Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 168: Ngươi nghĩ ngươi là ai?



Nghe thì cảm thấy không có gì, nhưng sự hư vô, tĩnh mịch đấy mới là thứ đáng sợ nhất.

Nghĩ lại thôi, Kive cũng không nhịn được phải rùng mình.

Lắc đầu một cái, dẹp đi những suy nghĩ đó ra khỏi đầu, Kive cầm lên một con ốc sên truyền tin bắt đầu gọi.

“ Bero Bero Bero! “

Sau một vài tiếng gọi, đầu dây bên kia lập tức có người bắt máy.

Cùng lúc, ốc sên truyền tin cũng tự biến thành bộ mặt của một ông già.

Vừa lên, từ trong ốc sên liền truyền ra tiếng cười lớn của Tenry.

“ Ha ha ha, hiếm thấy tiểu tử ngươi chủ động gọi cho ta! Có chuyện gì khiến quán quân tinh anh doanh của chúng ta phải làm như vậy a? Thiếu tiền sao? Hay là trong tinh anh doanh bị người bắt nạt? “

Kive: “ . . . “

Im lặng một lúc cho lão già này nói xong, Kive mới mở miệng nói:

“ Lão già, lúc trước ngươi như thế nào hứa hẹn với ta? Ngươi biết hay không kém chút nữa ta đã ngắm gà khoả thân rồi không? “

“ Ha ha ha, không phải là vẫn chưa chết sao, ngươi căng thẳng như vậy làm cái gì a? “

Tenry tiếp tục nói với giọng cợt nhả.

Kive chỉ im lặng không nói.

Hắn cứ tưởng trải qua 2 ngày, cơn thịnh nộ trong lòng sẽ trôi đi, nhưng khi gọi cho Tenry rồi, hắn mới nhận ra rằng cơn thịnh nộ trong lòng không giảm, ngược lại còn tăng.

Hồi còn ở trên đảo Sabaody.

Sau khi hố Kive đi đắc tội với Kantinru xong, hắn đã hứa rằng nếu tên mập kia có phát hiện Kive còn sống, thì cũng sẽ không thể nào tìm người gây sự Kive được.

Thêm nữa, hắn cũng mở lời, nói rằng không chỉ giới hạn tại gia tộc Patil, mà tất cả gia tộc khác đều tương tự.

Đây cũng là để đảm bảo Kive có thể thuận lợi trưởng thành, thay thế vị trí của hắn.

Cũng vì câu này, Kive mới có thêm một phần tự tin để bóp chết Lauri.

Nhưng không ngờ rằng chỉ trong 1 tháng, thì lại có sát thủ tìm đến nơi.

Cái gì mà không có gia tộc nào dám kiếm chuyện với hắn?

Rắm chó không kêu!

Nếu đây không phải là Tenry bốc phét, thì chỉ có thể là do Tenry lại tìm cách hố hắn thêm một lần nữa.

Nhưng dù là bên nào, Kive vẫn có lý do để tức giận.

Như thấy được sự tức giận của Kive, Tenry lúc này cũng thu hồi lại vẻ cợt nhả.

“ Haiz, ta nói tiểu tử ngươi đừng quá bành trướng a! “

Nhăn mày lại, không hiểu Tenry có ý gì, Kive hỏi:

“ Ngươi có ý gì? “

“ Ý nằm ngay trên mặt chữ! Ta nói, ngươi nghĩ ngươi là ai a Kyato? Đừng quên, ngươi chỉ là một tên nhóc không còn gì cả mà thôi! "

Tenry trực tiếp nói ra tên chủ nhân của thân xác này.

Cùng lúc, cũng nhấn mạnh 4 từ " không còn gì cả " như để nhắc nhở Kive cái gì.

Xong, hắn tiếp tục nói:

" Ta có thể bảo vệ ngươi không sai! Nhưng cùng lúc, ngươi cũng phải biết mình có bao nhiêu cân lượng.

Trước khi làm cái gì, trong đầu ngươi cũng phải tự có cho mình cái cân, tự mình đong đếm xem người nào nên giết, người nào không nên giết.

Bọn quý tộc mặc dù e ngại ta, nhưng cũng không đến mức như chuột thấy mèo.

Chọc điên bọn hắn lên, đến Kong nguyên soái cũng phải thoái nhượng 3 phần, nói gì đến lão già trung tướng như ta? “

Ngừng lại một lúc cho từ vựng thấm vào não của Kive xong, Tenry nói tiếp:

“ Huống chi lần này người ngươi giết không chỉ là con của một trưởng lão, còn là tình nhân của hắn, thậm chí đã mang thai.

