Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 167: Tiên nhân. . .



Poetry tỏ vẻ lợn chết không sợ nước sôi.

Dù sao chuyện này có hay không, thì đến tối nàng cũng không tránh được bị Kive giày vò.

Một mặt, nàng còn đang trộm mừng trong lòng.

" Hắc hắc, từ nay về sau ta có thể trở về cuộc sống quý tộc rồi, huấn luyện cái gì, ta ghét nhất! "

Thật ra, trước đây nàng cũng không quá mâu thuẫn với việc huấn luyện.

Cũng dễ hiểu, nếu nàng lười biến thì đã không có thực lực như hiện tại.

Nhưng sau khi gặp Kive, một tu luyện cuồng nhân đích thật, nàng liền thay đổi.

Huấn luyện với ai cũng được, riêng những tên huấn luyện cuồng nhân như Kive thì. . .

Có bao xa cút bấy xa, lão nương không tiếp!

Một lúc sau.

Nhìn cánh tay trái lành lặn, thậm chí còn trắng hơn trước của mình.

Mặc dù đã ngờ trước, nhưng khi thấy cánh tay cụt, nay đã lành lặn trước mắt mình, Poetry vẫn không nhịn được lộ vẻ bất ngờ.

" Về sau nếu chúng ta đi làm nghề nối chi cũng rất có thể kiếm tiền a! "

Bởi vì ở thế giới hỗn loạn này, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người, vì chiến đấu hoặc tai nạn mà cụt tay cụt chân.

Do đó chỉ có thể từ bỏ sự nghiệp, ước mơ, trở về cuộc sống bình thường sống qua ngày.

Mảng thị trường này có thể nói là rất rộng, cạnh tranh có, nhưng Poetry tự tin nàng tranh được.

Chưa nói đến khả năng chữa thương, chỉ riêng việc có thể tái sinh một bộ phận trên cơ thể này, thì đã có thể dễ dàng nghiền ép mọi đối thủ.

Nghe nàng nói vậy vậy, Kive vội vàng gõ đầu nàng một cái.

" Nương môn phá của, dùng tiền sinh ra năng lượng thì được, nhưng dùng năng lượng sinh ra tiền là lãng phí, ngươi nhìn ta giống như người thèm tiền sao? "

" Rất giống! "

" Ngươi nói cái gì? "

" Không có gì! "

Poetry lập tức cúi đầu im thin thít, mặt lộ vẻ oan ức.

Nàng không có nói sai a!

Hàng ngày Kive đều phải xuống kho, xem mớ kho báu 1, 2 lần rồi mới yên tâm.

Hành động như vậy, không phải là hám tiền còn là gì?

Không tiếp tục cùng Poetry đùa giởn, sau khi xử lý nốt vết thương viên đạn đặc chế ở chân cho nàng xong, Kive bế lên Poetry, quay trở về đảo.

Tại sao không đi thuyền trở về?

Làm gì còn có cái thuyền nào!

Thuyền mà lão già kia dùng để di chuyển đã chìm từ sớm rồi.

Thứ Kive cùng Poetry đang ngồi nãy giờ chỉ là một chiếc áo phao khổng lồ mà thôi!

" Thả ta xuống, ta tự mình đi được! "

Thấy Poetry bế mình chạy đi, Poetry lập tức không thuận theo, muốn tự lực cánh sinh.

Kive bèn véo mông nàng một cái nói:

" Yên, nhoi nữa ta đánh mông ngươi! "

Lúc này Poetry mới ngoan ngoãn lại!

Xấu hổ cúi gầm mặt xuống.

Hai má dần dần bay lên 2 rặng mây đỏ.

Trên đường đi, Kive cũng quan sát được, xác cá chết la liệt trên sông.

Nhìn xuống biển, Kive không nhịn được hỏi:

" Chuyện gì đang xảy ra? "

Poetry lắc đầu.

Nàng cũng không biết.

Từ lúc bởi vì cứu Kive mà ngất đi xong, nàng hoàn toàn không ý thức được bất cứ chuyện gì.

Chỉ khi lên thuyền không lâu, lợi dụng viên Orb đa năng mà Kive tặng xong, nàng mới dần hồi phục lại.

" Đi, hỏi người khác xem! "

Bay đến bến cảng, nhìn thấy một lão già đang bận rộn thu lưới đánh cá lại, Kive hỏi:

" Chào ông, ngài cho ta hỏi, vì sao cá ở đây lại chết hàng loạt như vậy không? "

Lão già thấy Kive bay đến thì trừng mắt lớn nhìn hắn.

