Bóng hình đứng thẳng tấp ở trên thiên khung kia như là hiển chiếu vào tâm trí của mỗi người, thậm chí thiên kiếp như là mưa rào rớt xuống thân hình hắn ta mang theo sức mạnh tuyệt đối đủ để hủy diệt một người mang theo Trúc Cơ Sơ Kỳ tu vi thì cũng chỉ để làm nền cho người kia sáng chói ở đó mà thôi.
Lam Thanh sớm đã chạy ra nơi xa xa, nàng lộ ra thần thức lan rộng ra bên ngoài tìm kiếm lấy thân ảnh mà nàng mong muốn gặp trong lòng, nhưng mà dù có thần thức nàng mạnh bao nhiêu thì cũng không thể nào tìm thấy được Nguyên Phương, tu vi nàng không đủ có thể phát giác ra Nguyên Phương chỗ ẩn thân.
Nhưng mà lúc này có hai bóng hình đều tướng mạo như thiên tiên hạ phàm, thân hình uyển chuyển xinh đẹp lộ ra khiến cho thiên địa biến sắc, cảm giác cao quý trên người bọn họ khiến cho người ta nhìn thấy đều phải nổi lên một cảm giác cao không thể chạm.
Ba nữ đều là giai nhân tuyệt sắc nhất thế gian được thiên kiêu chi tử chi phùng bây giờ lại đi chung với nhau khiến cho lại lộ ra ở đây phong cảnh quang mang khiến cho người ta không muốn rời xa.
Cả ba thân phận đều là cao quý vô cùng như là ngôi sao trên trời không thể chạm vào, Giao Tiên chính là Thiên Nữ của nhân tộc một trong ba tộc lớn nhất ở cái vùng đại lục này, còn Thần Tộc càng là Thiên Nữ của đại tộc lớn này có sưu thế đứng nhất của vùng đất nơi đây, Lam Thanh thì thân phận có hơi chút thua kém nhưng cũng khiến cho người ta cũng không giám nhúng chàm.
Thần Liên ánh mắt ngắm nhìn vô cùng chú ý đến Giao Tiên khuôn mặt trắng bệt, cái kia nữ tử phong hoa tuyệt đại tuyệt thế thiên phú vậy mà lại bây giờ b·ị t·hương, nhưng mà lúc này khí tức của Giao Tiên hiện giờ r·ối l·oạn vô cùng có lúc chậm có lúc thấp không theo cái gì nhịp điệu.
"Ngộ đạo thất bại!".
Thiên Nữ Thần Tộc đôi mắt hơi nhíu không thể tin nổi, yêu nghiệt cỡ nào mà với cái này cảnh giới lại bước vào cảnh trạng thái ngộ đạo khiến nàng có chút không hiểu, trước kia các nàng cũng có thể bước vào trạng thái này nhưng cần phải dùng ngộ đạo thạch quý giá vô cùng.
Tất nhiên là nàng không nghĩ ra Giao Tiên bước vào cảnh giới này là vì bị ảnh hưởng của Trương Phàm, nhưng mà lúc trước bị Thiên Kiếp của hắn trực tiếp làm cho cắt đứt trong lúc quan trọng nhất cho nên bị phản phệ gắt gao.
Giao Tiên không nói, sắc mặt tuy trắng bệt nhưng mà lúc này vẫn chú ý đến thân hình thẳng tấp ở trên không trung kia, cái kia hình ảnh như là ma thần đè ép chúng sinh ở nơi đây, cái thế chiến thần thì cũng chỉ là như vậy đi.
Ba người đôi mắt đẹp theo dõi ở trên không trung thân hình lơ lửng kia, khác với Giao Tiên có thần sắc lo lắng thì hai người còn lại đều lộ ra hiếu kỳ đang suy nghĩ người kia là ai, rốt cuộc là loại nào nhân vật có thể so sánh với Thiên Tử cơ chứ.
Thần Liên ánh mắt lộ ra kỳ dị phát ra một loại dị dạng ba động phát ra từ trong đôi mắt, thâm thúy mắt như là long nhãn ngắm nghía nhìn lấy Trương Phàm không ngừng dò xét.
Trương Phàm hình như là có phát giác nhưng mà loại này dò xét đối với hắn không có đáng nhắc đến, loại kia ánh nhìn không mang theo một tý nào sát ý, ánh nhìn kia chỉ đơn giản là thăm dò chính mình mà thôi.
Nhưng mà chú định Thần Liên lần này thăm dò là vô ích bỏ công, tu vi nàng đừng nói là chỉ có Trúc Cơ Đỉnh Phong thấp đáng đến thương, dù có mang Thiên Tử tu vi Trúc Cơ đến cực hạng có ý chú trọng Trương Phàm cũng đều không được.
Trên trời oanh minh tiếng động vang trời mang theo khí tức hủy diệt kinh người, ngưng tụ đạo ảnh đã hóa ra hình dạng nhất định thành một sợi lôi đình màu đen nhắm thẳng vào Trương Phàm hình ảnh.
Trương Phàm ánh mắt phát ra ánh sáng lạnh lùng như điện, hắn trong đầu phát giác ra đây có thể là cơ duyên của hắn chỉ vì trong tiểu thuyết đã có nhiều nhân vật chính luyện thể bên trong độ kiếp có thể tẩy lể nhục thân, lần này hắn cũng có phần.
