Nhưng khi nhìn thấy tận mắt, lão già vẫn nhịn không được cảm thấy rợn người.
Rợn người là bởi vì vết thương trên người Kive đã cơ bản lành lặn.
Vết thương khoét mất một phần não của Kive nay đã lành lại.
Mặc dù bị bộ giáp bên ngoài che lấp, nhưng việc Kive có thể hoạt động cơ thể được, ddax chứng tỏ hắn có thể đã hoàn toàn hồi phục.
Chỉ có vết thương ở tim là vẫn lộ ra bên ngoài không khí.
Từ ngoài nhìn vào, lão già còn có thể thấy được rõ ràng, quả tim của Kive đang đập rất đều nhịp.
Có hàng tá những sợi mạch máu nối liền lấy trái tim, giữ không cho nó rơi ra ngoài.
Một bên khác, Kive mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng đã lửa giận ngập trời.
Một cơn phẫn nộ chưa từng có trong lịch sử.
Hôm nay nếu không phải có Poetry, thì có thể hắn đã bàn giao ở đây.
Nếu không phải phát súng cuối cùng của lão già này không bắt trúng tim, mà bắn vào nơi khác, thì Kive đã không có cơ hội để phục thù.
Đúng vậy, phát súng trúng tim đó mặc dù trí mạng, nhưng vạn hạnh trong bất hạnh, nó cũng giúp Kive lấy lại được ý thức.
Chỉ trong một khoảnh khắc thôi, nhưng nó cũng đủ để Kive chủ động điều khiển năng lượng đi hồi phục phần não bộ bị mất!
Hệ thống tự động hồi phục, đương nhiên sẽ không nhanh bằng hắn chủ động điều khiển năng lượng đi hồi phục rồi.
Chỉ trong một ý nghĩ, tất cả năng lượng theo sự điều khiển của Kive, đều chảy về phía não bộ, chỉ giữ lại một ít để duy trì sự sống cho trái tim.
Không lâu sau, Kive đã hồi phục lại ý thức một cách triệt để.
Không chờ cơ thể hồi phục hẳn, hắn trực tiếp bơi theo con thuyền của tên sát thủ.
Ban đầu hắn định chờ cho cơ thể hồi phục hẳn rồi mới ra tay, nhưng xui xẻo là lão già sát thủ quá cảnh giác.
Vì vậy, Kive dứt khoát ngã bài, không cho lão già có thời gian để suy nghĩ!
Quay về lại với lão già.
Thấy tình trạng của Kive như vậy, hắn không nói không rằng rút súng ra lập tức bắn!
“ Phanh “
“ Bang “
Kive như đã đoán trước, ngay lập tức đưa tay che lấy tim.
Viên đạn này hắn ăn qua nên biết.
Uy lực yếu, không thể nào đục xuyên qua lớp giáp Maximus được, vai trò của nó chỉ đơn giản là khắc chế khả năng hồi phục của hắn mà thôi.
Mà đã không có cách nào đục xuyên Maximus, thì Kive chỉ việc che lại vết thương ở tim là được, mặc kệ lão già này bắn loạn xạ.
“ Chậc “
Thấy một thương này của mình vô dụng, lão già cũng không nhịn được gắt một tiếng.
Kế hoạch đến hiện tại đã vượt quá tầm kiểm soát của hắn.
Nói rõ ra là hắn đã không còn kế hoạch nào cho tình huống trước mắt.
Ai có thể ngờ rằng kế hoạch đã hoàn hảo như vậy, còn có thể thất bại cơ chứ?
Đang lúc lão già này đang không biết làm gì, thì Kive lại mở miệng nói:
“ Là gia tộc Tulai thuê ngươi ra tay với ta? “
“ Đúng vậy! “
Nghĩ một lúc, lão già ngay lập tức thừa nhận.
Cái gì mà đạo đức nghề nghiệp, trong trường hợp này, mạng già của hắn quan trọng hơn hết thảy.
Hắn biết, dù có chối thì Kive cũng thừa sức đoán ra.
Mặt khác, chuyện này đã gần như là bán công khai, tuỳ tiện một tên thương nhân tình báo quèn cũng có thể đoán được, nói gì đến người trong cuộc là Kive.
