Hắn cũng không muốn tương lai bản thân sẽ mất thêm một cái “ làng Cocoyashi “ nào. Vì thế, túi không gian sẽ là thứ được ưu tiên.
Ban đầu, Kive định dùng năng lực trái Fuku Fuku để tạo nó ra.
Nhưng Kive biết chắc chắn thứ này sẽ đắt, so với bất cứ thứ gì Kive từng < Cố hoá > còn đắt, thậm chí có thể nói là 1 triệu điểm năng lượng cũng chưa chắc tạo ra được.
Nhưng sau cuộc thí nghiệm tạo ra viên thuốc này, nhờ việc có thể < Cố hoá > được năng lượng của hệ thống, Kive chợt nhớ ra một thứ, một thứ mà bị hắn vô tình lãng quên.
Đó là chiếc vòng hình xăm trên cổ tay của hắn.
Hình xăm này ngoài chức năng có thể chứa đựng những vật đã < Cố hoá > cùng với di chuyển từ tay này sang tay khác theo ý muốn của Kive ra, thì nó k hề có khả năng nào khác.
Kive đã thử rất nhiều lần, nhưng để có thể vào bị nó thu vào, điều kiện tiên quyết phải là vậy bị < Cố hoá >.
Nhìn vào vòng tay, thông qua việc nó có thể di chuyển tuỳ thích theo suy nghĩ của chủ nhân, cùng với việc biến mất rồi xuất hiện ở một cánh tay khác, Kive có thể cho ra kết luận hình xăm này là một vật tồn tại giữa hư và thật.
Nếu vậy thì khả năng rất cao Kive có thể cố hoá được nó.
“ Nếu được, thì ta có thể không cần phải tạo ra chiếc túi thần kỳ của Doraemon mà vẫn sở hữu được một vùng không gian rộng lớn! Hắc hắc! “
Nói là làm, Kive lập tức dùng < Cố hoá > lên hình xăm của vòng tay.
Ánh sáng loé lên.
Một lúc sau, ánh sáng dần tắt, hình xăm vẫn còn ở đó.
Chưa nói đến việc có thành công hay không, Kive chỉ cảm thấy đây là lần < Cố hoá > kỳ quái nhất hắn từng gặp.
Những lần < Cố hoá > trước đây sẽ chỉ có 2 hướng đi.
1 là được 2 là cút!
Ý là nếu đủ năng lượng thì kỹ năng < Cố hoá > sẽ phát huy tác dụng, còn nếu không đủ thì dù Kive có kêu gọi trong đầu đến mức nát óc đi nữa, nó vẫn sẽ không có tác dụng.
Còn lần này, Kive không biết là có tác dụng hay không, nhưng mà Kive cứ đưa vào bao nhiêu thì nó nuốt hết bấy nhiêu.
Tổng cộng Kive đưa vào 5,000 năng lượng, chỉ để lại 1,200 năng lượng, làm vốn để đông sơn tái khởi.
Dẹp cảm giác kỳ quái sang một bên, Kive bắt đầu xác minh xem ý nghĩ của hắn có thành công hay không.
Ban đầu, Kive theo nhe thói quen, chỉ huy cho vòng tay từ tay phải dời sang tay trái.
Nhưng mặc kệ dù Kive trong lòng có hò hét như nào, thậm chí là mở miệng ra lệnh đi nữa, thì nó vẫn không hề có động tĩnh.
Thấy thế, Kive nhếch mép cười.
“ Như thử nghiệm mới nãy, đã thành công một nửa, nhưng một nửa còn lại mới là điểm quan trọng nhất đây! “
Nói xong, Kive nhắm mắt lại, cảm nhận không gian bên trong vòng tay.
Sau một hồi, Kive mở mắt ra, ánh mắt phức tạp, không biết nên vui hay nên buồn, cuối cùng vẫn là biến thành tiếng thở dài.
“ Haiz, ta liền biết, không có chuyện dễ ăn như vậy a! “
Kive có thành công hay không?
Đáp án là thành công, nhưng không hoàn toàn thành công.
Lần này, Kive kích hoạt được tiềm thức ra < Cố hoá >.
Lý do rất đơn giản, đó là vì Kive quá mơ mộng hão huyền, ý thức nghĩ rất đẹp, nhưng lại bị hiện thực vô tình tát cho một vố, vì vậy tiềm thức chỉ có thể bất đắc dĩ ra trận.
