Nói xong, trên tay của hắn xuất hiện một quả cầu ánh sáng.
Từ bên trong quả cầu xuất hiện một đôi giày cao gót màu tím, đây là chiếc giày mà Boa Hancock mang trong nguyên tác, đương nhiên chất liệu vẫn là 100% từ Vibranium và vừa với chân của nàng.
Tiếp theo, Kive lại mất 1,400 điểm năng lượng để < Cố hoá > đôi giày này, đưa cho Boa Hancock hắn nói:
“Của ngươi, bảo hành 10 năm, khi nào không vừa thì liên hệ ta, ta sẽ giúp ngươi tạo cái khác! “
“ Cảm,. . . Cảm ơn! “
“ Ngươi cảm ơn nhầm người, đây là tiền thuê của ta đưa Rayleigh, ngươi nên đi cảm ơn hắn! “
Nghe vậy nàng liền hướng Rayleigh cảm ơn.
Rayleigh cười xua tay.
“ Không cần, thứ này với ta, Shakky hay Nyon đều vô dụng, không bằng cho ngươi! “
Nghe vậy Boa Hancock vẫn tiếp tục cúi cầu cảm tạ xong rồi mới hớn hở quay lại chổ 2 vị chân chó.
Nhìn thấy nàng hớn hở vì nhận được quà, Kive lắc đầu cười.
“ Đúng là con nít! “
Hệ thống cấp độ: 3
Điểm năng lượng: 6,423/10,000
Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >
Năng lực: Fuku Fuku nomi
Đã cố hoá vật: Mark 3, giày Vi
Giày Vi là tên hắn đặt cho đôi giày cao gót tặng cho Boa Hancock, đại khái ý nghĩa là giày Vibranium nhưng để tên như vậy thì dài quá nên chỉ đặt là giày Vi.
Trả tiền thuê xong, Kive leo lên cột buồm ngồi hóng mát.
Trên mỗi con tàu đều có một nơi như này, người ở vị trí này thường cầm ống nhòm có vai trò quan sát tình hình xung quanh và phát tín hiệu cảnh báo xuống dưới.
Đây cũng là nơi Kyato, tiền thân của cơ thể này thường trú và cũng là nơi hắn thích nhất.
Ở đây hắn có thể tránh được ánh mắt của bọn hải tặc Huyết đao, không ồn ào, náo động.
Không biết là vì bị tiền thân ảnh hưởng hay vì Kive vốn dĩ đã vậy, nhưng hắn thích cảm giác này, cảm giác yên bình đi kèm với gió biển.
Đang lúc hắn sắp thiếp đi thì có tiếng động từ phía dưới truyền đến.
Nhìn xuống thì thấy Boa Hancock đang dọc theo cầu thang leo lên chổ hắn.
Thấy nàng đi lên Kive hỏi:
“ Ngươi lên đây làm gì? “
“ Chổ này cũng không phải nhà ngươi xây! “
Thấy nàng trả lời như vậy hắn dứt khoát im miệng, chãnh a ngươi!
Một lúc sau, thấy hắn không có ý định nói chuyện, Boa Hancock lắp bắp nói:
“ Cảm,. . . Cảm ơn! “
Kive bất ngờ nhìn nàng hỏi:
“ Ngươi có bị bệnh không? Lúc nãy đã cảm ơn rồi giờ lại cảm ơn lần nữa, ý gì? “
Nàng không trả lời mà nhìn hắn với ánh mắt thương hại.
Thấy nàng nhìn mình như vậy Kive trăm mối không có cách giải.
Như nghĩ đến cái gì Kive nói:
“ Nhìn ta như vậy làm gì? Ngươi đáng thương ta người thân bị giết còn bản thân bị bắt làm nô lệ ư? “
Nàng vẫn không trả lời nhưng ánh mắt của nàng đã nói lên tất cả.
Kive dùng tay bụm mặt.
Thì ra cảm ơn chỉ là mở bài, còn thân bài và kết bài là nàng thấy hắn cùng nàng có chung hoàn cảnh nên muốn nói chuyện cùng hắn.
Nhưng có vẻ như khi bắt đầu nói chuyện thì từ vựng lại bay đi đâu mất khiến nàng lúng túng chỉ có thể nói cảm ơn để mở bài.
Ta mẹ nó bị một nô lệ bị Thiên Long Nhân hành hạ cho thương hại.
“ Ngươi có thể không cần đáng thương cho ta rồi, ta cảm thấy bị một nô lệ của Thiên Long Nhân như ngươi đáng thương là đang mỉa mai ta hơn là đáng thương ta. “
“ Làm sao ngươi biết ta là nô lệ? “
Chợt Boa Hancock đứng bật dậy, nếu không phải hắn nhanh tay kéo lại thì nàng đã rơi xuống boong tàu.
