“ Tiểu Kive thật chăm chỉ a, nhớ lại lúc còn trẻ như ngươi ta chỉ biết đi bắt nạn bọn trẻ trong thôn. . . Ha Ha Ha! “
“ Ha Hả. . . Ta lại không mạnh như ngươi, hiện tại không chăm chỉ thì tương lai cũng chỉ có thể bị người khác đè đầu cưỡi cổ.
Ngươi cũng không phải không biết tương lai các ngươi tạo ra loạn như thế nào? Ta nghĩ hiện tại hẳn cũng đã đủ loạn! “
Nghe vậy Rayleigh cười, lấy từ đâu đó ra một thùng rượu, rót cho mình một ly đi đến bên cạnh Kive uống một ngụm rồi nói:
“ Con người phải có ước mơ thì cuộc sống mới có ý nghĩa! “
Kive khinh thường nói:
“ Ước mơ? Ha Ha Ha. . . Nếu ta không nhầm thì cả cái thế giới này đều chạy theo thứ gọi là ước mơ, nhiều lúc ta tự hỏi ước mơ của các ngươi là trốn tránh hiện thực ư?
Với ta nó không khác gì một cái cớ để các ngươi dùng để rũ bỏ trách nhiệm, gánh nặng của các ngươi để các ngươi được tự do.
Nói rộng ra thì có Roger bỏ vợ hắn để theo đuổi cái gọi là đại hải tặc, nói bé đi thì có những tên khốn như cha ta, bỏ vợ con, cha mẹ hắn đi theo cái kho báu One Piece còn chưa biết có thật hay không đó! “
Không phải hắn phiến diện với 2 từ ước mơ này mà là ý nghĩa của 2 từ ước mơ ở thế giới này đã bị bóp méo.
Hắn không yêu cầu những người theo đuổi ước mơ đó là thánh nhân, nhưng đi làm hải tặc để theo đuổi ước mơ thì. . . Ha Ha!
Đương nhiên cũng không thể vơ đũa cả nắm những người như băng hải tặc Mũ Rơm.
Nhưng những băng hải tặc như vậy chỉ chiếm chưa đếm 1% số hải tặc, có cũng như không có.
“ Ngươi biết thật nhiều a! Tâm trí của ngươi cũng rất trưởng thành a, có thế giới quan của mình! “
Kive lườm hắn nói:
“ Ngươi yêu cầu đứa trẻ như ta có thể ngây thơ? “
Cười cười, Rayleigh uống một ngụm rượu rồi nói:
“ Giống như ngươi, ta cũng khinh thường bọn chúng, nhưng ta không đồng ý với ngươi rằng việc bọn họ đang làm không phải là ước mơ.
Sự thật phũ phàng nhưng để nói thật thì đâu cần thiết phải có lý tưởng vĩ đại thì mới gọi là ước mơ, ta muốn trở thành Thiên Long Nhân để có thể lấy lỗ mũi nhìn người khác cũng tương tự là ước mơ.
Ngươi có thể nói đó chỉ là hành động để thoả mãn dục vọng bản thân, nhưng ngươi cố sống cố chết thực hiện ước mơ của mình không phải là để thoả mãn dục vọng bản thân ư? “
Kive gật gù tỏ vẻ hiểu ý hắn nhưng trong lòng vẫn không tán đồng.
Hắn cũng không tiếp tục tranh luận về chủ đề này vì vốn dĩ 2 từ ước mơ mang ý nghĩa rất rộng và bao quát, có những thứ vốn dĩ đã không có đúng sai nên tiếp tục tranh cải cũng vô ích.
Cũng giống như 2 từ công bằng vậy, thế giới chẳng có thứ gì gọi là công bằng, nó chỉ là một khái niệm được tạo ra như 2 từ “ Đúng, Sai “ để những người phía dưới cảm thấy mình cùng người khác giống nhau nhưng thật ra họ không.
Một ví dụ đơn giản, có người sinh ra ở vạch đích nhưng có người sinh ra đã định sẵn sẽ chỉ có thể làm nông.
Rộng ra một chút ta có giữa nam và nữ, sự công bằng giữa 2 giới tính luôn là chủ đề được tranh luận nhiều nhất.
Nhiều phái nữ cho rằng họ xứng đáng được trả bằng với mức lương như phái nam, chuyện sẽ không có gì để nói nếu những việc đó không phải là việc lao động chân tay.