Nói thật, để cứu được cái mạng nhỏ của ngươi, ta đã phải bỏ ra cái giá rất lớn, nếu không thì ngươi nghĩ rằng gia tộc Kaozae sẽ chỉ phái ra một tên sát thủ quèn như vậy?

Nên biết rằng cái đầu của ngươi được định giá 1 tỷ rưỡi Belly, đây là giá tiền cho thiếu tướng, thậm chí có thể là trung tướng, ngươi nhắm xem đầu của ngươi có đáng cái giá này không?

Hiện tại lại còn gọi cho ta hưng sư vấn tội? Ngươi có tư cách này sao? Nghe ngươi nói, kém chút nữa ta cũng tưởng rằng ta có nợ ngươi thứ gì? "

Ngừng một lúc, Tenry nói với giọng nữa đùa nửa thật:

" Hay là ta có nợ ngươi thứ gì thật? Lão già ta có tuổi rồi, lúc nhớ lúc quên, hay là ngươi nhắc ta một cái, để ta còn biết mà trả nợ? “

Tenry vừa lên đã cho Kive một trầu thoả mạ, câu sau so với câu trước càng có lực sát thương, cuối câu còn không quên châm chọc hắn, làm Kive chỉ có thể câm nín không biết nói gì cho phải.

Nợ?

Có cái rắm nợ!

Ngồi tại chổ im lặng một lúc sau, Kive cuối cùng cũng chỉ có thể nghẹn ra một câu.

“ Ta xin lỗi, là do ta hiểu nhầm ngài, một phần cũng vì trước đây ngài có hố ta 2 lần, nên lần này ta hơi nhạy cảm một chút, hy vọng ngài thông cảm cho ta. "

Kive có cảm giác như trở về lại lần đầu gặp Tenry vậy, ngoan ngoãn, biết nghe lời.

Nói đến đây, hắn lại không dám nói thêm, bởi vì hắn thật sự không biến nên nói cái gì cho phải.

Nghĩ lại cũng đúng, Tenry không nợ hắn cái gì.

Mặc dù lão già đó có hứa rằng sẽ bảo vệ Kive khỏi quý tộc, nhưng còn phải xem là Kive đã gây ra hoạ gì.

Nếu Tenry có sức mạnh có thể bãi bình được mọi tai hoạ mà Kive gây ra, thì hắn đã trực tiếp san bằng lũ quý tộc, cần Kive làm gì để vẽ vời cho thêm chuyện.

Thấy Kive nhận sai, Tenry ra vẻ đại nhân không chấp tiểu nhân nói:

“ Hừ! Ngươi hiểu là được rồi, còn chuyện hố ngươi ở đảo Sabaody, ta biết trong lòng ngươi còn oán hận, nhưng đền bù ta cũng đã làm hết mọi cách đền bù.

Ngươi cũng đã hài lòng, ta cũng đã hoàn thành mục đích, thế nên ta cũng không có lý do gì để hố ngươi thêm lần nữa, nghĩ mà xem, ta hố ngươi thì được cái gì cơ chứ? “

Chuyện cũng đã qua được gần 1 năm, nợ cũng đã trả, thế nên Tenry cũng mặt không đỏ, tim không gấp nhắc lại chuyện hố Kive hồi còn ở đảo Sabaody.

Nghe vậy, Kive gật gù.

Đúng vậy, ban đầu đầu óc nóng lên không suy nghĩ kĩ, hiện tại mới thấy, Tenry cũng không được gì từ việc hố hắn.

Xong, Tenry nói tiếp:

“ Được rồi, lần này ta tha thứ cho ngươi, nhưng không được phép có lần sau. Mặt khác, trải qua một hồi đấu tranh, ta cùng lũ quý tộc ở Sabaody cũng đạt thành thoả thuận, trong vòng 3 năm, đảm bảo bọn hắn sẽ không tìm ngươi gây sự! “

Nghe vậy, Kive liền thở ra một hơi.

Sau vụ này, Kive cũng thấy bản thân hiện tại vẫn còn chưa đủ tuổi để đấu với quý tộc.

Chỉ riêng gia tộc Kaozae phái ra một tên sát thủ, chỉ với thực lực ngang tầm Kive thôi mà đã làm hắn chật vật, thậm chí phải nhờ đến Poetry mới có thể thoát khỏi một kiếp.

