Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 170: Thành công



Kive hít sâu một hơi, gồng mình lên, sau đó hướng về phía Poetry trọng trọng gật đầu một cái, ra hiệu hắn đã sẵn sàng.

Thấy vậy, Poetry liền động dao.

Không hề có một chút chần chờ, nàng rất dứt khoát đưa dao giải phẫu xuyên qua kẻ hở ở xương ngực, hướng đến tim của Kive.

Đến gần, nàng liền cắt một đường thật lớn tại vị trí tim của Kive.

" Ha! "

Kive không nhịn được buộc phải phá công.

Hai bàn tay nắm thật chặt.

" Thật mẹ nó đau! "

Kive cắn răng nghiến lợi nói.

Mặc dù không phải lần đầu trái tim bị tổn thương, nhưng còn phải xem nó là vết thương kiểu gì.

Những lần trước đều là trong tình huống chiến đấu.

Có Andrenalin, cảm giác đau trên cơ thể sẽ bị vơi đi phần nào.

Mặt khác đòn tấn công chỉ xảy ra trong một tích tắc.

Không như hiện tại.

Hắn không chỉ phải nằm im một chổ chịu trận, mà còn phải chịu đựng lấy cơn đau từng cơn, đến từ từng vết cắt của Poetry.

Đã thế, Kive còn không dám dùng quá nhiều năng lượng để chữa thương.

Hắn sợ nếu đưa vào quá nhiều, vết thương sẽ lành lại.

Đến lúc đó, không chỉ sẽ cản trở hành động của Poetry, mà hắn còn phải bị tội lâu thêm chút nữa.

Về phía Poetry.

Chỉ mới nhát cắt đầu tiên vào tim Kive.

Máu từ vết thương đó lập tức bắn lên, văng tung tóe khắp nơi.

Dần dần, máu hóa từng dòng chảy nhỏ chảy ra ngoài, không mất bao lâu đã có thể che kín toàn bộ vết thương, bằng mắt thường không tài nào nhìn thấy được vết thương ở đâu để động dao.

Dù vậy, Poetry vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì, tiếp tục loay hoay cánh tay.

Mắt nhìn không thấy, nhưng nàng vẫn còn Kenbunshoku haki a!

Một lúc sau, Poetry cuối cùng cũng lấy từ trong tim Kive ra một khối thịt, bên trong nó còn có một khối kim loại, hình thù như một viên đạn, xung quanh là những chiếc gai móc ngược.

" Hô! Xong rồi! "

Poetry thở ra một hơi.

Nghe vậy, mặt đầy mồ hôi Kive lập tức điều khiển năng lượng hồi phục cơ thể.

Một lúc sau, Kive đã trở nên lành lặn như lúc đầu.

Lau một vệt mồ hồi trên trán, cầm khối thịt trên tay, hắn thầm hận.

" Đừng để ta biết là tên khốn nào làm ra thứ này! Nếu không. . . Hừ hừ! "

Đây là viên đạn mà lão già sát thủ kia đã bắn vào tim của hắn.

Bởi vì đặc chế, nên cơ thể hắn không thể tự bài xuất nó ra được.

2 ngày vừa qua.

Bởi vì vết thương đã lỡ lành hẳn rồi, cộng với tình hình dịch bệnh trên đảo, nên Kive cũng chỉ có thể bỏ mặc cho thứ này tiếp tục ở trong cơ thể mình.

Mặc dù có chút đau đớn.

Nhưng chỉ cần một chút năng lượng, là tất cả vấn đề đều được giải quyết.

Ưu tiên hàng đầu của hắn là truy sát hết những người có tên trên danh sách, trước khi dân trên đảo đều chết hết vì dịch bệnh, hoặc là có bên thứ 3 như hải quân đến xử lý tình hình ở đây!

Thế nên, việc lấy thứ này ra, hắn không hề vội một chút nào.

Sau khi giết xong, năng lượng cũng đã đủ, Kive mới quyết định trở về thuyền xử lý thứ này.

Bởi vì tất cả bác sĩ ở đảo này hiện tại rất khó để tiếp xúc vì lý do dịch bệnh.

Nhưng nói thật!

Nếu có thuốc hối hận, Kive thà kiếm bác sĩ còn hơn!

Lý do Kive không muốn kiếm bác sĩ, là bởi vì với tình hình hiện tại, không bác sĩ nào dám tiếp xúc với người khác.

Bọn hắn so với bất cứ ai càng hiểu rõ loại dịch bệnh này.

Đương nhiên, nếu Kive phô bày năng lực chữa bệnh của hắn ra, thì mọi chuyện sẽ rất đơn giản.

Nhưng hắn dám sao?