Nếu như tuân theo sự công bằng, thì phái nữ sẽ được trả ngang bằng với phái nam, nhưng như vậy sẽ tạo ra sự mâu thuẫn vì lượng công việc bạn làm tỉ lệ thuận với mức lương của bạn, vì vậy nếu phái nữ làm ít hơn phái nam nhưng lại được trả lương ngang với họ thì đó không phải là không công bằng sao?
Rộng chút nữa ta có nhà tù, hắn không cần con số cụ thể nhưng chỉ cần đoán thôi hắn cũng dám chắc rằng nam sẽ nhiều hơn nữ, sẽ công bằng hay không nếu chúng ta chia 50-50, ý ta là như vậy thì mới công bằng đúng không?
Đương nhiên ví dụ về phái nữ ở trên không phải ở Việt Nam mà là ở quốc gia “ nhân quyền “ các ngươi cũng biết là ai!
Vì dù sao Việt Nam cũng không có những chuyện như vậy, ở một nước mà phái nam phải vắt óc đi trộm tiền lương của bản thân như Việt Nam thì hắn không nghĩ tương lai sẽ có người phụ nữ nào đi biểu tình đòi công bằng. . .
Quay lại chủ đề chính.
Rayleigh thấy Kive gật gù nhưng vẻ mặt vẫn không cho là đúng thì cũng không tiếp tục thuyết phục hắn, mỗi người đều có giá trị quan riêng của bản thân, hắn không phải là người thích áp đặt tư tưởng của mình lên người khác.
“ Nãy giờ toàn nói về người khác, thế ước mơ của ngươi là gì? “
Trầm ngâm một lúc Kive đáp:
“ Cưới dăm ba nàng dâu thật đẹp, trở nên cường đại để không bị kẻ khác đùa bởn trong lòng bàn tay tính không? “
“ Ha Ha Ha. . . ngươi ước mơ cũng tục không kém a! “
“ Dù sao cũng chỉ nói cho vui mồm thôi, ai biết tương lai gặp chuyện gì khiến ta đổi ý thì sao? “
Như nghĩ đến điều gì, Rayleigh gật gù tán đồng.
“ Cũng đúng! Nhưng nếu không nhầm thì hình như mục tiêu của ngươi đã hoành thành 1 phần rồi thì phải! “
Kive lúng túng, ngươi lão già nát rượu vô sỉ, cố ý dùng Kenbunshoku nhìn lén bọn ta.
“ Khặc! dịch vụ tặng kèm, chỉ là dịch vụ tặng kèm. Ngược lại ở trên thuyền an toàn như vậy ngài dùng Kenbunshoku làm gì? “
“ Ta? Chỉ là thói quen tính cảnh giác mà thôi! “
Kive gật gù tán đồng.
“ Để lát ta nói cho Shakky! “
Rayleigh chột dạ hỏi:
“ Chuyện này liên quan gì đến nàng? “
“ Ta thích! Nhắc nhở nàng cẩn thận có biến thái dùng haki nghe lén người khác! “
Miệng Rayleigh giật giật.
“ Trước mặt ta chửi ta biến thái, ngươi không sợ ta một kiếm thiến ngươi? “
“ Ta lại không nói đó là ngài, dạo gần đây ta có cảm giác như sắp thức tỉnh Kenbunshoku haki nên mới nói để nàng đề phòng a! “
Nhìn Kive với ánh mắt xem thường, Rayleigh nói:
“ Đủ rồi a ngươi, hôm qua chỉ là vô tình bắt gặp thôi cũng không cần chửi xéo ta rồi.
Còn chuyện ngươi thức tỉnh haki? Ha Hả. . . Đừng đùa, qua 1,2 năm còn có khả năng! “
“ Khà khà! “
Thấy Rayleigh nói vậy hắn cười xoà, cũng không tiếp tục vô sỉ.
“ Tiện nhắc đến haki, không biết ngài có thể giải đáp của ta một số thắc mắc hay không? “
Rayleigh vẫn tiếp nhục nhìn hắn với ánh mắt xem thường.
“ Không có chuyện thì chửi ta vô sỉ, biến thái còn có chuyện thì ra vẻ lễ phép, ngươi còn nhỏ như vậy làm sao luyện được bộ mặt không kém gì busoshoku haki này? “
“ Ha Ha Ha. . . Là bẩm sinh! “
Hắn cũng không thể trả lời là lên mạng chém gió nhiều học được a!
Nhổ nước bọt Kive mặt dày xong Rayleigh nói.
