Một cái chớp mắt này Trương Phàm mở mắt, kinh khủng sát ý cuốn theo vô biên gió lốc đang gào thét trên không trung bùng nổ ra năng lượng khủng bố nhất giằng co trên thiên không.
'Đùng!'.
Ngọc bội vỡ nát lập tức một thân ảnh thân hình thẳng tấp phóng thẳng ra động phủ hướng đến bên ngoài bầu trời đi tới.
"Phi hành!".
Giao Tiên đôi mắt đẹp lắp lánh lộ ra ngơ ngẩng vô cùng khó tin, rõ ràng nàng cảm giác được cái kia thân hình nàng nhiều mong muốn thấy mặt vậy mà không phải Trúc Cơ vậy mà có thể bay được tự nhiên trên bầu trời.
Không khí bị khí tức trên bầu trời đánh cho nổ tung, khí tức hủy diệt cuồng bạo mang theo nổi giận tiếng hét đinh tai nhức óc đùng vang trên thiên địa lớn.
Các tu sĩ ở đây đều là Trúc Cơ cấp nhưng lại lộ ra vẻ mặt trắng bệt không chịu nổi, khí thế trên bầu trời kia đã mang theo uy thế kinh khủng nhất khiến cho ngay cả bọn hắn cũng phải tê cả da đầu, bọn hắn biết trên bầu trời kia từng sợi hủy diệt kia lấy hình dạng tia sét lộ diện ra bên ngoài chỉ với một tia cũng đủ diệt sát bọn hắn rồi.
"Đó chẳng phải là Thiên Kiếp!".
Vô số người đôi mắt lộ ra vẻ không thể tin nhìn đến, bọn hắn hình như đã là phát giác ra một điều kinh khủng gì đó.
"Không thể nào, ở nơi này bí cảnh lực lượng Kết Đan không thể nào phát ra được".
Một người trong đó đã chạy xa xa ra bên ngoài khóe miệng run rẩy nói.
"Đây chính là Thiên Kiếp, chỉ có tu sĩ Kết Đan luyện ra được Kim Đan bên trong Nguyên Linh mới có thể phát ra Thiên Kiếp đánh dấu ra đại tu sĩ ra đời".
Bên cạnh hắn có cái tiểu cô đôi mắt sinh đẹp lộ ra kỳ lạ tinh quang vô cùng biến sắc, chắc chắn lời nói của nàng khiến cho những người này đều nuốt một ngụm nước miếng không thể tin nổi.
"Chẳng lẽ là sinh linh bên trong bí cảnh chỗ sâu đã thoát ra bên ngoài sao!".
Lại có người đầu hắn lóe lên tinh quang, một cái suy nghĩ hắn nghĩ đúng nhất nói ra.
Lời nói này nói rất đúng cũng không phải là không có ở quá khứ, ở cái kia thời điểm có một con yêu thú đi ra từ chỗ sâu bí cảnh không chịu ảnh hưởng bởi quy tắc bên trong bí cảnh, mà lúc đó con yêu thú kia hình như đã xúc phạm cái gì đó cấm kỵ thì đã bị từ trên bầu trời một tia sét cho đ·ánh c·hết, điều này kinh khủng cỡ nào cơ chứ.
Mọi người ở nơi đây nghe được đều hít một hơi khí lạnh, đầu óc tê dại sợ hãi vô cùng, nên biết bọn hắn bây giờ tu vi chỉ mới có Sơ Kỳ Trúc Cơ, cao nhất cũng chính là đám người đỉnh cao nhất cao thủ đứng đầu của tuổi trẻ lĩnh quân cũng chỉ có là Trúc Cơ Đỉnh Phong, bọn người Thiên Tử tuy là cũng có thể cùng với Kết Đan giao chiến nhưng cũng chỉ là Kết Đan Sơ Kỳ, nếu như sơ suất xuất hiện một tôn đại yêu Đỉnh Phong Kết Đan thì sợ rằng dù có là tất cả bọn hắn cộng lại cũng không đủ để nó tàn sát.
Lúc này ở trên không trung vẫn có một bóng hình sinh đẹp đang đứng ở đó, thân hình mảnh mai da trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp như là tiên thiên hạ trần, khóe miệng nhỏ nhếch lên càng làm lộ ra nàng kinh diễm đến mức có thể so sánh với Giao Tiên về độ nổi bật.
Thần Liên đôi mắt lộ ra tinh quang xinh đẹp tuyệt thế, nàng chính là Thiên nữ Thần Tộc cho nên trước khi vào trong bí cảnh đã đọc rất nhiều lần bí cảnh mở ra kinh nghiệm của tiền nhân từng trải, lần này trên trời giáng xuống tia sét theo nàng thấy là thật sự không giống với trước kia, nó lại là càng giống thiên kiếp của tu sĩ đột phá hơn.
"Rốt cuộc là cái nào gia hỏa phá vỡ gông cùm xiềng xích bức bản thân đến cực hạn đây".
Thần Tộc xuất hiện từ thời đại vô cùng xa xưa, lúc kia Bất Hủ Đại Lục còn cái tên là Đại Hoang thì đã có tu sĩ Thần Tộc đi dạo khắp nơi trên vùng đất này rồi, tuy là thời đại kết thúc thì các đại tu sĩ đều bị thanh toán khiến cho các đỉnh cấp tu sĩ Thần Tộc đều bị thanh chừng nhưng mà con cháu bọn hắn không có gục ngã hạ xuống dưới dòng sông thời gian, những người này lại dựng lên lá cờ Thần Tộc bắt đầu quật khởi ở Bất Hủ Đại Lục, mà toàn bộ sách duyệt ghi chép không có biến mất mà luôn được Thần Tộc một tổ riêng bảo quản như bấu vật vô giá khiến cho Tộc này trở nên tri thức khó tộc nào có thể so sánh được.