Làm như vậy thì khác gì lạy ông tui ở bụi này.

Gián tiếp nói cho người khác, Kive có năng lực trường sinh, thậm chí có thể là bất tử.

Cuối cùng, suy đi tính lại, trọng trách này vẫn quay về lại tay Poetry.

Nhìn Poetry đang ngồi khép nép ở một bên, Kive thật muốn đi lên đánh mông nàng.

Nhưng may cho nàng, hiện tại hắn còn có chuyện quan trọng hơn cần phải giải quyết!

Triệu hồi ra bảng hệ thống.

Hệ thống cấp độ: 5

Điểm năng lượng: 101,100/1,000,000 ( 0/1 )

Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >, < Khế ước >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Giày Vi, Maximus, Mark 3, PO-5, Orb đa năng ( 0 )

Cuộc điều trị này tốn Kive đến tận 4,000 năng lượng, với gia tài hiện tại của hắn, thì nhiêu đây không tính là nhiều.

Nhưng sớm thôi, 4,000 năng lượng sẽ biến thành số nhiều.

Lôi từ trong vòng không gian ra một viên tinh thể màu vàng, Kive thoáng có chút do dự.

100,000 năng lượng a!

Đây là cả gia tài hiện tại của hắn.

Giống như bán nhà đi chơi đặt cược vậy.

" Móa, liều, thành công thì xe đạp biến ôtô, không thành công, thì cùng lắm sáng sau sống tằng tiệm lại là được! "

Nói xong, Kive lập tức truyền năng lượng vào viên tinh thể.

" Hô! "

Ở bên cạnh, thấy Kive một lúc lâu vẫn không tìm mình tính sổ, Poetry lúc này mới thở ra một hơi.

Từ từ ngước mặt lên cẩn thận nhìn Kive, nàng thấy được hắn đang cầm trên tay viên tinh thể, hiện đang phát sáng.

Thấy vậy, nàng liền hỏi:

" Ngươi đủ năng lượng rồi sao? "

" Ừm! "

Kive gật đầu đáp, nhưng không nói gì thêm.

Nghe vậy, Poetry cũng theo Kive mà cảm thấy hồi hộp.

Không hồi hộp không được!

Trải qua 1 tháng này ở chung.

Nàng rất dễ dàng nhận ra được thái độ của Kive đối với thứ này.

Thứ này có vai trò rất rất quan trọng trong lòng Kive.

Mặc dù không biết vai trò cụ thể của nó là làm gì, nhưng nàng có thể đoán được sơ bộ, rằng nó là một loại < Khế ước >.

Còn vì sao < Khế ước > lại là một viên tinh thể, mà không phải một tờ giấy thì nàng không biết.

Nàng cũng không dám hỏi.

Thứ gì nên hỏi, thứ gì không nên hỏi, nàng phân rất rõ.

Nàng chỉ biết, đây sẽ là thứ, giúp Kive cùng nàng thân càng thêm thân.

Đương nhiên, suy đoán ở trên hoàn toàn dựa trên trực giác của nàng.

4 con mắt hồi hộp nhìn vào viên tinh thể.

Kive đổ mồ hôi hột nhìn chằm lấy viên tinh thể.

Theo năng lượng giảm đi ngày một nhiều, thần kinh của Kive ngày càng căng chặt.

60,000 năng lượng!

61,000 năng lượng!

70,000 năng lượng!

90,000 năng lượng!

Vừa chạm mốc 90,000 năng lượng xong.

Ánh sáng trên viên tinh thể đột nhiên chợp tắt.

Kive vui mừng quá đổi, thử nghiệm truyền thêm năng lượng vào trong, để xem nó thật sự đã đầy hay chưa.

Ý nghĩ vừa động, viên tinh thể lập tức hấp thu 1,000 năng lượng Kive truyền vào.

Kive: " . . . "

" Ta đinh công mạnh, chẳng lẽ còn phải thêm nữa? "

Kive chán nản nhìn viên tinh thể trên tay.

Hiện tại hắn thật sự muốn thu về thứ này, nhưng sợ một khi thu về rồi, thì hệ thống sẽ trả lại tinh thể cho hắn kiểu gì?

Chia đôi ra?

Hắn thà đem nửa viên tinh thể đổi thành năng lượng.

Đó là con chưa nói đến 100,000 năng lượng bên trong viên tinh thể này.

Thu về đồng nghĩa với việc, Kive mất trắng 50,000 năng lượng.

Hắn làm sao có thể cam lòng?

Mang trong lòng ý nghĩ biến lợn chết thành lợn sống, Kive đưa viên tinh thể cho Poetry.

" Như cũ a! "

Hắn hiện tại đã không có tinh thần để nói nhiều.

