Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 171: Đồ tể



Đặc quyền này, cũng không phải chỉ có người già mới được phép dùng.

Lúc này, Kive ôm chầm lấy Poetry, nhấc bổng nàng lên xoay vòng.

Vừa xoay, hắn vừa cười một cách điên cuồng:

“ Ha ha ha, ta thành công, chúng ta thành công, 100,000 năng lượng thêm lên 1 viên tinh thể, cuối cùng cũng thành công a! Ha ha ha! “

Bị Kive xoáy vòng, Poetry không chỉ không chóng mặt, ngược lại còn cười rất tươi, nàng so với Kive càng vui.

Vui vì mình cược đúng, còn là trúng số độc đắc.

Poetry: “ Đúng vậy, thân ái, ngươi thành công! “

Nhìn màn hình 3D trước mắt, Poetry không nhịn được cảm thấy kích động.

Thứ thần kỳ như này, không hổ là nam nhân mà nàng chọn.

Nhưng bên cạnh sự kích động, Poetry cũng có chút. . . Cạn lời!

Nàng cũng không biết nên nói gì cho phải.

Vừa nhìn vào hình ảnh 3 chiều trước mắt, thứ đầu tiên đập vào đó là một dòng chữ, ghi là:

< Hội Hậu Cung >!

Hội Hậu Cung là cái quỷ gì?

Poetry: “ . . . “

Nàng biết là Kive về sau sẽ kiếm thêm chị em cho nàng.

Nhưng mà, có cần phải lộ liễu như thế này sao?

Mặt khác, mặt đâu? Không cảm thấy mất mặt?

Ít nhất cũng phải đặt một cái tên nào đó hàm súc một chút a!

Ví dụ như < Hội Chị Em >, hoặc là < Mỹ Nữ Hội >, nghe mặc dù không êm tai, nhưng ít ra cảm thấy bớt vô liêm sĩ hơn cái tên < Hội Hậu Cung > này.

Dẹp chuyện đặt tên này sang một bên, nàng tiếp tục nhìn xuống dưới.

Chỉ vài giây sau, nàng đã xem xong hết.

Nhanh như vậy, đơn giản cũng chỉ vì hình chiếu này cũng chả có mẹ gì nhiều. . .

Chỉ có một dòng chữ duy nhất, ghi là:

Điểm năng lượng: 1,000/1,000,000

Mặc dù sơ sài, nhưng nàng cũng không hề thất vọng, ngược lại còn ra vẻ cuồng hỉ.

Bởi vì 3 từ “ điểm năng lượng “ này, nàng đọc hiểu được.

Poetry thấy Kive nhắc đến rất nhiều, làm sao có chuyện nàng không biết thứ này là thứ gì?

Ý niệm vừa động, nàng lập tức cảm thấy được một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân.

Vết cắt trên ngón tay nàng ngay lập tức lành lại, cơ thể có cảm giác như vừa trút bỏ được gánh nặng vậy.

Khi nàng nhìn lại hình chiếu 3 chiều, thì điểm năng lượng cũng theo đó mất đi 100 điểm, chỉ còn lại 900.

Poetry không thấy nhiêu này tiêu hao là có vấn đề, nhưng có người lại không nghĩ như vậy.

“ Cái gì? 100 năng lượng? Ngươi mẹ nó sao không đi ăn cướp? “

Kive không nhịn được mở miệng nói lời thô tục.

Poetry nghe vậy liền bất ngờ nhìn Kive nói:

“ Ngươi có thể thấy được những gì ta thấy? “

Trừng mắt nhìn Poetry một cái.

“ Năng lực là ta trao cho ngươi, ngươi đoán xem ta có thấy hay không? “

Nói xong, Kive lại không nhịn được đau răng nhìn lấy nàng, chính xác hơn là hắn đang nhìn hình chiếu 3 chiều trước mắt nàng.

“ Ngươi biết mỗi lần ta hồi phục cho ngươi, trung bình sẽ mất bao nhiêu năng lượng sao? “

“ Bao nhiêu a? “

“ Chưa đến 20 năng lượng. “

Nghe vậy, Poetry những nhịn không được bịt miệng lại.

Hiện tại nàng cũng nhịn không được muốn hô lên.

Như này thật đúng mẹ nó là ăn cướp!

“ Như nào? Hiện tại biết được vấn đề rồi đúng không? Đó là chỉ mới khôi phục thôi, ta còn chưa nói đến chữa thương đâu! Nó còn nhiều hơn gấp nhiều lần.

