Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 156: Ăn người?



Kive cũng không phải là Liễu Hạ Huệ.

Mặt khác, hắn cũng có sắc tâm với Poetry từ lâu rồi.

Chỉ là không thích cưỡng ép, nên ban đầu hắn định theo thời gian rồi công lược dần dần.

Nhưng không ngờ Poetry lại chủ động đưa tới cửa.

Đối mặt với Poetry, Kive đưa tấm < Khế ước > ra nói:

“ Trước khi “ chết “, để ta thử nghiệm một vài thứ xem sao! Để ngươi có thể yên tâm! Hắc hắc! “

Nói xong, Kive cắn ra một đạo vết thương nhỏ trên ngón tay, sau đó nhỏ máu ký vào tờ < Khế ước >.

Nhưng khi hắn còn chưa kịp đưa cho Poetry ký, thì < Khế ước > đột nhiên phát sinh dị biến.

Nó đột nhiên phát sáng, sau đó lơ lửng trên không trung.

Một hồi sau, nó tự động xoay tròn, tốc độ ngày một nhanh.

Kive cùng Poetry sững sờ nhìn lấy chuyện này xảy ra.

Hắn chỉ thử nghiệm một chút thôi, ai ngờ lại có phản ứng như vậy.

Theo lý mà nói, thì khi bên thứ 2 chưa nhỏ máu ký, thì nó không nên được kích hoạt mới đúng.

Mà dù có kích hoạt đi nữa, thì nó lấy gì kích hoạt?

Hắn còn chưa truyền năng lượng vào a!

Kive trăm mối không có cách giải.

Còn về phía Poetry, thì chỉ đơn giản là bị cảnh tượng trước mắt làm cho há hốc mồm.

Sau một lúc, quả cầu ánh sáng dần dần thu nhỏ lại.

Khoảnh khắc ánh sáng đều rút đi hết, một vật từ điểm sáng đó rơi xuống.

Kive nhanh tay bắt lấy.

Cầm thứ này trên tay, Kive lập tức nhận ra, đây là viên tinh thể dùng cho thăng cấp hệ thống, chỉ là thay vì màu tím thì nó hiện tại đổi thành màu vàng.

Nhưng trông như thế càng làm cho nó có một nét đẹp khác.

Khoan đã! ! !

Như nhận ra điều gì, Kive lập tức điều ra bảng hệ thống.

Hệ thống cấp độ: 5

Điểm năng lượng: 13,800/1,000,000 ( 0/1 )

Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >, < Khế ước >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Giày Vi, Maximus, Mark 3, PO-5, Orb đa năng ( 2 )

Kive: “ . . . “

Hắn hiện tại không biết là nên vui vì điểm năng lượng không bị trừ, hay là nên buồn vì bị trừ đi mất tinh thể?

Nhìn Poetry, Kive nói:

" Ngươi nhỏ máu vào thử xem! "

Poetry nghe theo, nhỏ một giọt máu lên trên.

2 đôi mắt nhìn chằm chằm vào viên tinh thể, trông chờ tiếp đến sẽ có chuyện gì đó xảy ra.

Nhưng ngoài việc máu của nàng bị viên tinh thể hấp thu ra, thì không có chuyện gì xảy ra cả.

Kive: " . . . "

Nhìn Poetry với ánh mắt lúng túng, Kive nói:

" Ta đã bảo rồi, thử nghiệm, đây là thử nghiệm! Mà thử nghiệm thì chưa chắc đã thành công a! "

Dù ngoài miệng nói thế, Kive vẫn không từ bỏ ý định.

Ý niệm vừa động, năng lượng từ hệ thống hóa thành dòng nước, không ngừng truyền vào tinh thể.

Bằng mắt thường, Kive cùng Poetry đều thấy nó bắt đầu phát sáng.

Nhưng không được bao lâu, nó lại tắt ngúm đi.

Hệ thống cấp độ: 5

Điểm năng lượng: 3,800/1,000,000 ( 0/1 )

Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >, < Khế ước >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Giày Vi, Maximus, Mark 3, PO-5, Orb đa năng ( 2 )

Thấy truyền vào tận 10,000 năng lượng rồi, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu lấp đầy , Kive dứt khoát ngừng lại.

" Haiz, thứ này cần thật nhiều năng lượng a! Biết thế ta chỉ soạn một tờ < Khế ước > đơn giản cho ngươi ký! "

Nghe thấy lời than vãn của Kive, Poetry tò mò hỏi:

" Năng lượng trong miệng ngươi nói là gì? "

Nhìn mỹ nhân trước mặt, Kive cười gian nói:

" Hắc hắc, cái này lát nữa ngươi sẽ được trải nghiệm. "

Nói xong, hắn lao vào " xâu xé " Poetry.