“ Giá bao nhiêu? “
“ Cái gì? “
“ Ta hỏi ngươi giá cho cái đầu của ta đáng giá bao nhiêu? “
Lão già: “ . . . “
“ Ta không biết! Đâu đó trên 1 tỷ Belly đi! “
“ Chậc chậc! “
Kive tặc lưỡi trầm trồ.
Đó là 1 tỷ Belly a!
Cũng không phải rau cải trắng!
Nhiêu này đã xem như có tư cách nhúng chàm Tứ Hoàng bảo toạ rồi a!
“ Ngươi chuẩn bị để đối phó ta rất đầy đủ a! Nhất là cô nàng kia, ta đều sờ mó nàng một lượt mà vẫn không thấy gì bất ngờ, cảm giác thật sự không khác gì người thật! “
“ Khặc khặc, ngươi là đang nói đến Vio sao? Nàng đúng thật là tạo tác vĩ đại nhất của ta, nếu ngươi mà biết ta đã bỏ ra bao nhiêu Belly để có thể tạo ra nàng, ngươi sẽ ngay lập tức muốn bỏ hải quân để theo nghề sát thủ! “
Trả thời thắc mắc của Kive, lão già cũng không quên lôi kéo Kive vào làm sát thủ.
Đối với cái này, Kive biểu thị không có hứng thú!
Làm hải quân không thơm sao?
Tiền đồ một mảnh quang minh, chỉ cần cố gắng thì trung tướng, thậm chí là đại tướng cũng không khó.
Làm sát thủ nghe thì tiêu sái, nhưng nếu làm thì chỉ có nước suốt đời làm chó cho gia tộc Kaozae!
Mặt khác, hắn dù có muốn làm sát thủ, thì gia tộc Kaozae cũng chưa chắc dám thu a!
Thu hắn, không sợ lão già Tenry bọn hắn đến làm phiền sao?
Thấy Kive hỏi xong, lão già liền hỏi thắc mắc của hắn!
“ Ta rất tò mò, là làm sao ngươi có thể sống được vết vết thương trí tử như vậy?
Mặt khác, ngươi không chỉ miễn dịch độc tố, còn có thể miễn dịch bệnh tật của ta, làm sao ngươi có thể làm được? “
Nghe vậy, Kive xoa cằm ra vẻ suy tư.
“ Cái này kể cho ngươi cũng không sao! “
“ Thật ư? “
Mặt của lão già lộ vẻ bất ngờ.
“ Đương nhiên là thật, dù sao cũng không phải cái gì quá bí mật! “
“ Vậy thì xin rửa tai lắng nghe! “
“ Ừm! Cần hay không chúng ta lại gần chút để tiện hàn huyên? “
Lão già; “ . . . “
“ Tiểu tử ngươi không thành thật a! “
“ Không thành thật gì? Ta là thật lòng muốn kể cho ngươi a! “
“ Hừ! “
Mặc dù biết Kive đang câu giờ, nhưng hắn cũng như Kive, cũng muốn câu giờ, tìm ra giải pháp.
Vì vậy mới có chuyện hắn cùng Kive đánh rắm nhiều như vậy!
Hiện tại hắn đã có giải pháp, không còn cần thiết phải cùng Kive đánh rắm rồi.
Ngay lập tức, lão già biến mất tại chổ.
Giây tiếp theo, hắn liền xuất hiện ở bên cạnh Poetry.
Một tay cầm lấy cổ của Poetry nhấc lên, nhìn về phía Kive, hắn nói:
“ Đứa con gái của gia tộc Patil này là người của ngươi đi? Hiện tại thả ta rời đi, ta có thể sẽ cân nhắc đến việc tha cho nàng! “
Thực lực của hắn mạnh hơn Kive, nhưng ở giữa biển khơi như thế này, hắn không có cửa thắng, bởi vì thuyền đang dần chìm xuống.
Nếu không rời đi nhanh, chờ thuyền đã chìm hẳn, hắn chắc chắn sẽ chết.
Bay đi?
Hắn cũng không quên trong tình báo có nhắc đến, việc Kive có một bộ giáp đặc biệt, giúp hắn có thể bay lượn trên trời với tốc độ cao đâu!
Thế nên, đánh nhau trên trời cũng chỉ có một con đường chết.
Vì vậy, cách tốt nhất vẫn là bắt con tin, buộc tên nhóc trước mắt này buông tha cho hắn trở lại bờ, tiếp tục lấy một con thuyền khác rời đi.
