Thấy không làm gì được Kive, Boa Hancock bèn khích tướng.
“ Ngươi chỉ biết núp trong vỏ rùa thôi sao? “
Kive cười khinh nhìn nàng.
“ Không phải! Là ta sợ không kiểm soát được sức mạnh, lỡ tay một chiêu giây ngươi. Ta cũng rất bất đắc dĩ a! “
Kive giang ra hai tay, ra vẻ như hắn cũng rất khó xử.
Nghe vậy Boa Hancock càng giận nói:
“ Đừng chỉ nói mồm, con rùa như ngươi còn không biết tự lượng sức mình muốn giây ta? “
Nghe vậy Kive cũng chỉ cười không đáp lời, lòng bàn tay hướng về mặt biển bắn ra một phát repulsor.
Bùm!
Một tiếng vang lớn cùng từng giọt nước biển bắn tung toé lên thuyền.
Boa Hancock đứng sững người, nhìn về phía mặt biển vẫn còn đang gợn sóng từng cơn do bị tia Repulsor công kích.
Đây là tia Repulsor, thứ đã bị Kive đầy ra lãnh cung từ những ngày đầu sử dụng bởi vì lý do quá phí năng lượng.
Nhưng hiện tại vì trang bức nên nó mới có cơ hội đi ra thấy ánh mặt trời, nhưng sau khi đi ra không được bao lâu thì Kive lại nói với nó rằng:
“ Phá của như ngươi tốt nhất vẫn ở yên một chổ đi, chờ ngày được vinh quang về hưu! “
Tia Repulsor:. . .
Boa Hancock nhìn về phía Kive, bắt gặp ánh mắt của hắn cũng đang nhìn nàng với vẻ đắc thắng.
“ Hừ! “
Tự thấy mình đánh không lại, võ mồm cũng đấu không thắng, nàng dứt khoát hừ lạnh một tiếng, ngước mặt nhìn trời ra vẻ kiêu ngạo, mang theo 2 em gái của nàng đi về phía Shakky và Nyon.
Phía sau nàng Boa Sandersonia và Boa Marigold cũng không làm thấy vọng đánh giá của hắn, 2 nàng một người nhìn hắn với vẻ mặt uy hiế còn người khác thì hướng quả đấm về phía hắn ra vẻ thị uy.
“ 2 ngươi thật đúng là đủ chân chó! “
Hắn nghĩ thầm trong đầu, ngoài mặt vẫn giữ vẻ mặt khiêu khích nhìn 2 người.
Thấy vậy 2 nàng cũng mặc kệ, mắt không thấy tâm không phiền.
Đến chị đại của 2 nàng đều đánh không lại thì 2 nàng cũng không ngu mà đi ra mất mặt.
Ở ngoài cuộc Rayleigh bọn họ thấy Kive và Boa Hancock đánh nhau cũng không nhảy can thiệp hay hoà giải, với bọn hắn đây chỉ là bọn nhỏ đang chơi đùa với nhau nên chỉ đứng ngoài cười xem cuộc vui.
Thấy Boa Hancock rời đi, Kive cũng không tiếp tục đùa nàng, dò hỏi Rayleigh phòng tắm ở đâu rồi đi xuống boong tàu.
Ở dưới nơi này cũng tính là lớn, không như thuyền của băng hải tặc Huyết đao dơ bẩn, bốc mùi.
Trên thuyền, trừ các cán bộ và thuyền trưởng ra, thì tất cả thuyền viên đều không có cho mình một phòng riêng mà chỉ bắt võng ngủ.
Tắm rửa cũng tuỳ duyên, nếu ngày đó bọn họ cướp được thương thuyền thì có thể dùng nước ngọt và xà phòng của thuyền vệ sinh một đợt, nhưng nếu không có thì bắt buộc phải dùng nước biển chắp vá, ban đầu sẽ có chút không quen nhưng dần cũng sẽ quen thuộc.
Con thuyền này của Rayleigh bọn có có một mùi gỗ quen thuộc và mùi hương của phụ nữ, không hề có mùi hôi, chứng tỏ bọn họ rất chú ý vệ sinh chung.
Theo chỉ dẫn của Rayleigh hắn tìm được phòng tắm, chỉ rộng 2m vuông.
Không có vòi tắm hoa sen hay bồn cầu cẩm thạch, thay vào đó là một chiếc bồn tắm và một cái bệ dùng để ngồi. . .