" Á! "

Poetry vội vàng không kịp chuẩn bị, bị Kive tập kích, nàng chỉ kịp la tên một tiếng, sau đó từ trong phòng truyền ra từng tiếng thở gấp.

Đêm khuya thanh vắng.

Một con thuyền đang lênh đênh trên biển.

Từng cơn sóng đánh đến, làm nó không ngừng chìm nổi, bổng bềnh, chập trùng lên xuống.

Tiếng mái chèo đập biển từ đâu đó không ngừng vang lên.

Mặc dù con thuyền này không hề có cái mái chèo nào.

Âm thanh vang lên cùng với tiếng van xin nài nỉ của ai đó nối liền không dứt, cũng may đây là đang ở trên biển.

Nếu là trên đất liền, chắc chắn sẽ có rất nhiều người, vì âm thanh này mà đêm nay phải mất ngủ.

. . .

Sáng hôm sau.

Kive như mọi khi dậy sớm rèn luyện.

Còn Poetry. . .

Không nhắc đến cũng được.

Chiến 5 cặn bã, chỉ mới được 4 tiếng đã van cầu xin tha.

" Haiz, thật không tận hứng a! "

Nhớ lại cuộc chiến tối hôm qua, Kive chỉ có thể trách Poetry quá phế.

Hắn còn chưa dùng hết thực lực, mà nàng đã quỳ.

Năng lượng chỉ mới tiêu hao có 100 điểm thôi a!

Còn hơn 3,700 điểm chưa xài hết đâu!

Các ngươi nói ta dùng thuốc, gian lận ư?

Ha hả!

Hệ thống của ta, ta có quyền!

Chưa bao giờ Kive lại cảm thấy năng lượng lại xài tốt như vậy.

Cái gì mà " không có cày hư ruộng, chỉ có mệt chết trâu ".

Kive bày tỏ, hắn có thể cày thêm chục cái ruộng nữa, mà không hề có một tiếng thở dốc.

Mặt khác, có một điểm làm Kive rất hài lòng, đó là tối qua là một máu đầu tiên của Poetry.

Là một người hiện đại, Kive không hề quá đặt nặng thứ này.

Thông qua việc hắn cố ý đi tìm Oiran cũng có thể thấy được phần nào.

Nhưng không thể không nói, có thứ này vẫn là một điểm cộng trong lòng hắn.

Chắc chắn 100% đàn ông, không ai không nghĩ như Kive.

Nhầm, là 99% mới đúng.

Kive quên tính đến các giáo sĩ hiệp hội 7 màu. . .

Lúc này, có tiếng bước chân từ dưới khoang thuyền đi lên.

Là Poetry.

Mặc dù là lần đầu, nhưng bởi vì thực lực bản thân nàng cũng không yếu, nên khả năng khôi phục cũng không kém.

Ít nhất cũng không đến nổi đi lại bất tiện.

Nếu đổi lại làm người bình thường bị Kive dày vò, thì hậu quả là phải nằm trên giường 2 ngày mới có thể đi đường được.

Trải qua chuyện tối qua, nàng như được tưới nhuần.

Da dẻ hồng hào, chất thịt non mịn, nhìn thôi đã muốn cắn một cái.

Hửm? Hình như ta tả sai cái gì đó. . . Mặc kệ!

Không hiểu sao Kive lại cảm thấy Poetry so với hôm qua càng đẹp, dáng đi càng lộ vẻ uyển chuyển, mềm mại.

Cộng với bộ váy màu tím gợi cảm đó.

Chậc chậc!

Làm hắn không nhịn được lại rục rà rục rịch.

Vừa ăn trái cấm, Kive vẫn cảm thấy chưa đã ghiền.

Thấy Kive nhìn mình bằng ánh mắt thèm thuồng đó, Poetry liền hiểu.

Nàng đỏ mặt, nhìn Kive với ánh mắt u oán, nàng nói:

" Tiểu tử ngươi tuổi mặc dù nhỏ, nhưng bản sự không nhỏ a! Chờ thêm vài năm nữa, cơ thể phát dục đủ, thì không biết ta có gánh được ngươi không! "

Nghe vậy, Kive mặc dù mồ hôi nhể nhại, nhưng vẫn cố gắng ngước mặt lên trời, nhìn Poetry bằng lỗ mũi, mặt lộ vẻ kiêu ngạo nói:

" Chuyện này còn cần ngươi phải nói? Bắt đầu kiếm chị em dần đi là vừa, mặc dù kết quả vẫn là thất bại thảm hại, nhưng ít nhất vẫn chia sẻ được một chút áp lực, ha ha ha! "

Xuyên qua thể xác này.