Còn việc con tin đã gần như phế này, có đáng để tên nhóc trước mắt tha cho hắn không, thì hắn không biết, nhưng vẫn đáng để thử.
Thấy lão già cầm Poetry ra uy hiếp mình, Kive không hề nhăn mày dù chỉ một cái.
Ngược lại, hắn còn cười mỉa mai nhìn lão già, giống như đang cười hắn vô tri vậy.
“ Ngươi cười vậy là có ý. . . “
Mắt của lão già đột nhiên trợn lên.
Hắn lập tức muốn né tránh, nhưng mà đã không kịp.
Một bàn tay xuất hiện, tay thành hình chỉ, trực chỉ về cổ của lão là.
“ Phập! “
Một đòn này trực tiếp đâm thủng cổ họng hắn.
Máu văng tung tóe.
Thì ra, người ra tay là Poetry.
Lão già nhìn nàng với ánh mắt kinh hãi xen lẫn với một chút khó hiểu.
Theo kinh nghiệm của hắn, thì nàng chắc chắc phải còn rất lâu mới có thể tỉnh lại, nói gì đến việc có sức lực tấn công hắn.
Thấy lão già này nhìn mình, nhớ lại cánh tay trái cùng bộ mặt đã huỷ dung, hiện tại vẫn còn ẩn ẩn cảm thấy đau của nàng.
Lửa giận trong lòng bốc lên, tay Poetry càng thêm dùng sức đâm vào sâu trong họng của lão già này, như thể muốn muốn tiết mối hận trong lòng nàng.
“ Ặc! “
Máu từ miệng lão già không chừng chảy ra.
Hắn không hề dựa theo bản năng, đưa tay lên che cổ.
Ngược lại, hắn vẫn cắn răng giữ yên tư thế ban đầu.
Lão già biết, hắn chết chắc rồi, nhưng trước khi chết, hắn phải lôi con đĩ trước mắt này theo cùng.
Mặc kệ cảm giác khó thở cùng bất lực ngày càng lớn.
Hai cánh tay gày gò của hắn dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, chộp lấy đầu của Poetry.
Thấy thế, Kive ở xa đang xem cuộc vui lập tức nhận thấy đại sự không ổn.
“ Không! “
Hắn hô lên.
Nhưng đã quá muộn!
“ Cờ rốp! "
" Răng rắc! “
Đầu của Poetry xoay một vòng 180 độ về phía sau, cổ đều bị xoắn lại thành bánh quai chèo.
Mắt của nàng vẫn còn đang bất ngờ trừng lớn lên, như thể thắc mắc tại sao tầm nhìn lại đột nhiên thay đổi.
Kive lúc này cũng đã tới nơi.
“ Bụp! “
Hắn chỉ dùng một quyền duy nhất, đập nát đầu chó của tên này.
Xong, Kive vội vàng một tay đỡ lấy Poetry, một tay khác chỉnh lại vị trí cốt cách trên cổ, cũng như không ngừng truyền năng lượng vào cơ thể nàng.
Theo năng lượng truyền vào người Poetry, các vết thương như bỏng hoặc gãy xương cũng dần dần lành lại, tay cụt của nàng cũng bắt đầu dần dần mọc trở lại.
Theo các vết thương trên người dần hồi phục, Poetry cuối cùng cũng tỉnh lại.
“ Hấp! “
Vừa tỉnh lại, nàng lập tức hít một hơi thật sâu, như thể nàng vừa bị chết ngạt mà sống lại vậy.
“ Hô phù! “
Chờ hô hấp ổn định xong, nàng lúc này mới để ý đến hoàn cảnh xung quanh.
Thấy người đang ôm lấy mình là Kive, nàng liền thở ra một hơi.
“ Hô! Cuối cùng cũng xong! “
Thấy Poetry đã thoát khỏi cơn nguy kịch, Kive cũng đi theo thở ra một hơi.
Nghe Poetry nói, hắn mỉm cười sờ đầu nàng nói:
“ Đúng vậy, xong rồi! “
“ Cũng may ngươi đưa cho ta thứ gọi là Orb đa năng có tác dụng, nếu không thì còn phải bị lão già đó dây dưa dài dài. “
Võ hiệp thăng tiến thành tiên hiệp? Không, ở đây chúng tôi chơi ngải! Mời bạn đón đọc