“ Cái này không khó đoán a, Rayleigh có kể cho ta 1 tháng trước Fisher Tiger đại náo thánh địa Marijoies, 3 người bọn hắn cũng cất công đến tận Đông Hải để đón các ngươi trở lại nữ nhi đảo và quan trọng nhất là ngươi tìm ta cầu an ủi a! “
“ Ban đầu suy đoán các ngươi là nô lệ chỉ là một trong rất nhiều suy đoán của ta thôi, là ngươi giúp ta xác minh cái nào là chính xác. “
Cảm thấy như mình bị lừa, Boa Hancock giơ chân lên định cho hắn một cước nhưng bị Kive đã cảnh giác từ trước cho trấn áp.
Một tay khoá lại 2 tay của nàng, tay khác đặt tại nàng trên vai không cho càng có thế để tung cước.
Không vùng vẫy bao lâu nàng bắt đầu từ bỏ, toàn thân co lại một góc run rẩy, từng giọt nước mắt nơi xuống đập trên nền gỗ.
Thấy như vậy Kive biết, là di chứng từ ký ức bị Thiên Long Nhân hành hạ.
Thấy nàng như vậy Kive cũng bối rối, bảo hắn chửi nhau với phụ nữ hắn có thể tự tin 5 - 5 khai, nhưng bảo hắn an ủi phụ nữ thì. . . Các ngươi có bao giờ hỏi độc thân cầu bí quyết tán gái bao giờ chưa?
Chợt Kive như nhớ ra một cách, hắn ho nhẹ nhằm xua tang một chút bầu không khí lúng túng rồi nói:
“ Mới nãy lúc đưa ngươi giày ta quên mất còn có dịch vụ tặng kèm, dịch vụ này có khả năng làm trắng da, xoá bỏ đi mọi vết thâm và quan trọng nhất có thể diệt sẹo. “
Nghe đến có thể diệt sẹo, nàng liệt vội vàng hỏi:
“ Thật là có thể diệt sẹo? ! ! “
“ Là thật, nhưng cách này ta chưa thử bao giờ nên không biết có hiệu quả hay không, nhưng nếu có hiệu quả thì diệt sẹo không phải vấn đề, ruột thừa của ngươi bị đứt ta cũng có thể nối lại như mới cho ngươi. “
Nghe vậy nàng liền một bên cởi áo một bên đưa lưng ra cho hắn xem, thúc giục nói:
“ Nhanh nhanh, ngươi có thể bỏ hình xăng này không? “
Đang định nói là sử dụng dịch vụ này không cần cởi áo, nhưng thấy nàng nhiệt tình như vậy hắn cũng thức thời nuốt lại chữ vào bụng.
“ Có tiện nghi không chiếm là vương bát! “
Lấy tay chạm vào lưng nàng, từ bàn tay Kive xuất hiện một đốm sáng, hắn đang thử nghiệm xem năng lượng của hắn có thể chữa thương cho người khác được hay không.
“ Ưm! “
Một cảm giác thoải mái chạy khắp toàn thân Boa Hancock, khiến nàng không nhịn được rên khẽ.
Nửa phút sau, mặc dù luyến tiếc nhưng hắn vẫn lấy tay ra.
Dấu ấn Thiên Long Nhân trên lưng nàng đã biến mất, chỉ có một bóng lưng bóng loáng không tì vết.
Thấy hắn ngừng lại, nàng bèn hỏi:
“ Xong rồi sao? Thành công hay không? “
“ Xong rồi! Ngươi có thể sờ xem sau lưng ngươi còn Thiên Long Trảo hay không? “
Boa Hancock đưa tay ra sau lưng, thứ nàng chạm đến không phải là làn da gồ gề từ vết bỏng do dấu ấn nô lệ mà ngược lại nàng không sờ thấy gì cả, một bóng lưng không tì vết.
Để cho chắc chắn, nàng tiếp tục kiểm tra thêm vài lẫn nữa, khi đã chắc chắn rằng chúng đã biến mất thì nàng oà khóc.
Thấy vậy hắn cũng không biết làm như nào, chỉ biết ngồi đó xem nàng khóc.
Một lúc sau, sau khi đã xem đủ Kive bèn nói:
“ E hèm, ta nghĩ ngươi nên mặc áo vào rồi hẳn khóc! “
Nghe vậy, nàng liền nhớ ra rằng mình lộ hàng nên ngay lập tức mang áo vào lại, một bên mang một bên không ngừng nức nở lườm hắn liếc mắt.
