Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 7: Thành quả



Không vội kéo quần lên bờ, Kive kiên nhẫn chờ đợi cho từng đợt rung động từ dây leo truyền đến ngày càng lớn.

Lúc này Kive quyết định đến lúc để thu hoạch thành quả, hắn dùng hết sức bình sinh kéo lấy dây leo, sau một hồi vất vả thì hắn cũng kéo được chiến lợi phẩm lên bờ.

“ Đạp đạp! “

Từng tiếng nhảy vùng vẩy của con cá đến từ chiếc lồng bắt cá hắn sáng tạo ra.

Đến gần quan sát thì thấy được 4 con có cùng một kích cở to gấp đôi cánh tay hắn đang vùng vẫy ở trong.

Kive mừng cần dao đi đến kết liễu mạng sống từng con một.

Nhân vật: Kive

Hệ thống cấp độ: 0

Điểm năng lượng: 5.2/10

Kỹ năng: < Cố hoá >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Không

Kive không giấu được sự mừng rỡ nói.

“ Nhiều hơn ta nghĩ, nhiêu này đủ để ta tiêu xài vô lo nghĩ rồi. “

Hắn còn không quên kỹ năng < Cố hoá > từ hệ thống, mặc dù nghe tên cũng đoán được nhưng cụ thể như nào thì phải sử dụng mới biết được.

Không mất bao lâu Kive đã hoàn thành xử lý 4 con cá.

Hiện tại chúng chỉ có phần đầu là nguyên vẹn còn phần thân chỉ còn lại những bộ xương.

Tương tự như cách xử lý con rắn, Kive tách phần thịt và phần nội tạng của cá sang một bên, dùng dao cạo đi lớp vẩy cá rồi đem chúng rửa sơ với nước.

Làm xong những việc này Kive nhanh tay sắp xếp lại chiến lợi phẩm và quay lại hướng căn cứ.

Khi về đến căn cứ cũng là lúc mặt trời đã lên đỉnh đầu của hắn.

Dùng tay che lấy ánh nắng từ mặt trời Kive nhìn về phương xa với hy vọng nhìn thấy được tàu thuyền.

Nhưng đáp lại hy vọng của hắn chỉ là mặt biển cùng những cơn sóng vỗ vào bờ.

“ Haiz, cuộc sống này không biết đến bao giờ a! “

Ngưng than vãn và suy nghĩ viễn vông, Kive bắt tay vào công cuộc sinh tồn.

Nhìn vào thịt cá hắn tò mò.

“ Bỏ lỡ bữa sáng nhưng vừa may kịp bữa ăn trưa! “

“ Không biết mùi vị trông như thế nào? “

Kive đi xung quanh tìm một khối đá hắn cho rằng là đủ bằng phẳng, dùng sức chín trâu hai hổ mới di chuyển nó đến bên cạnh đống lửa.

Dùng lửa rửa sơ qua bề mặt đá xong hắn đặt củi lửa xung quanh bệ đá, dùng nó như một cái chảo để nướng cá.

Mặc dù dùng cách này không an toàn vì khối đá có khả năng sẽ nổ nhưng so với cách xiên cá nướng thì hắn thấy cách này đáng tin hơn, ít nhất hắn công cần sợ lúc đang nướng thì thịt cả sẽ tuột khỏi xiên.

Các ngươi hỏi ta tại sao đá có thể nổ ư?

Nếu đã từng nướng cá ngoài trời và cố hồi tưởng thì các ngươi sẽ phát hiện thỉnh thoảng sẽ có những tiếng nổ Bụp Bụp vang lên từ trong đốm lửa.

Ngoài tiếng nổ lách tách từ các khúc gỗ ra thì đá là một nguyên chân chính.

Lý do tại sao đá lại có thể phát nổ đơn giản là vì chênh lệch áp suất giữa mặt ngoài và phía bên trong của tảng đá khiến nó phát nổ.

Dùng ví dụ dễ hiểu thì một giáo sư mỹ đã từng thực hành thí nghiệm này trước mặt cả lớp của ông ta.

Ban đầu ông dùng lửa làm nóng thùng thép rỗng bằng lửa, khi đã thấy đủ nóng ông ta tắt lửa đi và cẩn thận cho những viên đá lạnh tiếp xúc với bề mặt của chiếc thùng.

