Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 369: - Bị Phát Hiện



Chương 385: Con nít thôn bên cạnh  

             Nghe Lâm Lôi nói như vậy, Phùng Thư Nhân cũng cười đi về phòng của mình. Nói ra được tâm tình thì tâm trạng đã tốt hơn nhiều.  

             Thế Nhưng tâm tình Lâm Lôi lúc này lại không phải quá tốt. Nằm trên giường, đầu óc cô một mực xoay quanh lời nói của Phùng Thư Nhân và khuôn mặt Cổ Dục.  

             “Ài! Thật là phiền, thật là phiền!” Dùng sức lấy gối đập vào đầu một cái, Lâm Lôi cũng không nhịn được nhỏ giọng lẩm bẩm. Có một số việc chính là phiền phức như vậy.  

             Mà lúc này ở nhà Cổ Dục….  

             Tốt lắm, hắn phiền cái rắm, hắn đã ngủ rất say...  

             Trong nháy mắt đã đến ngày hôm sau.  

             Sáng nay, Lâm Lôi, Lý Vân Vân, Phùng Thư Nhân đều đã điều chỉnh xong tâm tình của mình. Về phần Cổ Dục, hắn điều cái rắm, hắn căn bản không để trong lòng, vẫn tham ăn tham uống như cũ.  

             Buổi sáng ở nhà chơi cho tới trưa, buổi trưa ăn cơm xong, thì cùng với hai anh em Cô Dũng và Cổ Vận đi đến bên kia núi, tất nhiên cũng có cả Cổ Tú Tú cùng với Lưu Phi Phi rồi. Bọn họ muốn đi hái hạch đào ở nơi đó, chỗ đó có một đám   

             Cổ Dục đi tìm Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi cùng nhau nô đùa. Hai anh em Cổ Dũng và Cổ Vận cùng sang bên kia núi, bọn họ muốn đi hái quả óc chó. Ở bên đó có một đám cây óc chó dại, lúc trước Cổ Dục đã từng nói qua.  

             Mà bây giờ, những quả óc chó ở trên cây có một ít đã có thể hái được rồi.  

             Người trong thôn không ai đi hái thứ này. Bởi vì những quả óc chó này đa phần là quả óc chó cứng, không có cách nào để ăn. Có người nói, quả óc chó này cũng có thể làm đồ chơi văn hóa gì đó, có thể bán kiếm tiền. Nhưng phải biết, những thứ này đều là cây hoang dại.  

             Không chỉ là trời sinh trời dưỡng, còn phải đề phòng rắn rết, chim, chuột, kiến. Trước đó cũng có người bỏ ra hơn 30,000 để thu mua, cuối cùng cũng không thu hoạch nổi cái gì mà còn phải bỏ tiền ra bồi thường. Dù sao những thứ này cũng không có người trồng, nếu trồng thì có thể khống chế điều chỉnh một chút, còn những thứ này thì không có cách nào để bồi dưỡng.   

             Cho nên dần dà, cũng không còn người vào núi hái thứ này nữa. Cái này cuối cùng chỉ làm đồ chơi cho bọn trẻ ở vùng nông thôn này.  

             “Chú, nhanh lên, nhanh lên!”. Cầm gậy tre thật dài, dưới sự thúc giục của bọn trẻ, Cổ Dục cũng đi theo bọn chúng đi đến mảnh rừng đầy quả óc chó kia.  

             Có thể thấy, đám cây óc chó này thật sự không đáng tiền. Mặc dù quả óc chó bây giờ đã chín, thế mà không có lấy một người đến để thu hoạch.  

             Cổ Dục liếc mắt nhìn bốn phía, sau đó chọn trúng một cây óc chó tương đối thấp bắt đầu thu hoạch, loại cây óc chó này khá là cao, một cây cao trung bình từ 20 đến 25 mét, tương đương với toà nhà cao khoảng bảy tám tầng.  

             Cây óc chó nơi này không thiếu những cây có tuổi đời trên trăm năm, thậm chí có cây già hơn ngàn năm, nên thân cây vô cùng cao lớn.  

             Muốn hái từ những cây này thật sự không dễ dàng.  

             Đây cũng là nguyên nhân mà không ai đến thu hoạch. Nếu là được trồng nhân tạo thì cây không lớn như vậy, cây hoang dại muốn hái được quả thật sự là khó khăn.  

             Thế nhưng cũng may, bọn trẻ Cổ Dũng, Cổ Vận đối với việc hái quả óc chó rất hứng thú. Bọn chúng hôm nay mang theo sáu cây gậy tre thật dài, sau đó sẽ nối lại với nhau. Trước đây cần rất nhiều bạn nhỏ mới có thể dựng cây gậy này lên, nhưng hôm nay đã có Cổ Dục đến, cho nên việc này sẽ thuận tiện hơn nhiều.  

             Rất nhanh Cổ Dục và bọn trẻ đã dùng băng dính nối sáu cây gậy tre lại với nhau chắc chắn rồi dựng đứng nó lên. Sau khi được cả nhà đồng tâm hiệp lực, cuối cùng Cổ Dục đã dựng được cây gậy rồi sau đó bắt đầu đập những quả óc chó trên cao để chúng rơi xuống đất.  

             Ngoại trừ Cổ Dục, những đứa trẻ khác đều bị quả óc chó rơi trúng, bọn nhỏ lập tức bỏ chạy tản ra xung quanh. Nhìn bộ dạng của chúng, Cổ Dục không nhịn được cười.  

             Sau khi những quả óc chó rơi xuống đất, công việc tiếp theo là đi nhặt lại chúng.  

             Bởi vì bên ngoài óc chó có một lớp vỏ rất dày, cho nên không thể thấy được hình dạng bên trong của nó. Bọn nhóc trực tiếp cho chúng vào túi đựng.  

             Nhặt lên một quả óc chó, Cổ Dục nhìn thấy bề ngoài quả này rất giống quả mận. Nói thật, nếu không gặp qua người trồng óc chó thì rất khó để liên tưởng quả này với quả óc chó. Nhưng đây đúng là dáng vẻ nguyên bản của quả óc chó.  



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!