Bởi vì tuỳ thuộc vào mức độ tổn thương nặng hoặc nhẹ, mà năng lượng sẽ tiêu hao nhiều hoặc ít, rất khó để tính toán cụ thể! “

Nói xong, hắn nhìn Poetry ra vẻ tiếc hận.

“ Nhưng với mức độ tiêu hao năng lượng gấp 5 lần so với ta như này, thì thật mẹ nó hố! “

Nghe vậy, Poetry cúi đầu xuống, lộ ra vẻ thất vọng.

Nàng còn tưởng rằng mình có năng lực giống như Kive đâu.

Cuối cùng, năng lực giống là giống, nhưng năng lượng tiêu hao đến mức này thì. . .

Nàng không dám xài a. . .

Thấy Poetry như vậy, Kive tiến đến an ủi.

“ Hắc hắc, không cần phải thất vọng như vậy, chỉ cần điều khiển được năng lượng cũng coi như là lời rồi, dù sao mục đích ta tạo ra thứ này không phải là để ngươi chiến đấu.

Vì vậy, năng lực chữa thương này cũng không phải điểm trọng yếu nhất, hiện tại mới đến điểm trọng yếu! “

Nghe vậy, Poetry lập tức lấy lại tinh thần.

Đúng vậy, có thể điều khiển năng lượng như Kive đã coi như là lời rồi, nàng còn ở đây kén cá chọn canh cái gì?

Thầm trách bản thân mình tham lam xong, Poetry lúc này mới tươi cười đầy mặt nhìn Kive nói:

“ Chuyện trọng yếu của ngươi nói là gì? Bắt đầu đi! “

“ Cũng không có gì quan trọng, ta cần ngươi chuyển 900 năng lượng mà ngươi đang có về cho ta! “

Poetry: “ . . . “

Kive: “ . . . “

Im lặng một lúc, cuối cùng Poetry vẫn không kiên nhẫn mở miệng nói trước.

“ Xong rồi? “

“ Xong rồi a! “

Kive thản nhiên đáp lại câu hỏi của nàng.

Poetry: “ . . . “

“ Ý ngươi xong là thế nào? Ta không biết làm thế nào chuyển cho cho ngươi, ngươi phải hướng dẫn cho ta a! “

Poetry bị Kive khí hết sức.

Hắn mẹ nó không hướng dẫn thì làm sao nàng lại có thể biết được?

Thứ này cũng đâu phải do nàng tạo ra a!

Poetry tức đến mức trong lòng đều chửi tục, chỉ kém chút nữa thôi là miệng phun chân ngôn!

Kive xấu hổ gãi gãi đầu.

Hiện tại thì lúng túng.

Hắn có ý tưởng thôi, còn phương pháp thì. . .

Ai biết a!

Hệ thống cũng không có sổ tay hướng dẫn.

Mà dù có đi nữa thì cũng không có hướng dẫn cho thứ này.

Vì đơn giản, thứ này do hắn dựa trên kỹ năng < Khế ước > mà tạo ra.

Hệ thống chỉ đóng vai trò quan trọng giúp Kive tạo ra thứ này mà thôi.

Đây là tờ < Khế ước > mà Kive ngẫu hứng tạo ra, từ một suy nghĩ bất chợt, khi vừa mới bắt được Poetry.

Ban đầu, hắn định cho nàng ký một tờ < Khế ước > dạng nô lệ.

Thứ này đã được hắn soạn sẵn từ lâu, chỉ cần điền tên người cần ký, cùng nhỏ máu ký tên lên là xong.

Nhưng khi mà Kive nhìn lại điều khoản bên Chủ, hắn lại có một thắc mắc.

Như đã biết, < Khế ước > này tương tự như một tờ hợp đồng vậy.

Nghĩa là 2 bên đều công bằng.

Kive có thể dùng thứ này để chế ước người khác.

Nhưng cùng lúc, người khác cũng có thể dùng thứ này, để chế ước lại Kive.

Dĩ nhiên, đây chỉ là một cách so sánh.

Hắn lại không ngu tự đi mua dây buộc mình.

Cái Kive muốn nói, đó là < Khế ước > có khả năng tác động lên hắn, hoặc nói rõ hơn là tác động lên. . . Hệ thống!

Đúng vậy!

Từ khoảnh khắc đó trở đi, Kive bắt đầu đánh chủ ý lên đầu hệ thống.