Sau một lúc chờ đợi cũng như giải thích về nguyên lý của sự chênh lệch áp suất thì một tiếng nổ vang lên làm ông giật mình.

Khi quay lại quan sát thì chiếc thùng thép đấy đã bị bóp méo và xẹp lép cứ như một chai nhựa bị người hút hết không khí bên trong vậy.

Mặc dù nói là nổ nhưng lực của nó gây ra cũng không quá mạnh, nếu may mắn trúng thưởng thì hậu quả chỉ có thể là rách da hoặc bị bỏng.

Trừ khi viên đá nổ vô tình bay trúng mắt của hắn.

Nghĩ đến đây Kive rùng mình.

Đang lúc hắn đang suy nghĩ vớ vẩn thì chảo tự chế của hắn cũng đã nóng, Kive cho 2 miếng cá lên trên.

“ Xèo “

Bề mặt nóng của tảng đá tiếp xúc với miếng thịt cá ngay lập tức vang lên những xèo kéo dài.

Sau một hồi thì thành quả cũng đã ra lò.

Trước mặt hắn là một mớ lộn xộn nhìn không ra hình thù ban đầu của miếng thịt cá.

Bởi vì chảo này của hắn không chống dính nên phải rất có khăn để hắn có thể nấu chín con miếng thịt này.

Mặc kệ bề ngoài xấu xí của chúng Kive cầm lên cho chúng vào miệng.

Khác với suy nghĩ ban đầu của hắn rằng thịt cá sẽ rất nhạt nhẽo, vô vị và thậm chí sẽ có mùi tanh nhưng khi cho vào miệng thì hắn cảm thấy mĩ vị đến không tưởng.

Sau khi ăn no nê Kive triệu hồi ra bộ giáp kỵ sĩ nặng nề mà hắn dùng để đối phó với chó sói hôm qua.

Kive đứng lên vươn người và bắt đầu các bài thể dục làm nóng người.

Sau đó hắn bắt đầu các bài tập chạy bộ, hít nhất, chống đẩy,... Lặp đi lặp lại cho đến khi kiệt sức thì hắn sẽ dùng điểm năng lượng để khôi phục thể lực và tiếp tục lặp lại quá trình rèn luyện.

Dự tính của Kive là sẽ chỉ để lại 2 điểm năng lượng dự phòng cho trường hợp xấu nhất còn lại hắn có thể dùng để rèn luyện bản thân cũng như thử nghiệm kỹ năng < Cố hoá >.

Sau khi rèn luyện xong hắn hướng mắt về phía bảng hệ thống.

Nhân vật: Kive

Hệ thống cấp độ: 0

Điểm năng lượng: 4.5/10

Kỹ năng: < Cố hoá >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Không

Trên tay đang cầm đôi găng tay, vũ khí duy nhất có sức tấn công hắn tạo ra nhờ khả năng của trái ác quỷ.

Ý niệm vừa động, Kive cảm nhận được một dòng nước ấm từ tay hắn truyền vào đôi găng tay, chỉ trong tích tắc cảm giác ấm ám đó biến mất.

Đôi găng tay trên tay hắn vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Thứ duy nhất thay đổi là đôi găng tay mang cho hắn một cảm giác chân thật.

Nhìn vào bảng hệ thống Kive lông mày khẽ nhăn.

Nhân vật: Kive

Hệ thống cấp độ: 0

Điểm năng lượng: 1.5/10

Kỹ năng: < Cố hoá >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Găng tay

“ Vượt quá kế hoạch 1 điểm nhưng vẫn có thể chấp nhận được. “

Kive thầm cảm thấy may mắn vì hắn đã ngờ trước tình huống này có thể sẽ xảy ra nên chỉ dám dùng một ít điểm năng lượng cho việc rèn luyện.

Cầm găng tay Kive trầm tư một bên đi trở lại căn cứ một bên suy nghĩ nên làm gì với nó.

Thông qua tên của kỹ năng thì hắn cũng có thể đoán được khả năng của nó là giúp vật bị < Cố hoá > có thời gian tồn tại lâu hơn thậm chí là tồn tại vĩnh viễn.

Nhưng vấn đề là sẽ theo phương hướng nào?

