Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 169: Ngươi mẹ nó là đang chặt vịt sao?



Juive mặt lộ vẻ tức giận, ấm ức.

Moá!

Lão già này không làm việc đứng đắn.

Tìm lý do nghĩ bệnh 3 ngày, đẩy hết tất cả công việc về cho hắn, để hắn tự sinh tự diệt.

Thiệt thòi hắn còn tưởng là thật, vì lão già chết bầm này cố gắng tăng ca xử lý hết đống giấy tờ.

Không ngờ lão già này dùng 3 ngày nghĩ bệnh đó để viết thứ của nợ này!

Mẹ nó còn có thiên lý sao?

Thật muốn cho ông trời giáng xuống một tia sét, đánh chết tươi lão già trời đánh này.

Chỉ biết bắt nạt người thành thật.

“ Khục khục! Juive a, ngươi đừng hiểu nhầm, chuyện ta bệnh là thật, nhưng nó cũng không nặng đến nổi ta không viết gì được a!

Gặp tên nhóc Kive kia đầu óc thông minh, tính cách cũng đa nghi, nên ta sợ hắn tìm đến ta kiếm chuyện, thấy vậy ta cũng gấp, nên phải cố gắng tìm lý do gì đó để thoái thác a! “

Juive khinh thường nhìn Tenry.

Biên, ngươi tiếp tục biên.

Nếu không phải vừa nhìn thấy tận cảnh Kive vừa bị dính chiêu từ cái mồm khai quang của lão già này xong, hắn cũng có thể đã ngu ngơ tin vào những lời này của Tenry.

Nhìn Tenry, Juive nói:

“ Vậy từ nay về sau, dù bệnh hay gì, ngài vẫn là tự mình giải quyết a! Chỉ là mớ giấy tờ mà thôi, ta sẽ phái người đưa đến cho ngài! “

“ Được! Không thành vấn đề! “

Tenry đáp ứng rất thoải mái.

Nhưng thật chất, trong lòng hắn đang nhỏ máu.

Mất đi một lý do để trộm lười, về sau hắn biết tìm lý do nào khác để trộm lười đây?

Thấy Tenry đáp ứng dứt khoát như vậy, Juive cũng nổi lên nghi ngờ.

“ Chẳng lẽ là do ta trách nhầm hắn? “

Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện, lập tức lại bị Juive lắc ra khỏi đầu.

" Không, chắc chắn là hắn đang giả vờ! May thật, kém chút thì dính chiêu của lão già này, ta phải cẩn thận hơn mới được! "

Juive trong lầm âm thầm cảnh giác trưởng quan của mình.

Hắn có cảm giác như chỉ cần sơ sẩy một lúc thôi, thì sẽ bị Tenry nói cho không biết trời trăng mây đất, ngu ngơ giống Kive vậy.

Nhưng Juive không biết rằng, Tenry cũng không có ý định đó a!

Đây thuần túy chỉ là hiểu lầm!

Lão ta đơn giản là biết bản thân không thoát được, nên chỉ có thể nhận mệnh, tất cả chỉ là do Juive hắn tự mình suy diễn mà thôi.

. . .

Ở một diễn biến khác.

Bị Tenry chửi xong, Kive cũng lâm vào tự bế.

Hắn đang tự hỏi rằng, là do hắn tự đề cao bản thân quá sao?

Sau một lúc, Kive cũng phải tự mình thừa nhận.

" Tenry nói đúng! Là do ta bành trướng, quá đề cao bản thân! "

Bản thân Kive là một con nợ, vì vậy nên có giác ngộ của một con nợ.

Là do hắn được sủng mà làm kiêu.

Vai trò của hắn trong tương lai rất quan trọng, đó là điều không cần phải nói mà vẫn có thể biết được.

Nhưng đó là tương lai a!

Hiện tại Kive chỉ là một học viên, mang theo cái danh thiên tài.

Ngoài ra, hắn không là cái gì cả!

Hắn thậm chí còn chưa tốt nghiệp, nói gì đến việc thay thế được vị trí của Tenry trên đảo Sabaody?

Thế nên, từ đầu đến cuối, Kive lấy thái độ như hắn đã hoàn thành giao dịch để nói chuyện với Tenry.

Trong khi đến làm hắn vẫn chưa làm được gì ngoài việc hứa suông.

Còn Tenry thì cho hắn rất nhiều!

Có lẽ Tenry cũng biết điều đó, nên đã kịp thời gõ Kive một cái, tránh khỏi chuyện thái độ này của Kive tiếp tục tiếp diễn.

