Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 263: Giao Dịch



“Này ông anh, loại nhà kính này chi phí thế nào?” Chỉ vào một tấm ảnh mà hắn hài lòng nhất, Cổ Dục tò mò hỏi.  

“Không phải chứ? Cái này thì thật sự là có chút khoa trương rồi….Thôi được rồi! Tôi biết cậu không thiếu tiền, nhưng mà loại này chi phí thực sự rất cao. Cứ lấy theo mét vuông để tính thì 1 mét vuông khoảng tầm 200 tệ. Chỗ của cậu chắc cũng hơn 3,000 mét vuông, vậy ít nhất cũng phải hơn 700 ngàn tệ. Thật sự là có chút quá mắc.”  

Biết được Cổ Dục quả nhiên nhìn trúng loại này, Cổ Tuấn Tài cũng không nhịn được mở miệng khuyên nhủ.  

Cái nhà kính này cùng ao cá không giống nhau. Ao cá kia là thứ có thể kiếm ra tiền, xây lớn thì còn có thể thu tiền hoàn về. Nhưng cái này là nhà kính, nói thật, cái này ngoại trừ dễ nhìn thì cũng chả có tác dụng lớn gì, nông thôn nơi nào chú trọng cái này chứ.  

“Ai da! Vấn đề không phải là ở tiền bạc, kiếm tiền không phải là vì hưởng thụ sao? Anh nói cái kia kém nhất, có phải là chất lượng kính kém hay không? Chọn loại tốt một chút, tôi thấy loại này cũng được nè, thế nào?” Cổ Dục không thèm để ý khẽ phất tay, đừng nói là sáu hay bảy trăm ngàn tệ. Cho dù là 7 triệu tệ Cổ Dục cũng không để ý, hắn trực tiếp đáp.  

Thấy Cổ Dục thực sự không để ý đến tiền bạc, Cổ Tuấn Tài cũng thở dài một hơi.  

“Ài! Được rồi! Loại này kém nhất cũng 200. Giống như loại kính khi nhỏ chúng ta hay nhìn thấy, cơ bản đều là loại dùng để gắn lên trên khung cửa sổ. Nhưng nó chỉ là một lớp thủy tinh mờ, đừng nói tới chịu ngoại lực đả kích có thể quá lạnh hoặc quá nóng cũng có thể phát nổ, đúng thật là không quá phù hợp. Cậu nhìn trúng loại này chính là loại cao cấp, loại này giá cả khác biệt rất lớn. Giá rẻ nhất là 200 tệ một mét vuông, đắt hơn thì là 2,000 tệ một mét vuông, loại mà cậu xem thì giá của nó tầm 1,800 tệ…”  

Thở dài một hơi rồi lại tiếp tục thương lượng. Mặc dù Cổ Tuấn Tài không muốn Cổ Dục bị thiệt thòi, nhưng nếu Cổ Dục nhất định phải mua, vậy tất nhiên hắn sẽ không cự tuyệt, dù sao kiếm được tiền cũng là bản thân hắn ta.  

Dựa theo lời giải thích vừa rồi, giá cả của nhà kính chênh lệch có thể đạt tới gấp mười bốn, mười lăm lần. Chẳng qua là tiền nào của nấy.  

Cổ Dục nhìn trúng loại kính 1,800 một mét vuông, dùng chính là loại kính cường lực để lắp cửa sổ. Có người nói dùng kính cũng không cần loại quá đắt, trên cơ bản thì dụng loại 200 hoặc 300 tệ một mét vuông là được rồi.  

Nhưng thật ra không phải vậy, kính càng lớn thì càng quý. Nó không phải loại có thể đem ra cắt thành từng khối nhỏ, mà là loại 10m×10m, loại kính cực lớn.  

Hơn nữa loại kính này có 5 lớp, còn thêm cả lớp kính cường lực dày, tuy không phải là cái loại kính làm mái nhà hay làm hành lang trên không kia. Thế nhưng mà chịu trọng lượng nặng thì vẫn được, ít nhất đứng lên mấy người cũng không có vấn đề.  

Hơn nữa đắt như vậy, thì vấn đề hậu mãi cũng sẽ được phục vụ tốt, gọi điện thoại thì sẽ lập tức tới, lúc nào cũng có thể thanh lý.  

Chẳng qua nếu tính kỹ, kỳ thực đắt cũng không phải ở số nguyên vật liệu này.  

Mà chính là ở chỗ máy móc. Bởi vì loại nhà kính này là dùng máy móc tự động để vận hành.  