“ Nói đi, ngươi có thắc mắc gì? “
“ Làm sao để nhanh chóng thức tỉnh Kenbunshoku haki? “
Suy tư một lúc Rayleigh sắc mặt nghiêm túc trả lời.
“ Đi ngủ! ! ! “
“ Đi ngủ? ? ? “
“ Đúng, là đi ngủ, trong mơ cái gì cũng có, nếu may mắn ngươi còn có cơ hội cưới được hơn 100 nàng dâu, hoàn thành gấp 20 lần chỉ tiêu đề ra, có thoải mái hay không? “
Biết bị hắn nói móc Kive bất đắc dĩ nói:
“ Ta cũng chỉ hỏi thôi a, biết đâu lại có thì sao? “
“ Có cũng không nói cho ngươi, để ngươi mạnh lên sau này ra biển bắt ta? “
“ Cũng chưa chắc a, ngài dù sao cũng đã về hưu vã lại nếu các tướng lãnh cấp cao không bắt được ngươi thì ta đi bắt ngươi làm gi? Ta cũng rất lười a! “
Nghe vậy Rayleigh gật gù tỏ vẻ hài lòng.
Kive tiếp tục nói:
“ Có khi chúng ta cũng có thể hợp tác a, ngài hiện tại mức tiền truy nã là bao nhiêu? “
Nghe vậy, không cần hắn nói ra Rayleigh cũng đoán được hắn nghĩ gì nói:
“ Gần 4 tỷ, ngươi cũng không cần đánh chủ ý mang ta đi giao nộp cho Hải quân kiếm tiền tiêu hay là kiếm quân công rồi.
Đầu tiên là quân công, chắc chắn ta sẽ đào thoát trước khi gặp được Đại Tướng đến áp giải ta về Hải Quân tổng bộ, thế nên quân công của ngươi không có, chưa kể cũng phải có người tin là ngươi có thực lực này để bắt được ta.
Còn mang ta giao cho Hải Quân kiếm tiền thì. . . Ha Ha Ha! Có phải hay không ngươi nghĩ bắt được ta ngươi sẽ được thưởng 4 tỷ đó?
Tỉnh mộng đi, tiền thưởng chỉ dành cho người bên ngoài còn nội bộ hải quân thì không được, nếu hải quân các ngươi có thể nuốt được số tiền thưởng này thì cũng đã không bị thế giới chính phủ nắm thóp.
Đến Garp cả đời đuổi bắt biết bao nhiêu đại hải tặc, nhưng mỗi lần gặp mặt hắn đều than vãn không có đủ tiền mua bánh. “
Nghe vậy Kive trầm tư.
Nếu như vậy thì giải thích được rất nhiều thứ, chính phủ treo thưởng nhiều như vậy nhưng đồng belly qua thời gian vẫn không có dấu hiệu lạm phát.
Thợ săn hải tặc chỉ là những tay mơ, chỉ săn được những tên hải tặc có thực lực thấp kém nhiều lắm cũng chỉ đến 1,2 triệu belly.
Hải Quân thì săn được lượng lớn hải tặc nhưng tiền thưởng lại không có phần của bọn hắn, hẳn là phía chính phủ áp dụng chính sách nào đó như kiểu chạy KPI, chạy càng nhiều sang năm chính ngủ cấp cho ngân sách càng nhiều.
Thấy Kive trầm tư, Rayleigh bắt đầu vào chính sự.
“ Ngoài đi ngủ ra thì thực ra cũng có cách, cách này không có gì đặc biệt trái lại còn rất đơn giản. “
Nghe vậy Kive liền hỏi:
“ Cách gì? “
“ Ăn đòn a! “
“ Ta liền biết! “
“ Cái gì mà ngươi liền biết? Ta nói cho ngươi biết, muốn thức tỉnh Kenbunshoku haki thì chỉ có cách này là nhanh nhất, còn cách khác thì chỉ có nước ăn trái ác quỷ, mà ngươi cũng đã ăn trái ác quỷ rồi nên đây là cách duy nhất rồi. “
Kive than vãn, hỏi ngươi cũng như không hỏi, cách đó ta đã thử qua rồi, khi ta còn trên đảo đều luyện qua không biết bao nhiêu lần.
“ Ha Ha Ha. . . Ngươi luyện đó là với đối thủ không có Kenbunshoku haki, nếu có thì sẽ dễ dàng để ngươi thức tỉnh haki hơn, mặc dù cũng nhanh không được bao nhiêu nhưng có còn hơn không a? “