Nếu đây là thế giới tiên hiệp.

Kive đảm bảo lão già này sẽ hô lên một câu " Tiên nhân a! ", sau đó quỳ xuống.

Nhưng vượt qua ngoài dự liệu của Kive.

Lão già ngay lập tức quỳ xuống, miệng không ngừng hô:

" Tiên nhân, là tiên nhân hạ phàm a! ! ! "

Kive: " . . . "

Hắn chỉ tùy tiện trong lòng YY một chút.

Không ngờ thế giới hải tặc cũng thịnh hành cái này. . .

" Ngài đứng lên đi, ta cũng không phải cái gì tiên nhân, mà là hải quân a! "

" Ngươi là hải quân sao? Hải quân cũng có người biết bay như ngươi? "

" Không chỉ có, còn có rất nhiều, đông như kiến vậy! "

" Vậy hải quân các ngươi đều là tiên nhân sao? "

Kive: " . . . "

Quanh đi quẩn lại ngài, thì ra ngài vẫn chưa chết tâm a. . .

" Phốc! "

Poetry trong ngực hắn cũng không nhịn được, muốn cười nhưng lại không dám.

Làm mặt nàng nghẹn đến đỏ bừng.

Cuối cùng, chỉ có thể úp mặt vào ngực Kive, cả người không ngừng run rẩy.

Bất đắc dĩ nhìn lão già đánh cá, Kive nói:

" Được rồi, ngài cho ta là tiên nhân liền là tiên nhân đi, vậy ngài có thể cho tiên nhân biết, lý do vì sao đàn cá trên biển, lại đột nhiên lăn ra chết như vậy không? "

" Thưa tiên, lão già ta cũng không biết, chỉ biết là trấn trên có bác sĩ đến xem qua, khục khục. . . Nói là dịch bệnh gì đó, nhưng cụ thể như nào thì ta cũng không rõ! "

" Trước đây chuyện này có từng xảy ra qua sao? "

Lão già lắc đầu.

Trong lòng thầm kêu một tiếng kỳ quái, nhưng Kive vẫn rất bình tĩnh nói lời cảm ơn với lão già, sau đó liền mang theo Poetry rời đi.

Thấy tiên nhân đột nhiên biến biến mất trước mặt mình, tâm trạng của lão già không nhịn được mà ỉu xìu xuống.

Lão nghĩ rằng vì mình trả lời làm tiên nhân không hài lòng, nên đã lỡ mất tiên duyên.

Ở một diễn biến khác.

Sau khi biết được nguyên nhân cá chết do dịch bệnh xong, Kive cũng không để ở trong lòng.

Dẫn theo Poetry, mặc lên bộ giáp tàng hình Predator, Kive dựa theo địa chỉ mà nàng ghi, đi thăm hỏi từng nhà một.

Miễn là người của những người có tên trên này, Kive đều sẽ thẳng tay gạt bỏ.

Thực lực của những tên này, so với những tên hải tặc ngoài kia còn yếu.

Nhưng như vậy càng thuận tiện cho hắn làm việc.

Nơi Kive đi qua, tất cả đều chỉ còn lại là máu tanh.

Trừ trẻ em có con cùng một vài người không liên quan, như người hầu ra.

Tất cả đều chết trong tay Kive.

. . .

2 ngày trôi qua.

Chưa bao giờ hòn đảo này lại nhộn nhịp đến vậy.

Không, phải nói là hỗn loạn thì đúng hơn.

Chỉ trong 2 ngày, tất cả các tổ chức ngầm từng làm ác đều chết một cách bí ẩn.

Số người chết là không thể thống kê được.

Kiểu chết chỉ có duy nhất một kiểu.

Đó là bị một vật sắc nhọn giống móng vuốt chém chế, đầu đều bị cắt làm 3 phần.

Còn chưa hết bàng hoàng vì tin này.

Hôm nay người dân ở đây lại phải đón nhận thêm một tin dữ nữa.

Đó là có một loại dịch bệnh lạ, đang lây lan ra khắp đảo.

Những bác sĩ giỏi nhất trên đảo là người phát hiện ra dịch bệnh đầu tiên.

Nhưng bọn hắn lại không có cách nào tìm ra thuốc giải hay vaccin, ngược lại còn bị lây bệnh.

