Bất Diệt Kinh

Chương 69: Tới Lượt Ngươi!.



Chương 68: Tới Lượt Ngươi!.

"Cửu Trọng Thiên Kiếp!".

Mọi người ở đây đều kh·iếp sợ trước phát hiện loại thiên kiếp đặc biệt này khiến họ cũng phải sợ hãi thán phục.

Loại này Thiên Kiếp quá không bình thường đối với tu sĩ vừa đột phá, sức p·há h·oại từng đợt lại tăng theo cấp độ, trước kia có thiên kiêu cấp độ yêu nghiệt may mắn vượt qua tám đợt lại cố thêm một lần sẽ vượt qua nhưng bởi vì một đòn này khiến cho hắn hồn phi phách tán.

Loại này Thiên Địa Chi Kiếp quá khó vượt qua cho nên khi vượt qua thì cũng có cái thế cơ duyên khó ai mà chịu được, chỉ cần vượt qua cấp bật này thiên kiếp thì cùng giai đoạn này tu sĩ dường như không ai có thể so bì được.

Lúc này Trương Phàm mới vượt qua ba đạo thiên kiếp mà thân hình đã chật vật không thể chịu nổi, v·ết t·hương trên cơ thể chằng chịt chảy ra máu tươi màu vàng óng chảy ra khắp cơ thể, khuôn mặt anh tuấn đến nổi yêu dị khóe miệng lại nổi lên máu tươi, đôi mắt sinh diệt màu đỏ lại có màu xanh tựa cho sinh diệt bây giờ lại ảm đạm không thể chịu nổi.

Nhưng mà lúc này khí thế của hắn vậy mà không có chút gì héo mòn theo thời gian thương thế tăng lên mà còn có chiến ý tăng cao, linh khí trong cơ thể hắn không hề chảy ra từ trong linh nguyên mà là phát ra ở Đại Hải, hắn mạnh mẽ huyết khí phóng thẳng lên bầu trời tạo thành một cột máu màu vàng óng khiến cho nơi đây bí cảnh tỏa sáng.

"Hắn vậy mà còn là Trúc Cơ".

"Chỉ là Trúc Cơ Trung Kỳ làm sao có thể kêu gọi Thiên Kiếp".

"Này sinh linh rốt cuộc là của chủng tộc nào lại mang khí thế nghịch thiên như vậy?".



Vạn chúng đứng xem đôi mắt đều co rút lại không thể tin được, qua khí tức huyết khí Trương Phàm lộ ra tuy là nồng nàng hơn tu sĩ cùng cấp nhưng mà độ thuần chủng đúng là của Trúc Cơ mà thôi không hề có khí tức Kim Đan.

"Người này có khí vận của Nhân Tộc chúc phúc, rõ ràng là nhân vật tuổi trẻ trọng yếu của nhân tộc!".

Có tu sĩ mắt sáng như đuốc thấy được lượng lờ khí tức của nhân tộc khí vận mà Giao Tiên đã chuyền cho hắn để trấn áp tà mà, tất nhiên lần này hiểu lầm tuy là có chút quá nhưng mà điều đúng là Trương Phàm đúng là Nhân Tộc.

"Xưa có Thiên Tử, nay có Giao Tiên, hiện giờ lại muốn sinh ra một thiên kiêu cấp độ Hoàng Giả như thế này sao, khí vận Nhân Tộc thật sự to lớn không suy hay sao?".

Có tộc khác đối nghịch với nhân tộc đấm ngực dặm chân tức giận không thôi.

"Đừng có nói vội, Thiên Tài không trưởng thành thì cũng thành một đống cát vàng mà thôi, chỉ là một bộ hài cốt ở trong dòng sông thời gian!".

Có một cái sinh linh giấu trong biển người giọng nói không ra nam nữ, lời nói ác độc nói ra chuyền vào tai mọi người như là đang cố gắng khiêu khích đám người đang trong lòng xao động muốn ra tay.

Nhiều tộc ở đây tâm tình khẽ động đôi mắt hiện ra sát quang nhìn thẳng vào Trương Phàm, vẻ mặt bọn hắn vô cùng dữ tợn lộ ra sát ý kinh người khóa chặt lấy tên nhân tộc tuổi trẻ trước mặt muốn ra tay trực tiếp trấn sát.

Nhưng mà lúc này trên không trung một lời nói êm dịu cao quý nhưng lại mang theo một loại cao ngạo từ trên cao nhìn xuống, Giao Tiên từ trên cao lộ ra ánh mắt xinh đẹp nhưng lại khiến người ta kh·iếp sợ vì thấy bên trong ngập tràn sự hung tợn, đụng nàng nghịch lân thì phải c·hết.

Giao Tiên tay phải phát ra một loại lực lượng nóng rực của ngọn lửa khiến ngay cả không gian cũng phải vặn vẹo đến không thể chịu nổi, sức mạnh Thái Dương được nàng thôi động tuy là không thể nào hoàn hảo thuần thục nhưng mà uy lực lại to lớn vô cùng, lực lượng hướng thẳng đến phía dưới tu sĩ phóng tới.