Không bồn tắm được làm bằng đá, thiết kế sao cho nó hoà làm một với con thuyền, điều này đảm bảo cho việc khi thuyền rung lắc thì bồn tắm sẽ không bị dịch chuyển.
Bên cạnh bồn tắm là một sợi dây, đi đến kéo sợi giây thì xung quanh bồn tắm được chứa đầy bởi nước, là nước biển.
Không hề hoang mang, Kive đến bên cạnh một tủ đồ, đây là nơi dùng để đựng khăn và xà phòng, lấy từ bên trong ra một vỏ ốc, Kive thả nó vào bồn tắm.
2 phút sau, nước biển chuyển thành nước ngọt, lấy ra vỏ ốc, hắn lật qua lật lại nhằm tìm hiểu nguyên lý lọc nước này của vỏ ốc nhưng không có manh mối gì, hắn cũng dứt khoát đặt nó về chổ cũ đi tắm.
Thế giới hải tặc là một thế giới nơi mà trình độ khoa học hỗn loạn một cách lạ thường, không có một quy luật nhất định nào để noi theo.
Ngươi nói hắn tiên tiến? Đến bây giờ hải quân và quân chính phủ vẫn còn sử dụng loại súng trường bắn từng viên lạc hậu.
Có sự hiện diện của những thiết bị bằng điện, nhưng trình độ phổ cập còn chưa cao, chỉ thường xuất hiện ở những nơi phục vụ cho quý tốc còn người dân chỉ xài đèn dầu hoặc cái loại vật phát sáng ngoài tự nhiên có sẵn.
Ngươi nói hắn lạc hậu? Vegapunk và Vinsmoke Judge.
Vegapunk là nhà phát minh thiên tài với hàng tá phát minh.
Trong đó nổi bật nhất có thể kể đến là Pacifista, có khả bắn ra những chùm tia năng lượng có sức mạnh huỷ diệt, khả năng nhận dạng khuôn mặt thông qua quét hình và khả năng nghe hiểu mệnh lệnh của người điều khiển một cách dễ dàng.
Vinsmoke Judge mặc dù không chói mắt như Vegapunk, nhưng hắn cũng là một nhà khoa học thiên tài khi nghiên cứu thành công cách cấy ghép gien từ loài này sang loài khác, mặc dù tỷ lệ thành công rất thấp nhưng điều đó không phủ định được hắn cũng là một nhà khoa học thiên tài
Ngoài ra còn có Franky, một thành viên của băng hải tặc Mũ rơm, đã cải tạo hầu hết các bộ phận trên cơ thể mình thành máy móc.
Điều này không phải đơn giản như việc chặt tay ra và gắn bộ tay khác bằng sắt vào mà nó còn yêu cầu phải có một trình độ khoa học tiên tiến để thực hiện điều đó.
Cơ thể con người dù mạnh đến đâu vẫn là xác thịt phàm thai, nếu có một vật lạ xâm nhập vào cơ thể thì hệ miễn dịch trong cơ thể sẽ tự động kích hoạt một loạt phản ứng bài dị, tạo ra những phản ứng phụ như sốt, nhiễm trùng, dị ứng,. . . cho đến khi hệ miễn dịch bài trừ mục tiêu ra ngoài cơ thể.
Nếu không có phương thuốc giúp hệ miễn dịch ngừng việc tấn công đó lại thì cơn đau từ chổ bị bài dị sẽ kéo dài mãi.
Sau khi đã khắc phục được vấn đề trên thì xin chúc mừng, vẫn còn hàng chục những vấn đề khác chờ ngươi giải quyết.
Tạo máu, làm sao để dùng bộ não điều khiển cánh tay sắt thép,. . .
Nếu ngươi nói Franky không phải thay thế các bộ phận trên cơ thể, mà là từ bỏ cơ thể nhân loại của hắn chỉ để lại bộ não để điều khiển cơ thể 100% là máy móc thì càng khoa huyễn.
Nếu phương án cải tạo cơ thể có độ khó là dễ thì phương án từ bỏ cơ thể nhân loại, chỉ dùng não bộ để điều khiển máy móc có độ khó là địa ngục.
Phương án này không chỉ yêu cầu ngươi sở hữu trình độ y học cao siêu nhưng nó yêu cầu ngươi phải là một thiên tài trong máy máy và tài liệu học.
Các ngươi thắc mắc rằng y học và vật liệu học thì liên quan gì đến người máy?
Không chỉ liên quan mà còn liên quan rất lớn.