“ Hức hức! “
Thấy nàng lườm hắn, Kive liền cười đắc ý!
Không phải là hắn không muốn nhìn nhiều hơn, nhưng con người nên biết đủ, chờ nàng khóc xong chửi hắn lưu manh còn không bằng xem đủ rồi nhắc nhở nàng lộ hàng, vừa không làm nàng có cớ chửi hắn vừa được chiếm tiệc nghi, một mủi tên trúng 2 đích.
Thấy dáng vẻ thiếu đánh của hắn nàng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ dùng mắt để giải bày oán hận của mình.
“ Ngươi đi xuống được rồi, con gái thức khuya cẩn thận mặt sẽ mọc đầy tàn nhang. “
Nghe vậy nàng liền cúi đầu ra vẻ cảm ơn xong đi xuống, hướng về phòng nàng dưới boong thuyền đi, chắc là không chờ được muốn chia sẻ chuyện này với 2 người em của nàng.
Nhìn bảng hệ thống Kive nhếch miệng, cảm thấy từng cơn đau từ gan truyền đến.
Hệ thống cấp độ: 3
Điểm năng lượng: 6,383/10,000
Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >
Năng lực: Fuku Fuku nomi
Đã cố hoá vật: Mark 3, giày Vi
Bản thân ta chữa thương còn chưa đến 1 điểm năng lượng, ta dùng chữa thương người khác thì lật gấp 40 lần, thuế xuất nhập khẩu cũng không cao như này.
Tuy than vãn nhưng nếu quay lại thì hắn vẫn sẽ tiếp tục làm vậy.
Đơn giản a, tán gái không tốn chút tiền thì sao tán tới tay, tán gái mà không tốn tiền thì đó không phải là ngươi đang tán gái, mà là gái đang tán ngươi.
Trên cột buồm, Kive đang nằm dựa lưng, chân thì bắt chéo lại với nhau đều nhịp lắc, nhìn từ ngoài vào đều có thể thấy được tâm tình của hắn đang rất tốt.
Một hồi sau Kive nghe thấy có người đang gọi hắn.
“Kive! “
Nhìn xuống thì thấy là Boa Hancock và 2 đàn em của nàng.
Hiểu chuyện nàng có ý định gì trong đầu hắn liền mỉa mai.
“ Hình như ta không có nói dịch vụ tặng kèm này là miễn phí? “
Nghe vậy Boa Hancock liền hiểu, lúng túng dùng tay vo áo.
2 người em gái của nàng vẫn như cũ, rất chân chó mà núp sau lưng nàng như mọi khi, nhưng lần này 2 nàng như thể muốn triệt để hoà làm một với lưng của chị mình.
“ Cùng lắm. . . cùng lắm thì ta lại cho ngươi nhìn thêm lần nữa! “
Nghe đến đây Kive ho khan không cho nàng nói tiếp.
“ Chuyện này chúng ta khi khác bàn, dù sao cũng chữa ngươi rồi, thêm 2 em gái của ngươi cũng không mất mát gì! “
Nói xong hắn lần lượt dùng 80 điểm năng lượng giúp 2 người loại bỏ Thiên Long Trảo.
“ Đã trễ rồi, các ngươi cũng về phòng đi, ta đi ngủ! ”
Kive vội vàng đuổi các nàng về phòng.
Tối nay hắn định ngủ trên buồm, nhưng sau khi bị làm phiền 2 lần liên tục thì hắn cũng hết hứng.
Sáng hôm sau, mặt trời vừa điểm 6 giờ Kive đã tự động tỉnh dậy, đây là thói quen hắn luyện được khi còn sinh tồn trên đảo.
Đổi lại ai suốt 3 tháng, ngày nào sáng sớm đúng thời điểm này cũng bị mặt trời chiếu sáng đến mức không ngủ được cũng sẽ luyện được thói quen như hắn.
Ngươi hỏi vì sao hắn không vào rừng ngủ?
Ban đầu quá yếu gà, vì cẩu nên buộc phải xây căn cứ ở bờ biển.
Về sau mạnh lên, cẩu cũng cẩu quen rồi nên cũng lười đổi.
Đi lên boong tàu, hít một hơi không khí trong lành sáng sớm, Kive bắt đầu triệu hồi ra bộ giáp nặng 800kg mặc lên người.
Gần một tháng không rèn luyện làm hắn có cảm giác ngứa ngáy khó chịu, hiện tại ở trên thuyền cũng không có việc gì cho hắn làm, dứt khoát đi rèn luyện giết thời gian.