Nếu < Cố hoá > tất cả mặc kệ nó ở dạng hư ảo hay vật chất thì kỹ năng này sẽ rất bá đạo hoặc nói cách khác là nghịch thiên.

Nhưng nếu kỹ năng này chỉ có thể sử dụng cho những thứ hư ảo thì phạm vi sử dụng của kỹ năng này sẽ hẹp lại nhưng cũng không thiếu phần nghịch thiên.

Còn làm thế nào để có thể sử dụng kỹ năng lên các mục tiêu hư ảo thường có đặc điểm không thể nhìn thấy, không thể chạm vào được thì chỉ có thể chờ đến lúc điểm kỹ năng dư dả thì mới biết được.

Các ngươi hỏi ta găng tay không phải dạng vật chất sao?

Tại sao lại phải đắn đo trong khi đáp án ở ngay trước mắt?

Ta có thể trả lời cho các ngươi là ý nghĩ của các ngươi không hề sai nhưng cũng không hề đúng.

Những thứ hắn tạo ra nhờ năng lực của trái ác quỷ theo như hắn suy đoán thì hình thức tồn tại của chúng xen kẽ giữa thật và ảo.

Một minh chứng rõ ràng cho việc đó là sau 24 giờ đồ vật Kive triệu hồi ra sẽ biến mất.

Nếu muốn duy trì sự tồn tại của chúng phải cần Quỷ năng của hắn truyền vào.

Thế nên thứ hắn biến ảo ra không thực sự là quần áo mà chính xác thì nó là quỷ năng biến ảo ra tồn tại dưới dạng vật chất nhưng bản chất là quỷ năng.

Vì vậy mới có chuyện hắn đưa ra 2 giả thiết về kỹ năng < Cố hóa >.

Đang lúc Kive đang trầm tư suy nghĩ về kỹ năng < Cố hóa > thì bất chợt hắn dừng lại.

Trước mặt hắn khoảng cách 40m là một bóng hình quen thuộc.

Là con soi đen hôm qua suýt chút nữa cắn đứt vai trái của Kive.

Nó đang mải mê nhau ngấu nghiến đầu của 4 con cá. Kive định dùng bọn nó làm mồi câu cho ngày hôm sau.

Kive cau mày, như nghĩ đến cái gì khuôn mặt của hắn đăm chiêu.

Rút đi bộ giáp kỵ sĩ hắn đang mặc trên người hắn triệu hồi ra một bộ giáp kỵ sĩ khác.

Bộ giáp này không có gì khác biệt so với các trước nhưng nếu để ý kỹ thì có thể thấy phần thép ở tay và chân to và thô hơn so với trước.

" Nhiêu này hẳn là đủ. "

Vung vẩy một chút cánh tay xem như làm quen với trọng lượng mới, mặc dù rất nặng nhưng Kive cảm thấy như vật là vừa đủ cho kế hoạch sắp tới của hắn.

Hít một hơi thật sâu Kive hét lên.

" Này! ! "

Nghe được tiếng kêu của hắn chó sói ngừng lại đưa mắt hướng về phía phát ra âm thanh.

" Grừ! ! "

Nó chầm chậm bước từng bước tiếp cận Kive khi cách nhau chỉ 10m thì nó ngừng lại.

Sau một hồi giằng co Kive cười nói.

" Như nào? Lao lên cắn ta a, ngươi chờ ta phát c*c cho à? "

Như nghe hiểu được hắn nói nó lao lên.

Vì đã đề phòng nên Kive đưa tay lên đón đỡ.

Trong mắt con sói hiện lên nét vui mừng, nó nghĩ con mồi trước mặt đã cam chịu làm thức ăn cho nó.

Vì theo kinh nghiệm hôm qua của nó thì thứ sáng bóng trước mặt không thể nào chặn được răng nanh của nó, chỉ cần một nhát cắn và vài động tác vung vẩy cắn xé thì nó có thể dễ dàng cắn đứt cánh tay trước mắt.

Nhưng sự thật không như nó nghĩ.

Cảm xúc đầu tiên khi răng của nó chạm vào bộ giáp bảo vệ đó là cứng nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để ngăn lại nó.

Nhưng khi răng của nó càng vào sâu nó càng cảm thấy không đúng, tại sao thứ này lại cứng hơn so với hôm qua?








vô địch lưu , hài hước đọc giải trí