoá > thứ này, trong đầu hắn chỉ có ý nghĩ tạo nó ra để sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau.
Vì sự tham lam đó, nên Kive không hề biết phương hướng cụ thể là nên < Cố hoá > theo phương hướng nào.
Nhưng như vậy cũng tốt, Kive cũng muốn biết, khi bản thân hắn không hề có hướng đi cho vật sắp < Cố hoá > thì thứ này sẽ biến thành thứ gì?
Tiếp tục cố hoá ra vài viên bi nữa, mỗi viên đều mất của Kive 200 năng lượng, 100 năng lượng để trích xuất nó ra khỏi cơ thể, 100 còn lại dùng để < Cố hoá >!
Cầm viên bi ở trên tay, Kive tiếp tục mở ra một vết thương nữa ở trên cái chân vừa mới lành lại kia.
Chân: “ Cái gọi là đồng khí liên chi đâu? Cái gọi là công bằng đâu? Tin hay không ta cùng ngươi đồng quy vu tận? “
Tự tàn xong, Kive cầm viên bi ra, đặt vào miệng vết thương.
Vừa tiếp xúc với vết thương, nó lập tức tan ra, hoá thành năng lượng hồi phục lại vết thương.
“ Về cơ bản đã đạt thành mục đích ban đầu, nhưng để chờ xem, thứ này có thể mang cho ta kinh hỉ hay không! “
Nói xong, Kive lập tức ném mạnh một viên bi ra xa.
Vừa tiếp xúc với mặt đất, nó biến mất.
Kive: “ . . . “
Đi đến gần quan sát, Kive thấy có một mùi lạ.
“ Mùi này thật sự rất quen thuộc! A! Là mùi hoá chất tẩy rửa của sấm sét! “
Mùi này đối với Kive là cực kỳ quen thuộc, không quen không được, 2 ngày nay bị đánh cho lông trên người đều cháy sạch, đổi lại ai vào vị trí của Kive đều sẽ nhớ, nhưng khác biệt ở chổ là Kive sẽ sống để nhớ, còn người khác thì chỉ có thể nhớ ở dưới địa phủ, với điều kiện là ở thế giới hải tặc có địa phủ.
Xoa cằm một lúc, Kive cầm lên viên bi năng lượng, trầm tư một lúc, sau đó ném mạnh nó ra.
Vừa tiếp xúc với mặt đất, lập tức có một đốm lửa loé lên, sau đó liền dập tắt.
Kive cười, cười rất tươi.
“ Hắc hắc, về sau nếu ý thức không nghĩ ra gì có ích, thì trực tiếp để tiềm thức làm việc a! “
Mặc dù có ý định như thế, nhưng Kive biết, muốn làm như vậy cực kỳ khó.
Khó là ở chổ Kive không có khả năng điều khiển ý thức lẫn tiềm thức của bản thân.
Cái mà Kive làm hiện tại như là ăn may vậy, xác xuất rất thấp.
Vì sao ư?
Vì những viên bi trên tay Kive, không hoàn toàn là những viên bi được tạo ra từ tiềm thức.
Để cho dễ hiểu thì Kive trên tay đang có 8 viên bi.
Kive chia năng lực của những viên bi này 3 loại.
Loại 1 chỉ có khả năng chữa thương.
Loại 2 có khả năng tấn công, cũng như nạp năng lượng, nạp năng lượng chỉ là suy đoán của Kive, vẫn còn chờ nghiệm chứng.
2 loại vừa nói ở trên đều là viên bi được Kive cho là tạo ra từ ý thức.
Loại 3 Kive trực tiếp đặt tên cho nó là viên bi tổng hợp. Bởi vì nó đều có 2 đặc điểm của 2 viên bi trên, và Kive cũng cho rằng viên bi này được tạo ra từ tiềm thức.
Tại sao Kive biết được năng lực của nó?
Đáp án là, không biết!
Hoặc chính xác hơn Kive chỉ đơn giản biết là nó có năng lực như vậy.
Không biết vì lý do gì, nhưng Kive chỉ biết là hắn biết, không hề có lý do nào cụ thể, thậm chí hắn còn có một niềm tin vô danh rằng đây là thật.
Nghe rất xoắn não, bởi vì Kive là người trong cuộc càng xoắn não hơn, hắn hiện tại giống nhe một thầy bói mù đi coi bói cho voi vậy, có rất nhiều suy đoán nhưng tất cả đều lần lượt bị bản thân bác bỏ, cuối cùng Kive dứt khoát không nghĩ.
“ Định mệnh! Ta theo phong cách thiết huyết, mãn phu chứ đéo phải theo phong cách khoa học, nghĩ thứ ngổn ngang này nhiều làm gì! “
Nói cho cùng, Kive rất biết cách thuyết phục bản thân.
Sau câu nói đó, những ý nghĩ này cũng dần biến mất khỏi đầu hắn.
Cũng đúng, Kive chỉ cần biết tiềm thức có ích cho hắn là được rồi, cố gắng giải đáp những câu hỏi không hề giúp ích gì cho bản thân, chỉ tổ làm bản thân thêm mệt đầu.
“ Đi tìm chân lý là việc của các nhà khoa học, còn ta sẽ là người giúp bọn hắn càng dễ dàng hơn trên con đường tìm kiếm chân lý, điều kiện tiên quyết là phải ký kết “ hợp đồng lao động “ trước! Hắc hắc! “
Kive không nhịn được cười gian lên.
Thử nghiệm này nhanh hơn so với Kive nghĩ, vì vậy Kive bắt đầu hướng đến một thử nghiệm khác, đó là tạo một thứ có thể dùng làm túi không gian.
Ông trời chứng giám, Kive đã thèm thứ này từ rất lâu rồi, động lực cho sự thèm này đến từ 5 cái “ thôn Cocoyashi “ của hắn, hiện đang rải rác đâu đó ở dưới biển Đông Hải.
Cảm nhận " tình thương vĩ đại như núi "của cha tại :