< Khế ước > cùng Hệ Thống đều có nguồn gốc tương đồng nhau.

Vì vậy, Kive mới có tự tin có thể làm được!

Đó cũng là lý do vì sao hắn không hề tiếc rẻ năng lượng một chút nào.

Thậm chí là bất chấp hậu quả sẽ làm tốc độ biến cường của bản thân chậm lại, cũng phải đổ vào thứ này tận 100,000 năng lượng.

100,000 năng lượng đã đủ Kive đi làm rất nhiều chuyện quan trọng.

Đủ để hắn < Cố hóa > ra Panther Habit.

Đủ để hắn thành lập lên một thế lực nhỏ của bản thân.

Đủ để hắn trạch ở trong tinh anh doanh nửa năm mà không cần ra ngoài.

Nói chung, đủ để làm rất nhiều chuyện.

Dù thế, Kive vẫn bất chấp hậu quả, đánh bạc vào lần này.

Cuối cùng, hắn cược đúng.

Mặc dù kết quả làm Kive có chút không hài lòng.

Bởi vì bảng hệ thống của Poetry, ngoài cái tên Hội Hậu Cung mà hắn tùy tiện đặt ra, cùng với điểm năng lượng, thì lại không có bất cứ thứ gì khác.

Không có các mục thống kê, LV hoặc là ban thưởng kỹ năng, thậm chí là những kỹ năng ẩn như là biến đổi hình thái năng lượng cũng không!

Tại sao Kive biết Poetry không có ư?

Bởi vì nếu có, thì khi Poetry dùng năng lượng, đã không tiêu hao nhiều như vậy.

Nên nhớ, khi hệ thống lên Lv4, ngoài việc biến đổi thành bất kỳ loại hình thái năng lượng nào, còn thêm vào một khả năng khác, đó là giảm 50% việc tiêu hao năng lượng.

Vì vậy, không khó để đoán ra, rằng " Hệ thống " của Poetry chỉ là một hệ thống Lv 0, thậm chí Lv 0 cũng không bằng.

Ngoài chức năng hấp thu năng lượng, cùng tiêu năng lượng đặc biệt hao ra, thì không còn thứ nào khác.

Hiện tại, nếu Poetry có thể truyền năng lượng cho hắn, thì kế hoạch của Kive về cơ bản đã đủ 20% tiến độ.

Kế hoạch tạo một hệ thống " con " cho Poetry chỉ là phát sinh mà thôi.

Kế hoạch chính của hắn đến hiện tại mới thật sự có tiến triển.

Còn kế hoạch của Kive là gì ư?

Hắc hắc!

Đó là thương nghiệp hóa kỹ năng < Khế ước > này!

Đúng vậy, giống như cách một tờ hợp động hoạt động vậy.

Nhưng mục đích của việc này không phải để kiếm tiền.

Tiền chỉ là phụ, còn cái chính là năng lượng.

Còn cụ thể cách hoạt động như thế nào thì còn cần bàn lại.

Bản thân Kive chỉ mới có một cái ý tưởng thô sơ.

Nếu biến ý tưởng này thành sự thật, hắn cần người, rất rất nhiều người, và quan trọng nhất, đó là cổ tay!

Nhưng đó là chuyện tương lai, trước mắt hắn cần giải quyết nan đề chuyển vận năng lượng này cái đã.

Ngồi một chổ chống cằm suy tư.

Truyền năng lượng, Poetry có thể dễ dàng làm như vậy, chỉ việc chạm vào người hắn, rồi trong đầu động một cái ý nghĩ là xong.

Nhưng nếu đơn giản như vậy thì Kive cần gì phải làm khó Poetry?

Cái hắn cần, là không nhìn khoảng cách, có thể truyền đi năng lượng từ xa.

Nếu làm được, hắn có thể trước thời hạn, ngồi mát ăn bát vàng.

Bản thân Kive có thể ngồi im một chổ, không làm gì mà vẫn có năng lượng vào túi.

Còn Poetry thì đi kiếm năng lượng về " hiếu kính " hắn!

Hắc hắc!

Đương nhiên, hắn chắc chắn sẽ không để cho nàng đi săn hải tặc.

Săn hải tặc làm sao có thể nhiều năng lượng bằng làm đồ tể cơ chứ?

Đồ tể: " Ngươi có thể thôi nhớ thương đến ta sao? "








- Siêu phẩm dính nghi án sinh ra từ bệnh viện tâm thần.