Để dễ hiểu hơn thì chúng ta phải nói đến ý định ban đầu của Kive.
Trước đó chúng ta cần phải biết rằng không gian trong vòng tay rất rộng, rộng đến mức Kive không tài nào cảm nhận được.
Và vì không gian này quá rộng, nên Kive không hề có ý định dùng < Cố hoá > lên không gian, thứ hắn chuẩn bị < Cố hoá > là hình xăm vòng tay này.
Theo như Kive suy đoán, hình xăm vòng tay này cùng không gian là 2 thứ tách biệt, hình xăm vòng tay chỉ là một vật môi giới để Kive có thể gửi đồ vào bên trong.
Nhưng không hiểu vì lý do gì, mà không gian này chỉ chấp nhận những vật bị < Cố hoá >.
Mà việc < Cố hoá > một không gian rộng lớn này, chưa nói đến việc có < Cố hoá > được hay không, dù cho có < Cố hoá > được thì Kive cũng không có răng lượng để làm điều đó.
Vì vậy Kive đành đường cong cứu nước.
Nếu hình xăm này là vật môi giới để kết nối với mảnh không gian đó.
Vậy có khi nào, nó cũng đóng vai trò như là một cánh trạm an ninh, có chức năng dò xét vật nào có thể đi qua, vật nào không?
Dựa theo ý tưởng trên, Kive có ý tưởng dùng < Cố hoá > lên hình xăm, thay đổi cách vận hành của “ trạm an ninh “, khiến nó có thể chấp nhận mọi thứ mà Kive muốn đưa vào.
Từ đó Kive không cần tốn bao nhiêu năng lượng, mà lại đạt được một “ túi thần kỳ “ còn thần kỳ hơn của Doraemon, ít nhất so về sức chứa, Kive đảm bảo túi thần kỳ của Doraemon không có tuổi so!
Nhưng như đã nói, có ý tưởng là tốt, nhưng thực hiện được hay không thì chưa chắc.
Và kết quả là Kive tưởng bở.
Nhưng cũng may, tiềm thức lúc này ra tay.
Thay vì cố gắng thay đổi “ trạm an ninh “, giờ đây Kive trực tiếp tạo ra một vùng không gian ở bên trong, giống như dùng tiền để mua một miếng đất bên trong không gian này vậy.
Nhưng cái giá tiền này thì. . .
Kive chỉ có thể miêu tả trong 1 từ, đó là CHUA!
Cực kỳ CHUA!
1,000 năng lượng cho 1cm vuông.
1 con mẹ nó centimet vuông!
1cm vuông Kive có thể chứa cái gì?
1 viên bi năng lượng?
Đây là giá đất chua nhất mà Kive từng gặp, cò đất ở Việt Nam cũng không dám chém giá cao như vậy.
Nhưng dù có khóc tang thảm như thế nào, sự thật vẫn sẽ không thay đổi, ít nhất Kive cũng có túi trữ vật như hắn hằng ao ước.
Chỉ là mỗi lần nhớ đến cái giá tiền này, Kive không nhịn được cảm thấy đau gan. . .
Nhưng ngại vì sân tập có chút dơ, cùng với ánh mắt như nhìn thần kinh của mọi người, Kive chỉ có thể bỏ ý tưởng này sang một bên.
Ở trong phòng thôi, Smoker đã nhìn bọn hắn đã nhìn Kive như vậy, xuống sân tập, hàng ngày đều người ra người vào tấp nập.
Kive cũng không muốn bị người khác vây xem.
Xoa cằm một lúc, Kive thở dài.
" Xem ra vẫn còn cần chút chiến công, để tạo là một thiết bị phản trọng lực a, để như thế này quá bất tiện! "
Về cơ bản, Kive muốn tạo ra một thiết bị, giúp cân nặng của Kive biến nhẹ.
Nhưng Kive lại không biến rằng nếu thiết bị phản trọng lực đó được tạo ra, thì sẽ có mâu thuẫn gì đến chức năng của PO-5, hoặc là triệt tiêu trọng lực của PO-5 hay không.
Nhưng nghĩ một lúc, Kive lại lắc đầu tự giễu.
" Ha ha ha, là do ta lo xa, nghĩ đến chuyện thừa thải, chuyện này chắc chắn viện nghiên cứu có cách khắc chế, việc của ta chỉ là tích đủ chiến công để mua thôi! "