Không lâu sau, những người ngư dân cũng có dấu hiệu của bệnh.

Đến hiện tại, hơn một nửa người dân ở đây đều đã bị dính chiêu.

Dĩ nhiên, Kive cùng Poetry cũng không ngoại lệ.

Chỉ là có năng lượng gia thân, nên bọn hắn mới có thể yên tâm không sợ.

" Phốc "

Máu văng tung tóe.

Nhìn xác chết dưới chân mình, Kive lấy từ trong người ra một tờ giấy, gạch lên một tên cuối cùng trên đó xong, Kive lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhỏm.

" Vương bát đản này thật biết trốn, cũng may khi trốn cũng không quên mang thêm một vài đàn em, nếu không thì đợt này lỗ vốn rồi! "

2 ngày không ngừng nghỉ tàn sát.

Kive có lúc cho rằng những tên này là những con cá khi hắn còn trong lò mổ cá.

Bọn hắn không khác gì những con cá trên thớt, chỉ có thể bất lực nằm chờ Kive đến xẻ thịt vậy.

Khỏi phải nói, làm việc này mặc dù mệt, nhưng phải công nhận làm như này điểm năng lượng đến thật sự nhanh.

Hệ thống cấp độ: 5

Điểm năng lượng: 105,100/1,000,000 ( 0/1 )

Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >, < Khế ước >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Giày Vi, Maximus, Mark 3, PO-5, Orb đa năng ( 0 )

Chỉ trong 2 ngày, Kive đã kiếm được hơn 50,000 điểm năng lượng.

“ Hắc hắc, lại tìm ra được một cách kiếm điểm năng lượng khác, có đôi chút mạo hiểm, nhưng trả giá luôn đi đôi với thu hoạch a! “

Giải quyết xong tên cuối cùng này xong, Kive lập tức rời đi.

Hắn phải quay lại thuyền nhanh.

Thời gian qua, theo tình hình dịch bệnh không ngừng trở nên trầm trọng, thì người trên đảo cũng theo nhau tìm kiếm đường ra.

Có người tích trữ lương thực, ý định kháng chiến lâu dài.

Có người thì lấy thuyền rời đi, không có thuyền thì tạo, không tạo được thì cướp.

2 ngày qua Kive cũng giết không ít những người có ý định cướp thuyền của hắn.

Nhưng mặc kệ hắn có giết bao nhiêu, thì khi quay lưng đi, bọn hắn vẫn không từ bỏ ý đồ.

Bất đắc dĩ, Kive chỉ có thể để lái thuyền ra xa, thậm chí để cho chắc ăn, hắn còn để Kive lại trông chừng.

Quay về lại thuyền, đón hắn là Poetry đang mặc trên người một chiếc áo bảo hộ.

Thấy vậy, Kive không nhịn được nhếch mép muốn cười, dù nhìn bao nhiêu lần, hắn vẫn thấy thứ này cùng nàng không hợp chút nào.

“ Hừ! “

Thấy Kive vừa đến, Poetry lập tức tỏ thái độ.

Nếu không phải sợ dịch bệnh, nàng đã một tay xé rách thứ này từ lâu.

Vừa xấu lại vừa cồng kềnh, không hiểu gu thẩm mỹ của Kive làm sao có thể nát đến vậy.

Thấy Poetry hậm hực như vậy, Kive ra tay giải trừ nàng khỏi bộ đồ bảo hộ.

“ Chúng ta có thể rời đi rồi! “

Nghe vậy, Poetry mừng suýt chút nữa rơi nước mắt.

Ngay lập tức, nàng thuần thục giong buồm chuẩn bị hết tất cả mọi thứ, sau đó đánh bánh lái rời đi.

Trong lòng thầm thề, nơi địa ngục này, có chết nàng cũng không đến lần 2.

Thấy nàng nhiệt tình nhe vậy, Kive cũng chỉ biết cười trừ.

Hắn so với nàng càng không thích nơi này.

Lần đầu tiên đi chơi, đã bị sát thủ âm một vố đau như vậy, có thể là tương lai vẫn còn để lại ám ảnh tâm lý.

Hắn còn nhớ lúc não của mình bị đánh nát mất một phần, tâm trí của hắn hầu như không có.

Có thể gọi là hư vô, tĩnh mịch.






Truyện nội dung cốt truyện ổn , đã end , mọi người có thể nhập hố .