Nhưng chỉ một lúc sau, nó đột nhiên bất động, Kive cũng thuận lợi có thêm 6,000 năng lượng vào sổ.
" Giết Hải Vương thật không dễ dàng gì a! "
Lắc lắc đôi tay đang run rẩy, Kive than.
Nhìn Hải Vương một lúc, Kive quyết định thu về xác Hải Vương, trong túi lại có thêm 600 năng lượng nữa.
“ Ha ha ha, đúng là Hải Vương có khác, chỉ một con đã bằng với một quả cầu ion a! “
Giải quyết xong Hải Vương, Kive quay lại trên thuyền để chờ sét đánh.
Ở trên thuyền, nhìn thấy rõ mồn một các hành động của Kive, Poetry rơi vào trầm tư.
Nàng đang phân tích ý nghĩa đằng sau những hành động kỳ quái này của Kive.
Nhưng mặc kệ cho nàng nghĩ đến nát óc, thì cũng không hiểu được.
Trong tình báo, năng lực của Kive là trái Fuku Fuku, có khả năng tạo ra quần áo.
Việc Kive tạo ra những áo giáp kỳ quái cũng đã được nhắc qua, nhưng điều này vẫn tính là hợp lý, nên nàng không có gì để nghi ngờ.
Nhưng khả năng phân giải xác chết, rồi hấp thu lôi điện này thì sao?
Năng lực của Kive liên quan gì 2 khả năng này?
Dù cho trái Fuku Fuku có đạt đến mức thức tỉnh đi chăng nữa, thì cũng không thể lệch đến mức này a, đã không khác gì một năng lực mới rồi, thật là nàng nghe cũng chưa từng nghe qua trường hợp như vậy.
Mà làm như vậy thì Kive có thể đạt được cái gì?
Mạnh lên?
Không có khả năng a!
Poetry lập tức phủ định ý nghĩ hoang đường này.
Nhưng nếu không phải để mạnh lên thì để làm gì?
Trong lòng nàng không ngừng xuất hiện các câu hỏi, tự nàng đưa ra đáp án, nhưng rồi chính nàng lại là người lật đổ những đáp án đó.
Đến cuối cùng, nàng vẫn không phân tích ra được nguyên do, giải thích cho các hành động kỳ quái của Kive.
Về phía Kive.
Sau khi hấp thu xong tia sét cuối cùng, Kive liền thở ra một hơi.
“ Ha! “
Nhìn lại bảng hệ thống:
Hệ thống cấp độ: 5
Điểm năng lượng: 13,800/1,000,000 ( 1/1 )
Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >, < Khế ước >
Năng lực: Fuku Fuku nomi
Đã cố hoá vật: Giày Vi, Maximus, Mark 3, PO-5, Orb đa năng ( 2 )
“ Lần đầu tiên câu cá mà lại được nhiều như vậy, năng lượng đến thật dễ a, đúng là sức mạnh của thiên nhiên! “
Một đợt này có thể sánh ngang với một lần đi làm đồ tể của Kive.
Sau vụ này, Kive cuối cùng cũng bỏ xuống chấp niệm đổi nghề của mình.
Đừng tưởng Kive suốt ngày chỉ nghĩ đến việc chờ bị sét đánh, giết người kiếm điểm năng lượng.
Nhưng thật chất, thứ Kive nghĩ nhiều nhất, vẫn là đi làm đồ tể. . .
Việc nhẹ lương cao, ai lại không muốn cơ chứ?
Hắn còn tưởng tượng qua sẽ chi tiền tạo ra một xưởng cá, chỉ có duy nhất một mình hắn là người làm ở đó.
Thậm chí chấp niệm này, đã từng rất nhiều lần xuất hiện trong giấc mơ của hắn.
Kế hoạch đều đã chuẩn bị sẵn trong đầu, chỉ chờ thời cơ là hắn sẽ thực thi.
Nhưng hiện tại có vẻ như kế hoạch đó chỉ có thể chết non.
“ Tạm biệt, giấc mơ làm đồ tể của ta! “
Kive lẩm bẩm.
Poetry: “ ??? “
Cái gì mà đồ tể?
Tiếp xúc với Kive càng nhiều, nàng càng cảm thấy hắn khó hiểu.
Giải quyết vấn đề năng lượng xong, Kive nhìn Poetry một lúc, sau đó quay về phòng mình, hắn cũng không vội cho Poetry ký kết < Khế ước >.
Bởi vì hắn lâm thời có một ý tưởng lớn mật, một ý tưởng có thể làm thay đổi mọi kế hoạch trước đó của hắn, một ý tưởng có thể gọi là mang tính vượt thời đại.
Khả năng thành công của ý tưởng này vẫn là một ẩn số, nhưng không vì thế mà Kive chịu từ bỏ.
Quay về phòng của mình, cầm < Khế ước > ra, hắn đặt bút lên sửa đổi một vài thứ, một lát sau, thấy không hài lòng, hắn lại xoá đi viết lại.
Ở đây cũng phải nói đến một chức năng khác của < Khế ước >, đó là xoá chữ.
Cách hoạt động chỉ đơn giản là Kive thu về lại số năng lượng mà hắn đã viết ra, thì chữ viết trên giấy sẽ theo đó mà tự động biến mất.
Đương nhiên, theo như nước tiểu tính của hệ thống, thì khi thu về sẽ bị chém mất nửa giá.
Nếu một ngày bọn hắn mang bom nguyên tử ra ném Kive, hắn cũng không hề cảm thấy bất ngờ.