Hắn linh khí trong cơ thể chấn động đều hóa thành thực chất, huyết khí như biển phóng thẳng lên bầu trời như là một cây cột máu màu vàng chấn động khiến cho không gian cũng phải vặn vẹo, mắt trái hắn phát ra ánh sáng lục quang bao phủ lấy cơ thể bản thân, vô tận sinh cơ hòa nhập vào bên trong biển huyết khí lại có chút phần lộ ra dữ tợn, nó không có ôn hòa sinh mệnh mà là điên cuồng muốn sống tiếp, đây là một loại lực lượng bị Trương Phàm tính cách ảnh hưởng làm cho q·uấy n·hiễu.
Hắn thân hình phóng thẳng lên bầu trời hướng thẳng thiên kiếp, muốn dùng đơn giản nhục thân trực tiếp ngạnh chiến với tia sét đầu tiên của thiên địa phát ra.
'Oanh!'.
Một tiếng oanh minh trên bầu trời đinh tai nhức óc khiến cho cơ thể bọn hắn run rẩy, trái tim trong ngực cũng muốn rớt ra ngoài cũng bởi vì một tiếng oanh minh sét đánh làm cho sợ hãi.
Khó chịu nhất tất nhiên là Trương Phàm ở trên bầu trời kia, hắn thân hình bây giờ tơi tả không thể chịu nổi, khóe miệng máu tươi liên tục không ngừng chảy ra, mắt trái ánh sáng lục quang ảm đạm không thể chịu nổi.
"Ta suy nghĩ nhiều...".
Trương Phàm vuốt một cái miệng máu ở khóe miệng, nhưng mà trên miệng nụ cười kia lại càng thêm yêu dị lộ ra ma tính đến cực điểm, nhưng mà người khác nhìn vào thì tinh thần có hơi hoảng hốt giống như bọn họ thấy được một tên trích tiên xinh đẹp chứ không phải một tên đại ma, tình thế vô cùng đối nghịch khiến cho không ai biết có chuyện gì xảy ra.
"Lại tới!".
Trương Phàm cảm thấy khí tức trong cơ thể mình có giao động dữ dội, khuôn mặt lại càng thêm hưng phấn như là người điên.
Hắn bàn tay hướng lên thiên không một điểm chỉ tới, Kim chi lực từ trong uy lực của ngón tay kia hướng thẳng lên bầu trời phát ra mạnh mẽ nhất, một cái thiên Kim Linh Lực từ trong Linh Căn của hắn bùng nổ ra bên ngoài khiến cho binh khí xung quanh của các tu sĩ đang chạy xa xa đều đang cộng minh, một loại cộng hưởng từ trong ngón tay kia vậy mà đều hòa hợp với kim thuộc tính khiến cho ngón tay kia lại cành thêm sắt bén đủ để hư không cũng phải bị vặn vẹo.
Nhưng mà ngón tay kia cũng chưa kịp chỉ ra thì đạo tia sét thứ hai không có cho Trương Phàm phản ứng liền nhanh chóng đánh vào người Trương Phàm.
'Phốc!'.
Máu tươi màu vàng óng hiện ra vô cùng chói mắt, Kim thuộc tính chưa kịp đoàn tụ ở trên không trung liền b·ị đ·ánh nát hoàn toàn không có chút gì chóng đỡ nổi, thậm chí cái này thiên kiếp đánh xuống vậy mà còn mạnh hơn lần thứ nhất quá nhiều.
Trương Phàm ở trên không trung ổn định thân hình trở lại, một ngón tay điểm vào mi tâm ổn định lại tinh thần sau đó hai bàn tay liên tục kết ra ấn quyết tạo ra ngũ hành chi pháp, một loại kinh khủng năm màu ánh sáng từ trên cơ thể hắn phát tán ra uy lực cực kỳ lớn mạnh, mắt phải kia còn hiện ra u quang màu đỏ âu như là máu tươi, hủy diệt lực lượng ở trong con mắt đó hiện ra cường đại hòa nhập vào bên trong Ngũ Hành Lực Lượng, hắn không có trì hoãn mà điều khiển năm màu ánh sáng đập thẳng lên trên bầu trời.
Lúc này đạo Thiên Kiếp thứ ba cũng đã hạ xuống vậy mà đỏ âu, kinh thế lực lượng phát ra bùng nổ ra ngoài đập xuống v·a c·hạm mạnh mẽ với lại năm màu lực lượng bùng nổ ở trên hư không tạo ra từng vết nứt như là mạng nhện lớn ở đó, vậy mà cái kia đạo Thiên Kiếp vậy mà không có dừng lại chút nào tiếp tục đánh tới Trương Phàm, còn cái kia năm màu ánh sáng Ngũ Hành cũng bị một cái chớp mắt này đánh cho sụp đổ.
Trương Phàm cũng không có bất ngờ gì mà huyết khí vàng trong cơ thể phóng thẳng lên bầu trời, ở trong huyết mạch hắn bùng nổ ra cường đại lực lượng đến mức kinh thế, nhục thân mạnh mẽ cộng dồn với uy lực tuyệt đối hủy diệt từ trong mắt phải hướng đến bàn tay phải cường hóa, hắn nhẹ nhàng dơ tay lên hướng thiên kiếp lôi nhịp thứ ba mạnh mẽ dùng sức bóp một cái.
Thiên địa lúc này đều yên lặng lại đến không thể tin được, hắn vậy mà lại có thể đỡ được thiên kiếp nhịp thứ ba rồi, ánh mắt của Trương Phàm trở nên lại bình tĩnh không chịu nổi, hắn Đại Hải trong cơ thể đang sôi động cuồn cuộn sóng biển hòa nhập vào bên trong linh khí trong cơ thể như là đang được tẩy luyện, thực lực của hắn cũng đang tăng lên mạnh mẽ.