Các trạng thái trong suốt và mờ đục của nhà kính có thể thông qua điều khiển tự động. Vào mùa hè có thể kiểm soát ánh sáng mặt trời chiếu vào, mùa đông hay trời mưa, trong vòng một phút thì có thể trở về chế độ trong suốt.  

Thứ đó mới là đáng tiền nhất.  

Nghe Cổ Tuấn Tài giới thiệu, Cổ Dục càng có ý muốn mãnh liệt với thứ này, hắn chắc chắn phải làm cho bằng được.  

Nếu như có nhà kính, vậy sau này mùa đông cũng có thể ở trong nhà mặc áo ba lỗ, quần cộc, còn có thể nhìn thấy thổ địa?  

Nghĩ tới đây, Cổ Dục tràn đầy hào hứng. Số tiền này, nhất định phải tiêu.  

Nếu như đã quyết định chắc chắn muốn làm như thế, Cổ Tuấn Tài cũng không nói thêm gì nữa, hắn bắt đầu đi đo diện tích vườn nhà Cổ Dục.  

Khu vườn này tổng diện tích là khoảng hơn 3,250 mét vuông, chẳng qua những số lẻ Cổ Tuấn Tài sẽ trực tiếp làm tròn, vậy sẽ là 3,200 mét vuông  

Với diện tích 3,200 mét vuông cùng đơn giá 1,800 tệ một mét vuông. Nếu tính ra sẽ là 5,76 triệu tệ, nhưng hắn lại chủ động làm tròn thành 5,7 triệu tệ.  

Tiền công, vật liệu, dịch vụ hậu cần, bọn hắn sẽ làm hết tất cả.  

Cổ Tuấn Tài đang nhẩm tính chi phí nhưng khóe mắt thì cong lên khó mà giấu được việc hắn đang rất vui vẻ.  

Mặc dù công việc này kiếm lời nhiều nhất không phải bọn hắn, bởi vì bản thân bọn hắn không thể làm ra loại vật liệu này. Do đó chỉ có thể giao cho nhà máy tiến hành làm, bọn hắn chỉ phụ trách phần lắp đặt cùng hậu cần. Nhưng cũng chỉ cần một đơn này thôi bọn hắn cũng có thể kiếm được hơn mấy trăm ngàn tệ, Cổ Tuấn Tài đương nhiên là rất vui vẻ.  

“Giúp tôi làm chuyện này thật tốt, cũng không cần vội vã, chỉ cần trước khi bắt tay vào xây dựng thì chuẩn bị cho tốt là được rồi.” Cổ Dục mỉm cười nói với Cổ Tuấn Tài, tưởng tượng đến khu vườn nhà mình nằm gọn trong nhà kính, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy vô cùng kích động.  

“Được, cậu cứ yên tâm đi!” Vừa nghe Cổ Dục nói có thể thoải mái sắp xếp thời gian trước khi bắt tay vào làm, gương mặt Cổ Tuấn Tài tràn đầy vui sướng, lập tức vỗ ngực đảm bảo.  

“Chú Cổ Dục! Chú ơi! Mau nhìn nè!” Đang lúc Cổ Dục cùng Cổ Tuấn Tài bàn luận chuyện bên này, từ bên ngoài bỗng truyền tới tiếng của Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi.  

Hai cô nhóc này hai ngày gần đây luôn chạy khắp nơi gây loạn. Bởi vì vừa được nghỉ hè, tâm trạng đang tràn đầy vui sướng nên mới vậy. Sáng hôm nay chạy tới nhà Cổ Dục chơi, ở lại không lâu thì lại chạy ra ngoài, chỉ có khi gần tới lúc ăn cơm trưa mới quay trở về. Lần này dường như mang được thứ gì về, trong tay đang xách một cái túi nilon vui vẻ gọi Cổ Dục.  

“Lại làm gì rồi?” Nhìn hai cô bé, Cổ Dục cũng cười đi tới, giơ tay xoa đầu một cô bé, hắn cũng ngồi xổm xuống cho vừa tầm với hai đứa nhóc, tò mò hỏi.  

“Chú nhìn nè!” Cổ Tú Tú cười tủm tỉm chủ động mở miệng túi ra, Cổ Dục cúi vào nhìn, thấy bên trong túi có rất nhiều con ốc bươu đang bò lổm ngổm.  

Nhìn thấy bọn chúng, Cổ Dục không khỏi nhíu mày một cái.