Trong sách cổ có nói thế gian này không chỉ có cảnh giới Kết Đan mới được trời cao ngó xuống, Trúc Cơ cảnh giới cũng có thể bị Thiên Kiếp hạ xuống nếu như là ở cảnh giới cực hạn bản thân, loại này trạng thái gọi là cực hạn chỉ vì quy tắc xiềng xích đã bị sinh linh này cho phá vỡ, mà Thần Liên tất nhiên là cho rằng người đang độ kiếp đang ở cái này trạng thái.
Loại này Cực Hạn trạng thái vạn năm nay chỉ có một người xuất hiện, mà người kia chính là trong Nhân Tộc được người ta gọi với cái tên là con của trời xanh, hắn chính là Thiên Tử.
Mấy năm trước nhân tộc làm rất nhiều che giấu muốn cho Thiên Tử một lần xuất thế liền có thể ngạo thế thiên hạ, nhưng mà mấy cái tồn tại đã có cảm giác thiên địa thay đổi liền có thể phát giác được nội tình bên trong nhân tộc, tuy là rất muốn một bàn tay đập c·hết người độ kiếp nhưng lại sợ cái kia kinh khủng tồn tại lại bị kích thích chi tỉnh lại liền không dám động đậy đến nhân tộc.
...
Một nơi khác có thiếu niên đang một bàn tay đè xuống mặt đất một mảnh xương vụn, còn chân thì đang dẫm đạp một lão già thân hình bốc lên ngọn lửa màu xanh vô cùng đáng sợ.
Xung quanh nơi đây linh khí loảng vô cùng như là bị cái gì đó hấp thu quá nhiều mà cho cắt đứt, không khí nơi này có mùi khét lẹt như là bị cái gì đó đánh qua cho nổ tung, nhiều loại năng lượng nơi đây vô cùng r·ối l·oạn thể hiện cho đã có một cuộc chiến kịch liệt đã diễn ra ở nơi này.
Thiên Tử vừa mới kết thúc trận chiến của mình, đôi mắt hắn phát ra tinh quang nhìn về phía trước có cái kia mây mù mang theo khí thế hủy diệt kia, hắn vô cùng rõ ràng điều này hơn bất kỳ ai hết chỉ vì hắn cũng đã từng trải qua cái này giai đoạn trước khi nổi danh tới bây giờ.
"Thời đại này ta không cô đơn".
Thiên Tử nở lên nụ cười cực kỳ vui vẻ như là đã tìm được một điều hứng thú trong cơn độc hành vậy, hắn là thiên tài vô địch quá lâu bây giờ lại có sinh linh bắt kịp con đường tu hành của hắn, cùng hắn giao tranh bù đắp cho con đường đại đạo càng thêm hoàn thiện hơn.
...
Không có để ý đến phản ứng của mọi người ở đây, Trương Phàm từng bước từng bước đi lên hư không, khí tức càng lúc khí thế đều đang mạnh mẽ tăng lên đôi mắt hiện ra ánh sáng lạnh lùng phát ra hào quang rực rỡ.
Trương Phàm trên người giao động tu vi bùng nổ ra bên ngoài như là một ngọn núi lớn đè ép lấy nơi đây chúng sinh linh, tu vi của hắn như là t·ên l·ửa thẳng tiến không lùi phóng thẳng lên một phát vậy mà tiến thẳng lên Trúc Cơ Trung Kỳ.
Mắt phải hắn hiện ra ánh sáng lạnh lùng màu đỏ như máu bắn ra hai đạo quỷ dị sát quang, khí tức hủy diệt từ trong ánh mắt vậy mà có thể hóa thành thực chất khiến cho hư không xung quanh cũng phải vặn vẹo.
Mắt trái Trương Phàm một tia màu xanh lan tràn ra xanh lục sinh mệnh đối nghịch với mắt phải, sinh mệnh như là không cần tiền chuyền vào cánh tay trái khiến người ta phải kh·iếp sợ.
Trương Phàm hai mắt phát ra ánh sáng quỷ dị như vậy, mái tóc dài như thác nước loạn bay trên hư không, thân hình thẳng tấp như là một ngọn núi lớn, khuôn mặt không còn non nớt nữa mà là hiện ra vô cùng xinh đẹp, xinh đẹp đến mức yêu dị khiến cho người ta có chút say mê vào trong.
Như thần như ma bóng lưng kia khiến cho người ta có một sự sợ hãi không thể tả nổi, đây không liên quan gì đến tu vi mà là trong u minh biến số hình như hiện ra từng tia nhân quả hướng đến người kia bay đến.
Hắn có đại nghị lực phát ra mị lực khiến cho chúng sinh run rẩy.
Hắn có đại quyết tâm có đủ tự tin đấu với trời chiến với đất.
Tuy bây giờ tu vi hắn hết sức bé nhỏ so với cái này thế giới nhưng mà Trương Phàm đủ tự tin chính bản thân mình chỉ cần có đủ thời gian thì có thể dùng sức mạnh bản thân đục xuyên qua cửu trọng thiên.