Ngoài khuôn mặt đẹp trai ra, thì " cậu ấm " phía dưới cũng là một điểm khiến Kive cực kỳ hài lòng.

Thấy Kive xú mỹ như vậy, nàng cũng không biết nói gì thêm.

" Hừ! Khen ngươi mập, ngươi còn thở gấp lên! "

Đương nhiên, câu này nàng chỉ dám nói trong lòng, không dám nói ra.

Bất đắc dĩ, Poetry đành chuyển sang chủ đề khác, tránh hắn lại nổi hứng lên tập kích nàng.

Mặc dù nàng cũng không bài xích làm chuyện đó, nhưng Kive quá mạnh, nàng chịu không nổi a!

" Cái năng lượng mà tối qua ngươi nhắc đến là cái gì? Tại sao ta chờ mãi là không thấy a? "

Tối qua đến giờ, Poetry vẫn luôn tò mò không biết thứ gọi là năng lượng trong miệng Kive là gì.

Chờ quài chờ mãi, Kive chỉ lo chiến đấu.

Nàng thì bị đàn áp quá dữ dội, nên về sau cũng không nghĩ được gì.

Về mặt chữ nàng có thể đoán được một hai.

Nhưng cụ thể thì vẫn chờ Kive giải giáp thì mới biết được.

" Hắc hắc, quên mất. Đã ngươi muốn biết, thì để ta giúp ngươi trải nghiệm, thêm lần nữa! "

Nghe lời thoại quen thuộc này, Poetry thầm cảm thấy không lành, lộ ra ánh mắt hoảng loạn nhìn hắn, nàng vội vàng nói:

" Khoan đã, trên người ngươi còn mồ hôi, thật dơ a. Mặt khác, chúng ta còn ở trên khoang thuyền đâu, lỡ có người thấy thì sao? "

" Hắc hắc, đi! Chúng ta tắm uyên ương! "

Nói xong, Kive bế Poetry lên, mặc cho nàng không ngừng tìm cớ từ chối.

Lần này, chiến trường không hề giới hạn tại phòng Kive, mà là bất cứ đâu trên thuyền.

Ban đầu Poetry không ngừng ra sức chống cự.

Nhưng trước thế công như vũ bão của Kive, nàng chỉ có thể hạ vũ khí xuống đầu hàng vô điều kiện.

Bất đắc dĩ phải ký kết với Kive một " hiệp ước bất bình đẳng ".

Một lúc sau, thấy Poetry đã thấm mệt, Kive liền truyền cho nàng một ít điểm năng lượng, giúp nàng hồi phục.

Đột nhiên thấy một dòng nước ấm truyền vào người, Poetry liền đầy máu sống lại.

Poetry lập tức nhìn chằm chằm người trước đang nằm dưới thân mình.

Thấy Poetry đưa đến ánh mắt dò hỏi, Kive gật gật đầu xác nhận.

Nhưng hắn lại không vội giải thích, cuộc chiến vẫn còn đang căng thẳng đâu!

Vài tiếng sau, cuộc chiến mới đến hồi kết.

Người thắng chung cuộc, không ai khác ngoài Kive.

Truyền thêm năng lượng cho Poetry?

Không có cửa! ! !

Thú thật, Kive cũng không muốn bản thân bị nghiền ép. . .

Hắn muốn giữ vị thế độc tôn của mình trong cái nhà này a!

Nhìn mỹ nhân nằm xụi lơ trong ngực mình.

Hắn cảm thấy cực kỳ hài lòng.

Kive lúc này mới mở miệng giải thích.

" Đây là thứ được ta gọi là năng lượng, công năng không chỉ giới hạn ở khôi phục thể lực, mà còn có thể chữa thương!

Nó không hề có một hình dạng nhất định, nếu để hình dung thì có thể tưởng tượng nó tựa như mây khói vậy, có thể nhìn thấy được, nhưng không chạm vào được.

Viên bi mà ta cho ngươi ăn hôm qua, cũng là một dạng thực thể hóa của nó, vừa được ta tạo ra cách đây không lâu, nhờ một khả năng đặc biệt khác của ta! "