Qua đây cũng nhắc nhở Kive một điều, rằng thế giới hải tặc không chỉ có nắm đấm, haki cùng trái ác quỷ, mà còn có cả khoa học cũng là một thứ không thể thiếu.

Nếu gia tộc Kaozae mà ra tay toàn lực thì sẽ như thế nào?

Nếu gia tộc Kaozae cùng các gia tộc khác cùng ra tay thì sẽ như nào?

Nghĩ đến đây, Kive không nhịn được rùng mình.

Cùng lúc, một cảm giác kính nể đối với Tenry cũng dâng lên trong đầu.

Có thể cùng lũ quý tộc này đánh cờ lâu như vậy, không chỉ yêu cầu cái đầu, mà còn cần có cổ tay a.

Việc Tenry có thể sống khoẻ, sống mạnh đến hiện tại, đã là minh chứng cho điều này.

Nhưng cùng lúc, hắn cũng cảm thấy hoảng sợ cho tương lai của bản thân.

“ Phải nhanh chóng trở nên cường đại mới được, ít nhất phải mạnh đến mức có thể không bị lũ quý tộc dùng một ngón tay cho dễ dàng đè chết! “

Ý chí muốn trở nên cường đại không ngừng sục sôi trong lòng Kive.

Thông qua ốc sên truyền tin, Tenry có thể thấy được biến hoá tâm lý của Kive thông qua vẻ mặt.

Từ tội lỗi, đến hoảng sợ, sau đó là quyết tâm.

Khoảnh khắc này, Tenry biết được, lần này hắn hố đúng rồi!

“ E hèm! Mặc dù thế, nhưng ta cũng phải nhắc nhở ngươi, rằng nếu có gây thì ưu tiên gây sự với những tên quý tộc có mặt tại đảo Sabaody!

Còn những tên không có thì. . . Ngươi tuỳ cơ ứng biến a, chạy được thì tốt nhất nên chạy, không chạy được thì. . . Chuyện sống chết của ngươi, ta không chịu trách nhiệm! “

Nghe vậy, Kive gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

“ Nếu không có chuyện gì thì ta cúp a! “

“ Ngài đi thong thả! “

“ Bụp! “

Cuộc gọi kết thúc, ốc sên cũng theo đó mà ỉu xìu đi.

Juive ở một bên đã toàn bộ hành trình, nghe không lọt một chữ nào trong cuộc hội thoại này.

Đến hiện tại, khi cuộc trò chuyện đã kết thúc, hắn vẫn còn chưa từ trạng thái ngỡ ngàng dứt đi ra.

Hắn không ngờ được, một tình huống tưởng như đã không có lối thoát, lại bị Tenry nhẹ nhàng mở ra một lối đi riêng.

Đã không bị Kive chửi, ngược lại còn chửi ngược lại Kive, khiến thằng nhóc đó phải á khẩu, thậm chí còn phải xin lỗi ngược lại.

Biểu cảm khuôn mặt, thái độ, câu chữ, tất cả đều trực chỉ yếu điểm.

Mặc dù Kive cũng thật sự bành trướng, nhưng mà thằng nhóc này cũng không nghi ngờ sai.

Lão già trước mắt này thật sự có hố hắn a! ! !

Nói thật! Đổi lại là hắn vào tình huống của Kive, 100% cũng sẽ lọt hố, không chạy đi đâu được.

Bởi vì Tenry nói có lý có cớ, dù có cãi cũng không biết phải cãi kiểu gì. . .

Tenry đi đến bên người Juive, vỗ vai học trò của mình nói:

“ Như nào? “

Juive: “ . . . “

Ngài hỏi ta như nào là có ý gì?

Juive ngu ngơ nhìn trưởng quan của mình.

“ Nhìn ta làm gì? Ta hỏi ngươi thấy những lời ta vừa nói như nào? Phải mất của ta tận 3 ngày để soạn ra đống này đấy, tất cả đều là tâm huyết của ta a! “

Tenry nói với giọng khoe khoang, xen lẫn với một chút đắc ý.

Nghe vậy, Juive càng thêm hạn hán lời.

Hèn gì lúc nãy Tenry vừa cầm tờ giấy vừa chửi, thì ra là như vậy.

“ Khoan đã! 3 ngày? Đừng nói với ta 3 ngày đó là 3 ngày ngài xin nghĩ bệnh a! “







Truyện nội dung cốt truyện ổn , đã end , mọi người có thể nhập hố .