" Hô! Tuyệt đối, chuyện hôm nay, ta sẽ không khiến nó xảy ra một lần nữa! "

Kive tự nhủ với lòng mình.

Khoan đã! ! !

Đột nhiên, Kive để ý đến một điều!

Lão già Tenry ban đầu bảo rằng đã trả cái giá rất lớn để bãi bình lũ quý tộc.

Nhưng tại sao lúc gần cúp máy, lão già này lại khuyên hắn nên chọn lũ quý tộc ở Sabaody mà gây sự?

Không phải là nên khuyên hắn không nên gây sự với quý tộc sao?

Kive: " . . . "

Hắn hiện tại hoài nghi cái câu " bỏ ra cái giá rất lớn " đó là không tồn tại.

Ai đời mẹ nó trả giá lớn để giúp hắn, xong rồi lại còn khuyến khích hắn tiếp tục tìm lũ quý tộc để gây sự?

Trong lòng Kive không ngừng nhổ nước bọt.

Nhưng rồi tất cả đều quy thành một tiếng thở dài.

" Haiz, mà thôi, lão già đó không hố ta là được rồi, quan tâm gì nhiều! "

Với Kive, miễn Tenry không hố hắn, thì những chuyện khác đều không phải là vấn đề.

Bán thảm thôi, dù sao nếu là hắn, hắn cũng sẽ bán thảm một chút!

Mặt khác, Tenry cũng không có nghĩa vụ cái gì cũng phải khai thật cho Kive.

Ngẫm lại một lúc cuộc hội thoại với Tenry, Kive lại nhìn ra được một điểm kỳ quái nữa.

Không, phải gọi là bát quái mới đúng!

" Nhưng mà, lúc nãy lão già Tenry nói gì kia? Tình nhân? Lauri? "

Ngẫm một lúc, mắt hắn trợn to lên, trong đầu có một suy đoán lớn mật.

Vừa quay sang nhìn Poetry, định dò hỏi nàng, thì Poetry đang ngơ ngác đứng một chổ, tay cầm bánh lái, nhưng mắt lại nhìn vào khoảng không mênh mông trước mắt.

Như cảm nhận được có người nhìn mình, nàng liền hồi thần lại.

Đón lấy ánh mắt của Kive, không cần hắn mở miệng, nàng cũng hiểu hắn định hỏi cái gì.

Lúc này Kive bị chửi, nàng mặc dù ở xa, nhưng vẫn nghe rõ mồn một, không sót chữ nào đây!

Nhìn Kive, Poetry lộ ra vẻ mặt muốn ói, rùng mình một cái, sau đó lại lắc đầu nói:

" Ta không biết, ngươi đừng hỏi ta, ọe. . . Về sau không cho phép ngươi nhắc lại chuyện này một lần nào nữa, nếu không, tự gánh lấy hậu quả! Ọe. . . "

Poetry bày tỏ rằng nàng không biết chút gì về chuyện này.

Nàng cùng Lauri mặc dù quen biết, nhưng quan hệ lại chẳng ra gì.

Mà dù quan hệ có ra gì đi nữa, thì Lauri ngu gì lại đi kể chuyện này ra bên ngoài?

Sợ không đủ mất mặt hay sao?

Nghĩ lại Lauri đã làm chuyện đó với cha ruột mình, thậm chí còn đã có con.

Poetry không nhịn được lại nôn khan thêm lần nữa.

Cùng lúc cũng hạ lệnh cấm khẩu, không cho Kive nhắc đến chuyện này một lần nào nữa.

Kive: " . . . "

Không có dưa ăn, mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng vì cuộc sống về đêm của mình, Kive lựa chọn im miệng.

Sợ nàng điên lên, không cho hắn lên giường, thì biết tìm ai khóc bây giờ?

" Để lần sau có cơ hội đến Sabaody, tìm Tenry bọn họ hỏi cũng được, dù sao bọn hắn cũng là người trong cuộc, dưa lớn như thế này, không ăn thì phí! Hắc hắc! "

Kive âm thầm ra quyết định.

Đang lúc Kive đang nở một nụ cười gian, thì một cảm giác đau thấu tim truyền đến.

" Hít! "

Đưa tay sờ lên tim mình, Kive nói:

" Đến lúc để giải quyết cục nợ này rồi! Poetry, đến giúp ta một tay! "

Nghe thấy Kive gọi mình, nàng lập tức đi tới.