Mặc dù biết khả năng sẽ thất bại.

Nhưng khi đối mặt, dù có chuẩn bị sẵn tinh thần, thì hắn cũng không nhịn được cảm thấy hụt hẫng.

Poetry cũng nhìn ra được vẻ thất thần, hụt hẫng này của Kive.

Nhưng mà nàng mặc kệ.

Kive bảo nàng nhỏ máu, thì nàng chỉ việc nhỏ máu thôi.

Những lúc như này, tốt nhất vẫn là không nên hỏi nhiều.

" Tối nay phải thưởng hắn một chút mới được, không thì với tinh thần như này, cộng với việc ta vừa làm lúc nãy, rất có khả năng hắn sẽ giận cá chém thớt mất! "

Kive biết đâu rằng.

Lúc hắn đang ra vẻ hậm hực, thì Poetry đã có dự tính sẽ thưởng hắn.

Nếu biết, Kive tình nguyện mỗi ngày đều hậm hực một lần.

Dù sao vẫn có rất nhiều tư thế hắn vẫn chưa có cơ hội thử qua đâu!

Đột nhiên, ánh sáng từ đâu xuất hiện, chiếu sáng cả một vùng biển xung quanh Kive.

Bất ngờ bị ánh sáng làm cho chói mắt, Kive vô thức đưa tay lên che lại mắt.

Nhưng cùng lúc, trong lòng hắn lại lóe lên một tin hy vọng.

“ Chẳng lẽ nào. . . “

Cố nhịn cảm giác chói mắt, Kive nhìn chằm chằm vào trung tâm vòng sáng.

Hắn có thể miễn cưỡng thấy được thân ảnh của Poetry, đang lơ lửng ở vị trí trung tâm.

Dù thế, Kive vẫn không hề có ý định đi lên.

Vào thời điểm quan trọng như hiện tại, tốt nhất vẫn là để nó thuận theo tự nhiên đi.

Ai biết liệu sẽ có hậu quả gì nếu hắn quấy rầy Poetry lúc này?

Ngu cú này không giống như cú của cột thu lôi lần trước.

Lần đó không có gì to tát.

Nhưng ngu lần này thì. . .

Chắc chắn hắn suốt đời cũng không tha thứ cho bản thân. . .

Đột nhiên, lúc này, một đốm sáng từ vị trí của Poetry bay đến, sau đó hoà làm một cùng Kive,

Poetry cũng theo đó mà đáp xuống đất.

Kive không kịp xem xét thứ vừa nhập vào đầu mình là gì, hắn ngay lập tức đi đến đỡ lấy Poetry.

“ Ngươi không sao chứ? Thấy thân thể như nào? Có vấn đề gì không? “

Vừa nói, tay của hắn cũng không thành thật, du tẩu khắp cơ thể của Poetry.

Bị hành vi của Kive chọc cho đỏ mặt, Poetry mội vàng hồi thần lại, đập văng bàn tay heo ăn mặn của Kive ra nói:

“ Hừ! Có cần thiết phải thời cơ như vậy sao? Ngươi một tháng này sờ còn chưa đủ nhiều sao? “

“ 2 chuyện này khác nhau a, về mặt ý nghĩa là vậy! Hắc hắc! “

Giống như ăn đồ ăn vào giờ ra chơi vậy.

Ăn ở bên ngoài, đương nhiên sẽ không ngon bằng ăn vụng trong giờ lên lớp, đó là chân lý!

Ai đã từng ăn vụng trong giờ học đều hiểu!

Cảm giác như đồ ăn tại thời điểm đó, đột nhiên lại trở nên ngon miệng một cách kỳ lạ.

“ Hứ! “

Poetry đã bất lực nhổ nước bọt.

Nhưng cùng lúc cũng vui.

Không phải vui là vì bị Kive ăn đậu hủ.

Nàng vui là vì mình đã trở thành một người thật sự đặc biệt đối với Kive.

Thậm chí còn “ đặc biệt “ hơn nàng đã từng nghĩ.

Nàng ban đầu nàng chỉ nghĩ rằng đặc biệt ở đây, chỉ giống như là nữ nhân đầu tiên của Kive.

Về sau nếu có những nữ nhân khác, dù đẹp hơn nàng, tài giỏi hơn nàng, thì nàng ít nhất vẫn không bị lép vế.

Cậy già lên mặt a!

Ai mà chẳng biết!






Nếu bạn muốn đổi không khí, muốn tìm đến một thế giới phép thuật đầy huyền ảo để gặp những sinh vật huyền bí như Elf, Goblin, Orc, Troll, Minotaur hay đơn giản là người cá và các tinh linh phép thuật. Chào mừng đến với