Vật liệu học là một môn học kết hợp giữa vật lý, toán học và hoá học.
Mục tiêu của nó là thông qua tính toán và các phản ứng hoá học, tạo ra các vật liệu với những tính năng vượt trội.
Như đã biết thì bộ não chúng ta là cơ quan chính điều khiển cơ thể, nhưng nếu như không có các bó dây thần kinh, cơ bắt khắp cơ thể thì bộ não cũng của chúng ta ngoài việc phát ra sóng não ra thì không khác gì người thực vật.
Đồng lý, nếu muốn tạo ra một cơ thể người máy có thể bị đại não điều khiển thì cần yêu cầu những dây thần kinh nhân tạo có khả năng kết nối với đại não.
Vì vậy, nếu không đáp ứng được những yêu cầu trên thì không khác gì người mơ nói mộng.
Đang lúc Kive suy nghĩ về nền khoa học quái dị của thế giới hải tặc thì hắn cũng đã tắm xong.
Biến ra một bộ áo quần, hắn đi theo lời Rayleigh hướng dẫn từ trước đi đến một căn phòng.
Đây là phòng Rayleigh sắp xếp cho hắn trên con thuyền này.
Ấn tượng đầu tiên của hắn là rất đơn sơ, chỉ có một cái giường, một cái bàn và một tủ đựng đồ trống rỗng.
Đơn sơ nhưng vẫn tốt hơn vạn lần so với cảm giác ẩm ướt, bốn biển là khi lênh đênh trên biển.
Ngã mình xuống giường, không bao lâu sau Kive chìm vào giấc ngủ.
Chỉ khi một lúc sau có tiếng gõ cửa thì hắn mới tỉnh dậy.
Nhìn ra ngoài cửa sổ thì trời đã tối.
Đứng dậy đi mở cửa thì thấy Boa Mảigold đang đứng trước mặt.
Không chờ hắn mở miệng hỏi chuyện gì thì nàng lạnh lùng nói:
“ Ăn cơm! “
Nói xong nàng bỏ đi lên boong tàu.
Đi lên boong tàu thì hắn thấy tất cả mọi người đều ở, trước mặt họ là từng bộ chén dĩa đựng các loại thức ăn.
Thấy Kive đi ra Rayleigh cười bảo:
“ Ngươi tỉnh rồi a, đến, ăn cơm! “
“ Đa tạ rồi! “
Nói xong Kive cũng ngồi xuống một bên tham gia cuộc chiến, bửa ăn này hắn chỉ nghe bọn họ nói chuyện, có hoài cựu lại quá khứ, có kể lại những chuyến phiêu lưu gặp những người bạn mới của họ.
Ăn xong, dọn xong chén đũa, Kive đi đến bên cạnh Rayleigh.
Trên tay hắn cầm một đôi găng tay màu đen, đây là găng tay của bộ giáp Panther Habit.
Cả đôi găng tay đều được tạo ra bằng Vibranium nên phải mất của hắn 30 điểm năng lượng để triệu hồi, Kive vẫn chưa cố hoá nó, hắn cần biết ai là người sử dụng nó để hắn có thể điều chỉnh kích thước nên găng tay trước mắt chỉ là hàng mẫu.
Ném găng tay về phía Rayleigh, hắn cười nói:
“ Ngài xem găng tay phủ Vibranium này có giá bao nhiêu, ta muốn dùng nó làm tiền thuê phòng! “
“ Ngươi cũng có thể đi miễn phí a, dù sao cũng không phải vấn đề lớn gì! “
“ Với ngài nó không lớn nhưng với ta nó lớn bằng trời, trên thân ta cũng không có vật gì quý quá nên cũng chỉ có thứ này có giá trị nhất.
Ta biết ngài không dùng đến thứ này thế nên ngài tự cân nhắc mang nó tặng cho ai để ta giúp hắn điều chỉnh kích cở. “
Nghe Kive nói nước này rồi Rayleigh cũng không tiếp tục kiểu cách, hắn trầm tư suy nghĩ một lúc rồi hướng về phía Boa Hancock nói:
“ Vậy thì ngươi cho Hancock a! “
Nói xong hắn gọi nàng đến.
“ Hancock! Lại đây, có bất ngờ! “
Nghe có người gọi mình nàng đi đến hỏi:
“ Bất ngờ gì? “
Rayleigh không trả lời mà chuyển mắt sang nhìn Kive nói:
“ Đồ vật này của người dùng làm giày vẫn được đúng không? “