Ngọn lửa thái dương mang theo khí tức áp bách nóng rực khiến cho người ta phải biến sắc, dù là tu sĩ tu vi Trúc Cơ Trung Kỳ khi nhìn thấy một đòn khí tức cũng phải đình trệ máu trong người đều phải bị thiêu cháy hết toàn bộ.

Lúc mọi người ở đây dường như là tuyệt vọng nhìn lấy ngọn lửa sắp hạ xuống kia thiêu cháy chúng người thì một thanh âm già nua phát ra bên trong biển người vô cùng lạnh lùng và sắc bén.

"Ngươi cũng coi như là Thiên Tài chưa trưởng thành mà thôi, vậy thì nên c·hết rồi!".

Bên trong đám người đột nhiên xuất hiện một con sói lớn khổng lồ xuất hiện bằng cách linh khí tụ mà thành ở trên không trung, nó sắc mặt dữ tợn vô cùng và theo đó là sát khí cuồng bạo cuống theo vô vàn sát ý cuồng nộ làm cho không khí xung quanh nổ tung, con sói cái móng từ linh khí tụ thành vậy mà sắc bén vô cùng chỉ nhẹ nhàng vồ vào không khí cũng đủ làm cho hư không vặn vẹo đến không thể chịu nổi, nó bốn chân đạp mạnh trên không trung khiến cho không khí nổ vang, thân hình to lớn vồ tới hướng Giao Tiên.

Giao Tiên đôi mắt xinh đẹp có chút nheo lại nhưng hình như là không có chút nào bất ngờ, khóe miệng nàng lại có chút nhếch lên nụ cười quỷ quyệt gian xảo vô cùng.

"Bắt được ngươi rồi!".

Giao Tiên trực tiếp biến mất ở tại trên không trung mà xuất hiện ở đó lại là Thần Liên, khí tức Trúc Cơ Đỉnh Phong từ trong cơ thể nàng bùng nổ ra bên ngoài như là một tôn thiên nữ giáng lâm xuất thế trên thế gian, ngón tay ngọc của Thần Liên chỉ ra nhắm thẳng vào mi tâm của con sói đang vồ tới, khóe miệng vừa mở nói nhỏ ra Thần Tàng.

"Thần Chỉ!".



Một tia sáng nhỏ từ trong ngón tay kia bắn ra bên ngoài mang theo linh thể lực kinh thế mà Trúc Cơ không thể sở hữu, đây là loại lực lượng dùng độ cường mạnh của Linh Thể mà t·ấn c·ông ra ngoài, cũng chính là đòn đánh tuyệt sát của Thần Liên.

'Phốc!'.

Chỉ với một giây chạm nhẹ mà thôi cũng khiến cho con sói trên không trung hóa thành mưa máu, linh khí tại chỗ con sói kia tan biến hóa thành cuồng bạo đến không chịu nổi nhưng lại nồng nàn vô cùng, đây chính là linh khí của Giả Đan để lại.

Thần Liên không có kiên nể gì mà hít sâu một hơi, toàn bộ linh khí cuồng bạo từ ở chỗ kia sói lớn vừa b·ị đ·ánh tan đều bị nàng thu nạp vào trong cơ thể, Thần Liên ánh mắt lộ ra lấp lánh phát ra ánh sáng soi rọi khắp nơi đây chiếu lấy chúng sinh nơi đây muốn tìm ra tên kia tu vi Giả Đan đang che giấu.

Thần Liên sau khi Thần Thức lan rộng không kiếm được mục tiêu cũng chỉ đành thở dài một hơi thu hồi lại thần thức, quay lại nhìn lấy Giao Tiên nhẹ nhàng lắc đầu ra dấu cho nàng.

Giao Tiên hình như cũng biết được cũng đành thở dài một hơi, lần này có vẻ kế hoạch bỏ công nhưng lại không thu lại được phí rồi.

...

Quay lại ở Độ Kiếp chiến trường.

Theo thời gian trôi qua hắn cũng đã chịu qua lần thứ sáu đạo Thiên Kiếp khiến cho hắn thân hình có chút vỡ nát dường như là muốn sụp đổ, nhục thân vết rách loan lổ như là mạn nhện xuất hiện, đôi mắt nhắm nghiền lại đã sớm chảy ra máu tươi.

Thiên Kiếp rộng lớn xuất hiện ở tầng thứ sáu đã là cực hạng của hắn rồi, dù sao đây cũng chỉ là một bộ hóa thân chưa đủ thành đạo, hắn dù có là cố gắn cũng sức cùng lực kiệt khó mà đột phá khỏi chân thân.

"Nếu muốn phá vay chắc phải kêu gọi chủ thể chính thức thức tỉnh mới được".

Trương Phàm trong mắt hiện ra u quang ánh sáng lạnh trong đôi mắt lại sáng lên lạnh lùng hai đạo Sinh Diệt quỷ dị, thần thức hắn đã chạm sâu bên trong Đại Hải bên trong cơ thể, phát giác ra Chủ Thể Bất Diệt Thánh Thể từ bên trong sâu đã thức tỉnh đang giá·m s·át chính mình.

"Nhìn cái gì chứ? Tới lượt ngươi rồi!".