" Bắt đầu rồi sao? Dụng cụ mang đến chưa? "

Nghe vậy, Kive lấy từ bên hông ra một bao vải đưa cho Poetry.

" Dụng cụ y tế đây, khỏi khử trùng, trực tiếp vào tay là được! "

" Hì hì, ta nói rồi a! Lần đầu tiên làm phẩu thuật, tay chân có chút vụng về, nếu ta lỡ tay cắt cả trái tim của ngươi ra, thì cũng đừng có mà mắng ta a! "

" Được rồi, nói nhiều như vậy làm gì, nhanh ta. . . Ặc "

" Phốc "

Kive còn chưa nói dứt lời, Poetry nhanh tay cầm dao mổ lên, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, đâm một nhát thật mạnh vào ngực Kive.

Bị tập kích bất ngờ, Kive không nhịn được trừng mắt tức giận nhìn Poetry.

" Bảo bối, ngươi mẹ nó không thể từ từ để ta nói hết sao? Bên trong đó có thuốc gây tê a! ! ! "

Hắn kiềm nén không cho bản thân gào lên.

Biết nàng là tay mơ, nhưng mẹ nó hắn là người, không phải là vịt, không cần phải vừa lên đã thẳng tay như vậy, nàng đây là định xem hắn làm vịt chặt sao?

Poetry: " . . . "

Thò tay vào túi vải, sau một hồi lần mò, nàng cuối cùng cũng thấy được một lọ thuốc, bên trên ghi là thuốc gây tê.

Nàng cười gượng nhìn Kive.

" Ta tưởng ngươi bảo ta nhanh ra tay a! Mặt khác, ta nghe nói là bác sĩ phải thừa lúc bệnh nhân không chú ý để ra tay, như vậy sẽ bớt đau hơn!

Ai ngờ, cách này không có hiệu quả một chút nào, đúng là lũ lang băm! "

Nhìn khuôn mặt ngự tỷ ngây thơ vô số tội này, Kive vẫn không nhịn được gào lên.

" Cái ngươi nói mẹ nó dùng là phương pháp dùng cho bệnh nhân sợ tiêm a! Không phải là cho phẩu thuật! ! ! "

Nghe vậy, Poetry càng thêm lúng túng, nhưng miệng vẫn lẩm bẩm:

" Cũng không khác gì nhau a. . . "

" Ngươi mẹ nó còn nói? Ngon thì nằm xuống để ta đâm ngươi một cái? "

Poetry triệt để im lặng.

Lúc này, Kive mới thở ra một hơi.

Nói chơi thôi, dù Poetry có cho, Kive cũng không dám đâm.

Nhưng như vậy không có nghĩa là Kive không " đâm " được!

Hắc hắc!

Poetry, ngươi cho ta chờ!

Quân tử trà thù, 10 năm không muộn!

Không được! Thù tận 10 năm thì lộ ra ta quá tiểu nhân, báo thù không cách đêm, tối nay nay nhất quyết thắng thua luôn đi!

Trong lòng một bụng ý nghĩ xấu, nhưng mặt ngoài Kive ra vẻ như đã áp xuống cơn giận, cầm thuốc giảm đau, bôi lên khắp vùng ngực trái của mình.

Mặc dù hắn không sợ đau, nhưng nếu có thể bớt, thì tốt nhất nên bớt.

Khi không ai lại thích bị hành hạ cơ chứ?

Hắn cũng không có máu M a!

Ra hiệu cho Poetry có thể động thủ, Kive lập tức nằm xuống.

Chỉ vừa mới bôi lên, thuốc giảm đau ngay lập tức đã phát huy công dụng.

Cảm giác đau trên vết thương dần dần tán đi.

Từng nhát cắt của Poetry lên ngực hắn cũng dần trở nên yếu dần, cho đến khi không còn cảm giác gì nữa.

Lúc này, Poetry cũng trở nên cẩn thận hơn.

Cầm giao giải phẩu, nàng từ từ dùng nó để mở toang ngực trái của Kive ra.

Một lúc sau, tim của Kive đã xuất hiện trước mắt nàng.

" Đã thấy tim người rồi, sẵn sàng chưa? "

" Hít! "






Nếu bạn muốn đổi không khí, muốn tìm đến một thế giới phép thuật đầy huyền ảo để gặp những sinh vật huyền bí như Elf, Goblin, Orc, Troll, Minotaur hay đơn giản là người cá và các tinh linh phép thuật. Chào mừng đến với