Nhưng khi nhìn thấy người trước mắt là Poetry, Kive sững người ra.
Poetry ở đây thì có gì bất ngờ?
Đương nhiên theo lẽ thường là như vậy, thậm chí Kive sẽ mắng nàng, bởi vì tự ý đi vào mà không thông báo trước.
Lỡ như hắn đang làm chuyện gì bí mật, không muốn người biết thì sao?
Nhưng nhìn thân hình trần như nhộng trước mắt, Kive chỉ có thể há hốc mồm, không nói ra được thành lời.
" Ực! "
Nuốt một ngụm nước bọt, Kive máy móc nói:
“ Ngươi đây là làm gì? “
Vừa nói xong, Kive liền chửi mình ngu.
Poetry làm như vậy đến phòng hắn, mục đích đã không cần giải thích nhiều, hỏi ra chỉ làm 2 bên càng thêm xấu hổ.
Ngay lập tức, hắn không cho Poetry có cơ hội trả lời, mà lại hỏi tiếp:
“ Ngươi hẳn là biết ta không hề có ý định giết ngươi, đọc qua < Khế ước > cùng với các câu hỏi của ta, một người thông minh như ngươi, ta không tin ngươi không nhận ra được mục đích của ta, nên hành động này của ngươi không phải là có chút. . . Thừa thãi sao? “
Poetry lắc đầu phủ nhận.
“ Không hề thừa thãi chút nào, ta biết ta đã không thoát được dố phận làm thuộc hạ của ngươi, trong tương lai ngươi sẽ còn có thêm càng nhiều thuộc hạ như ta, sẽ có người tài giỏi hơn ta, đẹp hơn ta, trẻ hơn ta, rất nhiều thứ hơn ta.
Vì vậy, ta hiện tại chỉ có một ưu thế duy nhất, đó là không để bọn hắn có thể ĐẶC BIỆT hơn ta! “
Nàng còn cố tình nhấn mạnh từ " đặc biệt ", như thể muốn tỏ rõ quyết tâm của mình.
Vừa nói, nàng vừa đi đến bên người Kive, giang hai tay ôm lấy cổ hắn.
Kive cũng thuận theo vòng tay ôm lấy Poetry.
Chỉ là tư thế hơi miễn cưỡng.
1m6 ôm eo 1m8. . .
Hắn chỉ đứng tới cổ của Poetry, nàng cao hơn hắn tận 1 cái đầu.
Khung cảnh này, chỉ có 2 từ lúng túng mới có thể miêu tả đầy đủ.
Chưa bao giờ Kive lại cảm thấy hận chiều cao của bản thân mình đến vậy.
Nhìn mỹ nhân trước mặt, Kive nói:
“ < Khế ước > còn chưa ký, còn chưa thấy được khả năng của nó, mà ngươi đã mặc định cho rằng, tương lai sẽ còn nhiều ngươi giống như ngươi? Lỡ như ta mang thứ này ra loè ngươi thì sao?
Đó là còn chưa nói đến việc ta còn trẻ, còn chưa có bất cứ thứ gì, thế mà ngươi còn nói giống như tương lai ta sẽ xây dựng một thế lực lớn vậy.
Ta nên khen ngươi là biết nhìn xa trông rộng, hay là nên mắng ngươi là dân cờ bạc đây? “
Poetry cười nhìn hắn nói:
“ Hì hì, dân cờ bạc không phải là từ dùng để mắng! “
“ Ở chổ ta, nó là! “
Chờ một lúc, Poetry mới nói ra suy nghĩ của nàng.
“ Ta xem qua tiểu sử của ngươi, tốc độ trưởng thành cùng năng lực quỷ dị của ngươi đáng để ta đặt cược, miễn là nó đúng như ta nghĩ! “
“ Ngươi là đang nói đến thứ này? “
Nghe vậy, Kive lập tức đoán được Poetry đang ám chỉ thứ gì, hắn lập tức đưa tờ < Khế ước > lên trước mặt nàng.
Nhìn tờ < Khế ước > trước mặt, Poetry gật đầu thật mạnh.
Thấy vậy, Kive âm thầm bội phục.
Người phụ nữ này, rất thông minh, còn rất biết liều.
Chỉ vừa nhìn < Khế ước >, nàng lập tức phát hiện được ưu điểm của thứ này.
Tốc độ trưởng thành của Kive chỉ là một phần, còn là một phần rất nhỏ, khoảng 1/100 đi.
Còn 99 phần còn lại khiến nàng xem trọng Kive, để rồi đi đến quyết định đặt cược hết vào hắn, đó là tờ < Khế ước > này.
Còn việc Kive lấy thứ này ra để loè nàng?
Ha hả!
Kive lại không rãnh hơi đến mức đó, đã hắn dám đưa thứ này cho nàng ký, với các điều khoản như vậy, thì hắn có tự tin nàng sẽ chấp hành các điều khoản đó.
Poetry cũng đoán ra được điều này, nên nàng mới dám cược.
Chỉ là mặc dù đã quyết tâm đến phòng Kive trao thân, nhưng nàng vẫn không nhịn được cảm thấy có một chút hồi hộp, bồn chồn, sợ rằng suy đoán của nàng là sai, cược nhầm người.
“ Đã ngươi tự mình đưa đến cửa thì ta nhận rồi. “
Nói xong, Kive một tay nhấc Poetry đặt lên giường.
Mục đích của việc tra hỏi Poetry không phải là vì hắn định từ chối nàng, Kive cũng không phải là người chính nhân quân tử gì.