Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 163: C163



"Cô có sao không?" Sau đó, Diệp Phàm đưa mắt nhìn Khương Vân Hi. "Tôi không sao. Diệp thần y, vừa rồi cảm ơn anh!"

Khương Vân Hi hoàn hồn. Cô nhìn Diệp Phàm, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

"Cô không cần cảm ơn tôi, bởi vì quả bom kia nhằm vào tôi!"

"Tôi phải xin lỗi là cô mới đúng!" Diệp Phàm trầm giọng nói. "Vì sao lại có nhiều người muốn giết anh như vậy?”

Khương Vân Hi nhìn Diệp Phàm, trong đôi mắt trong trẻo lộ vẻ tò mò.

"Chắc là vì tôi quá đẹp trai nên người ta ghen ty!" Diệp Phàm lắc đầu than thở.

Phì!

Khương Vân Hi nhìn dáng vẻ tự luyến này của Diệp

Phàm, tâm trạng căng thẳng lập tức bình tĩnh lại, không nhịn được bật cười.

Không lâu sau, đám người Cơ Như Yên, Xuân Lan đã tới.

"Điều tra thân phận của người này!"

Diệp Phàm chỉ vào xác chết, lạnh lùng ra lệnh. "Gã là sát thủ của phái Koga thuộc Anh Quốc!" Cơ Như Yên kiểm tra thi thể một lượt rồi nói. "Phái Koga?”

Ánh mắt Diệp Phàm lấp lóe.

"Phái Koga là tổ chức sát thủ cực kỳ cổ xưa của Anh

Quốc. Tổ chức sát thủ này cực kỳ điên cuồng, không từ thủ đoạn để hoàn thành nhiệm vụ!"

Cơ Như Yên giới thiệu.

"Thường thì chỉ có một số thế lực quyền quý Anh


Quốc bản địa mới có thể thuê phái Koga ra tay."

"Thiếu chủ, ngài từng đắc tội thế lực Anh Quốc sao?" Xuân Lan nhìn Diệp Phàm.

"Thế lực Anh Quốc? Chỉ có cô nhóc kia thôi."

Diệp Phàm nghĩ đến cô gái đáng yêu kia.

Người Anh Quốc hản từng đắc tội chỉ có cô gái đáng yêu kia.

Nhưng Diệp Phàm không cho rằng sát thủ phái Koga là do cô gái đáng yêu kia phái tới.

"Điều tra xem kẻ nào giật dây."

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Vâng!”

Cơ Như Yên và Xuân Lan gật đầu.

Trong một khách sạn nào đó ở Thiên Hải.

Âu Dương Mục giận dữ đập mọi thứ trong phòng.

"Đồ chết tiệt, tao nhất định phải giết mày!" Âu Dương Mục hét lên với vẻ mặt dữ tợn. "Thiếu gial"

Lúc này, một người đàn ông bước nhanh tới bên cạnh Âu Dương Mục.

"Lập tức trở về gia tộc triệu tập cao thủ nhà Âu. Truyện BJYX

Dương cho tôi, tôi muốn băm väm thằng nhãi kia thành muôn mảnh!"


Âu Dương Mục lạnh lùng quát.

"Thiếu gia, tôi có một cách đối phó với tên này!"

Người đàn ông kia lên tiếng.

"Cách gì?"

Âu Dương Mục lạnh lùng hỏi.

"Thiếu gia xem này."

Người đàn ông kia lấy ra một tập tài liệu và ảnh chụp đưa cho Âu Dương Mục. Tài liệu và ảnh chụp này là của Đường Sở Sở.

"Cô gái này là ai?"

Âu Dương Mục nhìn ảnh của Đường Sở Sở.

"Cô ta là bạn gái của Diệp Phàm, hơn nữa trên cổ còn đeo chiếc vòng cổ Nước Mắt Thiên Sứ mà thiếu gia

muốn tặng Khương tiểu thư! Người đàn ông kia trả lời.

"Thì ra Nước Mắt Thiên Sứ bị thằng nhãi kia cướp mất."

Âu Dương Mục nhìn chằm chăm Nước Mắt Thiên Sứ trên cổ Đường Sở Sở, trong mắt lóe lên tia u ám.

"Ý anh là lợi dụng cô gái này để đối phó với thăng nhãi kia?"

Âu Dương Mục hỏi.

"Đúng vậy. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nếu chúng †a lợi dụng cô gái này để đối phó với Diệp Phàm thì đảm bảo thằng nhãi kia có mạnh đến mấy cũng xong đời!"

Người đàn ông kia gật đầu.

"Cách này hay đấy."

"Hơn nữa, thằng nhãi kia dám ăn cơm với Vân Hi, vậy thì tôi cũng muốn chơi bạn gái của nó."

"Tôi muốn để nó tận mắt nhìn thấy bạn gái mình bị tôi chơi thế nào."

"Tôi muốn cho nó biết kết cục của việc đối đầu với Âu Dương Mục này!"

Âu Dương Mục nở nụ cười u ám, trong mắt lộ vẻ nham hiểm độc ác.