Ý niệm vừa động, nàng lập tức cảm thấy được một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân.
Vết cắt trên ngón tay nàng ngay lập tức lành lại, cơ thể có cảm giác như vừa trút bỏ được gánh nặng vậy.
Khi nàng nhìn lại hình chiếu 3 chiều, thì điểm năng lượng cũng theo đó mất đi 100 điểm, chỉ còn lại 900.
Poetry không thấy nhiêu này tiêu hao là có vấn đề, nhưng có người lại không nghĩ như vậy.
“ Cái gì? 100 năng lượng? Ngươi mẹ nó sao không đi ăn cướp? “
Kive không nhịn được mở miệng nói lời thô tục.
Poetry nghe vậy liền bất ngờ nhìn Kive nói:
“ Ngươi có thể thấy được những gì ta thấy? “
Trừng mắt nhìn Poetry một cái.
“ Năng lực là ta trao cho ngươi, ngươi đoán xem ta có thấy hay không? “
Nói xong, Kive lại không nhịn được đau răng nhìn lấy nàng, chính xác hơn là hắn đang nhìn hình chiếu 3 chiều trước mắt nàng.
“ Ngươi biết mỗi lần ta hồi phục cho ngươi, trung bình sẽ mất bao nhiêu năng lượng sao? “
“ Bao nhiêu a? “
“ Chưa đến 20 năng lượng. “
Nghe vậy, Poetry những nhịn không được bịt miệng lại.
Hiện tại nàng cũng nhịn không được muốn hô lên.
Như này thật đúng mẹ nó là ăn cướp!
“ Như nào? Hiện tại biết được vấn đề rồi đúng không? Đó là chỉ mới khôi phục thôi, ta còn chưa nói đến chữa thương đâu! Nó còn nhiều hơn gấp nhiều lần.
Bởi vì tuỳ thuộc vào mức độ tổn thương nặng hoặc nhẹ, mà năng lượng sẽ tiêu hao nhiều hoặc ít, rất khó để tính toán cụ thể! “
Nói xong, hắn nhìn Poetry ra vẻ tiếc hận.
“ Nhưng với mức độ tiêu hao năng lượng gấp 5 lần so với ta như này, thì thật mẹ nó hố! “
Nghe vậy, Poetry cúi đầu xuống, lộ ra vẻ thất vọng.
Nàng còn tưởng rằng mình có năng lực giống như Kive đâu.
Cuối cùng, năng lực giống là giống, nhưng năng lượng tiêu hao đến mức này thì. . .
Nàng không dám xài a. . .
Thấy Poetry như vậy, Kive tiến đến an ủi.
“ Hắc hắc, không cần phải thất vọng như vậy, chỉ cần điều khiển được năng lượng cũng coi như là lời rồi, dù sao mục đích ta tạo ra thứ này không phải là để ngươi chiến đấu.
Vì vậy, năng lực chữa thương này cũng không phải điểm trọng yếu nhất, hiện tại mới đến điểm trọng yếu! “
Nghe vậy, Poetry lập tức lấy lại tinh thần.
Đúng vậy, có thể điều khiển năng lượng như Kive đã coi như là lời rồi, nàng còn ở đây kén cá chọn canh cái gì?
Thầm trách bản thân mình tham lam xong, Poetry lúc này mới tươi cười đầy mặt nhìn Kive nói:
“ Chuyện trọng yếu của ngươi nói là gì? Bắt đầu đi! “
“ Cũng không có gì quan trọng, ta cần ngươi chuyển 900 năng lượng mà ngươi đang có về cho ta! “
Poetry: “ . . . “
Kive: “ . . . “
Im lặng một lúc, cuối cùng Poetry vẫn không kiên nhẫn mở miệng nói trước.
“ Xong rồi? “
“ Xong rồi a! “
Kive thản nhiên đáp lại câu hỏi của nàng.
Poetry: “ . . . “
“ Ý ngươi xong là thế nào? Ta không biết làm thế nào chuyển cho cho ngươi, ngươi phải hướng dẫn cho ta a! “